vibrations của mọi vật thể/hình thể/tạo thể thường (nhưng không nhất thiết) dễ ứng nghiệm với đồng lọai.
Sự ứng nghiệm nhanh hay chậm, giới hạn hay vô bờ, tùy theo năng lượng tích tụ trong bản thể đó.
Bởi vậy trong nhân gian mới có câu "đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu " ----> "cùng tầng số" .
Hoặc giản dị hơn ----> khi người ta ách xì thì nghĩ rằng có ai đang nhắc tới mình , khi đỏ tai thì nghĩ có ai đang.... nói xấu mình hehehe v....v.....
Ách xì hay đỏ tai là những hiện tượng tiếp nhận làn sóng (vibrations) lành hay dữ từ đâu đến (đương nhiên là với đối tượng cùng tầng số)
HKKM này thiệt tình à, đúng vậy tonka !
Khi tớ đăm chiêu nghĩ về một ai đó (một người khách lâu không đến chẳng hạn), thì nội trong ngày đó họ xuất hiện với mình bằng xương bằng thịt .
Khi tớ miên man nghĩ về một người đang ở xa thì chẳng bao lâu sẽ nhận phone của họ gọi thăm hỏi hay email.
Khi tớ nằm gác tay nghĩ đến một cây nào đó trong vườn, sáng ra dậy thấy cây đó nứt mầm trổ hoa mặc dù trước đó nó còn sìu sìu ển ển. Đã có nhiều lần như thế . I am serious . Từ đó mới biết rằng cây cỏ cũng có những vibrations phóng ra và thu tiếp NẾU ..... những luồng tư tưởng của chủ chúng nó đủ mạnh để ăn jeu với nó
Nghĩ đến tác giả của bài viết về cọng cỏ và... và... thì ductriqueanh xuất hiện ngay bon hehehe. Đó là một ví dụ. Nhưng cũng có người sẽ cho đó chỉ là một tình cờ. Well, that is fine too ! Remember that anything happens for a reason .
Nhưng nếu HKKM thèm tiền nghĩ đến trúng số thì không bao giờ được, vì tiền tài vật chất hèn kém không đi đôi với tâm linh
Và chắc chắn là tiếng bao tử reo nó gần hơn, mình nghe rõ hơn tiếng kêu/khóc/rú của rau cỏ. Và cái bức xúc này nó cũng mãnh liệt hơn là bức xúc... bảo vệ thiên nhiên, môi trường hehe . Cho nên liêu chọn cái ít "phạm tội" (theo cảm nhận của liêu, cũng là của số đông je crois).
Khi mình còn bận rộn với vật chất, thì vật chất luôn bám sát theo mình. Do đó mình nghe rõ mồn một tiếng bao tử reo và đặt cái bức xúc mãnh liệt lên hàng đầu. Đó chính là tảng đá làm mình khó nhấc bước, hoặc nhấc một cách nặng nề.
Phải, con người cần phải ăn mới sống khoẻ sống trẻ sống vui . Đó là quan niệm sống của một người... bình thường (normal life)
Có người cao hơn một chút, là không ăn thịt mà chỉ ăn rau quả. Họ cao hơn một chút vì rau quả làm cho thân thể nhẹ nhàng hơn là thịt cá. Và và và.... ít phạm tội hehehe (theo cách je crois của liêu).
Nhưng nếu họ chỉ ăn những quả tự rụng, hay những rau tự héo nhưng chưa chết thì... tốt biết chừng nào . Những hạt nuts có nhiều chất bổ lắm à nha (nói ăn rau để khỏi phạm tội sát sanh là không đúng lắm đâu nghe. Ví dụ mình nhìn thấy một con vật té xuống lăn cù ra chết, mình có quyền ăn mà không có phạm tội sát sanh gì hết . Không ăn thì nó cũng rửa thối. Tuy nhiên không nên ăn vì ăn hòai sẽ thèm rồi vô chợ mua để ăn tiếp. Ăn nhiều chất thịt thì thân thể phì ra, trì trệ, suy nghĩ chậm chạp v....v....Ngòai ra ăn thịt chết rất dễ bị ngộ độc )
Nói đến đây xin lang bang một chút.
Nếu là một người không thích sát sanh vì sợ phạm tội thì nên tránh luôn những gì liên quan chút chút trong công việc sát sanh. Ví dụ như khi rửa rau (rửa thì OK), đến lặt rau (lặt không OK vì ngắt con người ta thành từng mảnh), cắt rau (cắt không OK vì phải dùng dao kéo là những khí giới ), nấu xào rau (nấu xào không OK vì bỏ rau lên lửa để làm nóng cho chín, rồi xào trong dầu mỡ , thử hỏi ai bỏ mình vào chảo chiên mình, mình có hét đựng không???, bỏ mình vào nồi luộc/trụng thì mình có... nhăn răng ra không????).
Tớ bước vào chùa/nhà thờ nào mà trong bếp của họ có dao là tớ bước đi ra tút xụyt, gút bai chỗ đó muôn năm, vì chỗ đó còn nặng nợ ăn uống động dao động thớt lắm lắm. Chỉ nói sơ sơ thế chứ đi sâu vào thì còn nhiều vấn đề để nói huhuhu
Cao thêm một bậc nữa là có những người thỉnh thoảng vào.... mật thất để chỉ uống nước trong vòng một thời gian cố định nào đó (fasting). Đó cũng là một cách đo lường sự tu hành của mình đã đạt tới đâu rồi .
Và cao hơn hơn nữa là những vị không còn thiết đến ăn uống. Trước khi viên tịch họ thanh lọc cặn bã vật chất , để không còn mảy may bức xúc .
Người ta nói phải tu nhiều kiếp mới thành chánh quả. Đúng thế. Mỗi bước đi lên đều có những thang cấp. Mỗi kiếp ráng bò lên một chút . Khi ra khỏi kiếp người cũng có nhiều cấp bậc....ở bên kia thế giới nữa .
Thức tỉnh là con đường ngắn nhất để đi đến điểm mình mơ ước được đến