Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Trần Mộng Tú
Phượng Các
#1 Posted : Saturday, November 27, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)



Trần Mộng Tú




Sinh ngày 19.12.1943 tại Hà Ðông Bắc Việt.
Lớn lên ở Hà Nội, Hải Phòng. Vào Sài Gòn năm 1954.
Ðịnh cư tại Washington USA từ 1975.
Khởi viết từ 1975.

Tác phẩm đã xuất bản :
· Thơ Trần Mộng Tú (Người Việt 1990)
· Câu Chuyện Của Lá Phong (truyên Thế kỷ 1994)
· Ðể Em Làm Gío (thơ Thế Kỷ 1996)








suong mai
#2 Posted : Thursday, December 30, 2004 10:20:41 AM(UTC)
suong mai

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,113
Points: 234

Thanks: 3 times
Was thanked: 19 time(s) in 19 post(s)




Trần Mộng Tú







Có thể nói Trần Mộng Tú là nhà thơ nữ được biết đến nhiều nhất ở hải ngoại.

Ngôn ngữ thơ Trần Mộng Tú chuẩn mực, nghiêm túc, giống như ngôn ngữ của một nhà giáo, cân nhắc từng lời mình buông ra. Dù vậy, nhà thơ vẫn không giấu được một khối tình cảm đầy ắp ở bên trong. Ðầy mà không tràn. Tình yêu cũng chuẩn mực như chính ngôn ngữ của cô; hay đúng hơn, ngôn ngữ đã được chuẩn mực hóa như tình yêu của cô: vừa phải, chừng mức, nhưng không kém vẻ sâu sắc, ý vị.

Thơ Trần Mộng Tú là thơ tình. Thứ tình rất keo sơn, thủy chung. Thứ tình bất tận. Tình yêu quê hương. Tình yêu gia đình. Tình yêu đôi lứa và đặc biệt, tình yêu đối với cuộc đời, dù với bao cay đắng, phũ phàng. Trần Mộng Tú luôn ca tụng lẽ thiện và niềm hạnh phúc chung cho con người, nhưng không thù ghét cái ác, người ác. Thơ cô là biểu tượng lòng bao dung tha thứ của một người mẹ, một người chị, một người em gái, mở rộng vòng tay đối với những sai lầm, man trá, tàn ác...



Trăng Ðất Khách

Những đêm trăng sáng tôi không ngủ

Âm thầm mắt lệ nhớ quê hương

Ngày về sao bỗng xa xăm quá

Tôi thức cùng trăng suốt đêm trường.



Vườn xưa lối cũ trăng còn sáng

Thềm vắng còn ai đứng đợi chờ

Ngôi nhà thân mến ai đang ở

Có còn đầm ấm khói hương xưa



Bạn cũ bây giờ ở chốn nao

Ngửng mặt nhìn trăng dạ có sầu

Chén trà có mặn đôi giòng lệ

Ngậm ngùi có khẽ gọi tên nhau



Còn giòng sông nữa đêm biệt ly

Tôi đã cùng sông khóc hẹn về

Trăng nước thân yêu còn lắng đợi

Giữ giùm nước mắt kẻ ra đi



Ôi trăng đất khách làm tôi khóc

Quê hương càng nhớ lòng càng đau

Liệu tóc còn xanh ngày trở lại

Quê người lưu lạc đến bao lâu!



Những bài thơ ngắn của Trần Mộng Tú rất tuyệt. Bàng bạc trong thơ cô, những nỗi sầu đong đưa theo cuộc tình, còn mãi.



Trăng Xanh

Lạnh quá mùa đông trăng vỡ tan

Những mảnh trăng xanh vướng mắt chàng

Rơi xuống môi hôn đêm nguyệt lạnh

Hai người tan giữa vũng trăng loang.



Bướm Tuyết

Xô khung cửa hẹp bước ra

Trăm con bướm tuyết bay sa vào lòng

Cánh nào gẫy vụn bên song

Cánh nào gẫy giữa mênh mông mái hồn



Tuyết Tan

Ðóa tan trên ngón tay gầy

Ðóa tan trên ngọn tóc mây hững hờ

Ðóa tan giữa một bài thơ

Hồn em đóa ấy bao giờ mới tan



Vàng Thu

Tôi đứng giữa rừng nhìn thu rụng

Chợt rung trong tôi chiếc lá sầu

Vàng thu lá rụng ngang lòng suối

Hai lá có cùng một nỗi đau.



Lá Ðỏ

Anh nhặt cho em chiếc lá đỏ

Trên cành phong vừa rụng sáng nay

Ôi anh! đẹp quá mùa thu tới

Em nhốt đầy lòng gió heo may.



Thơ cô như tranh vẽ: đầy màu sắc (ở các bài trước) và thật nhiều màu trắng, trắng đục, màu bạc, màu thủy tinh... ở các bài sau:



Ðông Trắng

Mùa đông trắng giữa mái nhà

Câu thơ trắng giữa hồn ta vô đề

Bông hoa trắng giữa đam mê

Mối tình trắng đến lời thề bỗng phai



Giọt Lệ

Tôi trôi giữa một con đường trắng

Hai hàng thông trắng đứng hôn nhau

Dẫy núi bạc đầu ôm mặt khóc

Giọt lệ thủy tinh cắt nỗi sầu.



Gọi Nhau

Gió tự mười phương hú gọi đông

Cành khô nhớ lá khẽ gọi thầm

Tiếng chim gọi bạn trong sương đục

Tôi gọi tên người tiếng gọi câm



Hoàng Hoa

Có bụi cúc vàng bên hàng dậu

Có con bướm trắng ngập ngừng bay

Em đứng bên thềm chờ thu tới

Rượu hoàng hoa chưa uống đã say.



Sợi Tóc

Ngôi nhà thờ trên ngọn đồi cỏ

Buổi sáng mùa thu sương trắng phủ

Em về ngang môi ngậm sợi tóc

Sợi tóc buồn như mây mùa thu.



Buộc Áo Giữa Ðường

Ở đây mưa trắng không gian

Mưa vùi dập mộng chưa tan tác đời

Gió về chẳng có định nơi

Thổi vào hoang tịch mảnh đời tha hương

Ở đây tình lạc trong sương

Nên em buộc áo giữa đường giữ anh.



Còn bài thơ sau đây, có thể xem như là tiêu biểu cho tình yêu của Trần Mộng Tú:



Hỏi Chàng

Em bỏ lại sau lưng

Bờ sông và những con chim cánh trắng

Nắm vụn bánh cuối cùng

Ðã ném trên mặt nước

tiếng chim kêu

Tiếng cánh lao xao đập vào nhau gọi em quay lại

Còn gì mà níu kéo

Những mẩu bánh cuối cùng đã tung cao

Tình yêu rồi cũng thế

Quay đi không tiếng chào

Em trở về

qua công viên

Chuyện trò cùng ghế đá

Những con chim cánh trắng đã bay thật xa

Bỗng dưng em tìm thấy

Một mẩu bánh rất nhỏ trong túi áo

Nhỏ như một nụ hôn

Em hỏi chàng

Con chim nào em nên đợi?

Con chim cũ bay về?

Con chim mới bay tới?

Ôi! mẩu bánh tình yêu

Muôn đời,

Vẫn làm em bối rối.



Một chút hương vị còn sót lại, rơi rớt đâu đó, không nhiều, không to lớn lắm, nhưng cũng đủ níu kéo và làm bối rối một tâm hồn dị cảm, bao dung. Tình yêu ở đây, dù biểu đạt bằng thể loại thơ nào, cũng thật tuyệt vời.













Phượng Các
#3 Posted : Thursday, January 27, 2005 11:27:50 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Tình Gọi

Trần Mộng Tú


em đi buổi sáng mù sương
dấu chân có tỏ trên đường em qua
em đi buông một đóa hoa
hương thơm dội lại cánh xa cuối trời

em đi đuôi mắt ngậm ngùi
rừng phân ưu đứng lá ngồi tịnh tâm

em đi sông gọi tiếng thầm
lục bình chia nhánh đá trầm mình đau

em đi trời xuống thật sâu
mây chia trong tóc gió nhầu trên vai

em đi biển có thở dài
muối tìm mãi dấu chân ai trên bờ

em đi rách một trang thơ
sách nằm ôm mặt u ơ gọi tình

em đi xóa một bình minh

Trần Mộng Tú
(tc Văn Học #149/USA.9.1998)
Chôm Chôm
#4 Posted : Sunday, January 30, 2005 6:14:18 AM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Lời tựa-Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú-Người Việt, 1990)

Những điều tôi muốn giữ kín cho riêng tôi thì tôi lại bồng bột đem viết cả vào thơ. Tôi làm thơ nghĩa là tôi để tinh túy hồn tôi tuôn ra cùng mực. Tôi thu vào lòng tôi những yêu thương hạnh phúc, những phiền muộn, ngang trái của cuộc đời, để dành mãi trong một góc hồn, không chịu nổi phải viết ra thành thơ.
Tôi là con tằm ăn hết lá dâu non, dâu già thì tự động phải nhả ra những sợi tơ.
Tôi làm thơ nghĩa là tôi chuyện trò cùng cây cỏ, tôi tự tình cùng trăng sao, tôi khóc than cùng sông nước.
Tôi không thể bước thản nhiên lên một chiếc lá vàng mà không nghe hồn mình rúng động.
Tôi vỡ oà và tan thành trăm mảnh vào những đêm trăng sáng.
Sông nước đã cuốn tôi theo không phải là để nhận chìm mà là để cho lòng tôi run rẩy.
Mùa xuân đến thì hồn tôi đâm lộc xanh, nở hoa vàng, thơ tôi cười, thơ tôi hát. Nhưng vào thu thì hồn tôi rớm đỏ như những chiếc lá phong, thơ tôi trôi vào một giòng sương đục.
Những đám mây trắng mùa hạ cũng cám dỗ tôi và treo thơ tôi lơ lửng trên những cánh ve sầu. Tôi úp mặt giữa hai bàn tay bẻ bỏng vào những buổi sáng mở cửa nhìn ra một mảnh đất trời trắng xóa. Tôi gãy vụn như những cánh bướm tuyết rơi vào khuôn cửa kính. Tôi và mùa đông tan thành thơ.
Tôi làm thơ, nghĩa là tôi đọc 1000 trang sách rồi viết tiếp chương 1001. Tôi soạn một bản nhạc mà không phải dùng đến âm giai.
Tôi làm thơ nghĩa là tôi hát một bài hát mà không cần giọng kim giọng thổ. Tôi vẽ một cây cầu vồng mà không cần đến những ống màu bảy sắc khác nhau.
Tôi làm thơ nghĩa là tôi chúc tụng hạnh phúc mà không phải đi dự tiệc tân hôn, ai điếu lòng người mà không cần phải đến nghĩa trang.
Tôi dùng ngôn ngữ để cô đọng ngôn ngữ, và tôi rất hài lòng. Vì phải chăng thơ là tinh hoa của ngôn ngữ?
Mời bạn hãy bước vào cánh đồng thơ tôi, tuy chưa được mênh mông bát ngát, nhưng xin bạn hãy cẩn thận vì cánh đồng thơ tôi không có hàng rào.
Trần Mộng Tú
4-90

Chôm Chôm
#5 Posted : Sunday, January 30, 2005 1:07:53 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Người Đàn Bà Thi Sĩ Việt Nam

Khi tôi nằm trong bụng mẹ
Đang hân hoan sửa soạn ghé vào đời
Thì ở Việt Nam
Người Nhật bắt đầu nổ súng khắp nơi
Những lằn đạn
Những thanh gươm
Đã lùa gia đình tôi ra khỏi Hà Nội

Mẹ tôi chuyển dạ trên một chiếc xe rơm,
có hai con bò kéo
Hai con bò nào hiểu
Đang chở một thi sĩ trên lưng
Và thi sĩ ra đời
Bài thơ đầu tiên là tiếng khóc

Năm tháng ấu thơ tôi
Những cọng rơm khô
Vướng hoài trong mắt
Tôi sinh ở Hà Đông
Từ quê nội Nam Định
Từ quê ngoại Thanh Hóa
Tôi đi qua Thái Bình
Những con đường Hà Nội, Hải Phòng, Sài Gòn
Với hai gót chân son
Tuổi trẻ đời tôi
Đi hoài, đi hoài
Không được nghỉ

Tôi người đàn bà thi sĩ Việt Nam
Bỏ lại trên quê hương
Một mối tình
Một mối tình được gắn huy chương
Huy chương anh dũng bội tinh
Lấp lánh ngôi sao bạc
(Ngôi sao bạc trông xa
Giống như một hạt lệ)
Ôi mối tình của thi sĩ
Được gói thân yêu trong quốc kỳ

Tôi người đàn bà thi sĩ Việt Nam
Bây giờ sống đời biệt xứ
Mười lăm năm không thấy bóng quê
Mười lăm năm cắt mất đường về
Mười lăm năm buồn vui tầm gửi
Mười lăm năm cười khóc giữa cơn mê
Hỏi Chiêu Quân xưa
Hỏi Hạnh Nguyên ngày cũ
Hỏi nàng công chúa Huyền Trân
Khi nhớ quê đã khóc được bao lần
Chắc khóc ít-vì không phải là thi sĩ

Tôi người đàn bà thi sĩ Việt Nam
Đang sống trên đất Mỹ
Chồng tôi người bản xứ
Chúng tôi có ba con chưa đến tuổi thành niên
Đời sống êm đềm
Trong một thành phố nhỏ
Không có bạo động
Không có hàng rào kẽm gai
Và không có lựu đạn cay
(Sương mùa thu
Một đôi khi cũng làm mắt tôi nhỏ lệ)
Buổi sáng người bố đi làm
Các con đi học
Mẹ ở nhà nấu ăn, làm bánh, làm thơ
Bạn bè đến nhìn vào
Khen gia đình tôi hạnh phúc
Chồng yêu vợ
Và mẹ yêu con
Tôi cũng thấy mình hạnh phúc
Nhưng sao lòng vẫn không vui
Vẫn thấy nhớ
Vẫn thấy thương
Một điều gì
Ở chốn rất xa xôi
Và đêm đêm
Hồn vẫn thả trôi về quá khứ

Tôi người đàn bà thi sĩ Việt Nam
Đang sống đời biệt xứ

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt, 1990)
Chôm Chôm
#6 Posted : Sunday, January 30, 2005 1:23:01 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Hãy Tưởng Tượng Ra Em

Hãy tưởng tượng ra em
Ở một căn nhà lạ
Mình em một ngôn ngữ
Mình em một màu da
Mình em một màu mắt
Mình em một lệ nhòa
Hãy tưởng tượng ra em
Ở nơi không định tới
Em tủi như chim khuyên
Khóc trong lồng son mới
Hãy tưởng tượng ra em
Ở một thành phố khác
Em buồn như nước sông
Khóc chia giòng tan tác
Hãy tưởng tượng ra em
Ở một vùng đất mới
Em như hoa sầu đông
Khóc mùa xuân không tới
Hãy tưởng tượng ra em
Một đời sông cát lở
Một cuộc tình hư hao
Em không còn là em
Xin chàng đừng yêu nữa

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#7 Posted : Sunday, January 30, 2005 1:32:47 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tạ Tình

Hãy tha thứ cho em
Không một lời từ tạ
Không nụ hôn cuối cùng
Trên mộ anh bia đá

Hãy tha thứ cho em
Không một lời kinh nguyện
Không một đóa hoa hồng
Không một hàng lệ nến

Hãy tha thứ cho em
Để rêu phong lối cũ
Để mộ chí hoen mờ
Để anh sầu trong mộ

Hãy tha thứ cho em
Một đi không ngoảnh lại
Để sỏi đá mỏi mòn
Để cho anh ngóng đợi

Hãy tha thứ cho em
Núi sông ngàn cách trở
Tình đã phụ tình rồi
Xin đừng mong ngóng nữa

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#8 Posted : Sunday, January 30, 2005 1:45:38 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Thanh Xuân

Giao thừa ta độc ẩm
Tiễn bước thời gian đi
Ly đầy rồi ly cạn
Nào có nghĩa lý gì
Một ly cho cuộc đời
Ôi cuộc đời đáng nản
Một ly cho trái tim
Ôi trái tim lãng mạn
Một ly cho bàn tay
Bàn tay không đeo nhẫn
Một ly cho thanh xuân
Thanh xuân không bất tận
Ly đầy rồi ly cạn
Ta đã thực say chưa
Ôi làm thân con gái
Ai ướp men bao giờ
Ly đầy rồi ly cạn
Ta đang khóc phải không
Ôi làm thân con gái
Mà độc ẩm đêm xuân
Ngoài trời ngọn đông phong
Ta đốt vội nến hồng
Trong gương ta bắt gặp
Giọt lệ của thanh xuân

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#9 Posted : Tuesday, February 1, 2005 4:39:18 AM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Bài Hát Da Vàng

Làm sao ta hiểu được
Trong đôi mắt màu xanh như ngày biển lặng của em,
những toan tính hồn nhiên nhưng vô cùng tội lỗi
Làm sao em hiểu được
Tại sao trong mắt ta lại đầy bóng tối, với những toan
tính không bao giờ thành hình
Làm sao ta hiểu được
Sự trù phú của cánh đồng lúa mì, khi ta luồn tay vào
trong tóc em vàng óng
Làm sao em hiểu được
Tại sao tóc ta lại đen như những giấc mộng của dân da vàng
Làm sao ta hiểu được
Tại sao trên quê hương giàu có của em
Những đứa bé được hạn chế ra đời, và trước cửa những
căn nhà cho thuê trẻ em không bao giờ được nhận
Làm sao em hiểu được
Khi ta nói những đứa trẻ Việt Nam được sinh ra như lòai cỏ dại
Chúng thiếu thốn thức ăn, thuốc men, quần áo và ngay cả tình thương
Làm sao ta hiểu được
Những xưởng làm thực phẩm, trường học, nhà thương,
với những tiện nghi tối tân trên quê em họ dành
riêng cho súc vật
Làm sao em hiểu được
Tại sao ta lại lúng túng, ngượng ngùng khi em hôn ta
giữa nơi công cộng
Làm sao ta hiểu được
Khi em ở lại với ta tự nhiên như khi em giơ tay xin ta điếu thuốc
Làm sao em hiểu được
Tại sao ta lại hoang phí vốn đời ta như một người dân em
dám mua nhà, mua xe bằng tiền mặt
Làm sao ta hiểu được
Tại sao trên quê em tất cả mọi việc được thống kê bằng số
Họ đếm được bao nhiêu người có thêm trên quê hương họ,
mà họ quên không đếm những nỗi sầu
Em yêu dấu
Dù em có chợt đến, chợt đi
Dù em có ở lại với ta mãi mãi
Dù em có lẽo đẽo theo ta sống đời Do Thái
Dù hai ta có cùng đi đến tận cùng thế giới
Thì em cũng chẳng bao giờ hiểu nổi
Tại sao trong mắt ta đầy bóng tối
Và tóc ta lại đen như những giấc mộng của dân da vàng
Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)

Chôm Chôm
#10 Posted : Tuesday, February 1, 2005 2:31:59 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Lòng Nào Như Suối Cạn

Ngày xưa trong quán nhỏ
Đời không có mùa Đông
Trên môi cà phê ngọt
Trong mắt giọt tình hồng

Hôm nay trong quán lạ
Hai đứa ngồi nhìn nhau
Trên môi cà phê đắng
Trong mắt giọt tình sầu

Một năm trời lận đận
Đời ngọt những vết thương
Một năm trời bôi bác
Đời vui những tấn tuồng

Anh bây giờ đã khác
Trán đã thêm vết nhăn
Em bây giờ đã khác
Má đã phai sắc hồng

Mắt nào lệ không chảy
Môi nào lời không ra
Lòng nào như suối cạn
Tình nào rơi như hoa

Một năm trời xứ lạ
Không còn gì cho nhau
Giọt tình cuồng trong mắt
Cũng tàn theo nỗi sầu

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#11 Posted : Tuesday, February 1, 2005 2:57:06 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
CÂY CẦU VÀ GIÒNG SÔNG

Trên quê hương của anh
Mỗi buổi sáng từ nhà đển sở, tôi đi qua một cây cầu
Một cây cầu không bắc qua một giòng sông, mà chỉ bắc qua một giòng xe cộ
Trên quê hương tôi tất cả những cây cầu đều bắc qua sông
Từ chiếc cầu xây cho đến cây cầu khỉ
Nếu anh chưa đến quê tôi thì anh chưa biết thế nào là một cây cầu khỉ
Đó là một cây cầu có cánh tay vịn khẳng khiu trông giống như cánh tay khẳng khiu của người chồng Việt Nam, đưa cho vợ nắm để sang ngang giòng đời
Anh cứ đến quê tôi anh sẽ thấy
Mỗi cây cầu, mỗi giòng sông là một niềm bí mật
Mỗi buổi sáng trời trong xanh, dưới chân cầu anh bắt gặp
Xác mẹ già với chiếc quần thâm vá nhiều mảnh vụn
Xác em thơ bụng lớn hơn mình
Họ bình thản gối lên đám lục bình, ngủ không bao giờ thức dậy
Trên quê hương của anh
Mỗi sáng từ nhà đến sở
Tôi đều đứng lại giữa cầu cúi nhìn giòng xe cộ
Tôi cố tưởng tượng ra
Nước sông đang lên
Hoa lục bình đang nở
Để thấy nước mắt tôi nhỏ xuống thành cầu
Trên quê hương của anh
Mỗi buổi chiều từ sở trở về nhà
Tôi đều dừng lại giữa cầu cúi nhìn giòng xe cộ
Tôi cố tưởng tượng ra
Nước sông đang cạn
Những đứa bé da vàng đang lội bì bõm hai bên bờ
Những đứa bé không hề có tuổi thơ
Chúng đang đi tìm sự sống
Sự sống trên những xác thú chết đã trương phình
Và chẳng cần tưởng tượng tôi cũng thấy mũi tôi đang ngửi được mùi bùn
Mùi bùn của giòng sông quê hương tôi
Không giống mùi bùn của bất cứ một giòng sông nào trên thế giới
Mùi bùn của giòng sông quê hương tôi có pha lẫn mùi máu, nước mắt, mồ hôi
Có pha lẫn mùi xác thú, xác người
Tôi quả quyết tôi không hề nói dối
Anh cứ đến quê tôi anh sẽ thấy
Mỗi buổi sáng từ giòng sông, tiếng hát cô lái đò với khoang thuyền đầy rau trái.
Nàng đang quang gánh lên bờ cho kịp buổi chợ mai
Những đứa bé dắt nhau qua cầu đến trường làng trong tú còn nóng một củ khoai
Mắt thơ dại còn đong đầy hạnh phúc
Nhưng cũng trong buổi chiều cùng ngày hôm ấy
Xin anh cũng đừng ngạc nhiên khi thấy
Cô lái đò ban sáng
Đang gục khóc trên xác người tình dưới chân cầu đổ nát
Tóc nàng, nước mắt nàng, hòa với nước sông thành một giòng
Ôi một giòng tan tác
Những đứa bé trên đường từ trường trở về nhà
Trở về chân tay mỗi nơi một mảnh
Những đứa bé chết trước khi biết đánh vần thế nào là hai chữ Thanh Bình
Hôm nay tôi đang sống
Trên quê hương của anh
Trên quê hương thanh bình có những cây cầu rất đẹp
Trên quê hương có cây cầu nạm vàng *
Nhưng suốt đời tôi làm thế nào tôi quên được
Những cây cầu trên đất nước Việt Nam
Những cây cầu bắc qua giòng tan tác
Giòng máu, mồ hôi, và nước mắt da vàng

Trần Mộng Tú
(Thơ Trầng Mộng Tú, Người Việt 1990)


Chôm Chôm
#12 Posted : Wednesday, February 2, 2005 2:27:50 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Khi Về

Khi về đổi họ thay tên
Núi trùng bóng tủi sông ghe cạn giòng

Sông nào còn chảy đợi
Ta về gội tóc mây
Đường nào còn nằm đợi
Ta về in dấu giày

Núi nào còn vững đợi
Ta về dựa lưng đơn
Trăng nào còn sáng đợi
Ta về soi mặt buồn

Mái tranh nào đứng đợi
Ta về nhóm lửa xưa
Gối chăn nào ấm đợi
Ta về ủ hương thừa

Sân trường nào vẫn đợi
Ta về nhặt tuổi thơ
Giáo đường nào mở đợi
Ta về hồn dại khờ

Bạn bè nào còn đợi
Ta về từ ăn năn
Người tình nào còn đợi
Ta về khóc trong lòng

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#13 Posted : Wednesday, February 2, 2005 2:37:43 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Đêm Vô Tận

Có phải người xuống đây
Cứu đời tôi tăm tối
Có phải người giáng sinh
Với đời tôi bọt nổi

Có phải người là trăng
Dẫn tôi về đường cũ
Có phải người là sao
Soi tôi đời lữ thứ

Có phải tôi là ngựa
Một chiều mất yên cương
Có phải tôi là chim
Lạc đường bay về tổ

Có phải người là gió
Thổi hồng tôi tàn tro
Có phải người là mây
Che tôi đời giông tố

Có phải đau đớn tôi
Người xuống chia lệ nhỏ
Có phải lưu đày tôi
Người ghé vai gánh hộ

Ôi đêm vô tận này
Cầu xin người ở lại
Trên thánh giá tinh khôi
Tôi máng đời Do Thái

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#14 Posted : Thursday, February 3, 2005 12:21:38 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Cô Đơn

Nắng chia hai góc phố
Chiều xuống bên kia sông
Cây vùi đầu trong gió
Mặt phủ mờ trong sương

Sân ga buồn vắng khách
Đường sắt nằm cô đơn
Con tàu thu bóng ngắn
Mong ngóng kẻ muôn phương

Người xếp già mệt mỏi
Ngồi ngủ gục cuối toa
Dãy đèn quên thắp sáng
Hồi còi rúc phương xa

Có ai đang vội vã
Đếm bước chân người về
Có ai đang cố níu
Bàn tay người ra đi

Tay bơ vơ đứng ngắm
Lòng mềm như trăng non
Không tiễn đưa cũng thấy
Lệ dâng lên trong hồn

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)

Chôm Chôm
#15 Posted : Thursday, February 3, 2005 12:28:23 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tháng Tư Quê Người

Tháng tư sương phủ mặt
Gió thổi tình bay xa
Tiếng cười chia bè bạn
Niềm đau giữ riêng ta

Tháng tư nồng như rượu
Hạnh phúc rót đầy ly
Nụ hôn người tình hái
Đóa sầu ta cất đi

Tháng tư ta soi bóng
Cố tìm mình trong gương
Hai năm trời sơn phết
Còn đôi mắt mỏi mòn

Tháng tư ta dấu mặt
Tháng ngày như chiêm bao
Hai năm trời kim chỉ
Không vá kín mảnh sầu

Tháng tư ta cố khóc
Tháng tư ta cố cười
Ô hay ta hóa đá
Không biết khóc biết cười

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#16 Posted : Friday, February 4, 2005 5:53:51 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tháng Tư Quê Hương Tôi

Tháng tư quê hương tôi
Con chim chết cháy trên ngọn cây
Con bướm chết cháy giữa bông hoa
Mẹ già chết cháy trong góc chợ
Em thơ chết cháy cùng căn nhà

Tháng tư quê hương tôi
Máu chảy ngoài quốc lộ
Máu kéo vào thành phố
Chiếc nón sắt vùi dưới mương
Đôi giày saut vứt trên bãi cỏ

Tháng tư quê hương tôi
Có người lính quay súng bắn vào đầu
Có ông vua chạy trốn ngai vàng
Có ông tướng quên mình là tướng
Chưa kịp đánh đã hô to "tan hàng"

Tháng tư quê hương tôi
Những nụ hôn mặn chát
Những giọt lệ khô
Những chiếc thuyền ra cửa biển
Những cánh tay gãy trong hàng rào tòa đại sứ

Tháng tư quê hương tôi
Một vết đen lịch sử

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#17 Posted : Saturday, February 5, 2005 3:25:13 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Bỏ Cuộc

Gã da vàng xuống phố
Đi tìm nhặt mặt trời
Mặt trời trốn cao ốc
Không có mảnh nào rơi

Gã da vàng xuống phố
Đi tìm nhặt tiếng cười
Gã moi gan rao bán
Không ai nhập cuộc chơi

Gã da vàng xuống phố
Đi tìm nhặt tình yêu
Gã moi tim rao tặng
Người quay mặt, lắc đầu

Gã da vàng xuống phố
Đi tìm một mái nhà
Gã gõ từng cánh cửa
Người mở khác màu da

Gã da vàng bỏ cuộc
Trở về giòng sông xưa
Giòng sông con nước cạn
Gã chết đuối trên bờ

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#18 Posted : Saturday, February 5, 2005 3:44:28 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Xuân Không Bố

Bố ạ, quê người Xuân buồn lắm
Quê người, không bố Xuân buồn lắm
Con nhìn nắng mới mà con nhớ
Nắng cũ năm nào trên quê hương

Quê hương giờ thì xa xăm quá
Bố giờ yên nghỉ trên đồi cao
Trăm đóa hồng rơi trên mộ
Cánh hoa giọt lệ buồn như nhau

Bố ơi! Xuân về con cứ khóc
Vì không ai xẻ được gánh sầu
Chim én bay ngang mặc chim én
Hoa đào nở đỏ mặc hoa đào

Mất bố là con mất tất cả
Nâng ly chỉ nhạt làn môi khô
Con muốn đập tan bình rượu cũ
Tìm xem bóng Bố đã về chưa?

Bố chẳng bao giờ trở về nữa
Và con cứ khóc mỗi lần Xuân
Bố ơi công Bố cao hơn núi
Mà lệ con rơi chỉ có ngần!

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chôm Chôm
#19 Posted : Wednesday, February 9, 2005 5:46:28 AM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Đường Cũ

Con đường Trần Quý Cáp
Con đường Hồng Thập Tự
Anh còn nhớ không
Một thời yêu đương cũ
Hàng me già ướt đẫm trong mưa
Những nụ hôn vỉa hè
Tình yêu, luân vũ
Cây cầu nào qua sông Thị Nghè
Ngõ vào nhà em trời mưa loáng nước
Những bông hồng Đà Lạt
Những chiếc gai, đến bây giờ vẫn làm tim em rướm máu
Ôi anh, còn nhớ
Những ngày Sài Gòn có nắng, có mưa
Mưa tháng Năm, nắng tháng Tư
Tình yêu hai ta không ngày tháng
Ôi biết đến bao giờ
Em lại được đi
Trên những con đường yêu đương cũ
Con đường Trần Quý Cáp
Con đường Hồng Thập Tự
Không biết lá me còn rơi trong ngày mưa
Và anh còn trên tay những bông hồng Đà Lạt
Những chiếc gai, đến bây giờ vẫn còn làm tim em rướm máu

Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
phamanhdung
#20 Posted : Friday, July 1, 2005 12:33:55 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
Mời đọc bài Bình Thủy 1969 do Trần Mộng Tú viết:
http://dactrung.net/baiv...pwDHPBUEbmYCTlnEg%3d%3d

Xong xin cùng nghe Quỳnh Lan hát Dòng Sông Đứng Lại, thơ Trần Mộng Tú, nhạc Phạm Anh Dũng
(lần thứ hai Quỳnh Lan tự ý hát lại, chỉ có guitar và violon):
http://dactrung.net/nhac...LhFHpp%2boD9yyxx7g%3d%3d
Users browsing this topic
Guest
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.