Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Tán ngẫu về Loài Mèo cho Năm Mới
Trong 12 chi và 10 can của lập thành thành chu kỳ âm lịch của chúng ta, thì mèo đi rồi mèo lại đến. Năm Kỷ Mão 1999 trong thời khoảng: 3/2/2011 ~ 22/1/2012: thuộc hành Kim Mão, và năm mới Tân Mão vào thời khoảng: 16/2/1999 ~ 4/2/2000: thuộc hành Thổ Mão. Điểm chi tiết thì năm cũ Canh Dần qua đi để đón chào năm Tân Mão được bàn giao từ giờ giao thừa bắt đầu giữa đêm thứ tư, 02-02-2011 để cầm tinh đến 24 giờ đêm 23-01-2012. Năm Tân Mão này thuộc hành Mộc như đã đề cập và vào mạng Tùng Bách Mộc tức Gỗ cây tùng bách, năm này thuộc Âm, có can Tân thuộc mạng Kim và có chi Mão thuộc mạng Mộc. Căn cứ theo luật thuận hạp hay khắc kỵ của Ngũ Hành, thì năm này “Can khắc Chi” tức Trời khắc Ðất . Diễn giải bởi vì “Mạng Kim = Tân khắc mạng Mộc = Mão (mạng Kim tức Trời được khắc xuất, mạng Mộc tức Ðất bị khắc nhập) . Cho nên trong năm này nói chung được xem là niên xấu, bởi vì bị Trời khắc Ðất giống như các năm trong quá khứ: Giáp Tuất (1994), Nhâm Ngọ (2002), và Mậu Tý 2008. Nhìn lại năm Mão vừa qua là năm Kỷ Mão thuộc hành Thổ, nhằm ngày thứ ba, 16-02-1999 đến 04-02-2000, Kỷ Mão theo ngũ hành thuộc Thổ (Thành Đầu Thổ-Đất đầu thành) tương khắc Mộc (Mộc khắc Thổ), do đó vận trình của chu kỳ trước con mèo cũng không tốt lắm.
[img=right] http://www.ninh-hoa.com/...n-2011_VietHai-Meo-1.gif[/img=right]
Thử bốc quẻ theo khoa bói toán thì những người tuổi Mão mang nét chung là ôn hòa, rộng lượng, tử tế và đứng đắn. Họ được yêu mến vì giàu tình thương và cảm thông với người khác. Những người được sinh trong năm này được xem như rất lanh lợi và kiên trì, họ là những láng giềng, những đồng nghiệp và là những bằng hữu tốt. Năm 2011, hãy cố gắng học hỏi những phẩm chất tốt đẹp của năm Mão: suy nghĩ sắc bén, thông minh, thận trọng, ngay thẳng. Thì bạn sẽ không vấp phải sai lầm.
Đơn cử những danh nhân thế giới sinh năm Mão như:
Bác học Albert Einstein (1879-1955)
Là nhà vật lý học, nhà tư tưởng, và là nhà triết học vĩ đại của thế kỷ XX, Albert Einstein được biết đến như là cha đẻ của vật lý học hiện đại và là một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất của thế kỷ XX.
Bác học Madame Curie (1867-1934)
Tên thường gọi là Marie Curie, bà Madame Curie là nhà vật lý học, và là nhà hóa học người Pháp gốc Ba Lan. Bà đã tiên phong trong lĩnh vực nghiên cứu phóng xạ và là người đầu tiên hai lần nhận được giải Nobel. Madame Curie cũng là nữ giáo sư đầu tiên dạy tại trường Đại học Sorbonne ở Paris.
Nữ hoàng Victoria (1819-1901)
Nữ hoàng Victoria là vị vua trị vì lâu nhất của nước Anh và cũng là vị nữ hoàng trị vì lâu nhất trong lịch sử.
Theo lịch của người Tàu trong chi bộ 12 con giáp của họ thì sau con cọp là con thỏ, nhưng theo phe Việt Nam ta lại chọn con mèo, người bạn Mỹ của tôi hỏi vì sao không là con "rabbit" mà là con "cat", tôi bí quá sá bèn bấm quẻ cầu xin cụ Phan Khắc Bính (một học giả lỗi lạc về khoa bói toán) cho tôi nói trúng tuy ngắn gọn và rồi tự tin giải thích với bạn tôi, vì con thỏ vào nồi trong bếp của người Tàu, còn con mèo luôn canh chừng hũ gạo cho chúng tôi trong bếp để lũ chuột không dám phá phách. Bạn Mỹ tôi gật gù đồng ý. Tôi không biết cụ Phan nghĩ ra sao nhỉ ? Nhưng Mỹ tin tôi, cụ Phan sẽ cười thông cảm lượng thứ.
[img=left]http://www.ninh-hoa.com/dacsan-2011/Images/DSXUAN-2011-VietHai-TanNgauVeMeo-01.jpg[/img=left] Nào bây giờ hãy kể chuyện về mèo. Theo tục truyền thì mèo đã từng là thầy dạy võ cho cọp. Tuy nhiên vì tính cọp hung dữ cho nên khi truyền nghề cho cọp, mèo vẫn giữ lại cái bí quyết leo trèo cho riêng mình để phòng thân, không dạy cọp môn này, nên nhờ thế mà sau này khi cọp đã lên ngôi chúa tể sơn lâm đã muốn hại mèo và mèo chỉ cần nhảy thót lên cây là thoát thân ngay.
Loài cọp to xác, dũng mãnh, hung dữ khi tấn công đối thủ hung hãn diệu võ giương oai, cho nên trong võ thuật có bài quyền gọi là “hổ quyền” hay thế đánh hổ trão, chứ ít ai biết là nguồn gốc của nó vốn xuất phát từ “miêu quyền”; Tựu trung, mèo và hổ cùng thuộc bộ ăn thịt (carnivora), và tất nhiên là có liên hệ nguồn gốc. Điểm khác hiển nhiên là giữa hổ và mèo là kích thước cơ thể của chúng và tình cảm của con người dành cho chúng,. thông thường thì con người yêu quý mèo chứ chẳng ai lại yêu quý hổ cả.
Tôi xem bài viết "Võ Mèo – The Cat Kung Fu", do Võ sư Trương Văn Báo, ông kể về mèo và võ thiếu lâm như sau:
"Bước đi (bộ pháp) của mèo nhẹ nhàng, uyển chuyển; thân hình (thân pháp) mèo mềm mại, linh hoạt; mèo vô thế rình mồi vững vàng (tấn pháp); kín đáo, kiên nhẫn, tập trung (phòng thủ), vồ mồi quyết đoán, bất ngờ, chớp nhoáng, có sức lực, chính xác, dũng mãnh (tấn công). Mèo quả là một hảo thủ có võ công siêu quần bạt tuỵ. Mèo còn được gọi là “miêu”. Trong thập nhị chi (12 con giáp), mèo đứng sau hổ (dần) có tên là “mao”..."
Bàn về nguồn gốc mèo thì họ mèo (felidae) là một trong chín họ của bộ thú ăn thịt (carnivora). Những họ hàng gần khác của mèo được cho là nằm trong các họ khác trong nhánh của chúng thuộc cây tiến hóa của động vật ăn thịt: cầy hương, linh cẩu hay cầy măng gút. Những con mèo đầu tiên đã tách ra từ thời kỳ eocene, khoảng 40 triệu năm trước. Con vật thông thường nhất là mèo nhà, đã gắn với cuộc sống của con người khoảng từ 7.000 đến 4.000 năm trước. Họ hàng hoang dã của chúng vẫn còn sinh sống ở châu Phi và Tây Á, mặc dù sự phá hủy môi trường sống đã thu nhỏ khu vực sinh sống của chúng.
Theo sự phân loại khoa học của sách nghiên cứu về mèo, loại mèo nhà lông ngắn, giống thường thấy ở Việt Nam, mèo nhà được Carolus Linnaeus đặt tên là Felis catus trong cuốn Systema Naturae xuất bản năm 1758 của ông. Johann Christian Daniel von Schreber đặt tên mèo hoang là Felis silvestris năm 1775. Hiện nay mèo nhà được coi là một phụ loài của mèo hoang: vì thế theo quy định ưu tiên chặt chẽ của Quy tắc đặt tên động vật quốc tế tên của loài này phải là F. catus bởi vì sách của Linnaeus được xuất bản trước. Tuy nhiên, trên thực tế hầu như mọi nhà nghiên cứu sinh vật học sử dụng F. silvestris cho các loài hoang dã, dùng F. catus cho riêng các loài đã được thuần hoá.
ohann Christian Polycarp Erxleben đã đặt tên mèo nhà là Felis domesticus trong cuốn Anfangsgründe der Naturlehre and Systema regni animalis năm 1777. Cái tên này, và các biến thể thể của nó như Felis catus domesticus và Felis silvestris domesticus, cũng thường xuất hiện, nhưng chúng không phải là các tên khoa học được chấp nhận theo Quy tắc đặt tên động vật quốc tế. Khi được trong tình trạng trong nhà, mèo thường sống 14 tới 20 năm, dù chú mèo già nhất từng biết đã sống 38 năm. Mèo nhà thường sống lâu hơn nếu không cho chúng ra chạy sống bên ngoài.
Lục địa Phi Châu là nơi có nhiều giống mèo hoang dã sinh sống. Mèo Serval nặng tới 18kg, nhảy xa trên 3m, bước nhẩy như xé rách không khí, không con mồi nào tránh thoát dưới nanh vuốt sắc nhọn của nó. Serval cũng là giống mèo duy nhất trên thế giới bắt được chim bằng sự khéo léo và chính xác phi thường. Giống nhân sư: Có hình dáng kỳ lạ, da nhăn, hầu như trụi lông, tai cực lớn, mắt như mắt nai, móng vuốt giống như móng vuốt của loài gấu trúc Mỹ. Tượng đá ở Ai Cập có thân sư tử, đầu người, là hình tượng tâm linh biểu hiện sức mạnh của trí tuệ con người và sức khoẻ phi thường của mèo nhân sư.
Giống Lion king: Được gọi là vua sư tử, vốn xuất xứ từ Iran, rất được người nuôi mèo yêu quí vì dáng vẻ lịch sự và lạ mắt của nó. Mèo Lion king có bộ lông ngắn tự nhiên ôm sát thân, thoạt trông ai cũng ngỡ được cắt tỉa bởi bàn tay người, vì vậy nó còn có tên là “sư tử trụi”. Dân Pari nuôi mèo Lion king còn đeo cho nó một vòng chuỗi xương cá nạm bạc quanh cổ con vật.
Giống mèo Cornish Rex: Nguyên quán vùng Cornwall nước Anh. Nó có bộ lông mềm như nhung, tai to, chân mảnh khảnh cao kều, trông giống chó đi săn mồi. Giống mèo Tail Longhair: xuất xứ từ Nhật Bản, có cái đuôi ngắn với chòm lông xoắn ngộ nghĩnh, thân mịn màng mầu trắng điểm những chấm vàng. Giống mèo tai cúp: là giống mèo rất được ưa thích ở Mỹ, có bộ lông dài, xoắn, mầu sắc sặc sỡ, mềm mại với đôi tai cong ngược về phía sau tạo thành một vòng hào quang phản chiếu quanh đầu.
Ở Nhật Bản cũng có chuyện giặc mèo như trên. Đảo Ishima là nơi mà hàng chục ngàn con chuột đồng hoành hành. Chúng phá phách đồng ruộng đến độ chính phủ Nhật Bản đã phải huy động gần nửa triệu con mèo vào đoàn quân diệt chuột. Khi con tầu tiến vào hòn đảo, các chú mèo bị bỏ đói lâu ngày thấy mồi ngon chúng liền ào ạt tiến công. Ngay ngày đầu chúng đã giành thắng lợi lớn. Một tháng qua đi, không một ngư dân địa phương nào còn thấy tăm hơi lũ chuột nữa. Toàn đảo thở phào nhẹ nhõm, tổ chức lễ hội ăn mừng. Nhưng ngày vui thật ngắn ngủi vì lũ mèo sau khi đã nhắp chén hết lũ chuột, nên không còn kiếm đâu ra thức ăn nữa. Mèo tấn công vào bếp, vào bữa ăn của người, tấn công vào các quầy thịt, cá ngoài chợ, rình rập, cào cấu, gào rú khắp nơi, thậm chí còn cào cắn cả người đi đường khi cơn đói đang lên. Loạn chuột thì dẹp được, nhưng loạn mèo trên đảo Ishima thì vẫn còn đến ngày ngay. Nhiều người không chịu nổi nạn giặc mèo đã phải đi nơi khác kiếm kế sinh nhai.
[img=left] http://www.ninh-hoa.com/...tHai-TanNgauVeMeo-02.jpg[/img=left] Tom and Jerry Theo tài liệu internet, bàn về những giác quan, các giác quan như khứu giác và thính giác của mèo không nhạy bén như của chuột, thì chúng lại vượt trên con người ở nhiều điểm. Các đặc điểm đó cộng với những khả năng thị giác, vị giác, và xúc giác khiến chúng trở thành một loại đặc biệt nhạy cảm trong giới động vật có vú.
Trong đôi mắt đẹp của mèo, thì thị giác trong bóng tối của mèo có
tầm nhìn rất xa, rất rõ, nhưng lại kém vào ban ngày khi trời sáng. Mèo, cũng như chó, có màng trạch để phản chiếu lại ánh sáng tới võng mạc. Khi đó, khả năng nhìn của mèo được tăng lên khi ở trong bóng tối, tạo ra một màng lưới thị giác sắc sảo. Nhưng vào ban ngày hoặc chỗ có nhiều ánh sáng, tròng đen của mèo khép lại hẹp, làm số lượng ánh sáng chiếu vào ít đi, tránh bị lóa và cải thiện khả năng quan sát. Màng trạc và một số bộ phận khác giúp mèo có 1 sự dò tìm tốt hơn so với con người. Sự biến đổi màu sắc của mắt mèo trong các tấm ảnh gần giống với sự tương tác giữa ánh sáng và màng trạch.
Về thính giác, cà con người và mèo có tầm thính giác ở mức thấp tương tự như nhau, nhưng mèo có thể nghe được những âm thanh ở độ cao lớn hơn, cò thể tốt hơn chó. Mèo có thể xác định vị trí một vật chính xác trong vòng 7.5cm (3 inches) khi nguồn phát âm ở khoảng cách khoảng 1 mét, điều này giúp cho mèo định vị con mồi hiện ở đâu.
Sự đánh hơi hay khứu giác tinh tế của loài mèo mạnh gấp 14 lần so với của sự ngửi của con người. Số lượng tế bào khứu giác ở mũi của mèo cũng nhiều gấp đôi, do dó mèo có thể ngửi thấy những mùi mà chúng ta không nhận thấy được. Mèo còn có một cơ quan đánh hơi ở vòm miệng gọi là vomeronasal, hay cơ quan Jacobson. Khi một con mèo chun mõm, hạ thấp cằm, và nâng lưỡi lên một chút, dó là lúc nó đang sử dụng cơ quan vomeronasal. Hành động này gọi là "gaping", "sneering", hay "flehming". Gaping tương đương với phản ứng Flehmen ở các động vật khác như chó, ngựa và mèo lớn.
Hai chuyện thật về loài mèo sau đây cho thấy sự đánh hơi chính xác của chúng:
1/ Con mèo đưa người xấu số ra đi lên thiên đàng:
David Dosa là giáo sư của Đại học Brown, thành phố Providence, bang Rhode Island, Mỹ, cũng là y sĩ làm việc tại Trung tâm y tế Steere – nơi chăm sóc và điều trị những người mắc chứng mất trí nhớ trầm trọng (severe Alzheimer's díseases), cũng trong cùng thành phố. Oscar là tên của một trong 6 con mèo được nuôi tại trung tâm Steere.
Mèo Oscar có biệt tài dánh hơi những bệnh nhân sắp mất. Giáo sư Dosa đã viết trong một bài báo đăng trên tạp chí Medicine về biệt tài của Oscar.
Bệnh nhân là bà K đang nằm im trên giường. Bệnh nhân này thở hơi đều đặn nhưng không sâu. Đột nhiên Oscar nhảy lên giường của bà và ngửi không khí. Nó xoay theo hình vòng tròn hai lần trước khi nằm bên cạnh bà K. Một y tá bước vào phòng và kiểm soát sức khỏe bà K. Cô ngừng lại khi nhìn thấy Oscar nằm bên cạnh. Với vẻ mặt lo lắng, người y tá lấy phiếu theo dõi bệnh nhân rồi gọi điện thoại. Chỉ trong vòng nửa giờ sau, con gái của bà K. xuất hiện. Oscar nằm lặng im không nhúc nhích. Nhưng nó biểu hiện sự việc quan trọng bằng cách kêu khẽ và dụi đầu nhẹ nhàng vào cơ thể bệnh nhân. Đứa cháu ngoại của bà K hỏi mẹ: “Con mèo làm gì ở đây vậy?”. Người mẹ, cố kìm nén nước mắt, nói với cậu bé: “Nó ở đây để giúp bà lên thiên đàng”. Oscar đà thông báo cho biết khi dụi đầu vào bà K. cho biết bà đã đi rồi.
2/ Mèo cứu sống người chủ
Chuyện xảy ra bên Nga, ông Ian Inamovich 30 tuổi sau khi đi nhậu với bạn bè về trong tình trạng xỉn "hết thuốc chữa", nên đã ngã lăn ra ngủ trên ghế sofa với một điếu thuốc còn cháy trên tay. Điếu thuốc đã chạm vào chiếc ghế sofa bằng vải nên bắt lửa cháy nhen nhúm, làm cho chiếc sofa cuối cùng phát hỏa bốc cháy. Chú mèo của anh đang nằm trên nóc tủ thấy vậy, đã nhảy xuống, cào vào mặt chủ để báo động. Nhờ đó mà anh đã tỉnh dậy đúng lúc và gọi điện thoại báo cho lực lượng cứu hoả.
Theo tài liệu nghiên cứu động vật học ghi nhận chi tiết về mèo:
* Loài mèo xuất hiện cách đây trên 70 triệu năm. * Tuổi thọ từ 9 - 20 năm tùy theo sức khỏe và sự chăm sóc của con người * Trong những loài động vật có vú, mèo có đôi mắt to, trong suốt, tuy vậy đôi mắt to tròn của mèo lại không thể nhìn xuống phía dưới mũi. * Mèo ngủ cả ngày, có khi trên 18 giờ /ngày nên mèo bị ví von những vị lười biếng, ngủ hoài cả ngày. Vì thường chỉ hoạt động nhiều lúc mặt trời lặn, mèo rất hiếu động và hay đùa nghịch vào buổi tối và sáng sớm. * Tính khí mèo thay đổi tùy theo giống và hoàn cảnh sống. Mèo lông ngắn thường gầy và hiếu động, mèo lông dài thường to và lười biếng. * Tai mèo rất đặc biệt, dựng thẳng nhờ lớp lá sụn mỏng và vận động bởi 32 bó sợi cơ nhỏ, nên khi nghe tiếng động của con mồi, mèo có thể vểnh tai, mỗi vành tai vểnh theo hướng khác nhau trong khi đầu và mắt mèo nhìn về hướng khác. * Mèo xuất hiện cách nay khoảng 40 triệu năm và đã sống gắn bó, gần gũi với con người ít nhất 9.500 năm và hiện nay, cùng với chó, mèo là một trong những con vật cưng phổ biến nhất trên thế giới. Người ta tin rằng tổ tiên trung gian gần nhất trước khi được thuần hóa của mèo là mèo rừng châu Phi (loài Felis silvestris lybica). * Mèo có nhiều chủng loại, nhiều màu lông khác nhau, cũng có một số không có lông hoặc không có đuôi. Mèo có kỹ năng của loài thú săn mồi với khả năng săn bắt nhiều loài sinh vật khác để làm thức ăn. Mèo thông minh và sống thích nghi trong môi trường hoang dã. Tại Tây Ninh, Việt Nam có giống mèo ri thuộc loài động vật rất quý hiếm, trên đà tuyệt chủng. Mèo Tây Ninh này nặng từ 4 - 6 kg, lông tro sáng đến nâu vàng, lông mép trắng, tai nhọn cao, mặt ngoài của bốn chân có nhiều vạch và đốm, mút đuôi đen, sống hoang ở làng bản cũ, chùa chiền, miếu hoang lâu năm, ăn thú nhỏ, còn gọi là mèo núi.
Với câu nói chữ ví von “Nam thực như hổ, Nữ thực như miêu”. Số là vì khi mèo chốp được không thèm ăn ngay, mà lại vờn con mồi nhừ tử, vờn qua vờn lại đến khi con mồi long thể bất an bất động mới xơi. Bề ngoài của sự dễ thương của mèo là đặc tính không dễ thươngkhi xơi mồi. Do cung cách ăn uống của mèo rất khoan thai từ tốn chứ không vồ vập hung bạo như hộ Mèo ăn ít, khác với hổ. Nên tục ngữ có câu:
"Ăn như mèo hửi". Hổ ăn bạo, ăn nhiều. Dĩ nhiên dung tích dạ dầy 2 loài rất chênh lệch.
Nhưng đặc tính khác là mèo thích ăn vụng, mèo không ăn nhiều một lần, nhưng lại ăn làm nhiều lần, cho nên khi nói đến sự ăn vụng của con người, sự ví von như: "Ăn vụng như mèo".
Cốt cách ăn vụng của mèo dược văn chương Việt Nam tuyên dương, mèo lại thích mỡ, thích béo, câu ví von khác như "mừng như mèo thấy mỡ”. Hay câu ví khác khi sự kiện quá hấp dẫn thì như: “Mỡ treo miệng mèo”, rồi thì khi chê bai thì như “Mèo mà chê mỡ”, etc... Kho tàng đồng dao tục ngữ Việt Nam phong phú lắm.
Điểm chút văn chương về mèo, khi nói đến mèo thì không thể không nói về tài nghệ leo trèo của mèo trong bài ca dao bất hủ:
Con mèo trèo lên cây cau Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà Chú chuột đi chợ đường xa Mua mắm mua muối giỗ cha con mèo.
Câu ca dao mà thiếu nhi Việt Nam ta được dạy dỗ như sự ngụ ý chú mèo thích leo trèo. Chú mèo thích bắt chuột, chú chuột mà gặp chú mèo thì long thể bủn rủn, "thân tâm" không thường an lạc, trừ chú chuột lí lắc trong phim hoạt họa mà thôi. Còn hai câu cuối cùng ám chỉ chú chuột trốn chui trốn nhủi, cố né tránh xa chú mèo, chú chuột gặp chú mèo chỉ như dọn sẵn mâm cổ dâng cho chú mèo xơi tái mà thôi.
[img=right]http://www.ninh-hoa.com/dacsan-2011/Images/DSXUAN-2011-VietHai-TanNgauVeMeo-03.jpg [/img=right] Tuy thích thịt nhưng thỉnh thoảng người ta cũng thấy mèo cũng đi tìm râu cỏ để ăn. Điều mà mèo hay liếm lông khiến cho những lông mèo rụng dính vào lưỡi mà không thể nhả ra nên cứ phải nuốt vào rồi tích tụ trong dạ dày lâu ngày không tiêu hoá được, làm cho mèo bị đau bụng, khi ân rau cỏ vào lông kẹt trong bụng sẽ dược xổ ra. Nuôi mèo nên để ý điều này.
Nếu loài chó khi ve vẫy đuôi để biểu lộ tình cảm với người thì mèo hình như chỉ biết làm dáng với cái đuôi dài của mình cho nên mới có chuyện “mèo khen mèo dài đuôi”.
Khi ta nghe "Cá râu mèo"(catfish), vì là loài cá có râu như mèo đấy. Mèo cũng có râu làm cho mặt mèo đôi lúc trông cũng có vẻ bớt hiền dịu đi, phải chăng vì "ngầu"?
Mèo hay miu nhảy qua xác chết, xác chết ngồi dậy.... huhuhu... Ngày còn nhỏ tôi nghe các cụ xưa kể là con mèo là tinh lanh lắm, các cụ tin rằng nếu trong nhà có người chết chưa được tẩm liệm mà không lo bắt mèo nhốt lại hoặc cắt người canh xác để lỡ có con mèo nào, nhất là mèo mun hay linh miu, mà vô tình nhảy qua là cũng đủ làm cho xác chết phải bật dậy chạy theo rượt mình. Ngày bà cố (bên nội) tôi mất, ba tôi và anh tôi lo cả ngày mệt mỏi, tôi được 15 tuổi, nhắc ba và anh hãy di ngủ để tôi canh xác bà, đã 2 giờ sáng rồi, đám tang Việt Nam tẩm liệm tại nhà, cửa phải mở toanh, sáng mai sẽ liệm. Ba tôi và anh tôi đi ngủ, thằng bé bắt dầu run, nên thủ que củi canh mèo mun hay linh miu xâm nhập, giường bà cố nằm bất động trên bộ ván là cây đèn cầy cháy loe loét đuổi tà ma, khi cây nến xáp hết tôi châm thêm. Thú thật khi lui cui châm nến tôi run đến nín thở vì con mèo mun hay linh miu phóng ngang xác bà cố tôi, chắc tôi chết giấc mà thôi. May quá 6 giờ sáng ba mẹ tôi hỏi tôi mệt không. Tôi trả lời không mệt, nhưng có ông bà tôi đỡ run vì mèo mun hay linh miu ám ảnh suốt đêm. huhuhu...
Mèo vốn không ưa nước, mèo săn sóc bộ lông của mình le lưỡi liếm thôi chứ không bao giờ dám tắm vào nước, vì mèo rất sợ nước. Mèo mà lỡ té ao hay mắc mưa khiến cho bị ướt sũng thì trông tội nghiệp run sẽ co ro run rẩy, cho nên người ta cũng hay ví mấy người nhút nhát chẳng bao giờ dám làm một cử chỉ gan dạ là loại nhát hay yếu như ‘mèo ướt”, “mèo mắc mưa”. Còn phân (phạm úy nên xin dùng từ "kít") mèo thì chính mèo cũng còn sợ đạp phải luôn huống hồ con người, nên mỗi lần mèo muốn trút "sự thặng dư" trong cơ thể, mèo đều tìm chỗ kín đáo đào lỗ chôn, cho nên người ta mới bảo : “Giấu như mèo giấu kít”.
Có điều không công bằng cho mèo khi con người phán “Mèo đến nhà thì khó, chó đến nhà thì sang”, đây tôi cho là sự kỳ thị rõ rệt, tuy chó thì rựa mân okay, mèo ít ai rựa mận bao giờ.
[img=left] http://www.ninh-hoa.com/...tHai-TanNgauVeMeo-04.jpg[/img=left] * Kể chuyện về mèo không quên phim trong show "Tom and Jerry" (Mèo và Chuột) trong bộ phim hoạt họa nỗi tiếng của Mỹ.
Tom và Jerry là một bộ phim hoat hình nhiều tập nổi tiếng của điện ảnh Mỹ, được sáng tạo, viết kịch bản và đạo diễn bởi hai nhà làm phim hoạt họa là William Hanna và Joseph Barbera. Mặc dù được sản xuất trong những năm từ 1940 đến 1967 nhưng dường như bộ phim hoạt hình này vẫn còn rất cuốn hút và quen thuộc đối với nhiều thế hệ người xem.
Tom và Jerry đã từng giành được 7 giải Oscar, chia sẻ danh hiệu "bộ phim hoạt hình đoạt nhiều giải nhất" cùng với Silly Symphonies của Walt Disney.
Mỗi tập phim của Tom & Jerry hầu hết đều xung quanh việc một chú mèo tên là Tom cố đuổi bắt chú chuột Jerry để rồi kết quả là sự đổ vỡ, ngổn ngang trong nhà. Một số lý do để Tom đuổi bắt Jerry được hoạt hình qua shows là:
Đói bụng Thù hằn giữa mèo và chuột Bị bà chủ giao cho nhiệm vụ bắt chuột Khoái trá khi dày vò Jerry Trả thù vì những lần bị Jerry làm cho thân tàn ma dại. Tức tối vì bị Jerry làm hỏng những kế hoạch đen tối như bắt và nấu cá vàng, vịt con... Hiểu nhầm, nhất là ở các tập bắt đầu với cảnh Tom và Jerry thân thiện với nhau. Ví dụ như trong show The Lonesome Mouse. Tranh giành nhau, nhất là khi chúng muốn thức ăn. Tống khứ Jerry để tán tỉnh các cô mèo dễ thương.
Tom "cần" Jerry, ví dụ như dùng Jerry làm mồi câu, đánh banh tennis, giao phát banh golf, dùng làm quà tặng cho cô mèo hoặc làm đồ thí nghiệm để dạy cháu cách bắt chuột.
Tranh với các con mèo khác để bắt Jerry
Tom thường rất hiếm khi bắt được Jerry, chủ yếu là do cái đầu láu cá, khôn ngoan của chuột và thỉnh thoảng do cả sự ngốc nghếch của mèo.
Bộ phim này được hằng triệu khán giả mê say, thu hút người xem nhờ những tình huống khôi hài: Tom dùng đủ mọi thứ như rìu, súng, chất độc, bẫy chuột,...để bắt Jerry trong khi Jerry cũng không vừa, tuy chạy trốn nhưng nó vẫn gài bẫy lại Tom như đập bàn là, tảng thép làm Tom dẹp lép như con tép, đút đuôi Tom vào ổ điện hoặc bày mưu để bà chủ và con chó Spike đánh cho Tom những trận đích đáng...
* Kế đến không quên chú Mèo Doremon, gốc Phù Tang của bác sĩ Peter Morita. Chuyện thiếu nhi có chú mèo màu xanh lơ trong bộ hình anime của người Nhật, không có tai tên là Doremon nổi tiếng khắp thế giới, tương tự như chú chuột Mickey của Walt Disney và thế giới nhi đồng vui vẽ đón nhận chú mèo gốc Nhật bản là mèo Doremon, thần tượng các cháu nhi đồng mê loạt hình "Anime". Theo chuyện Anime, chú là một con mèo robot của thế kỷ 22, đến nước Nhật Bản hiện đại để chăm lo chú học trò nhỏ tên Nobita vốn học hành yếu kém, còn chơi thể thao thì dở ẹt. Bằng cách dùng máy móc và công cụ bí mật lấy từ cái túi thần đeo ở trước bụng, Doremon giúp Nobita đương đầu với các vấn đề khó khăn thường ngày. Từ 19 năm qua, Doremon đã thu hút đông đảo khán giả truyền hình ở hật và nhiều nơi trên thế giới, cũng như các nước ở Bắc Mỹ này, con trai tôi xem hình rồi vẽ tranh Doremon.
[img=left] http://www.ninh-hoa.com/...tHai-TanNgauVeMeo-05.jpg[/img=left] Mèo Doremon * Maldive- Quốc gia không có mèo:
Quốc gia đảo quốc san hô Maldive nằm ở giữa Ấn Độ Dương, với diện tích 297 km2, dân số hơn 100 ngàn người là quốc gia duy nhất trên thế giới không nuôi mèo, hay nói đúng hơn cư dân trên đảo rất ghét mèo. Nên Maldive là nơi chuột hoành hành tàn phá mùa màng, tiệm tùng, cơ sở thương mại và nhà cửa. Ai biểu không nuôi mèo ?
* Chuyện lạ tại xứ Anh Cát Lợi khi mèo hưởng qui chế công chức:
Bên nước Anh có lệ sử dụng mèo như một công chức của nhà nước. Mèo vẫn được hưởng lương với mức 95 bảng Anh một tháng và cũng có chế độ nghỉ hưu đàng hoàng.
Tại thành phố Keston của Anh quốc chú mèo Mifre nằm trong ngạch biên chế tại trại nuôi chó cảnh sát. Mifre tham gia vào việc kiểm tra chó nghiệp vụ về mặt tâm lý. Trong các buổi luyện tập tìm kiếm thủ phạm và chất ma tuý, mèo Mifre làm việc rất chính xác.
Năm 1994, báo chí Anh đã bàn luận sôi nổi về việc sử dụng mèo trên đường sắt. Mèo đã chính thức sử dụng vào mục đích bảo vệ các công trình giao thông ở Anh quốc đã hơn 100 năm qua. Từ năm 1940-1950, đã có tới 200 chú mèo làm việc trong ngành giao thông Anh quốc. Mỗi chú lãnh 95 bảng Anh một tháng. Khi già yếu được về nghỉ hưu và lúc chết được chôn cất tử tế.
* Mèo chết được vinh danh tưởng nhớ uy nghi trong Viện bảo tàng dành cho mèo:
Bob Meljer là một chủ ngân hàng ở Amsterdam, Hòa Lan. Có điều lạ là tiền bạc không làm ông quan tâm bằng chú mèo ông nuôi trong nhà tên là John. Chính vì mèo John rất mến chủ, nó luôn luôn đeo theo bên cạnh ông. Có lần Bob đang nghiên cứu hồ sơ ngân hàng thì mèo John leo lên ngồi trên đầu gối ông như nhắc chừng ông tạm dừng công việc để ăn uống. Có buổi tiệc nào tổ chức tại nhà, mèo John cũng được chủ dành cho một chỗ ngồi xứng đáng bên cạnh ông bà chủ. Vào năm 1986 chú mèo John bệnhqua đời.
Ông Bob tỏ ra thương tiếc, nhớ nhung mèo John, rồi ông quyết định thành lập ngay Viện Bảo tàng "Mèo" vì mèo John.
Bob Meljer đã mua một khách sạn đặc biệt được xây dựng từ thế kỷ 17 ở ngay trung tâm thủ đô Amsterdam. Sau đó ngôi nhà nàyddu7o75c trùng tu để chưng bày các tác phẩm nghệ thuật về chủ đề "Mèo", từ tượng cho đến tranh vẽ của nhiều hoạ sĩ danh tiếng trên thế giới. Điểm vui vui, trước đây nơi này có rất nhiều chuột sinh sống, nhưng từ khi ngôi nhà có treo nhiều tranh và bày nhiều tượng mèo thì lũ chuột không còn léo hánh đến nữa.
Viện bảo tàng mèo của Bob Meljer đã trở thành nơi thăm viếng thu hút lữ khách du lịch ghé xứ sở của hoa tulíp.
* Mèo Nicky làm model quảng cáo:
Mèo Nicky được cô gái mồ côi tên là Loisell Adams nuôi từ thủa bé, nhưng không hiểu do sự tình cờ nào mà ông giám đốc hãng mỹ phẩm Revlon đã chú ý đến nét duyên dáng và thông minh của nó. Vì thế nên Nicky được mời ký giao kèo để làm quảng cáo cho hãng này. Từ đótro73 đi, cuộc đời của Nicky bắt đầu lên hương và đem lại cho cô chủ mồ côi nghèo khó kia một khoản lợi tức lớn.
Một chú mèo khác tên là Morris cũng xuất hiện trên quảng cáo truyền hình Mỹ, đó là chú mèo "Morris hộ pháp". Chú mèo được giải thưởng về phim quảng cáo và sau đó được người ta viết thành tập sách nhỏ mang tên "tiểu sử riêng tư của Morris".
* Mèo Cookie phiêu lưu ký:
Cô mèo Cookie nổi tiếng là một nhà phiêu lưu. Chủ của nó là cô Florence Sunderlin. Một hôm mèo Cookie theo một người quen đi từ Chicago đến Nebraska cách xa đến 550 dặm. ít lâu sau, nó nhớ chủ, tìm đường về. Thời gian mất 6 tháng qua bao nhiêu nẻo đường. Trong lúc đi đường, nó đã vào trọ ở nhiều gia đình. Khi tờ báo địa phương đăng hình ảnh nó thì có tất cả 12 người đã lên tiếng thừa nhận con Cookie là của họ. Thật ra, đó là những người chủ tạm thời thôi.
* Dinh Thủ tướng và mèo Kemfri lập chiến công:
Như đã nói, thật là may mắn cho các chú thiếm mèo khi nó được sống ở nước Anh. Tại đây hầu như nhà nào cũng nuôi mèo. Đã nhiều thế kỷ nay, ở ngôi nhà số 10 đường Downing Thủ tướng Anh có tập quán sử dụng mèo như “công chức nhà nước” với nhiệm vụ được ghi rõ “để chống chuột phá hoại của cải công cộng”. Nghĩa là mèo có tên trong danh sách biên chế nhà nước hẳn hoi. Lương của chúng là 95 bảng Anh mỗi chú và có chế độ “nghỉ hưu đàng hoàng.
Mèo được tuyển vào dinh thủ tướng Anh để trông coi nhà kho, chống lại loài chuột chuyên phá hoại. Trong số các con mèo "làm việc" tại dinh thủ tướng có con mèo Kemfri được mệnh danh là người bảo vệ có năng lực nhất trong kho lưu trữ hồ sơ quốc gia. Bà thủ tướng Anh Thatcher trước kia cũng có cảm tình nhiều với con Kemfrin. Sau 10 năm làm việc, mèo Kemfri đã về nghỉ hưu vào năm 1995. Trước mèo Kemfri còn có mèo Winberfort làm việc ở văn phòng suốt 14 năm trời mà không có một tài liệu nào bị chuột cắn phá cả.
Lợi ích của mèo trong vai trò những chú Tom khi bài trừ loái Jerry vốn lí lắc hay phá phách. Khi con người bắt đầu biết làm nhà để ở thì loài chuột không biết từ đâu bỗng dưng không ai mời cũng tự động bồng bế kéo nhau về sinh sống chung, lại còn cạnh tranh chia thức ăn, của cải với của người, để rồi con người biết quý vai trò của mèo, mèo là một trong các giải pháp trừ khử chuột.
[img=right] http://www.ninh-hoa.com/...tHai-TanNgauVeMeo-06.jpg[/img=right] * Mèo và cuộc sống con người:
Trong các loài gia súc nuôi làm cảnh trong nhà nên mèo được con người ưu ái xếp đứng hàng đầu, ngang hàng với chó, mặc dù hai loài thú này lắm khi đối nghịch nhau. Nhưng thật trái ngược là mèo lại được thuần hóa, gia hóa vào xã hội loài người vào hàng sau cùng, vì vậy mà con vật dễ thương và rất gần gũi này lại có lịch sử còn khá nhiều bí ẩn đối với con người chúng ta.
Con mèo có một cuộc sống hai mặt: kẻ trưởng giả trên chiếc gối nệm và tên sát thủ đáng gờm trong góc vườn. Desmond Morris cho hay tại một ngôi làng ở xứ Bedfordshire, cứ 77 chú mèo mỗi năm bắt 1100 con mồi. Vậy 5 triệu chú mèo ở Anh quốc sẽ giết được 50 triệu con chuột, 6 triệu chú mèo ở Pháp mỗi năm gây ra cái chết cho 65 triệu con chuột, chưa kể 20 triệu chú chim cũng bị cùng số phận. Nhưng chỉ hoạ hoằn lắm người ta mới thấy được khía cạnh độc ác đó, lúc mà mèo ta mang chiến lợi phẩm vào nhà. Còn thì suốt thời gian còn lại nó chỉ là “chú miu nhỏ” hiền lành. Dù trưởng thành hay đã già, lúc nào nó cũng luôn là mèo cưng (beloved pet) bên cạnh con người. Nước Mỹ có 60 triệu gia đình nuôi mèo. Họ coi mèo như một nhân vật trong nhà. Những “nhân vật” ấy xuất xứ từ rất nhiều giống mà người Mỹ sưu tầm trên khắp thế giới để nuôi như một thú vui không thể thiếu được.
* Mèo là cục cưng hay người là cục cưng:
Tại sao mèo lại thích được vuốt ve, hay được mơn trớn. Bởi vì ngay từ lúc còn nhỏ nó đã được mèo mẹ liếm láp, âu yếm rồi. Những mèo con đều được mèo mẹ đối xử như thế. Sự vuốt ve của chúng ta đưa nó trở lại thời măng non bú sữa mẹ, thuở được o bế, cưng chiều. Đấy là mèo bốn chân là thế. Còn mèo hai chân ra sao? Còn mèo hai chân có muốn được mơn trớn, được vuốt ve, được o bế, được cưng chiều không nhỉ ? Xin mèo dù bốn chân hay hai chân cứ "vô tư" đòi hỏi. Luật thiên nhiên mà lị.
Trong một email gởi ông giáo Paul-Marie Phan Văn Song bên Paris, tôi bảo ông khi Tết Con Mèo về tôi nhớ miền Nam xa xưa, có La de BGI Con Cọp lớn, Con Cọp lớn, "BGI 33" có Quinquina Dubonnet, nhâm nhi "vin du chat" với thịt kho dưa giá, thêm tôm khô củ kiệu, kèm giò thủ, nem chua,.. Thầy Song PMP ơi nhớ miền Nam thuở xưa quá trời... xin nâng ly nhấp tí Con Mèo dù đen hay bóng.
[img=left]http://www.ninh-hoa.com/dacsan-2011/Images/DSXUAN-2011-VietHai-TanNgauVeMeo-07.jpg[/img=left]
Qua phần trên, mèo hiện hữu trên hoàn vũ bởi đấng Tạo Hóa cho thiên nhiên con vật thứ tư trong bộ niên chi âm lịch hữu ích cho con người, ngoài vẽ đẹp bề ngoài của mèo, nó còn mang nét dễ thương qua sách vở, phim ảnh, là một người bân quý của con người, câu chuyện về mèo cứu chủ, mèo bắt chuột hay làm việc tiếp ứng cho con người, nên năm mới Tân Mão, chúng ta hãy trân quý và vinh danh loài mèo di bạn nhé.
Xuân Tân Mão 2011
[img=right]http://www.ninh-hoa.com/dacsan-2011/Images/Xuan-2011_01.gif[/img=right]
Trần Việt Hải
(Kính tặng quý anh Paul-Marie Phan Paris, Trần Văn Thuần, Phan Đình Minh, Nguyễn Văn Thành MN, Quách Vĩnh Thiện, Phan Nhật Nam, Huy Phương, Chu Tất Tiến, Chu Bá Yến, Nguyễn Song Thuận, Lê Dinh, Đoàn Khanh, Anh Bằng, Lê Anh Khoa, Quản Phúc Cảnh, Đường Sơn, Trầm Lãng, Trang Sĩ Phước, Lý Tòng Tôn, Minh Tuấn, Cao Minh Hưng, Nguyễn Cao Can, Nguyễn Tấn Ích, Võ Thạnh Văn, Nguyễn Ngọc Linh, Dương Anh Dũng, Nguyễn Cao Thăng, Nguyễn Hữu Của, Vũ Văn Tùng và Trẩn Trọng Nhân.)
- Nguồn: Wikipedia, Wikihow, Pawnation, Cat Guide và tài liệu net.
|