Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Ngày Không Vội Vàng thân mến,
Người ta bảo có bầu đến tháng thứ năm, thứ sáu thì nên đi lại nhiều để đến lúc lâm bồn cho dễ. Ngày Không Vội Vàng cứ việc "không vội vàng", không cần phải đi nhanh, đi vội, mà chỉ cần đi lại nhiều, và phải đi lại, chứ không phải "không vội vàng" nghĩa là không làm gì, cứ ngồi không, "ru rú" ở trong nhà nên không có chuyện gì làm, lại kiếm chuyện... đi nằm, thì NKVV sẽ thấy ngày rất dài, rất buồn, và ân hận tại sao mình có con sớm quá? Cũng người ta nói, đàn bà tốt nhất nên có con trong khoảng từ 20 đến 30 tuổi. Thành ra, NKVV đã 22 tuổi là nằm trong cái khoảng tốt nhất đó, không có gì phải ân hận cả.
Hãy đi ra ngoài, trang điểm lên cho đẹp, quần áo của bà bầu dĩ nhiên không đẹp bằng những bộ quần áo eo o, nhưng họ cũng có fashion cho những bà bầu, và những bộ quần áo này cũng có cái đẹp riêng của nó, mà mấy cô eo o không có được. Khi mặc những bộ quần áo này, NKVV nên cảm thấy tự hào vì NKVV đang mang một sinh linh, mình chăm chút cho con mình, đâu có gì là sai? Vậy đó, mặc quần áo đẹp vô, trang điểm lên một cách nhẹ nhàng, nếu có thể đi làm thì cứ đi làm, chưa ai bắt mình nghỉ cho đến tháng thứ... chín! Nếu không thể đi làm, thì đi ra ngoài, làm đẹp lên đi ra ngoài dạo chơi thôi, phô bày cái đẹp của mình ra "ngạo với nhân gian một nụ cười" và NKVV sẽ thấy đời thật đẹp, chứ không ủ rũ như mình nghĩ khi mang thai, mắc chi phải ru rú trong nhà? Cũng lại người ta nói, không có đàn bà xấu chỉ có đàn bà không biết làm đẹp thôi, nhan sắc của mình có "xuống cấp" là tại tự mình làm cho như vậy, chứ không phải nó tự nhiên mà nó xuống cấp được.
Và phải chuẩn bị tinh thần, không phải chỉ có mình NKVV cảm thấy "stress" khi mang thai, rất là nhiều bà bầu cũng bị như vậy, không phải chỉ có NKVV. Có rất nhiều sản phụ sau khi sinh con còn bị hậu sản, tinh thần bất an, bồn chồn, lo lắng, nóng nảy, gắt gỏng. Còn có những người bị điên luôn, ngay cả bác sĩ mà cũng có thể làm hại con mình nữa. Biết vậy, để thấy rằng mình vẫn bình thường, không có gì phải lo lắng, không có gì phải suy nghĩ, hãy đi ra ngoài nói chuyện với mọi người xung quanh mà mình biết, nói về những suy tư của mình, NKVV sẽ thấy bớt stress hơn. Còn rảnh nữa, thì cứ mỗi ngày vào "Xả một nỗi bực", NKVV sẽ thấy vui ngay, xả đại, bực bà hàng xóm xí xọn, vô... xả, bực chồng về muộn, vô xả, bực con em chồng đanh đá, chua ngoa, vô xả, bực mình vì phải coi cái phim dở quá, vô xả ,... cứ xả hết ra là hết bực, hết buồn và không bị... stress, hi hi hi...
Chẳng có bao lâu hết, theo người VN thì bà bầu mang thai 9 tháng 10 ngày, theo người Tây phương thì 40 tuần, mấy cái đó nó chính xác gần như hai với hai là bốn, nếu lỡ có chửa trâu, thì cũng chỉ dôi ra 1, 2 tuần là cùng, mà khoa học bi giờ văn minh lắm rồi, người ta còn có thể định sẵn cho mình ngày đẻ, giờ đẻ nữa. Tất cả nằm trong tay NKVV đó mà, tại sao phải thắc mắc là bao lâu???
Kể cho NKVV nghe chuyện này: Có một bà bầu đi tới bác sĩ và than vãn với ông ta rằng, cái bụng mang thai nặng quá làm bà ta không ngủ được và đứa bé nó cứ lục đục trong bụng suốt đêm. Bác sĩ khuyên bà ta đừng có lo đến lúc bà đẻ xong thì tất cả sẽ ổn thỏa, sẽ không mất ngủ và không khó chịu nữa. Mấy tháng sau, bà đẻ, quay lại khám b/s, ông hỏi thăm bà về giấc ngủ của bà, bà... lại phàn nàn, bà vẫn ngủ không được, vì đứa nhỏ đêm nào cũng khóc, bà phải dậy cho nó bú, dỗ cho nó ngủ nên bà... vẫn không ngủ được. Thôi nói chuyện tếu lâm, NKVV sẽ cảm thấy xa vời quá, nói chuyện "mẹ" BN cho NKVV nghe nè, đẻ đứa con đầu, ông xã hỏi sao dạo này em đi ngủ sớm quá vậy? "Mẹ" BN trả lời, anh cứ thử quần quật với nó từ sáng đến tối xem đến 9 giờ tối còn giở mắt lên nổi không thì biết! Nói như vậy để NKVV chuẩn bị tinh thần mình còn nhiều thứ lo khác, không chỉ có mang bầu không thôi đâu và tuổi nào cũng có thể bị vì đó là thiên chức của người phụ nữ, không trốn đi đâu được!
Hôm qua, Bình đọc được một truyện này ở trong báo, có một ông vua đi trên thuyền chung với nhiều người, đến lúc sóng to gió lớn, có một người sợ quá la khóc om xòm, không ai bảo anh ta im được. Nhà vua bực mình ra lệnh ai khiến được cái anh đó im thì vua khen thưởng. Không ai dám làm, cuối cùng có một ông đứng ra hỏi nếu ông ta được toàn quyền làm việc với người đó thì ông ta sẽ làm. Nhà vua đồng ý và cho người đó toàn quyền làm bất cứ cái gì để anh nọ im đi. Ông ta bèn kêu người quăng anh nọ xuống sông, ngay trong cơn sóng to, gió lớn, anh nọ la hét, vùng vẫy ngoi lên để thoát thân, người đàn ông kêu quăng phao xuống vớt anh ta lên. Sau khi được vớt lên, anh nọ... im thin thít, chẳng còn la lối như trước nữa. Nhà vua hỏi cái ông kia bí quyết làm sao, ông bảo, người ta không bao giờ nhìn thấy cái hạnh phúc họ đang có cho đến lúc họ rơi vào cái cảnh khổ hơn.
Trở lại với Ngày Không Vội Vàng, NKVV đang rất hạnh phúc lúc mang thai đứa con đầu lòng mà không nhìn thấy là mình đang hạnh phúc. Hãy đi ra ngoài, tự ``nâng cấp`` sắc đẹp của mình lên, "ngạo với nhân gian một nụ cười", NKVV nhé!
Thân, BN.
|