Một ngày cuối tháng năm, chuyến bay B777-200 của AirFrance từ Sài gòn đi Paris đã xuất phát trễ hơn một tiếng đồng hồ do lỗi hệ thống check-in. Ba cặp vợ chồng cùng đám trẻ con hồ hở boarding. Paris đang chờ đón.
Airfrance quả thật là một hãng hàng không premium từ trang thiết bị tiện nghi đến chất lượng dịch vụ. Các em bé được tặng các món quà nho nhỏ để chơi suốt chuyến bay. Thức ăn cho trẻ con trình bày sinh động bắt mắt với nhiều món xinh xinh dễ dùng. Màn hình TV tích hợp đủ các thể loại phim ảnh, ca nhac đủ để giải trí suốt chặng bay dài.
Chỉ trong ít phút, đám con nít đã lựa chọn thông thạo những chương trình chúng thích. Chúng mê mải xem hết phim này đến phim khác mặc cho ba mẹ chúng bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài buồn chán vì ngồi quá lâu.
Paris hiện ra giữa nắng chiều âm u se lạnh. Mặc dù là một trong những phi trường đông đúc nhất thế giới, CDG trông buồn bã ảm đạm chứ không sôi động như vẫn tưởng tượng. Và lạnh.
Cái lạnh thấm dần. Vẫn còn dễ chịu.
Khi bước xuống khách sạn thì bắt đầu nghe tê tái. Lạnh buốt. Dù trời đang sáng bừng bừng. Ôi Paris.
…
Sau một giấc ngủ dài, cả đám háo hức khám phá Paris. M., hướng dẫn viên tình nguyện của đoàn là một bác sĩ khoa thần kinh đang tu nghiệp tại Pháp. Sự xuất hiện đầy nhiệt tình của anh M. là nguồn cảm hứng vô tận cho đám trẻ con.
Từ nhà ga nhỏ Cardinet, cả đám bắt tàu đến trạm St. Lazare rồi chuyển tiếp đi bảo tàng Lourve. Lourve thật nhộn nhịp hoành tráng với những dòng người bất tận, tưởng chừng như cả thế giới đang đổ về đây để chiêm ngưỡng nụ cười bí hiểm của nàng Mona Lisa.
Có ai đến đây chỉ vì bị dụ dỗ bởi sự tháo chạy li kỳ từ bảo tàng này của giáo sư Langdon trong Da Vinci Codes?
Sông Seins nhìn từ bảo tàng Lourve Cho dù vì lý do gì, thăm Lourve quả không hề uổng phí. Những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng nhất, không thể tin giờ đây mình đang được chiêm ngưỡng tận mắt. Như một giấc chiêm bao.
Cả bọn bước ra khỏi bảo tàng Lourve lúc xế chiều. Bên ngoài bảo tàng là khu vườn Tuileries nổi tiếng rợp bóng cây. Những con bồ câu ở đây dạn dĩ vô cùng, sẵn sàng sà xuống đớp lấy hạt điều trong tay em Ben không chút e dè. Người ta thong thả ngồi bệt xuống bãi cỏ sưởi nắng, hay lặng lẽ đọc sách bên hồ, không chút gì tất bật như thường thấy ở Sài gòn…
Ra khỏi vườn gặp ngay một band sinh viên đang chơi đủ các thể loại nhạc cụ rất náo nhiệt. Bọn con nít khoái chí đứng nhìn, dù rất muốn, nhưng là những đứa trẻ Á châu, chúng chỉ tròn mắt ngó mà chẳng dám nhún nhảy phụ họa theo.
Cả nhóm tiếp tục tiến về đại lộ Champs Elysee, xuyên qua quảng trường Concord rộng lớn. Thời tiết Paris thất thường thoắt nắng thoắt mưa. Gió thổi lạnh buốt. Vẫn tiếp tục đi trong mưa, nắng và gió. Khải Hoàn Môn tuy trong tầm mắt nhưng vẫn rất xa xôi.
Bắt đầu có vài bạn đau chân, mỏi cẳng. Động viên, an ủi rồi càu nhàu…Mà vẫn phải di chuyển. Tự nhủ, ta đang đi trên đại lộ mơ ước. Champ Elysées
Elysées, aux Champs-Elysées
Au soleil, sous la pluie, à midi ou à minuit
Il y a tout ce que vous voulez aux Champs-Elysées…