Crouzet Migette,Doubs, Franche- Comté.
Lần này đi theo Hội Hang Động , cả nhóm mười lăm người ở chung trong ngôi nhà trọ vùng Crouzet Migette thuộc tỉnh Doubs vùng Franche- Comté. Nhà trọ ở phía tầng trên, phía dưới một bên là nơi cư ngụ của chủ nhân. Còn một bên mà phía trước là kho chứa rơm,phía sau là chuồng ngựa. Có hai phòng ngủ là những chiếc giường chiếc gồm có hai tầng, một phòng dành cho con nít phòng còn lại dành cho người lớn. Một nhà bếp với đầy đủ tiện nghi để nấu ăn và có thể giặt giũ. Tất cả vừa mới được trang bị lại nên tất cả đồ dùng còn mới và sạch sẽ. Khi chúng tôi đến những người ở trọ tuần trước vẫn chưa dọn ra nên phải để đồ đạc vào kho phía sau nhà kế bên dãy chuồng ngựa. Sau khi ăn trưa xong thì mọi người chia ra làm hai nhóm, một nhóm đi trèo núi ( Via Ferrata) và một nhóm xuống hang động (Spéléologie).
Ngôi nhà mà chúng tôi cư ngụ trong tuần qua.
Phía trước nhà.
Kế bên nhà là chuồng ngựa. Khi mới đến thì có thể ngữi mùi hôi của ngựa, ở vài ngày hết ngữi thấy mùi này,hehehe.
Những đứa trẻ đang đùa giởn với hai chú chó nơi đây.
Tôi chọn via Ferrata, vì trời có nắng xuống hang thì uổng lắm.
Vài năm trước tôi không nghĩ rằng tôi có thể leo núi bằng cáp dây núi mà người ta gọi là Via Ferrata hay Vie Ferratas cũng có nghĩa là Iron Road khi tôi nhìn thấy hình những người bạn chung nhóm đi mấy năm về trước. Vậy mà năm nay tôi đi được, chỉ cần phải rèn luyện thân thể mỗi ngày để chịu đựng mà thôi.
Suốt nữa ngày trời trên những bậc thang sắt hay những cáp dây treo mình lơ lững trên dốc núi dựng đứng tôi phải tập trung trong từng bước nhích của mình. Cuối cùng tôi cũng đến nơi cùng mọi người mặc dù họ chọn đường khó đi hơn tôi. Theo đúng tiến trình thì chặng leo này chỉ có hai tiếng đồng hồ.Có hai đường để đi, lằn đỏ và lằn xanh, ai cũng dành đi lằn đỏ chỉ có tôi gan thỏ nên chọn đường dể đi hơn. Nói dể là dể hơn làn đỏ nhưng leo lên tới giữa chừng thì phải đi tới luôn chứ không thể quay lại. Những thanh tay cầm bằng sắt dựng đứng bắt mình phải trèo lên thân núi dựng đứng, ngó thấy dễ dàng leo lên vậy mà lên đến đó thì mệt xanh mặt. Nếu mệt thì phải móc mình vào thanh an toàn và treo mình trên đó chờ cho hết mệt rồi đi tiếp. Điều duy nhất phải cố gắng ghi nhớ là khi mệt thì đừng sợ hải mà cố gắng leo thêm nữa. Nghỉ mệt vài ba phút rồi sau đó hãy tiếp tục.
Khi tôi nhớ lại những giây phút mệt đứt hơi đó tôi nghĩ rằng tôi cần phải tập luyện nhiều hơn nữa và học thêm phần kỷ thuật. Có anh bạn đi chung chụp vài bức ảnh, sẽ hỏi anh những hình đó và post lên đây sau. Dù sao đến cuối ngày khi trời đã sụp tối mà hầu như cả nhóm vẫn còn tiếp tục chặng cuối rất khó đi, thấy người ta ghi chú bằng sơn đen. Để lại bốn người trong nhóm trong đó có tôi lội bộ ra về trước . Đừng mang theo mình những thứ linh tinh khi chơi trò này và tốt hơn hết là đi vào ngày có nắng.
Khi ở trên cao sẽ nhìn thấy làng mạc và nhà cửa phía dưới, nghe tiếng chim hót véo von. Thỉnh thoảng nghe tiếng những cục đá lăn theo triền núi ngỡ như có ai đang đâu đó chung quanh mình.
PS:Tựa đề không thích lắm, sẽ sửa lại nếu tìm được tựa thích hợp.