Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

đúng là .. Phiếm
viethoaiphuong
#1 Posted : Tuesday, October 6, 2009 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
NẶNG NỢ PHĂNG XE (Francais)



Số tui nặng nợ với Phăng Xe

Mần thơ nghe lại thấy chua lè

Nên thôi trở lợi tìm cô giáo

Xếp xòng của đám băng sô ne (pensionnaires)





Cô nắm đầu lên bắt tui chia

Một véc bờ ia ré gu lia (verbe irrégulier)

Tui vâng lời " Thưa cô, rờ cút" (Recoudre)

Tuy rờ cu buộc mõ mờ ria (recouds pour moi me rire)



Cô hầm hầm "va tơ tuy ê" (vais te tuer! "mầy đi chết đi"])

Tuy a đi đề sa lơ tê (tu as dit des saletés)

Phú lơ căng! toa, va, tuýt suỵt! (Fout le camp! Toi, vas, tout de suite!)

Tông phuy tuya va ếch phuy sê (Ton futur va être fusé)



Thôi thế là "tương lai nhảo nhoẹt"

Bỏ bút nghiên tui quyết lên đường

Bởi cô đã biểu mình "đi chết"

Còn chi bằng trả nợ quê hương!



Ấy mà may Chúa Mẹ còn thương

Nên giờ chưa bỏ mạng sa trường

Mấy lần tưởng chết mà vẫn sống

Đời ngắn thôi, sống chết chiệng thường



Mấy lời thương mến nhắn bạn tui

Vì Tự Do, quyết tiến không lui

Mang ấm no, Bình An, hạnh phúc

Cho dân mình qua phút ngậm ngùi...



Ó Biển 227





JE ME DOIS AU FRANCAIS



Mon nombre est que je me dois au Francais.

Je compose ma poème comme très acide

Par conséquent je vais voir la maitre

La commandante des pensionnaires



Elle prend ma tête and me force à conjuguer

Un verbe irrégulier

Je dis Mademóelle recoudre

Tu recouds pour moi me rire


Elle met en colêre “je vais te tuer”


Tu m’ as dit des saletés


Fouts le camp! Toi, vas, tout de suite


Ton futur va être fusé



Comme cela mon futur est comme la soupe

Quitter plumes et encrier je me décide partir

Parce qu’elle m’a dit “vas à la mort”

Pas de chose comme payer mon devoir national



Heureusement Notre Dame m’ aime encore

Jusqu’ à maintenant je suis encore en vie

Plusieurs fois proche à la mort je reste vivant

La vie est courte, mort et vie, tout est normal



Quelques mots j’envois à ma copine

Par la liberté, avance, ne pas recule

Apporter la paix la joie et la pain

À notre peuple passer les moments tristes



Tin Huu Chu 07-10-2009 (76ème anniversaire de naissance)

viethoaiphuong
#2 Posted : Thursday, October 28, 2010 12:32:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bầu Mà Chi Ai Ơi!

Hoa Kỳ đang trong mùa bầu cử!

Trên đường phố, hai bên lề đường ngập tràn hình ảnh của các ứng cử viên, hình lớn, hình nhỏ, hình “hoành tráng”, hình khiêm nhường, đủ mọi phương cách quảng cáo làm giàu cho mấy công ty quảng cáo và làm “Signs”. Các ứng cử viên tha hồ phô trương vô tội vạ tài năng của mình, kể lể công lao, những thành công của mình trên chính trường, trong thương trường, trong miên trường (Chữ của thi sĩ Bùi Giáng, tôi không hiểu là trường gì, chỉ nghe êm tai nên dùng đại cho vui cửa, vui nhà) tự đánh bóng, tự tô láng mình không tiếc thương, không kể cha già, mẹ yếu, vợ dại, con thơ, không khiêm nhường, không e lệ, không đỏ mặt, không tía tai, phải nói là một rừng quảng cáo muôn màu, muôn sắc như lá mùa thu khiến dân chúng ngơ ngác như nai vàng vì chẳng biết bầu cho ai, chọn ai ra “đại diện” mình để lo việc nước, để giúp dân, để bình thiên hạ. Bầu nghị sĩ, dân biểu liên bang, tiểu bang, bầu thống đốc, giám đốc rồi thị trưởng, nghị viên thành phố, đủ mọi chức vụ trong xã hội mà có chức (Xin đừng nói lái!) người dân ngu khu đen như tôi chưa từng nghe biết.

Thứ thực khi thấy người người tranh nhau bỏ tiền muôn bạc triệu để tranh cử như cái bà gì tôi không nhớ tên (vì tôi sẽ không đi bầu nên không cần biết tên, biết mặt.) bỏ ra 150 triệu đô la để tranh chức Thống Đốc Tiểu bang California, tôi thật mù tịt không hiểu mô tê gì hết. Tôi nghĩ không biết họ muốn ăn cái dải rút gì mà phí tiền, phí của ra tranh những chức vụ mà nếu cho tôi, tôi cũng không thèm. Ai cho đâu mà thèm với lại chê!
Với đầu óc thiển cận và thực dụng, tôi chỉ nghĩ đến tiền lương của họ khi đắc cử để mà tự giải thích vì sao có nhiều người thèm, lắm người mê những chức vụ như thế. Có nhiều chức vụ tiền lương nghe đâu cũng cao lắm nhưng có nhiều chức sắc tiền lương của họ chỉ same same tiền già của mấy ông lão tuổi trên 65 mùa thu lá rụng bên thềm. Vậy thì khi đắc cử rồi, họ lấy gì mà chi phí cho gia đình. Đi xin trợ cấp xã hội, xin foodstamps chăng? Ai cho mà xin! Có người bảo với tôi rằng họ là những dân cử nên họ đươc cung cấp “Insurance” tốt lắm. Tôi không ham thứ này. Thú thực, tôi mua Insurance để cho yên bụng chứ tôi không biết rõ bảo hiểm tôi mua sẽ “cover” cho tôi những gì vì tôi vẫn cầu xin Tổ Tiên phò hộ cho tôi chẳng bao giờ gặp phải những hoàn cảnh cần nhờ đến công ty bảo hiểm. Mua Insurance chứ không mong được nhờ vào Insurance vì chờ Insurance tức là chẳng khác gì cầu mong mình gặp tai nạn bất trắc. Một người được Insurance chiếu cố với một người cho đến khi chết vẫn không hưởng một đồng xu của Công ty Bảo Hiểm thì ai hơn ai? Này nhé, một người bị nghẽn tim phải giải phẫu, xẻ ngực lòi tim gan phèo phổi ra ngoài, tốn mấy trăm ngàn đô được công ty bảo hiểm đài thọ và với một người khỏe mạnh thì quý vị chọn làm người nào? Người thận suy, tim yếu hay người phây phây yêu, ghét, thương, giận! Nếu mua bảo hiểm nhân thọ thì cũng chẳng được gì vì lúc bấy giờ mình đã ra ma rồi. Dĩ nhiên là thân nhân của mình được hưởng tiền bảo hiểm mình đã đóng. Nhưng mình thì chỉ ngậm cười nơi chín suối. Nghĩ suy như vậy thì ích kỷ nhưng mà sự thực não lòng như thế đó. Vậy thì, ngoài mấy ông bà dân biểu, nghị sĩ, thống đốc, lương tiền cao, danh vọng lớn, họ có lý do cụ thể (hiểu một cách nông cạn!) để ra tranh cử, còn mấy ông nghị viên hội đồng thành phố, lương ít, quyền không cao, chức không trọng, họ ra ứng cử làm gì cho mệt nhỉ. Hay họ chính thực là người vì nước, thương dân nên hy sinh ra làm việc nước để giúp dân “dựng nước, giữ nước.” Đáng kính phục và ngưỡng mộ! Nghĩ mà thương cho mấy ông VC vì giữ nước, dựng nước nên phải ngập đầu trong nước vàng tuy không thơm nhưng lại không chứa vàng dẽo mà là vàng cục, cục nào cục nấy to đùng, quăng chó chó chết. Đùa thôi, chứ thời này, đâu cần giữ vàng làm gì cho nặng, chỉ cần giữ càng nhiều càng tốt mấy tờ giấy có hình ông Thomas Jefferson là đủ rồi.

Tôi đọc báo thấy người ta khuyên nên đi bầu vì bầu cử là quyền lợi của công dân, có người còn đại ngôn bảo bầu cử là bổn phận của công dân. Theo các thống kê cho biết thì ở Hoa Kỳ trong các cuộc bầu cử chỉ có chừng trên 50% cử tri tham gia đi bầu. Tôi thì ít khi đi bầu nghĩa là như con chuồn chuồn khi vui thì đậu khi buồn thì bay, đôi lúc hứng chí thấy tinh thần công dân lên cao thì tôi cũng đi bầu cho vui để thấy mình cũng biết thực thi quyền lời của công dân. Có lúc lười biếng, tôi cũng bầu cử khiếm diện qua đường Nhà Giây Thép tức là đường Bưu Diện ý mà. Nhưng thường thì tôi không đi bầu vì tôi không mấy tin vào các chính khách đa phần đều nói nhiều làm ít, họ là những “con ma nhà họ Hứa” nói cho đã cái miệng nhưng không biết giữ lời hứa. Tôi đọc đâu đó thấy ở bên Anh có lập một cái hội những người nói dối và điều lệ gia nhập hội không chấp nhận các chính trị gia vì họ là những người nói dối chuyên nghiệp, dân “Pro” rồi, chứ không phải dân “a ma tưa”. Còn các dự luật này nọ vân vân và vân vân, tôi ít khi quan tâm vì nghĩ rằng không thực sự ảnh hưởng vào cuộc sống của tôi mà dù có ảnh hưởng đi chăng nữa thì cũng nhiều người bị thiệt thòi như tôi và khi có nhiều người cùng chung cảnh ngộ với mình thì cũng được an ủi phần nào nên không sao, cũng OK. Cũng tỉ như ngày xưa, đi thi mà thấy nhiều người hỏng thi như mình thì cũng không mấy buồn.

Tôi bị dị ứng với các cuộc bầu cử, nhất là sau 1975 trên quê hương. Bầu cử được rầm rộ tuyên truyền là hoàn toàn dân chủ, một ngàn lần dân chủ hơn tụi tư bản. Thế mà ứng cử viên là do Đảng đề cử và người dân bắt buộc phải bầu cho họ vì họ là người xứng đáng nên mới được đảng đề cử. Kết quả đã biết trước 100% thì bầu làm chó gì cho mất công! Không có đất nước nào như cái nước Việt cộng, công an xét giấy chứng minh nhân dân và thẻ cử tri. Tôi chưa bao giờ đi bầu sau tháng Tư Đen. Mỗi lần bị bắt buộc phải xuất trình Thẻ Cử Tri, tôi đều bảo tôi đánh mất rồi. Cũng may, chưa bị làm khó dễ gì, chỉ phải nghe những lời “lên lớp” dạy bảo về bổn phận công dân.
Tôi không thể nào quên được hình ảnh ô nhục của ông cựu Tổng Thống VNCH, cái ông Tổng Thống 3 ngày, ông ta được báo chí thời đó chụp hình đăng lên báo, mặt tươi cười rạng rỡ tuyên bố là ông ta cảm ơn Cách mạng đã cho ông quyền công dân bằng cách cấp cho ông cái thẻ cử tri và ông giơ cao cái thẻ chết tiệt đó cho bàn dân thiên hạ xem. Thời đó, chưa có kỷ thuật “Photoshop” thì đâu có chuyện ghép hình, bắt râu cha nọ cắm cằm mệ kia. Vậy thì đúng là hình ảnh đích thực của ông ta! Nhục ơi là nhục! Bọn VC đễu thật!

Tôi qua Mỹ từ đầu năm 1985, đã “gặp” mấy đời Tổng Thống Mỹ, từ ông Reagan đến ông Bush cha, rồi đến ông Clinton và qua ông Bush con, kế tiếp là ông Obama. Qua mấy triều đại này, thời gian trị vì của mấy vì “Vua” kéo dài từ 4 năm đến 8 năm và có ông đang còn non tuổi chưa biết kết thúc lúc nào, cuộc sống của tôi chẳng có gì khác biệt hay là tại vì tôi không thấy. Do đó, tôi nghiệm ra là tôi không cần đi bầu vì đã có người khác đi bầu giùm tôi rồi. Khỏe re như bò kéo xe! Thế nhưng, tôi cũng đã chịu khó đi bầu lúc ông Bush con tranh cử cùng ông Gore vì lúc bấy giờ, tôi “mê” cái dung mạo đẹp trai của ông Gore hơn cái nét “nông dân” của ông Bush. Kết quả của việc tôi đi bầu là lá phiếu của tôi thật là vô duyên, vì ông Gore thất bại. Cách đây hơn hai năm, tôi lại hăng hái đi bầu cho bà Hillary Clinton, cũng vì tôi “ham sắc”, mê cái đẹp của Bà Clinton và không khoái màu da bồ hóng. Lá phiếu của tôi một lần nữa cũng như muối bỏ biển! Người đẹp tôi muốn bầu làm Tổng Thống Hoa Kỳ đã quên những gì Bà “chê” ông Obama để “theo” ông ta về làm Ngoại Trưởng. Tôi không có máu chính trị trong người nên tôi cứ nghĩ một khi mình đã chê ai thì không thể một sớm một chiều lại theo phò tá người ta.Tôi sĩ diện hão chăng? Ảnh hưởng của quân tử Chêt! Tôi không còn giữ nguyên vẹn cảm tình của tôi dành cho bà Clinton nữa vì chuyện Bà ta quy hàng đối thủ, dù tôi nghĩ là Bà ta có thể viện lẽ Bà tham gia nội các của ông Obama là giúp Đảng Dân Chủ của Bà. Đi bầu Tổng Thống Mỹ hai lần đều trớt huớt! Chắc là tôi không còn đủ can đảm để đi bầu Tổng Thống một lần thứ ba nữa. Ông Bà nào muốn lên thì cứ lên! Tôi không “ke”!

Tôi cảm thấy tôi không có duyên với việc bầu bán! Quý vị công dân tốt có thể cho là tôi gàn bướng, tôi không thực thi quyền công dân của tôi, tôi quê mùa, tôi không văn minh. Nói “túm” lại, tôi không phải là một công dân tốt, một công dân gương mẫu vì tôi không biết đi bầu.Tôi chấp nhận những phê phán chính xác này! Nhưng tôi chẳng hiểu tôi học đâu được cái tính gàn này và vì cái tính “Trời cho” này, tôi quyết định không đi bầu. Vợ tôi chế nhạo rằng tôi già nua cổ lỗ sĩ, không chịu theo dõi thời sự, không đọc báo giấy, xem báo Net để tìm hiểu những dự luật, những gương mặt chính trị để “đi đông, bầu đúng, cử xứng”. Nhưng, tôi thà ở nhà cho khỏe thân còn hơn là đi bầu như cái kiểu bên quê nhà, bao giờ cũng đạt đến con số 99% cử tri đi bầu mà lại bầu toàn dân trời ơi đất hỡi, phá nước, hại dân. Ơ đất nước Hoa Kỳ tiên tiến này thì không có cái nạn Đảng đưa ai ra thì chắc chắn 100% thắng cử vì đất nước này tự do dân chủ thực sự và là một chế đô lưỡng đảng. Nhưng vì quá tự do nên không thể tránh khỏi những trò ma mảnh, bới móc đời tư của nhau để bôi nhọ đối thủ, dành phần thắng về mình. Những mánh lới tranh cử này, đôi lúc làm nãn lòng cử tri và gây dị ứng cho người dân khiến họ lơ là trong công việc bầu chọn ứng cử viên.

Thống kê quốc gia cho thấy 61.7% cử tri đã tham gia cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ năm 2008. Tôi hãnh diện nằm trong tỉ số này! Trong tương lai, không biết tôi có đi bầu Tổng Thống Mỹ hay không thì xin hạ hồi phân giải vì còn phải chờ xem ai ra và ai chống ai, có hấp dẫn và gay cấn không. Chưa thể nói trước được! Nhưng mấy cái cuộc bầu bán lằng nhằng, lẻ tẻ, giữa nhiệm kỳ này thì không có tôi, anh đồ gàn còn sót lại trong thời đại văn minh.

Hoàng Đức


viethoaiphuong
#3 Posted : Friday, February 11, 2011 7:48:48 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
From:
Subject: Ảnh vui: Đường đến nhà em...
To:
Date: Friday, February 11, 2011, 6:26 AM



Đường đến nhà em thiệt điên cái đầu
(Ôi những nẽo đường tên-cụ-cấy-râu)
Em nói đến ngã tư thì quẹo
Chỗ nào cũng cấm thì...quẹo vào đâu?


viethoaiphuong
#4 Posted : Friday, March 4, 2011 10:51:12 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Vietinfo giới thiệu đến độc giả bài phỏng vấn cụ Rùa của phóng viên báo Tuổi Teen. Bởi vì văn phong thời mới, hơn nữa báo dành cho tuổi trẻ, nếu có độc giả nào thấy lời lẽ thô lỗ, bị xúc phạm xin mở lòng lượng thứ.



Phỏng vấn “cụ Rùa“* của báo Tuổi Teen

- Dùa ơi, lên đây cho phỏng vấn tí.
- Ờ, đợi chút, lên ngay đây.
- Làm gì mà chậm thế? Nhanh lên chứ!
- Chậm thì bố mới là Rùa, còn nhanh thì bố đã là Cá.
- Rồi! Thế thích gọi bằng cụ hay gọi bằng thằng cho nó thân mật. Phải hỏi thế không có mấy thằng ngu độc giả nó lại băn khoăn giới phóng tin viên xấc xược với cụ Dùa và hay đứng giữa đường làm phóng sự hiện trường.
- Ôi dào, bọn ngu đấy vừa đông vừa lắm , chấp làm gì. Cứ mày- tao đi cho nó nhã !
- Trông mày đứng gần thấy có già đ. đâu mà chúng nó lại gọi bằng cụ nhỉ. Gân gủng, vây vủng, mai mủng trông vẫn hoành tráng lắm. Cho xem thằng nhỏ nào, vẫn dùng được chứ?
- Ờ,… ờ, thì vưỡn. Cứ 20 năm làm một nhát, đều như vắt chanh. Mày xem này, vẫn bóng loáng chứ chưa đóng vẩy, mọc rêu đâu nhé.
- Thế này thì mày già thật đấy nhỉ, thảo nào thằng dell nào cũng gọi mày bằng cụ. Nge đâu mày đã từng ngậm cả gươm của ông Lợi à?
- Đâu có, hôm ấy lão ấy dong thuyền đi chơi ở đây. Số tao cũng đen, tự nhiên nổi lên gần thuyền rồng của lão Lợi. Thế là lão tiện tay rút gươm ra phóng vào đầu tao, ý hẳn kiếm miếng tươi về ăn lẩu. May tao có võ, đảo mắt thấy gươm bay tới là ngoặt cổ ngoạm ngay. Tao vẫn để dưới ổ, thỉnh thoảng đem đi cắt cáp của bọn EVN mắc dưới hồ để đi lại cho dễ.
- Thế dell nào lại thành chuyện ông Lợi trả kiếm cho mày?
- Ôi mày tin làm gì, toàn bọn sử gia hạng như D. T. Quốc hay P. H. Lê ấy mà, tin sao được. Đấy, ngay cả cái tích cũng sai, lúc thì gươm, lúc thì kiếm. Còn tao khẳng định với riêng mày nhé, đó chỉ là con dao phóng lợn bán đầy ở đầu Sinh Từ.
- Còn bệnh tình của mày thế nào mà ỏm tỏi hết cả lên thế?
- Bệnh gì đâu? Dạo này bọn phố cổ ở quanh đây cứ thả lắm mấy con rùa teen xuống hồ,nhìn gợi đếch chịu được , mỗi tội hàng của tụi nó bé quá nên chỉ được nhìn mà không được xơi, bức xúc vô cùng. Bí hạ nên mu thượng nó mới bị phá thế thôi chứ có bệnh tật gì đâu. Mới lị tao mới nghe mấy con rùa teen tụi nó kháo nhau ở Đồng Mô có một em thuộc giống nhà tao nên tao phải nhoi lên, ý nhắc nhở tụi nó phải có trách nhiệm mai mối cho tao đặng kiếm thằng nối dõi tông đường. Chỉ tức một điều...
- Mày cứ nói.
-Tiên sư nhà chúng nó! Chúng nó cứ nhai nhải rằng, nếu là rùa bình thường thì yêu cầu của cụ là chính đáng, đằng này cụ gắn với tâm linh của người Hà Lội, của cả cái quốc gia này, cụ là thần tượng của tất cả mọi Rùa ở VN cũng như toàn thế giới nên việc ấy phải... phải... tính sao cho kỹ, cụ cứ tạm hoãn cái sự sung sướng lại đã. MK, tao là Rùa chứ có phải tiên, phật gì đâu mà bắt tao phải nhịn chứ? Mấy chục năm trước, đói quá chúng nó xơi mấy bà vợ của tao, thì giờ chúng nó phải đền cho tao chứ? Gần đây tao nổi nhiều cũng vì nhẽ ấy, thế bọn nó bảo tao bị sao?
- Thôi rồi, nhiều bệnh lắm. Từ tim la, trĩ nội, trĩ ngoại, ghẻ lở hắc lào cho đến sâu quảng, giang mai, thối mồm... đủ cả. Bọn nó còn lập cả một Hội đồng Dùa nằm trong gói dự án Giải cứu Binh Nhì Ru a gồm toàn những thằng đầu hói, trán nhăn, giáo sư ,tiến sỹ. Phen này mày hơi bị sướng nhé. Có thằng gợi ý rắc bột tam thất xuống cho mày xơi để tăng cường sinh lực, có thằng xin thầu 30 tấn vôi bột rắc xuống để khử trùng nước hồ, có cả thằng gì ở bên điện lực bảo, nếu được tăng giá điện, bọn EVN nhà nó xin cung tiến quả cáp 500 kilo vôn dí thẳng xuống hồ trong vòng 5 phút để diệt bọn Dùa tai đỏ.... Nói chung kinh lắm, vì chuyện của mày mà bọn dân Vịt tao quên mẹ nó ngày 17/2, giá xăng, gas, đô, vàng phi mã nước đại...
- Thế thằng Đức có ý kiến gì không?
- Đức nào? Đức hút bùn hay Đức giáo sư? Đức hút bùn thì bảo chưa thanh toán tiền cho nó nên nó tạm đi hút bồn cầu đã. Bao giờ thanh toán xong tiền cho nó thì nó mới về dọn ổ cho mày tiếp. Còn Đức giáo sư chuyên về mày thì thê thảm, tha thiết và đau đáu. Chẳng biết có phải họ hàng của mày không mà suốt ngày chỉ lo mày chết.
- Chuyện, tao mà chết thì còn gì danh hiệu giáo sư Rùa.Tiên sư cha thằng nào bảo tao bị ghẻ lở với mấy cái bệnh nghe ghê ghê kia. Nước có bẩn nữa thì tao cũng đếch sợ. Sao bọn chúng mày rách việc nhỉ? Cả đời tao sống yên ổn không sao, mà đến giờ suốt ngày bị chúng mày lôi ra réo.
- Phải thôi, hồi trước có mỗi chuyện mày hóc dao của của ông Lợi, còn lại im re đến hết cả ĐỔi MỚI. Mẹ nó, kinh tế thị trường được mấy năm là nhan nhản chuyện Cụ Dùa, Cụ nổi ứng với điềm lọ, điềm chai; Cụ Dùa- nguồn tinh trùng duy nhất còn sót lại; Cụ Dùa sống mãi... Tao cũng thấy phát nôn với những chuyện của mày…
- Ôi dào, tao nào được miếng gì. Tự nhiên tự lành nổi trúng mấy dịp, thế là có ngay nghị quyết và thời khóa biểu bắt tao nổi. Không thì điện giật đau lắm.
- Thôi, giờ thế này, mày nên chết quách đi cho lành. Lợi nó cũng chết lâu lắm rồi, giờ mày qua tuổi 1k(1000 năm-Vietinfo) là cũng thọ rồi. Mày chết, chúng tao lấp ngay quả hồ này, xây trung tâm thương mại, sau đó đắp tượng mày trên nóc. Hồ này cũng có cái đell gì đâu. Thằng bá hộ Kim định táng mả nhà nó ra giữa hồ- hỏng. Chùa bị phá- hỏng. Đền toàn đạo tặc- hỏng. Mày - con Dùa lại là nguyên nhân phát sinh của một lũ một lĩ ngu xuẩn đầu hói- hỏng. Nói chung, sứ mệnh của mày nên chấm dứt ở thời đại này.
- Mày nói kể cũng đúng, đa thọ đa nhục. Bằng này tuổi đầu rồi mà còn bị chúng nó lôi ra trục lợi. Nhục như con trùng trục. Thôi tao sẽ đi chết đây.
- Ok, tao like mạnh ý của mày. Bye,Bye!

Bàn tán xung quanh việc rùa hồ gươm quá nhiều nên trong dân gian có bài vè:
Bạn Dùa không kíu** được đâu.
Tội gì trách nhiệm, chẳng đầu thì tai.
Xôn xao vui mấy nhà đài.
Rộn ràng ban bệ triển khai họp bàn.
Ông bàn dọc, ông bàn ngang.
Bế mạc kết luận để sang năm Thìn.
Xưa nay sự vẫn như khìn.
*-Con Dùa có bằng Cụ Rùa không? Không tán thành cách gọi "Cụ" rùa
Phát biểu trước đông đảo các nhà khoa học, chuyên gia, nhà nghiên cứu Hà Nội - Nguyễn Vinh Phúc không tán thành cách gọi "Cụ" rùa mà chỉ đơn giản gọi là rùa Hồ Gươm.
Tư liệu tham khảo http://www.ktdt.com.vn/n...ail.as...82746&CatId=44
** Văn phong báo Tuổi teen, mong mọi người đừng hăng hái sửa lỗi chính tả.
Trần Nhắng, PTV báo Tuổi Teen

viethoaiphuong
#5 Posted : Tuesday, March 8, 2011 2:49:55 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Gửi qúy anh chị, quý bạn đọc để mà cười, rồi buồn cho dất nước bất hạnh của chúng ta.
Bh


Gui lai chi. cau chuyen tieu lam nhung mo ta dung cai dat "Trang An" thoi CS voi nhung tro di hom cua dam "ech nhai len lam nguoi". Xin loi chi., bai viet nay co doi dieu dung tuc. Nhung phai co nguoi viet the nay thi moi thay cai dam quan chuc thoi nay no "kinh khung" nhu the.
Day Cu. Ru`a cu?a dat Tra'ng An thoi "phu' quy' sinh le^~ nghi~a".
LH

Cu. Ru`a dat Trang An sap quy quy

Phân cảnh I, bộ phim "Nếu..."

Lại chuyện rùa, dù mình đã tự nhủ là không viết "rùa" nữa, nhưng hôm qua đọc bên nhà chị XO, thấy thiên hạ vung vít lên, cho rằng niềm tin và tín ngưỡng của người Việt bị xúc phạm.
Thôi thì copy lại câu chuyện dự đoán sẽ xảy ra, coi như kịch bản tang lễ cho bộ phim "Nếu hồ Gươm vắng..... rùa" vậy.
Bài viết copy nhưng không dẫn nguồn vì tác giả hổng thích :P

Mới treo cái note, thắc mắc giới tính cụ. Thật, mình không biết cụ đực hay cụ cái, à quên cụ ông hay cụ bà...
Cụ chưa "đi", thế mà thiên hạ đã lao xao lo chuyện hậu sự. Bàn này tán nọ ra cái điều quan tâm đến cụ lắm lắm. Cụ đang nằm dưới đáy hồ hôi xì, sao không đưa cụ vô Hospital năm bảy sao đi. Có hồ sưởi hiện đại, máy thở oxy...nệm drap trắng muốt, chiên da nước ngoài túc trực hai tư trên hai tư đi...
Rồi thì còn bấm độn gieo quẻ xem cụ đi ngày nào là hạp, là con dân nước Vẹt hưởng hồng phúc của cụ này nọ. Lại đoán, lại thống kê, mỗi lần cụ nổi là gắn liền với một sự kiên "chọng đại " nào đó, ngay cả như cụ Khiêu, học giả hói đầu mà vẫn ngây thơ đến ngớ ngẩn.
Ăn theo quả cụ đau ốm, chừng có lẽ mệnh cụ sắp "dừng đồng hồ". Một câu chuyện giả thử cho cụ trong ngày cụ Qui qui cho hạc cưỡi chứ không phải cưỡi hạc...hehehe.

Nhà tang lễ số Năm Trần Thánh Tông...không khí hối hả của đám người mặc complet đen, đi xe chống đạn...Các thiết bị y tế tối tân được huy động đến một cách tối đa. Không có một sai sót nào, cho dù chỉ là dấu phẩy...Các phục nam, phục vụ nữ đồng phục trắng tinh như bài thơ áo trắng của ông Huy Cận. Hai hàng tiêu binh, quân hàm cỡ thiếu tá lục quân trở lên hết. Thỉnh thoảng, một ủy viên bê xê tê chạy vào ngó cái rồi ra. Phía ngoài lại chụm đầu vào cái ông mới ra thì thầm :" Sao rồi, sao rồi..."
Nói chung, một không khí lo lắng bao trùm...từ hồ Gươm đến nhà Năm Trần Thánh Tông.

Mình có việc đi qua. May, không bị chắn đường...Ngó qua nhân sự có mặt, mình thấy ban bệ đầy đủ vô cùng là đủ. Nào ông chủ,chánh văn phòng cán bộ trung của các địa chỉ sau, nào là:
1A Hùng Vương, Hà Nội. Số 1 Hoàng Hoa Thám, Hà Nội.
Số 1 Bách Thảo, Hà Nội.
Số 35 Ngô Quyền, Hà Nội....
Nhiều quá, đông quá nhớ không nổi...
Rồi đến đại diện phía Nam các văn phòng trên, ngay như đại diện văn phòng các "băng đảng "miền Trung cũng có mặt. Rồi thì đến các thượng thư, các tổng trấn, thái thú. Dĩ nhiên mười lăm bộ óc..không thể vắng mặt. Ông Hiến cũng cho Minh Cận vác máy đến truyền hình trực tiếp. Hoa và các loại trướng liễn coi như chuẩn bị đầy đủ lắm lắm. Cụ dăm trăm năm vẫn chưa thăng. Bỗng nhiên nghe lao xao, chuyện gì đây? Các ông hói bụng to chạy trước, tùy tùng vác bụng, máy ghi âm theo sau. Một giọng ồm ồm nói :"Cụ trối, cụ trăn trối các đồng chí ơi...!"

Mười lăm bộ complet đen vây quanh giường bệnh.Cụ vẫn thở ôxy...mắt nhắm hờ ra chiều khó nhọc lắm. Sau mười lăm ông là một trăm sáu chục người nữa vây quanh...xếp hàng trong lớp ngoài. Trật tự và im lặng bao trùm...trang nghiêm nhất chừng có thể. Máy lạnh chạy hết công suất, dàn lạnh trung tâm thì nóng bừng rồi...
Chao ơi, thời khắc trọng đại thế này...Mấy cái máy ghi âm cá nhân cố chuồi vào khe hở giữa hai người, làm sao cho gần mõm cụ càng gần càng tốt...mong sao ghi được lời cuối của cụ..
Bỗng cụ mở trừng mắt, đưa chân trước khều khều cái ống dẫn ôxy...Kinh nghiệm nuôi rùa của một vị cao chức, mách bảo biết điều hệ trọng sắp xảy ra. Ông ta đưa mắt nhìn mọi người ra điều bảo trật tự đừng quá xúc động. Cụ sắp nói lời cuối đấy.

Cụ đưa mắt nhìn xung quanh, hàng sau cố nghển lên, mong cho cụ đưa , để mắt tới. Cụ hắng giọng, chút hơi cuối cùng yếu ớt không thoát được khỏi cái cổ rụt rụt.. Cụ hỏi:" Thế đã tập trung đây đông đủ chưa?" Cả hội trường dạ ran:" Dạ, thưa cụ đủ hết rồi ạ, không vắng ai ạ!" Cụ lại thở dốc nghỉ một lát. Mọi người lại sốt ruột chờ...Cụ lại hắng giọng:" Đủ hết đây chưa?" Lại dạ ran bẩm cụ...

Lại im ắng và cụ lại hắng giọng :" Đủ thật chưa, lại hết cả đây chưa?" Cả hôi trường lại kiên nhẫn dạ ran:"Dạ, đủ hết, không thiếu ai nữa đâu ạ!"
Cụ nói như hét nhưng vẫn đậm chất thanh lịch của dân Tràng An ngàn năm cộng một văn hiến:" Ơ cái địt mẹ, thế *** có đứa nào ở nhà trông nhà à?"
Nói rồi cụ trút hơi thở cuối cùng...
Mermaid
#6 Posted : Wednesday, March 9, 2011 3:03:26 PM(UTC)
Mermaid

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Phải công nhận tác giả viết hai cái bài về "Rùa Hồ Gươm" nói trên là thuộc hàng mất dạy hiếm có!
(Xin lỗi quý ace PNV vì tôi nói lời thô lỗ nơi đây.)
viethoaiphuong
#7 Posted : Thursday, March 10, 2011 8:11:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Con rùa cháu tiên

Vụ « cụ rùa » Hồ Gươm bị bệnh đã và đang làm chấn động Hà Nội (và lan ra đến cả thế giới !). Nhà nước đang huy động một đội ngũ nhân sự đông đảo để « rước cụ » lên bờ chửa bệnh. Báo chí trong nước liên tục tuần nay giật tin tám cột trang nhất nói về sức khỏe của « cụ rùa ». Hiện có một số trang web cũng đi tin « hot », treo bảng truyền tin trực tiếp tại Hồ Gươm nhằm câu khách, báo cáo công việc « rước » cụ lên bờ chửa bệnh, với hình ảnh cập nhật từng giờ một. Người Hà Nội liên tục mấy ngày bu kín Hồ Gươm, có người còn leo lên cây, chờ đôi lúc cả ngày để chực « cụ rùa » nổi lên. Ngày hôm nay thì đặc biệt, người đi đông như xem hội. Không biết bao nhiêu cặp mắt (và ống hình camera) đổ vào theo dõi việc cứu « cụ rùa ». Trong giờ làm việc mà bờ Hồ Gươm đen kín. Có lẽ dân Hà Nội lo lắng cho sức khỏe của « cụ » hơn cả công ăn việc làm.

Báo chí nước ngoài cũng ghé vào ăn có. Dĩ nhiên, chỗ nào tanh máu là chỗ đó có ruồi ! Nhiều tờ báo lớn đăng tải tin nhà nước VN đang ra sức cứu con rùa sắp tuyệt chủng. Nhưng nhà mấy nhà báo nước ngoài này chỉ « ăn theo », viết chưa đúng đến 1/2 sự thật. Nhà nước ở đây không hề cứu « cụ rùa » như là một giống vật sắp tuyệt chủng. Biết bao nhiêu con thú ở Việt Nam lần hồi tuyệt giống, không vì bắt bán sang Tàu để làm thuốc thì cũng tiêu thụ trong nội địa, đa phần là trên bàn nhậu. Đố mà tìm được một con cọp, voi, gấu… tại Việt Nam. Tê giác thì tuyệt chủng từ lâu. Nào thấy nhà nước lo lắng bảo vệ. Đảng và nhà nước quyết tâm cứu « cụ rùa » vì « cụ » là linh vật của đất nước. Thử so sánh đến việc cứu lụt, nhân sự cứu lụt làm sao đông đảo bằng việc cứu « cụ rùa » ? còn phần tài chánh thì chắc cũng vậy thôi.

Nhưng cũng phải có lời cám ơn. Hồ Gươm nhân dịp này cũng được chỉnh trang môi trường, rác rưới hôi thối lâu nay dưới hồ được vét, hốt lên. Các loài cỏ có tác dụng làm sạch nước cũng được ghép thành bè thả xuống hồ để lọc nước. Nếu không có « cụ » bị bệnh thì làm sao có việc làm sạch hồ Gươm ? Cám ơn « cụ rùa » ! Chỉ cần mỗi năm « cụ » bệnh một lần thôi thì hồ Gươm cũng ngày càng sạch, đẹp. Nhưng mà, nếu vấn đề ống cống thông nước cho mùa mưa tại Hà Nội cũng được nhà nước nhanh nhẩu như việc này thì đở khổ cho dân biết mấy !

Nhìn qua bên blog Trương Duy Nhất, có lẽ tay này nói đúng mất thôi. Nhìn công tác cứu « cụ rùa » của nhà nước sốt sắng như thế thì nay mai « cụ » sẽ lên hàng « quốc thú ». Xong vụ hoa sen là « quốc hoa » thì sẽ tới vụ « quốc thú ». Ai vào đây nếu không phải « cụ rùa » ?

(Nhắc đến « quốc hoa », không thể không nhắc cái vụ “tam thốn kim liên”, tức « ba tất sen vàng » của người Tàu . Người Tàu ví hoa sen như gót chân phụ nữ (bó chân), tức « gót sen, nhưng họ cũng ví hoa sen là bộ phận sinh dục của phái nữ. Thật là lãnh đạo nhà mình khéo chọn)

Trở lại chuyện « quốc thú », thực ra nói như Trương Duy Nhất thì cũng hơi kỳ. Trên thế giới mặc dầu nhiều dân tộc đã lấy những con thú làm biển tượng (l’emblème de la nation) nhưng cũng có nhiều dân tộc lại không lấy con thú mà lấy những thứ khác làm biểu tượng. Như nước Pháp thì lấy Marianne, một phụ nữ rất đẹp để làm biểu tượng. Nước Thổ thì lấy con trăng lưởi liềm và ngôi sao, biểu hiệu cho đạo Hồi giáo. Một số nước (cộng sản thì lấy ngôi sao), ngụ ý ta là « siêu sao », chỉ đường cho thế giới v.v… Nhưng phần đông các nước còn lại thì lấy con thú làm biểu tượng cho dân tộc của họ. Nếu gọi những con vật này là… « quốc thú » thì Trương Duy Nhất cũng… đúng thôi.

« Quốc thú » của phần lớn các nước là con chim đại bàng. Đặc biệt quốc thú của Hoa Kỳ là con chim ưng trắng. Của Đức là chim ưng đen. Ít hơn chim đại bàng là sư tử. Phần nhiều các nước có nền tảng quân chủ lập hiến thì lấy sư tử làm biểu tượng. Quốc thú của Anh là con sư tử. Điểm chung của chim ưng và sư tử là chúa tể của muôn thú. Con chim ưng là chúa tể các loài chim (chúa tể không gian). Con sư tử là chúa tể các loài thú (chúa tể sơn lâm).

Việt Nam thì truyền thống « con rồng cháu tiên ». Biểu tượng của dân tộc ta do đó là con rồng. Dân Tàu cũng lấy con rồng làm biểu tượng nhưng rồng của dân tộc này khác hẵn rồng của dân tộc Việt Nam. Rồng Việt Nam là rồng nước, có màu xanh, là « Đông Hải Thần Long », tức con rồng thần ở biển Đông. Rồng của dân Tàu là rồng lửa, có màu đỏ, tức xích long. Rồng ta màu xanh phun nước, rồng Tàu màu đỏ phun lửa. (Nước chế lửa, chưa đánh đã biết rồng nào thắng !)

Rồng là con thú linh. Rồng Việt Nam là chúa tể các loài thú trên biển. So với con chim ưng, con sư tử – biểu tượng của Hoa Kỳ, Anh và nhiều nước khác – con thì chúa tể không trung, con thì chúa tể sơn lâm. Rồng của Việt Nam cũng oai phong lẫm liệt không kém : chúa tể muôn loài dưới biển !

Nhưng quan sát hiện tượng đang « thánh hóa » con cua đinh (hay con giải, con vít… chi chi đó) đang sống trong Hồ Gươm mà mọi người gọi là « cụ rùa », tôi hết sức lo ngại nếu vật biểu tượng cho Việt Nam là « con rùa đen ».

Những con thú linh, biểu tượng của những dân tộc kia là những con thú kiêu dũng, chỉ một tiếng thét của nó cũng đủ làm muôn loài khiếp đảm. Đó là những con thú không cần phải săn mồi mà muôn thú phải tới nộp mạng cho nó. Cái oai dũng của nó được người ta tôn vinh là chúa tể muôn loài. Khi người ta lấy những con vật này làm biểu tượng cho nòi giống thì người ta mong muốn rằng nòi giông này cũng oai dũng như vậy.

Con rùa ở Hồ Gươm thực ra người Việt Nam không gọi nó là rùa, mà là con giải, cua đinh hay vít chi chi đó… Con thủy quái này không tự mình đi săn mồi mà đi ăn xác của những con vật đã chết. Đây là một loài động vật hạ tiện, thuộc loại « charognard – ăn xác chết » như con kênh kênh, con quạ, hay một loại chó hoang dã.

Dân tộc Việt Nam, được nhiều nhà nghiên cứu trên thế giới công nhận, là một giống dân có tính rất siêng năng và bản chất kiêu hùng. Dân tộc này đã dựng được nước bằng những anh hùng sống trên lưng ngựa, trên đầu voi. Lẽ nào con thú biển hiện cho dân tộc này lại là một loài thú « thời cơ chủ nghĩa », lười biếng không biết săn mồi, là một loài « ăn xác chết » ?
Ai đã đem con thủy quái này thả vào Hồ Gươm để hôm nay nhiều người gọi nó là « cụ », là rùa Lê Lợi, sau đó phát động phong trào « cứu cụ rùa » ? Nay mai con rùa này sẽ được phong thánh mà thôi. Và không bao lâu sẽ lên làm biểu tượng của dân tộc. Từ nay sẽ không còn câu « con rồng cháu tiên » mà là « con rùa cháu tiên ». Không còn nòi giống « tiên rồng » mà là « tiên rùa ». Đúng là hiện tượng mang bàn thờ tổ tiên xuống đường để mà lăng nhục, rủa xả.

Như trên đã nói về « ba tấc sen vàng ». Bên Tàu họ ví là cái chân nhưng cũng là cái ấy của người phụ nữ. Như vậy cái ấy của phụ nữ Tàu là « quốc hoa » của Việt Nam. Lãnh đạo VN chọn « hoa sen » làm quốc hoa sao mà khéo thế ! Biểu tượng bó lúa đang trổ bông từ lâu là biểu tượng về hoa của Việt Nam. Nên biết dân Việt Nam là dân từ thời lập quốc đã sống với cây lúa. Tại sao không lấy nó làm « quốc hoa » ?

Thì bây giờ người Tàu chửi « đồ con rùa », một mặt là chửi một người hèn nhát, nhưng mặt khác là chửi bọn Việt Nam là bọn con rùa rụt cổ. Khi họ chửi « đồ rùa đen » thì cũng chửi bọn VN là bọn hạ tiện, lưu manh, cướp cạn. Ai chọn con rùa làm « quốc thú » thì cũng thật là khéo biết bao nhiêu !

Một ý kiến của một blogueur nổi tiếng khác, Mr Đỗ, vừa đưa lên. Chỉ gói ghém trong hai chữ: « khiếp nhược ». Bia kỹ niệm chiến thắng quân xâm lăng mà cũng bôi đi, không còn thấy hàng chữ có đề tên « nước lạ ». Cả nước rụt đầu khiếp nhưọc thì « quốc thú » là rùa cũng đúng thôi!
Thật là bực mình cho sái đám lãnh đạo ngu dốt, « đầu rùa » ! Cái đảng cộng sản này ngày càng giống với con rùa đen Hồ Gươm. Là một loài « charognard » được phong thánh.

Nguồn : Facebook Nhân Tuấn Trương
viethoaiphuong
#8 Posted : Monday, May 16, 2011 10:08:40 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Làng cười, Xuân Tân Mão 2011.

Dưới đây, được trích từ những bài văn có thật, và được đăng trên Phụ san Làng cười, Xuân Tân Mão 2011.

Văn là người ! Đặc biệt hiện nay, đào tạo học sinh về môn văn như thế nào mà có thể thấy được những ngu ngơ, tội nghiệp và phong phú của các em. Biết làm sao ???

Đề: Em hãy phân tích tấm lòng người mẹ của bà cụ Tứ trong chuyện “ Vợ nhặt” của nhà văn Kim Lân.

Trong cuộc sống sinh hoạt đời thường, hàng ngày chúng ta đã từng thưởng thức rất nhiều loại lòng như lòng lợn, lòng gà, lòng vịt, . . . chúng đều rất ngon và có vị riêng biệt khác nhau, nhưng tất cả đều không thể bằng lòng mẹ.

Đề: Tả đường đến trường

Con đường từ nhà đến trường em dài 2 mét. Ra khỏi ngõ, em rẽ phải đi qua quán bà Xuân, rồi rẽ trái đến quán ông Vịnh là rẽ trái tiếp, đi thẳng là tới.

Đề: Tả người thầy em yêu quý nhất

Thấm thoắt đã ba mùa hoa ban nở, thầy giáo phải tạm biệt chúng em để về xuôi. Cả làng cả bản đứng tiễn thầy vô cùng ngậm ngùi. Riêng em đứng nhìn theo thầy cho đến khi thầy xa dần, xa dần, đến khi nhỏ bằng con chó em mới quay lại bản.

Đề: Tả chú thương binh:

“Gần nhà em có một chú thương binh, chú bị cụt đầu, sáng nào chú cũng đi qua nhà em ăn sáng . . . ”

Đề: Tả con gà

Nhà em có 1 con gà. Nó là giống gà Đông Cảo. Nó to bằng con gà gi. Nó nặng từ 8-10 kg…” => chả hiểu nó tả giống gà gì.

Cứ sáng sớm thức dậy, con gà trống nhà em nó đều nhảy phốc lên cây rơm, gáy ò ó o. Gáy xong một hồi dài nó lấy hai cánh vỗ phành phạch vào mông đít.

Đề: Tả anh bộ đội.

Anh bộ đội cao khoảng 1,20 m, súng AK dài 1m rưỡi.

Đề: Tả cây chuối.

Nhà em có cây chuối rất to, chiều nào em cũng leo lên cây chuối ngồi hóng mát. Khi em leo lên, cành chuối rung rinh.

Đề: Tả cảnh sân trường trong giờ ra chơi.

Trống đánh tùng . . . tùng . . .. Các bạn ùa ra sân trường như bầy chim vỡ tổ. Chỗ này các bạn gái nhảy dây, chỗ kia các bạn trai đá cầu, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng chưỡi “đ. mẹ “.

Đề: Tả em bé.

Gần nhà em có một em bé rất dễ thương, vì hay bị té nên đầu em bị móp.

Đề: Em hãy miêu tả mùa Xuân.

Mùa xuân ở quê em mở rất nhiều hội. Những ngày ấy trên đường có rất nhiều các ông các bà tay cầm ô đen ô đỏ đứng nói chuyện râm ran như bầy chim líu lo gọi mẹ.

Đề: Đặt câu hỏi với vần: ôm, ốp.

Mẹ em tát em đôm đốp.

Đề: Đặt câu về phần gieo âm tiết.

Có con trâu, bị ruồi bâu. Có con chim, bị vỡ tim.

Đề: Miêu tả về bố.

Bố em có một hàm răng vàng, hàm răng vàng luôn chỉ bảo em những điều hay lẽ phải.

Đề: Tả chuyện trong gia đình.

Em gái của em hồi đi học lớp 1 hay lớp 2 gì đó nhưng dốt lắm không biết chữ gì hết. Một hôm bố mẹ kiểm tra bắt nó đọc bài anh Kim Đồng xem. Nó không biết đọc nhìn cái hình có anh Kim Đồng chạy có con chim bay trong hình nó đọc là: “ Anh Kim Đồng đi liên lạc . . . vụt chim . . . vụt chim “.

Đề: Tả ông nội.

Nhà em có nuôi một ông nội, ông nội suốt ngày chẳng làm gì cả chỉ trùm chăn ngủ, đến bữa ăn ông ló đầu ra hỏi: Cơm chín chưa bây ?

Đề: Tả một dụng cụ lao động.

Chiếc xẻng nhà em có rất nhiều công dụng, để hốt rác, và còn dùng để xúc ( . . . .) nữa.

Đề: Hãy tả hình dáng và tính tình một cụ già mà em rất kính yêu.

Hình dáng của bà nội rất là thấp, được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa. Tính tình cụ già rất là bực bội. Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.

Con mắt của bà tròn như hòn bị, mũi có hai cái lỗ, cụ già có hai cái tai, tóc của bà đã bạc phơ. Cổ ngắn gọn, thân của bà 2, 3 thước, bà có hai cái tay, có hai cái chân.

Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng ba mươi, chiều cao một mét sáu.

Khi cười miệng bà em móm mém như miệng cái hố.

Khuôn mặt ông bầu bĩnh, đôi mắt ông như mắt bồ câu trắng, dáng đi của ông rất hoang thai và cái miệng của ông như trái tim rất mãnh liệt.

Ông của em dài bằng 1 mét và không mập.

“ Công cha như núi Thái sơn,

Lòng mẹ như nước trong người chảy ra “.

(Theo Nguyễn Trọng Tạo’s blog)
viethoaiphuong
#9 Posted : Thursday, September 20, 2012 4:52:37 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
VHP mới check email,
chị TH gửi cho mí chị em bạn (fwd email từ ai đó ?)
>>


đi tìm mua sách

- Bà chủ ơi ,cho hỏi cuốn "Gia đình hạnh phúc" nằm ở dãy nào ?
- À, cuốn đó thuộc thể loại khoa học giả tưởng, dãy số 1

- Thế cuốn " Đạo vợ chồng " thì sao ?
- Dãy số 2 loại võ thuật đấm đá cạnh ngăn nhu đạo hiệp khí đạo .

- Còn cuốn "Cách tiết kiệm để mua nhà ? "
- Loại tổng hợp chứng vọng tưởng, trong thể loại sách tâm thần, dãy số 8

-Thế còn cuốn " Làm thế nào để thăng quan tiến chức " ?
- Đó là loại sách tội phạm nằm ở dãy thứ 3

- Cuốn "người vợ đảm đang " ?
- Dãy số 5, truyện thần thoại

- Vậy cuốn sách nổi tiếng " Đàn ông là trụ cột gia đình " ?
- Xin lỗi ông, ở đây chúng tôi không bán truyện cổ tích !!



đọc xong VHP viết trả lời chị TH : được cừ TO thì thôi, TH á @@@@@@@@@@@@

Phượng Các
#10 Posted : Thursday, November 14, 2019 1:20:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,686
Points: 19,998
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Trên thế giới có hai loại người: loại thứ nhất tin là trên thế giới có hai loại người, loại thứ hai thì không tin. Ros F. Papprill
viethoaiphuong
#11 Posted : Thursday, March 19, 2020 8:29:06 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


☘Xuân Diệu:
Mây vẩn từng không, chim bay đi
Khí trời u uất hận cách ly
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Cả xóm cùng lây, sợ cái gì


☘Nguyễn Bính:
Bữa ấy cô vy phơi phới bay
Khẩu trang mấy lớp mặt hơi dày
Hội việt kiều về ho ngang ngõ
Mẹ bảo: toi rồi, khéo lại lây


☘Hàn Mặc Tử
Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Gặp ngay em gái là F1
Bịt cái khẩu trang mặt chữ điền


Gió theo lối gió, mây đường mây
Lòng anh buồn hiu, không lẽ lây?
Nhà ai gần nhất khu y tế
Có chở anh về kịp tối nay?


☘Chế Lan Viên:
Ta cùng nàng nhìn nhau không tiếng nói
Sợ há mồm vi khuẩn bắn sang nhau
Đôi hơi thở thì thôi ta cố nín

Đôi linh hồn chìm đắm bể u sầu

☘Bùi Giáng:
Gánh than lên bán chợ Trời
Thiên Thần xúm hỏi: Em người ở đâu?
Thưa rằng: Em ở rất lâu
Trần gian dưới đó tiệc tùng liên miên
Bảo rằng: chưa rõ tuổi tên?
Thưa rằng: tên tuổi là Em đây rồi
Nghĩa là 34 đó thôi
Hỏi rằng: sao chẳng thấy môi em cười?
Thưa rằng: Ho 1 cái thôi
Thế là ngõ xóm đi toi cả chùm


☘Hữu Thỉnh:
Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Bệnh chẳng lây lan đâu nếu em không câm nín
Một đống đứa và anh
Khốn khổ
Vì em...


☘Tố Hữu:
Bỗng loè chớp đỏ,
Thôi rồi, Lượm ơi!
Trong thang máy nhỏ,
Một thằng hắt hơi

Cháu thành F1,
Đi cách ly luôn
Sợ toé cả mứt
Hồn bay giữa đồng.


Chúc cả nhà khỏe , hạnh phúc nhé.

(s/t trên FB thời Corona virus hoành hành )
Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.