Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

NGẨN CÁNH CHIM BAY...
cattuonghb
#1 Posted : Friday, August 20, 2010 4:00:00 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0





NGẨN CÁNH CHIM BAY

Một buổi sáng như muôn buổi sáng
Nắng vươn cao từng sợi kết mây thưa
Thật vu vơ hè ngồi ngóng gió đưa
Nghe trống vắng, giấc êm, tình khuất mặt

Hè còn đó rồi sẽ xa như nắng
Màu mực xưa nhoà lưu bút chưa phai
Tự hỏi ta cùng dấu tích tháng ngày
Màu nắng ấy đã bao lần trôi nổi

Màu gió ấy đã bao lần tay nối
Tiếng ve nào thổn thức cõi riêng ai
Tiếng mẹ ru, mùi cỏ dại hây hây
Hè, một tiếng, một năm, ngồi ngẩn nhớ !

Hè ta lặng, tóc bay hồn tuổi vỡ
Phượng bùi ngùi đỏ thắm cánh như say
Tiển anh đi màu áo bạc trên vai
Hôn nụ khẽ một lần xa mãi mãi !

Hè vụt cánh mắt nồng câu thơ nhỏ
Áo thời gian em ngồi đếm cơn mơ
Giữ trong tim một hạt sóng vô bờ
Nghe kiếp lạ trở về quanh đâu đó

Trên bãi cát có tầng không nóng đổ
Bóng trên mây nghìn kỹ niệm tung bay
Nước lăn tăn hồn biển ngũ chưa say
Muà thay lá có chờ ai đâu nhỉ

Hè đẹp nhất ngát xuân thì phượng vỹ
Trắng trong ươm hồng môi mắt long lanh
Rót mê say vòng tay nuối xây thành
Ngơ ngẩn cánh chim bay mùa vẩy gọi


CátTưởng
* Hè 2010
cattuonghb
#2 Posted : Saturday, August 21, 2010 11:20:41 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0



VẦNG NGUYỆT...MẸ YÊU !!
Kính dâng hương hồn Mẹ


Mẹ là bóng mát che con một đời !
Mẹ là tiếng nói yêu thương tuyệt vời !

Hôm nay con ngồi nhớ...Tất cả...Mà Mẹ đã không còn !!!
Nhưng trong dòng máu con...Tình Mẹ vẫn tràn tuông...
Siết buốt trái tim...Nhịp nối cõi vợi-vời...Hoà nhịp rung đất trời...Thủ-thỉ cùng tim Mẹ : Nơi nao !?

Nhớ quá dáng Mẹ ngồi, ánh mắt dịu dàng...Như muốn nói vạn lời "thương yêu"...Nụ môi cười luôn tươi...Những lúc con bên người...

Mẹ như giòng suối mềm...Tưới mát hồn con, những khi mệt mỏi, lao đao với đời...!!
Mẹ kể con nghe bao chuyện cũ, mới...Lòng con say sưa...Nuốt trọn từng lời...Giọng nói ngọt ngào...Âm vang còn đọng...Như lời ru xưa...ơi hời ! Thuở còn "bé xíu" trong nôi...

Nhớ lời khuyên nhủ...Ghi tạc tháng năm...Từng lời chân-ái...Vang vọng lời kinh...
Trong ơn trời biển...Con được nên người...Không thể đáp đền...Chỉ thầm khấn nguyện... Sống cho thiện, lành...Tỏ lòng tri-ân !!

Biết kiếm tìm nơi đâu !? Bóng dáng Mẹ hiền, cho con trở về...Khóc lóc, buồn, vui...Vùi trong lòng Mẹ...Rủ sạch niềm đau !!!

Hồn con vẫn nhớ...Tim mãi khóc hoài...Cảm giác nào...lẽ loi...!!!

Mẹ thoát kiếp người lắm gian-truân...
Cầu hương hồn Mẹ an-lạc nơi cỏi vĩnh hằng...
Con kính dâng hồn Mẹ "Hoa-tim-đỏ", là trái tim con thế cánh Hồng !!
.....

Cầmthuxưa
cattuonghb
#3 Posted : Thursday, August 26, 2010 7:26:27 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0




THƯỜNG

Là mình mà chẳng là mình
Vươn trong hơi thở giấc bình minh
Ngũ bên hiên nắng nghe lời lá
Dong cánh buồm bay lướt sóng xanh
Ôm ấp hoàng hôn nhuộm ráng mây
Phủ áo thênh thang bóng mưa gầy
Sợi đuổi sợi đan trôi lướt gió
Tí tách giọt buồn lá thu ngây
Là mình trong nổi nhớ, cơn mê !
Vọng tưởng lênh đênh giấc mơ về
Ngợp tràn cây trái hoen màu mắt
Từng ngón sợi dài tóc mây che
Văng vẳng đường xa hút âm vang
Thủ thỉ mưa bay giọt nắng vàng
Sánh vai trãi rộng hồn nhân loại
Ngọn cỏ gió đùa chẳng vương mang
Thoáng chốc mộng như áng mây tan
Thinh không lặng vắng tỉnh mơ màng
Mình chẳng là mình trong vô lượng
Giọt nước trở về tắm đại dương
Nghe tiếng muôn trùng hát nhịp thương
Ngàn mây đưa tiển dấu vô thường
Bặt trong tỉnh tịch im lìm sóng
Thường đối vô thường chẳng mộng vương.

2009
CátTưởng
cattuonghb
#4 Posted : Monday, November 15, 2010 10:11:58 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0



SÓNG VỀ NẺO KHUẤT

Từng đợt sóng đuổi nhau về nẻo khuất
Xoá lưng trời trắng tấp giải mây treo
Nghìn giọt nắng nô đùa bỏng da reo
Bờ cát vỗ biển ngàn năm thủ thỉ

Có thoáng chốc biển lòng như yên nghỉ
Đẩy rong rêu về tận gốc hư hao
Kỷ niệm êm hồn cát rũ bóng chào
Tay trải rộng nối chân trời vọng sắc

Xa xa đó cánh buồm chưa vướng mắc
Lướt sóng đi ngàn vạn giấc chiêm bao
Tiễn đưa nhau ôm làn gió xôn xao
Trôi trong nắng huy hoàng xanh biển vắng

Rơi ngọt đắng ở sau lưng trời động
Ta một mình ngồi nói chuyện hoang sơ
Nhìn nước trôi chân dấu nhỏ cát lùa
Nghe cất nhẹ gánh đời hoang đêm úa

2010
Cát Tưởng
cattuonghb
#5 Posted : Tuesday, November 16, 2010 7:44:06 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0



LỜI GIÔNG TỐ

Có những lúc chợt lắng nghe mình nói
Như người tinh của một kiếp xa xôi
Thuở thơ ngây đuổi theo cánh « ô môi »
Vui như sáo chạy chơi và trốn ngũ

Theo năm tháng…từng sợi mưa tóc rũ
Mắt môi cười, thơm sách vỡ, niú trăng cao
Ngẩn ngơ soi thơ thẩn giấc hanh hao
Màu mực tím mộng mơ vờn áo trắng

Những buổi trưa nồng nàn dâng theo nắng
Giọt mồ hôi, mặt trời rớt trên tay
Bao ngất ngây tuổi trẻ trái tim say
Từng con ngỏ đón đưa tình reo lối

Trong niềm vui có nổi buồn đứng đợi
Chữ nghiã buông màu khói lưả quê hương
Thật ngâm ngùi...ngày ủy lạo tiền phương
Anh sương gió, đầy vết thương chinh chiến !

Giọt lệ khẽ buồn lăn không thành tiếng
Vết ưu tư sương giăng mắc trời mây
Nghe hoang mang cơn mộng xót trên tay
Hồn tuổi trẻ lất lay lời giông tố !

2010
CátTưởng

cattuonghb
#6 Posted : Wednesday, November 17, 2010 9:30:30 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/Suoiquanh.jpg?t=1290084527[/img]



THU GỌI CỐ NHÂN

Thu vẫn thu về vàng dáng thu
Lòng bay vương vất áng mây mù
Mưa rơi lướt thướt vờn chân lẽ
Chạnh nhớ xuân thì thương nhớ quê
Nhớ nụ hồn nhiên thơm nắng trong
Ánh mắt long lanh thắm trời hồng
Tình ru theo gió lời thu hát
Vời vợi mấy mùa ngơ ngác mong...
Vút qua năm tháng ngũ mộng mơ
Ngắm ánh trăng thu rẽ đợi chờ
Ai đến, ai đi lòng trăng ngẩn...
Lời gởi cố nhân vọng thinh không !

24/11/2008
Cát tưởng


cattuonghb
#7 Posted : Thursday, November 18, 2010 10:03:00 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0



BƯỚC QUA NẾN ĐỜI

Tôi bước ngàn cây bóng lá chào
Chào người sau trước giấc chiêm bao
Chào lối tàn rơi cơn mộng mị
Chào em mộng hái tuổi lên ngôi

Tôi bước thềm loang ánh khói chiều
Lãng đãng hồng bay giấc cô liêu
Thoảng lời ngây dại hồn du thức
Mực thơm từng nét chữ yêu kiều

Tôi bước lang thang thắp nến đời
Nghe loài cỏ dại hát chơi vơi
Nghe bờ dốc ngũ ngàn hoa tím
Nghe tiếng nhịp tim gỏ khôn nguôi

Tôi bước dòng sông tắm mưa rơi
Thuyền con trôi nổi dạ bồi hồi
Có câu hò vẳng tình đưa lối
Nơi đáy mắt sâu dáng một người

07010
CátTưởng



cattuonghb
#8 Posted : Saturday, November 20, 2010 8:46:17 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/ThuHanglaroi.jpg?t=1290341391[/img]

HÀNG DƯ LỆ

Khóc đi em những giọt buồn vơi nặng
Nổi niềm đau bàng bạc khói hương bay
Khẽ rơi rơi giọt mặn đắng tháng ngày
Thu lá hát vàng cánh say hồn úa

Khóc đi em gót thời gian thiếu nữa
Có nụ cười về nhẹ khoé tim côi
Giọt chơi vơi thầm lặng xoá cho đời
Muôn thương hận hồng nến soi nẻo mất

Khóc cho nhau lệ tràn muôn chân thật
Nẻo đi, về lây lất kiếp phù sinh
Đón chân em mây rẽ nắng thêu hình
Nghe mưa tiển nhạt nhoà hàng dư lệ

10/10
CátTưởng





cattuonghb
#9 Posted : Monday, November 22, 2010 9:34:52 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/Songnui.jpg?t=1290516200[/img]


BỤI TÌNH THEO GIÓ

Trên nền mây em là đôi cánh mỏng
Lướt gió ngang ngàn mây trắng thênh thang
Vượt đại dương ôm sóng lượn bạc đầu
Xanh bát ngát lời bao la rừng núi

Những mùa qua em là cơn gió vợi
Bay lang thang thu lá hát trong mưa
Nắng lên hanh vờn tóc rối vu vơ
Trên vai mãnh trăng lặng thầm nổi nhớ

Em cơn gió ru hồn tôi bỡ ngở
Nốt nhạc mềm tay nối gió cung thơ
Thoáng run lay ngàn lá uá trong mơ
Nghe khoảnh khắc bụi tình theo gió cuốn

04/09
CátTưởng


cattuonghb
#10 Posted : Tuesday, November 23, 2010 9:15:32 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/Lactinhca.jpg?t=1290602205[/img]


LẠC TÌNH CA

Hởi hồn linh ta nữa kiếp lạc loài
Một phút giây đời dường như khép lại
Chỉ một lần trong đường tơ hơi thở
Những nốt mềm nhạc quyện chữ bài thơ

Nghe đâu đây cây trái hát yên bình
Mặt trời ánh bình minh xua bóng tối
Con đường nhỏ chân rã rời ta hối
Nữa linh hồn có chối bóng ta chăng

Bỗng tầng mây vang vọng tiếng hư không
Môi trái đắng vị ngọt mềm dấu ái
Giữa đất trời tin yêu còn mê mãi
Thoáng ngất ngây ta lạc mãi bản tình ca

11/010
CátTưởng


cattuonghb
#11 Posted : Wednesday, December 1, 2010 8:03:43 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/Suoinuocbiec.jpg?t=1291289147[/img]


DÒNG RÊU RONG

Buồn không hẳn là buồn
Vui không hẳn là vui
Một ngọn liễu bên đời
Uốn mình theo giông tố
Buồn khi nhoẻn miệng cười
Tim có giọt nào rơi
Vui hoen đáy mắt sầu
Nghe vỗ về niềm đau
Vui buồn nét hư hao
Bóng tuổi thơ vẫy chào
Mộng mơ vùi khói lửa
Quê hương cõi thương đau
Nhớ mẹ thuở hôm nao
Ngát thương yêu rạt rào
Cha một đời rộng lượng
Mái che con ngàn sau
Đời mong manh cỏ lau
Lắng tim sâu ngậm ngùi
Gom về quanh tiếc nuối
Thả một dòng rêu rong !

CátTưởng



cattuonghb
#12 Posted : Sunday, December 5, 2010 7:12:51 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

HẠNH PHÚC

Cuộc đời thật ngắn qúa, vâng ngắn quá…Khi mà hạnh phúc đứng cạnh ta, choáng ngợp trái tim ta...Ôi ! sao mình thật bé nhỏ, nghèo nàn trước chiếc áo lộng lẩy, muôn màu, tuyệt sắc của chân dung hạnh phúc ! Và thoắt nhanh … Khi đôi tay ta trở nên vụng về, yếu ớt, chới với đuổi theo…Đôi cánh hạnh phúc chợt vút bay cao, mỗi lúc một xa, xa hút dấu… Cho đôi chân qụy ngã, chậm chạp lê từng bước mòn, nghe đường bổng than van, sỏi đá ngậm ngùi, nghe đời thoắt ru đưa cỏ lá thì thào, như đang thầm hối tiếc cho người, hay cho ta, vừa vuột mất "một cái gì đó", dù biết là vô giá, nhưng không thể giữ được, « hạnh phúc » ơi !
Và hắn trở về ngồi lặng lẽ, bất động, lắng nghe nhịp đập của trái tim, ngoài kia màn đêm đang từ từ phủ khắp không gian im vắng. Tất cả mọi vật chung quanh dường như trở nên thừa thải, vướng viú, hắn cố lắng nghe chính mình, nghỉ rằng lòng sẽ đau ghê lắm, nhưng thật lạ lùng, sao chỉ nghe trong hồn mình một sự trống rỗng, im lặng đến tận cùng như một cánh đồng sau cơn giông tố, như một thửa ruộng bỏ hoang không người chăm sóc, nằm đó phơi mình cùng tuế nguyệt. Hắn thử tìm xem "nổi đau" đang khuất lấp nơi đâu trong những ngóc ngách của tâm hồn, vì không thể tin rằng sau khi đánh mất cái hạnh phúc mà hắn trân quý như chính sự sống của mình mà lại không bị khổ sở, điêu đứng ! Nhưng sau những giờ phút cố gắng tìm tòi, mệt mỏi, vâng chỉ còn lại sự mệt đuối vì tận dụng năng lực của trí nghỉ để tìm kiếm một « ảo tưởng » ?!
Hắn chợt nhìn ra một khiá cạnh khác mà từ bấy lâu nay đã quan niệm về hạnh phúc, thật ra chỉ là "chân dung hạnh phúc", tùy theo quan niệm của mỗi cá nhân, vì hạnh phúc thật ra không có hình dáng hay một quy ước nào rõ rệt...Rỏ ràng hắn vừa đánh mất điều mà bấy lâu hắn bám vào và tưởng là niềm vui nhất, là tất cả của cuộc đời mình, nhưng sau khi vuột mất rồi, thì bây giờ lại phải mệt mỏi đi tìm "nó" để chính danh, để cảm thấy mình đau khổ...Nhưng lại không cách nào tìm ra dấu tích ?!
Thầm nhủ lòng, thôi có lẽ tại vì quá mệt mỏi nên trí óc trở nên mụ mẩm chăng, có lẽ sau khi ngũ một giấc khoẻ khoắn thì tất cả sẽ trở lại bình thường.
Công việc, đời sống thường nhật, bạn bè vẫn đó, chỉ là không còn "người kia", mọi thói quen trở nên hụt hẩng, trống vắng...
Có những giờ phút hắn nhìn chăm chăm vào bức ảnh hai người chụp chung để tìm lại những cảm giác vui vẻ, êm đềm hôm nao, rồi trở nên thẩn thờ...Nhưng khi nghỉ rằng người ấy đang bình yên hay tối thiểu là sẽ không vì tình cảm với hắn mà phải cắn rứt lương tâm với một ai đó trong cuộc sống, thì hắn lại thấy lòng thanh thản, thật sự thanh thản hơn là khi còn bên nhau mà người ấy luôn sống trong tâm trạng day dứt, không khẳn định được lòng mình...
Chiều nay một mình thả bộ dọc bờ sông Seine, qua những con đường nhỏ với hai hàng cây phủ lá đứng nghiêng nghiêng, thanh vắng, khá đẹp và nên thơ, ngọn gió mát hiu hiu thổi từ muôn phiá, làm tung mái tóc bềnh bồng mà cô ấy thường gọi là "những sợi suy tư". Xa xa là đỉnh tháp Eiffel, cùng chỏm vòng cung của Notre dame de Paris...muôn thuở.
Hít một hơi dài, khẻ liệng một hòn sỏi nhỏ xuống dòng sông, nhìn sâu vào gợn sóng lăn tăn, loang nhanh...Một khuôn mặt chợt hiện ra, vẫn đôi mắt ôm cả trời cao thẩm, vẫn ánh nhìn lơ đãng với cuộc đời...Vẫn là vẻ trẻ thơ của một tâm hồn luôn sống trong những sắc cầu vòng ở phiá bên kia của dòng sống !

Nguyên Từ
(TNKH)
cattuonghb
#13 Posted : Saturday, December 18, 2010 2:21:12 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/HoaThu.jpg?t=1292694351[/img]


HỒNG CƠN MƠ

Hồn ngồi lại kể nghe chuyện đời...
Hồn gọi tình rủ môi cười khóc
Hồn dập diù buông sóng trùng khơi
Hồn vắng im sa mạc rã rời
Hồn loanh quanh ngõ đường muôn kiếp
Hồn ngẩn ngơ đứng đó lạc loài
Hồn là ai, là ai...là ai !?
Là ta, là người, là...vây quanh !
Bao la biếc trong xanh
Mây bềnh bồng sương khói
Giòng sông không đứng lại
Nụ non, úa chẳng nguôi
Tình vương mãi chẳng thôi
Từ bờ nôi...miệt mài
Nẻo nào đã qua...
Trăng vàng khuya thổn thức
Giọt sương mềm gió lộng
Ru em mỏi mệt đời
Loang sầu đỉnh yêu thương
Gót khua tình sỏi nhớ
Đường quanh co bước nhỏ
Xao xác rừng bơ vơ
Về kia đứng gọi
Nuối mộng...qua sông !
Tiển bước ai đi
Đón cánh chim bay
Ngoài khơi biển động
Trắng xoá ngại ngần
Đường vô biên nối
Góc biển chân mây
Về đây rất rộng
Muôn thuở nào...
Thật thấp
Một vòng tay
Cười cỏ lay
Tươi sách vở
Mùa hạ nở
Cánh phượng xinh
Đỏ trên cành
Ve réo muộn
Sân trường...
Áo trắng trong
Màu mực tím
Xôn xao
Tóc mượt
Thơm tho
Trái ngọt
Lên hồng
Cơn
Mơ !

06/09
CátTưởng
cattuonghb
#14 Posted : Wednesday, December 29, 2010 12:00:07 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

TÌNH THƯƠNG

Sau bao nhiêu lần hỏi thăm đường, quanh co qua bao lối ngỗn ngang, cuối cùng tôi đứng trước khuôn viên của một khu bệnh viện dành riêng cho những người bị bệnh tâm thần, tại một vùng ngoại ô Paris.

Nhìn khu nhà với những bờ tường xám cũ kỉ, trên một ngọn đồi nhỏ, tô điểm bởi những khung cửa kính dày có chấn song, khiến cho người ta có một cảm giác nặng nề buồn bã, và nhất là trong tiết trời giá buốt của mùa đông, khắp nơi đều phủ tuyết trắng xoá, nền đường và những bậc thang đi lên thật lầy lội trơn trợt. Tôi cứ từng bước dò dẫm để tiến lên, lòng nghe hoang mang, đè nặng dưới một nỗi buồn không thể tả !

Nhận lời ủy thác của một người bạn Pháp, đang bệnh nặng, không thể đến thăm người em trai của cô, là người mà theo điạ chỉ được cho, tôi đã tìm đến đây. Chỉ được bạn tôi kể sơ là sau khi cha mẹ qua đời thì hai chị em sống đùm bọc nhau, nhưng sau cái chết của mẹ cô thì cậu em trai lúc ấy khoảng hơn hai mươi, bổng dưng trở nên trầm uẩn, tâm thần không còn bình thường nữa, không thể tiếp tục đi làm, vì vậy cô Florence (tên bạn tôi) đành phải gởi người em vào bệnh viện để được điều trị và chăm sóc, vì cô phải đi làm xa nên không thể chăm nom cho em mình được. Mỗi năm cứ vào những dịp lễ thì cô đều mua quà và đến thăm em, nhưng Noel năm nay đang bận công tác ở tỉnh và lại lâm bệnh nặng nên Florence đã biên thư nhờ tôi thế cô vào đây thăm cậu Jean Marc (tên người em).

Tôi nhìn kỹ vào tờ giấy ghi điạ chỉ và có tên họ của cậu em, lẩm nhẩm cho nhớ. Khi đã vào bên trong thì không khí có vẻ ấm cúng hơn là nhìn từ bên ngoài. Tầng trệt là phòng ăn và phòng giải trí, rộng rãi và sạch sẽ, rải rác có những người trông thật bình thường ngồi chuyện trò hoặc uống nước đây đó. Chỉ khi để ý hoặc tiếp xúc thì mới thấy họ hơi có một chút gì khan khác qua thái độ, cử chỉ hoặc thần sắc. Thấy tôi bưóc vào, vẻ lơ láo, có vài người tiến tới chào hỏi, nhìn khuôn mặt hơi ngây ngô, hoặc hơi căng thẳng của họ, sau một thoáng rất nhanh cơn sợ bổng biến mất, trong tôi chỉ còn một niềm thương cảm dâng trào. Tôi mạnh dạn chào hỏi lại họ và bắt tay tươi cười với mọi người. Khi thấy nụ cười chân thành của tôi, tất cả đều có vẻ hân hoan, mà trong từng nét mặt ấy tôi cảm nhận được cả một niềm u uẩn, bơ vơ tận cùng, tiềm ẩn sâu trong đáy mắt...!?!

Nhìn theo bảng chỉ dẫn, tôi lên tầng hai bằng thang bộ, vì thang máy chỉ dành cho nhân viên phục vụ của bệnh viện. Tại đây tôi được chứng kiến những mẫu đời, qua từng người, thể hiện qua trạng thái tinh thần của họ, mỗi người dường như không còn để ý đến chung quanh mà họ chỉ miệt mài trong một thế giới nào đó của riêng họ, tôi thầm nghỉ : "một cõi riêng ta" !? Và nơi ấy của tâm thức, họ có còn khổ đau, có lẽ đôi khi quên lãng cuộc đời thực tại, nhưng đôi lúc tiềm thức trổi dậy thì họ vẫn là nạn nhân của "bể khổ" này, vì trước mắt tôi là một cụ bà với khuôn mặt hiền lành, đôi mắt vô ưu như trẻ thơ, vóc người nhỏ, gầy, đang bật khóc nức nở như một đưá bé, đang được diù và dổ dành bởi một cô y tá. Đằng kia, nơi một băng ghế, có một cậu thanh niên, mặt mũi sáng sủa, cao lớn, trong bộ đồng phục của nhà thương, đang nhìn sửng vào tường, chìm đắm trong cõi của riêng cậu.

Tôi bước vào văn phòng, một anh y tá tiếp tôi, sau khi hỏi thăm cậu Jean Marc, tôi được bảo ngồi ngoài phòng chờ. Trong lúc chờ đợi tôi lặng lẽ quan sát từng khuôn mặt, sự sinh hoạt của họ, vì đây là lần đầu tiên tôi biết đến một bệnh viện về tâm thần, không thể phủ nhận cảm giác đầu tiên của tôi khi mới bước vào nơi đây là hơi sờ sợ, nhưng khi đã ở cùng họ, bắt tay họ, nhìn họ cười, khóc, trầm lặng, ngẩn ngơ...Trong bốn bức tường, không người thân, không còn được niềm vui ấm áp bên gia đình, khi ngoài kia mọi người đang rộn rịp mua sắm quà bánh, chuẩn bị tiệc tùng cho dịp lễ Giáng Sinh, và bước sang năm mới ! Sao tự dưng lòng tôi bùi ngùi quá, rưng rưng muốn khóc, và chợt nghe lòng mình dậy một nổi đau, vâng lần đầu tôi cũng được biết thêm một cảm xúc mạnh mẻ khác của "tình thương" đó là "lòng thương xót" đồng loại !

Đang miên man với những ý tưởng, cảm xúc phức tạp, thì tôi thấy anh y tá lúc nảy đang tiến về phiá tôi cùng với một thanh niên Pháp trẻ, anh giới thiệu :
- Đây là cậu Jean Marc mà cô kiếm
Tôi và J.M bắt tay nhau theo phong tục của người pháp. Sau khi ngỏ lời cảm ơn anh y tá xong tôi tự giới thiệu :
- Tôi là bạn của chị cậu, năm nay vì chị Florence đi làm xa nên nhờ tôi đến đây thăm cậu
Cậu thanh niên có nét mặt khôi ngô, với đôi mắt u uẩn, nhìn tôi không biểu lộ cảm xúc nào cả khi nghe tôi nói. Tôi lôi từ trong túi xách ra một hộp chocolat gói giấy tử tế đưa cho cậu ta tiếp :
- Joyeux Noel
- Merci. - Jean Marc đáp. Vẻ mặt cảm động, nhưng chỉ thoáng qua rồi trở lại vẻ trầm lặng cố hửu
Sau đó tôi mời cậu ta xuống phòng khách để uống nước và trò chuyện. Trong suốt buổi nói chuyện khoảng gần một tiếng đồng hồ, hầu như J.M chỉ ậm ừ trả lời một đôi câu của tôi, còn lại là anh ta chỉ nhìn tôi và lắng nghe, có đôi khi anh ta dường như không nghe tôi nói hoặc không chú ý gì mấy với câu chuyện, nhưng đặc biệt là J.M có vẻ trở về với thực tại khi tôi kể về Florence, chị cậu, thì nét mặt cậu tươi hẳn lên, và tia mắt lộ vẻ triù mến, điều này cho tôi hiểu chính là tia lửa diụ dàng của tình thương, nó vẫn muôn đời tồn tại cho dù bị lẩn khuất dưới muôn vàn biến chuyển của trạng thái tâm thức, bình thường hoặc kích động, hoặc bị tổn thương... và nó được khơi dậy từ sâu thẳm của tâm hồn vi tế từ một động lực tương ứng của đối tượng, môi trường, hoàn cảnh trực tiếp hay gián tiếp...Có đôi lúc cậu ta cười hồn nhiên như trẻ thơ, có khi cậu chìm trong một hố thẳm nào đó của ký ức...có lúc tâm trí hoảng loạn, mất định hướng...Nhưng, trước mặt tôi là một người đáng thương, rất chân thật với chính mình giữa hạnh phúc và khổ đau của một kiếp người !

Trên đường về, lòng tôi triũ nặng, tràn ngập xúc động...Dường như có một chút niềm vui là tôi đã đến cùng họ, chia sẻ với họ trong bốn bức tường cách biệt nơi ấy, khi mà bên ngoài thế giới đang quên lãng họ, và chính họ cũng đang muốn lãng quên thế gian này. Những con người, nạn nhân của cuộc đời, của nghiệp, duyên, của hạnh phúc và khổ đau cùng tận...!!

12/2010
Kỹ niệm noel 2009

TNKH
cattuonghb
#15 Posted : Friday, December 31, 2010 1:16:05 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

[img]http://i698.photobucket.com/albums/vv346/habang/IGTX3.jpg?t=1293808292[/img]


NGỌN NẾN MUÀ ĐÔNG


Những nét thơ thưa dần màu năm tháng
Tình vẫn giọt chờ sương đọng cánh long lanh
Nghe gót chiều đi nắng loang trời nhuộm sắc
từng chữ đong đưa vùng hoang thức mõi mềm

Ta đếm thời gian để nghe thời gian đuổi
Nhặt nhạnh tháng ngày từng con chữ vu vơ
Hạnh phúc, cơn mơ thuyền xa đáp bến bờ
Cho theo gió thổi buồn vui vào vô tận

Người vẫn quanh đây của kiếp nào trở lại
Ta thắp tháng ngày từng ngọn nến chưa phai
Rừng núi bao la mùa qua vẫn miệt mài
Thu vầng trăng tiển, tóc đông dài trắng xoá

Giữ cho lòng ấm ngoài kia cơn giá buốt
Môi thắm nụ cười, tình thương sưởi trong tim
Dẫu thế gian quên, xin nhớ mãi một niềm
Bình an ẩn trú hồn nhiên chân thiện mỹ.

31/12/010
CátTưởng
cattuonghb
#16 Posted : Tuesday, August 30, 2011 6:38:10 PM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

cattuonghb
#17 Posted : Tuesday, September 20, 2011 5:15:47 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

cattuonghb
#18 Posted : Wednesday, September 28, 2011 5:36:17 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

cattuonghb
#19 Posted : Monday, May 28, 2012 12:46:39 AM(UTC)
cattuonghb

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 36
Points: 0

Users browsing this topic
Guest (3)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.