viethoaiphuong;112635
[color=blue wrote:.........khi đó chị MM chỉ trên người và đếm mấy lớp áo 'chống lạnh', giọng chị MM khào khào, gần như 'tắt tiếng' .. :
[/color]
Vừa từ Amsterdam về tới Luân Đôn rồi đây VHP !
Mèn, không tắt tiếng làm sao được . Đến Luân Đôn, mẹ con bà cháu lâu ngày không gặp nhau, ngày nào cũng nói chuyện, rồi lại tu cappuccino như điên cho nên đêm nào cũng thức tới sáng .
Qua tới Pháp, một chân đang ướt, chân kia chưa ráo , thì VHP đưa ngay vào quán cóc bên đuờng kêu uống cà phê đặc như keo làm tớ hoãng hồn . Cứ tu cà phê vào cho cố thì đại bàng nào mà không rớt cánh ??????? hehehe
Bèn nhắm mắt chợp được một lúc thì hai nàng thơ lại rủ nhau ra bờ sông Seine . Khi trở về , Paris cảm động Paris khóc lất phất cuốn đi giải lụa hồng . Tưởng là mất, hoá ra lụa bám đâu đó chờ chủ ...
Đêm đó nơi gia trang của ai hai cô nàng rù rì rồi lại cà-di , đốt nám hehehe tới hai giờ sáng . Mệt ngất ngư cho nên lên giường là tớ hết biết trời trăng, ngủ như chết !
Hôm sau đi Thôn Bọ Ngựa, nơi hội bàn đào, tớ xi lô xi la chuyện thiền ăn thiền nằm thiền ngồi . Khách tứ phương ngồi nghe quên ăn quên hát . Chuyện ở đâu mà cứ lôi ra nói, biểu sao không khàn tiếng ???? Ăn mấy chén suơng sâm mà không thấy hạ hoả chút nào
Về đến nhà cô em, hắn túm lại kể chuyện nhà bên Saigon .... mệt ngất ngư con tàu đi . Rồi lại đi họp reunion với bọn Pascaliens cuời cười nói nói , khuya về cô em chưa chịu cho đi ngủ , hai chị em to nhỏ tâm sự đến 3 giờ sáng mới lăn vào giuờng
Đến Bruxelles gặp người cousine , thế là như bắp rang nổ lốp đốp, hai đêm liền tớ thức tới 5 giờ sáng .
Cho nên khi trở lại Paris, tớ hết xí quách huhuhu