Trích blog của một người bạn mình.
" Để mẹ kể cho Cattleya nghe một ngày bình thường của mẹ con mình nhé. Có lẽ ở trong bụng mẹ con chỉ cảm nhận đôi chút và rất muốn biết mẹ đang làm gì nhỉ?
Buổi sáng mẹ wake up lúc 6h15 để ba Huyền chào tạm biệt hai mẹ con mình trước khi đi làm, sau đó mẹ ngủ tiếp đến 8h mới chính thức "get up". Làm các thủ tục cho buổi sáng xong xuôi mẹ lại lên mạng lướt web một tí. Đáng lẽ ra mẹ phải viết luận văn, thời gian gấp lắm rồi nhưng buổi sáng mẹ hay buồn ngủ nên dạo này sáng nào mẹ cũng tập để không bị ngủ gục, mà muốn vậy thì chỉ ngồi chơi, quậy máy một chút chứ đụng vào sách vở là mẹ lại muốn đi ngủ ngay. Lúc này mẹ tranh thủ cho Cattleya nghe nhạc, con yêu lại đạp bịch bịch khi nghe tiếng nhạc. Mẹ nói với ba lớn lên con dễ làm ca sĩ quá, cứ nghe nhạc là con lại tỏ ra rất thích thú.
10h 30, bà nội đã đi chợ rồi mẹ chỉ việc nấu cơm rồi đợi ba đi làm về, thời gian này ba con tập múa chuẩn bị chào mừng ngày 19/8 và ngày 2-9 nên buổi chiều ba con nghỉ. Trưa ăn cơm xong mẹ lại làm một giấc tới 14h 30, tắm một cái cho thoải mái rồi mẹ con ta lại ngồi vào bàn viết lách. Ngày trước mẹ ngồi viết bao lâu cũng được nhưng nay ngồi 30 phút là mẹ phải đứng dậy di vài vòng.
17h 30 lại tiếp tục nấu cơm chiều, đợi ba con đi tập múa về ăn cơm.
20h lại tiếp tục ngồi vào bàn cho sự nghiệp viết luận văn của mẹ, tội nghiệp mẹ ngồi hoài nên con không được thoải mái.
21h30 - 22h phải đi bộ vài vòng thư giãn cho Cattleya của mẹ được dễ chịu.
22h-23h30 tiếp tục viết luận văn rồi đi ngủ.
Cả tháng nay như vậy làm mẹ cảm thấy chán. Nhiều lúc mẹ nghỉ giá như mẹ vừa đi học vừa đi làm thì sẽ không phải suốt ngày loay quay ở trong nhà. Đi ra ngoài quen rồi bây giờ ở miết trong nhà cơm nước mẹ chán ơi là chán. Nhất là những ngày ba con đi trực cả đêm cả ngày, không có cảm giác chờ đợi ba con về lại càng buồn hơn. Ba con hiểu điều đó nên lúc rãnh lại tranh thủ dẫn mẹ con mình đi cafe một lần. Mẹ rất thích cảm giác cả nhà mình cùng đi dạo rồi ngồi nhâm nhi ly nước, lắng nghe những giai điệu ngọt ngào của âm nhạc. Mẹ vui nhất là mỗi lần đón ba con đi làm về và mỗi buổi trưa, buổi tối trước khi đi ngủ, ba lại trò chuyện với con, vuốt ve con, hỏi xem con có đạp đều không? Ba mẹ lại nói về chuyện tương lai của con. Lúc đó chắc Cattleya của mẹ cũng hiểu được đôi điều nhỉ, mẹ thấy con yêu đạp mạnh hơn.
Những ngày ba đi trực, mẹ con mình thức khuya hơn chút nữa để học bài. Một ngày 3 lần nhận điện thoại của ba, nghe ba hỏi han, nghe ba chúc ngủ ngon nhưng sao vắng ba mẹ con mình lại khó ngủ hơn con nhỉ?
Mẹ mong đến ngày hoàn thành khóa học, mong đến ngày con chào đời để tiếp tục được đi làm trở lại. Mẹ lười học quá rồi, mẹ nhớ cơ quan, nhớ đồng nghiệp, mà chỉ nhớ đến cơ quan cũ thôi còn cơ quan mới chẳng có ấn tượng gì với mẹ cả. Nhưng có những lúc mệt mỏi mẹ lại thấy mình thật may mắn vì có con đúng vào lúc đi học nên không phải đi làm. Nếu không công việc ở cơ quan dạo này bận rộn như vậy chắc tối về mẹ không còn đủ sức để tập trung cho việc học của mình nữa, con nhỉ. Cũng còn vài tháng nữa là mọi thứ sẽ hoàn thành, mẹ con mình cùng cố gắng nhé!"