Hẹn Gặp Nhau Giữa Mùa Xuân thơ tân hình thức Dzuylynh | Ấu Tím diễn đọc và hòa âm (đàn bầu: nghệ sĩ Tất Tùng – Sáo: nghệ sĩ Bảo Cường – đàn tranh: nghệ sĩ Phương Thư)Dzuy Lynh tên thật là Phạm Phú Dũng thuộc tiểu đoàn 6 Thần Ưng Thủy Quân Lục Chiến cùng Anh của tôi, Dzuy Lynh viết nhạc và phổ nhạc – những bài nhạc đấu tranh, những bài nhạc hào hùng gợi nhớ về một thời ngang dọc trong quá khứ.
Tôi hân hạnh giới thiệu bài thơ này đến quí bạn, gởi gấm tâm sự người chiến binh Thủy Quân Lục Chiến nghĩ đến người bạn đã khuất một Xuân xưa
Đã nghe trong mưa giữa phút giao mùa hạt mềm nhung nhớ.
Chúm chím nụ đào môi cười em hé nờ cánh nhung tơ.
Nghe suối thơ reo khúc khích giọng cười, âm ba ngọt ngào vô tận.
Là em, là em.
Anh đang có đó phải không?
Tuyết đã tan chưa nơi anh ở, chổn thiên đường mơ ước.
Chỗ hôm nay không có nhân gian, nơi ngày ấy vó ngựa đã khua vẹt mòn dấu chân dĩ vãng.
Nỗi buồn quanh quẩn gần xa .
Xát lên nhánh tóc mai dáng liễu trang đài em dấu ái, chừng như đã có màu ngân bạc.
Là em. Là em đó, anh có biết không.
Làm sao, mình gặp nhau giữa mùa xuân anh nhỉ.
Anh có thấy gì không.
Mưa Xuân rải hạt đều trên ngón chân chim khóe mắt.
Thời gian, món quà em chưa một lần mong ước cũng đã pha tan trong một mảng gam màu.
Ly rượu rót cho anh trong phút giao thừa, trước trầm hương nến tỏa.
Đáy mắt em nhạt nhòa di ảnh, anh cúi đầu nâng thánh giá trên tay.
Cùng đồng đội vác trên vai cỗ quan tài thế hệ còn thiếu lời ghi báo tử.
Cốc vọng tửu em đã pha lệ hồng giọt máu .
Anh hồn thiệng còn chưa vơi nửa ngụm sơn hà.
Quê hương mình chìm trong biển lửa xuân xưa, tổ quốc ta tiêu vong bởi thời tàn vận mạt.
Ba mươi tám mùa xuân đã trầm tư hương khói miếu đền thương hận.
Nửa thế kỷ cũng đã gần đong đủ nợ trầm kha
Xót xa em biết mấy cho vừa; chát chua đời ván bài sấp ngữa.
Gió đã về chưa cho lạnh nguội bầu huyết hận lưu vong.
Mưa đã về chưa cho trắng trong rạng ngời pho liệt sử
Nắng đã về chưa cho ấm nhụy xuân khai.mãn độ
Anh và Em, ta hẹn nhau ở mùa xuân hy vọng.
Khỏang cách mấy mươi năm chiều dài cũng vừa đủ để quên và để nhớ
Bao nhiêu năm ly hương viễn xứ, bấy nhiêu lần Xuân đến Xuân đi.
Mấy mươi năm em lạc mất xuân thì, âm dương gãy nhịp cầu tri kỷ.
Nhớ về anh, án thư mờ nét chữ. Chênh vênh đời mực tým khúc giao thi.
Đã thấy trong Xuân rạng ánh mắt môi cười.
Anh nhớ nhé, đừng quên lời ước thệ.
Mình hẹn nhau gặp giữa một mùa Xuân
Mình hẹn nhau gặp giữa một mùa Xuân…
dzuylynh Jan.22,2013