Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 232 Points: 0
|
quote: Chị Ngoc Dung ui, Lâu lắm rồi không liên lạc vơi chị đó. Tuy rằng vẫn thấy chị xuất hiện đều đều trên các websites. Chị vẫn khoẻ đấy chứ? Chúc chị mọi sự đều an lành nghe.
CH
Xí''' chị Chiêu Hoàng , Rinh cái này vô đây " tán " với chị nha , Lâu lắm rồi đâu thấy chị còn " à ơi ,..." với ND đâu nè , chị bận chuyển nhà... chuyển chỗ... lo việc mới... ND cũng thương chị lắm vì cũng đã từng một năm 7 lần dọn nhà rồi , mới đầu còn một xe tải to khi chuyển , sau dần... bây giờ còn lại một cái va ly vài ba bộ đồ - một máy tính và một chiếc điện thọai di động. ( gia tài của mấy mẹ con ) , cơ nghiệp 14 năm ở nga cũng chỉ còn có thế...Vậy nên chia xẻ cùng chị cái " hoàn cảnh " đó lắm , thấy chị CH luôn , nghe cả chị... luôn nhưng không có dám làm chộn rộn tới chị đó thôi Bây giờ thì "than vắn thở dài " với các chị nhá Bên ngòai mấy hôm nay chẳng hiểu tại sao gió và tuyết rơi khủng khiếp , những buổi đêm gần 9 hay 10 giờ tối đi làm về , lui cui dọ dẫm lê từng bước trong gió , trong tuyết vừa đi vừa run...( bỏ xừ ) nếu chẳng may đứa nào tới " chấn " đểu loi cho mấy nhát vào bụng thì mình toi và con mình nó ở nhà chờ mình mỏi mắt thì khổ , nó không có ai mà mình cũng chẳng có ai. Tre non hay tre già lại tiễn đưa mình trước... Lê được về nhà.. thở phào nhẹ nhõm ( hôm nay mình còn đang sống )... Cơm nước vội vã , xem bài vở thằng bé... à ơi cho nó ngủ ngon... rồi " khuyên con bé " mấy câu ( cái con bé 18 tuổi đã học đại học năm thứ ba rồi mà vẫn cứ như con bé 10 tuổi thuở nào ) , cái gì cũng " mẹ ơi , mẹ à " ( đôi khi nghĩ bây giờ nó bí tiểu chắc cũng gọi Mẹ ơi... ) , dặn dò mấy thứ cho ngày... mai.( vừa dặn vừa ghi ra giấy , không thì " nó " lại cũng quên ) Ghé lên ba trang web ( chỉ có thế thôi ) đã buồn thì lại cũng... không vui , cái net ảo với cái đời thực nó như vận vào người. Sao thế hở Trời... .... Đêm hôm trước đi làm về , chợp mắt được 10 phút rồi dậy nấu ăn.... bỗng chuông điện thọai reng... vừa nấu vừa nghe.... nghe.... nghe.... thằng bé con chạy ra bếp bảo - Mùi gì thơm quá , mẹ có nói với người đầu dây là " ngửi " thấy mùi đồ ăn mẹ đang nấu không? ngon tuyệt... hít hà... ( nó dặn lần sau mẹ nhớ nói nhé ) Ôi cái sự hồn nhiên của trẻ thơ , thật là hiếm hoi để có... Trong khi mẹ nó thì lòng như muối xát... tự dưng lại thấy mình thê thảm quá , giận người , giận mình , giận hết. Thôi thì từ giã đi... ảo ảnh vẫn muôn đời là ảo ảnh cơ mà ( mình cứ tưởng mình " chúa " lắm đấy , thực ra mình "thường " thôi. Là tại mình cứ cố tình " ru " mình đấy chứ , mình có là cái quái gì đâu cơ hở Trời. Đầu dây bên kia có tiếng vọng lại - " bảo con bé mang cái xô ra hứng nước mắt mẹ nó đi " - Ừ ! chắc cũng đầy - " bảo con bé tủ lạnh đang bán rẻ lắm mùa này... " - Ừ ! chắc đang hâm nặng
Mình đang làm khổ mình....
Than xong rồi ND đi nha... Tuyết vẫn đang rơi kìa... Lạnh khiếp !
( CH và các chị có nghe thấy không? bản romantic..... đang réo rắt... buổi sáng thứ 7 bên này.................)
|