Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

21 Pages<1234>»
Ký lai rai
ngodong
#22 Posted : Thursday, November 18, 2010 1:44:16 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Em đang ở đối diện với Getty Museum - em có rất nhiều hình về Getty Villa, chị cho em đăng lên cho vui không?
Khánh Linh
#23 Posted : Friday, November 19, 2010 9:29:22 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Ước mơ vẫn chỉ là mơ ước, lực bất tòng tâm. Nếu lớn lên ở Mỹ thì tha hồ mà chọn các ngành học có cơ hội ngồi trên phi cơ nhỏ mà xem trái đất phía dưới mình. Chớ còn qua đây khi đã già khằn cú đế rồi thì còn gì nữa đâu mà mơ với màng, còn gì nữa đâu mà hò với hát, thôi hết rồi .....



Chưa hết đâu nha, trừ khi hết kiếp này chị thành Phật! Question
Chị PC quên rằng kiếp người rất ngắn ngủi và chúng sinh phải trải qua vô lượng kiếp luân hồi đó sao? Vì thế vẫn có thể mơ... đến những kiếp sau, chỉ e là không đủ sức tự chủ để lại bị lôi cuốn vào tham sân si..., thì khó mà đạt được những ước mơ ấy.Eight Ball
xv05
#24 Posted : Friday, November 19, 2010 4:20:14 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Đúng vậy. Đi đâu rồi khi trở vào đất Mỹ lúc nào LV cũng cảm thấy thoải mái, bình an. Vậy thì đây chính là nhà rồi chứ còn gì nữa.

Khg biet cảm giác của chị Linh vang và Pc khi trở về Mỹ có giống như khi mình ngồi xe đò về SG hay khg? Em nhớ mỗi khi ngồi xe đò mà về tới cầu SG hay tới Bình Chánh là thấy tới nhà, mừng ghê vì sắp thoát nạn. Hồi đó em đi xe đò là sợ lắm vì lần nào cũng ói mửa hết.
xv05
#25 Posted : Friday, November 19, 2010 4:41:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Ước mơ vẫn chỉ là mơ ước, lực bất tòng tâm. Nếu lớn lên ở Mỹ thì tha hồ mà chọn các ngành học.................
Em cũng ưa nghĩ như vậy đó, lớn lên bên đây có thật nhiều cơ hội, mấy đứa nhỏ bên đây thật may mắn.
PC
#26 Posted : Saturday, November 20, 2010 8:35:47 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Chị LV, nhà mà có "ma" thì làm sao mà thấy thỏai mái được! Tongue

Chị KL, Shocked

Chị ngodong, xin chị cứ tự nhiên.....Tết năm nay có đi coi hội Hoa Hồng ở Pasadena không?

xv, chúc mừng cháu của xv nhá.....Mơ là một chuyện mà thực hiện được là một chuyện khác.

Chị nghĩ cảm giác khi về nhà ở Saigon có khác với khi về nhà ở Mỹ....Không có ai tắm hai lần trong một dòng sông.....Câu hỏi của xv làm chị chợt nổi máu ...viết văn....Viết làm sao mà mô tả cho được những cảm xúc tế vi của tâm hồn thì mới hay chớ.....

xv05
#27 Posted : Sunday, November 21, 2010 6:22:07 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Khg có gì (phải chúc mừng) đâu chị PC.
Em kể ra để thấy là tụi nhỏ bên đây có nhiều cơ hội lắm,(hơn hẵn thế hệ trước được sang xứ tự do khi đã lớn tuổi) và nếu chúng biết theo đuổi thì tốt vô cùng; chớ khg có ý khoe khoang đâu chị.

quote:

Chị nghĩ cảm giác khi về nhà ở Saigon có khác với khi về nhà ở Mỹ....Không có ai tắm hai lần trong một dòng sông.....
Lần em về SG từ Úc thì cảm giác rất khác biệt với cái cảm giác sợ xe đò mà em nói ở trên đó chị. Mà em cũng khg về nhà mình (đâu còn nữa mà về) mà là về nhà "người ta".
Nói chung về đến SG, lúc còn ngồi trên máy bay nhìn xuống thì thấy xúc động lắm! Nhg những ngày sau đó thì em thấy hụt hẫng, và sau nữa thì thấy như mình bị..... phản bội vậy! Thay đổi quá, mình về với tâm trạng yêu, thương, nhớ nhung...... ngập tràn mà chẳng còn lại gì để nhớ để thương hết trơn trọi, cụt hứng.
Mấy lúc sau này em để ax về 1 mình chớ em chẳng thiết.
quote:

Viết làm sao mà mô tả cho được những cảm xúc tế vi của tâm hồn thì mới hay chớ.....
Viết được vậy thì chắc phải có tâm hồn phong phú và tinh tế lắm.
(cơm sôi, lợn réo, con la... làng, chút vô 8 tiếp Dead)

xv05
#28 Posted : Sunday, November 21, 2010 9:25:36 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Nhiều khi em cũng muốn viết 1 bài tùy bút cho SG, những cảm xúc xưa và nay... nhưng em thấy khó vô cùng và thường là những cảm xúc đến rồi đi, vô chừng bất chợt, khi cầm bút lên thì nó đã bay đâu hết cả, thành ra... Big Smile cười trừ.
PC
#29 Posted : Monday, November 22, 2010 4:59:44 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05

Khg có gì (phải chúc mừng) đâu chị PC.
Em kể ra để thấy là tụi nhỏ bên đây có nhiều cơ hội lắm,(hơn hẵn thế hệ trước được sang xứ tự do khi đã lớn tuổi) và nếu chúng biết theo đuổi thì tốt vô cùng; chớ khg có ý khoe khoang đâu chị.


Chính vì vậy mà nhiều người sang định cư ở Mỹ với lý do là để cho thế hệ con cái của họ, chớ người lớn tuổi mà sang sống trong vùng đất mới thì khó khăn vô cùng.
Chị chúc mừng là vì nhiều khi bọn trẻ có mơ ước nhưng ước mơ không thành được. Biết bao nhiêu chuyện có thể xảy đến làm hỏng cả kế họach. Mà chị đâu có nói xv khoe khoang hồi nào đâu.
quote:
Mấy lúc sau này em để ax về 1 mình chớ em chẳng thiết.

Gan quá vậy !

quote:
Viết được vậy thì chắc phải có tâm hồn phong phú và tinh tế lắm.

Chị có dịp tiếp xúc với nhiều người, thấy tâm hồn họ rất phong phú và tinh tế, nhưng họ không viết được. Viết được là cả một kỳ công. "Nghề chơi cũng lắm công phu", trong đó có trò chơi chữ nghĩa.
quote:
Nhiều khi em cũng muốn viết 1 bài tùy bút cho SG, những cảm xúc xưa và nay... nhưng em thấy khó vô cùng và thường là những cảm xúc đến rồi đi, vô chừng bất chợt, khi cầm bút lên thì nó đã bay đâu hết cả, thành ra... cười trừ

Trong trường hợp như trên, chị lại khóc đó xv ạ. Blush
xv05
#30 Posted : Monday, November 22, 2010 5:53:41 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Gan quá vậy !

Ai mà (ngu quá) muốn "xổng chuồng" thì cho dù có tò tò theo nắm đuôi cũng chẳng được, cách hay nhứt là làm sao cho họ thấy khg có nơi đâu yên ấm cho bằng "cái chuồng (sư tử)" ở nhà á.

Nhớ lần đó trước khi về, 2 đứa nói để 1 lần sẽ đến chỗ đầu đường nhà em (xưa) chỗ anh ưa chờ em hồi đó rồi 2 đứa đi bộ vô coi thăm nhìn lại nhà cũ, thử sống lại cảm giác ngày xưa xem sao. Cái rồi mỗi lần ra đường là ảnh bị di ứng vì ô nhiễm quá, cay mắt, tắt tiếng, hụt hơi.... cụt hứng luôn!

quote:

Trong trường hợp như trên, chị lại khóc đó xv ạ. Blush

Cười là tiếng khóc khô khg lệ á, chị PC Wink
PC
#31 Posted : Wednesday, November 24, 2010 5:25:09 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
cách hay nhứt là làm sao cho họ thấy khg có nơi đâu yên ấm cho bằng "cái chuồng (sư tử)" ở nhà á.


Chỉ cho bí quyết giúp bà con đi! Tongue
xv05
#32 Posted : Wednesday, November 24, 2010 1:34:50 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Dễ ẹt.
Mua một chai súp-pờ-gờ-lu để ngay trước cửa rồi mỗi ngày lải nhải.... nếu cưng mà có lòng nào
muốn phụ tình tấm mẳn, quên nghĩa tào khang
giở thói mèo mả gà đồng, bày ra trò chim chuột
có mới nới cũ, có trăng quên đèn
sáng chơi hoa xứ Sở, chiều mê bóng xứ Tề
mai theo con áo tím, mốt địa con áo hồng
muốn thả mồi bắt bóng, mong bỏ con cá mập đặng rước con cá lòng tong
mà kiếm cớ xổng chuồng
thì cưng hãy bước qua... chai súp-pờ-gờ-luuuuuuuu này!!!!!!!!
ò e í e
PC
#33 Posted : Sunday, November 28, 2010 12:05:56 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
xv
Thì em nói theo nghĩa đen vậy mà, chớ em biết chi PC gọi em theo nghĩa bóng chớ bộ, em đoán là "bà cụ non" hay gì gì, phải không. Hai cái nghĩa kia là gì vậy?


Ủa, vậy là nhiều nghĩa quá ta ....Chị dùng cho trường hợp của xv là có lần xv nói là trong bộ "tứ quý" thì ba xv lại dùng chữ đứng đầu để đặt tên cho đứa con út. Trong tử vi người ta gọi là "đọat quyền trưởng" đó....chị Hai ạ.
xv05
#34 Posted : Monday, November 29, 2010 3:03:19 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Hú hồn, tưởng đâu làm chị Hai của chị PC rồi lại còn làm chị của chị TT Big Smile, hỏng lẽ hai người là... chị em Tongue
PC
#35 Posted : Tuesday, November 30, 2010 12:40:55 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Tongue
Phượng Các
#36 Posted : Friday, January 7, 2011 11:32:56 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Rose Parade

Cuộc diễn hành nổi tiếng được tiếp vận truyền hình hơn 100 nước trên thế giới (con số chính xác bao nhiêu nước thì tôi chưa tìm ra). Không biết có nghe lầm không chớ làm gì mà dữ vậy cà. Tiện đang ở Nam Calif thì cũng cố đi một phen, chợt nhớ một câu nói: có thể ngày mai không bao giờ đến cả. Vậy cho nên việc gì muốn làm thì nên làm. Tôi đã từng coi các cuộc diễn hành ở San Francisco, ở London, và bây giờ thì Los Angeles.... Đi một lần thì nhất quyết phải coi cho được. Cái vé ngồi trên khán đài là 55 dollars một vé. Khóm 1500. Trong bản đồ kèm theo vé cho biết là nên xuống ở trạm Allen của đường Gold Line của hệ thống xe metro của quận hạt Los Angeles. Từ đó đi bộ vài block đường là ra đường Colorado, con đường mà đoàn diễn hành sẽ đi qua. Trên con đường đổ ra tôi thấy có một dãy cầu tiêu "dã chiến". Chu đáo ghê! Đi ngang qua tôi thấy cái cầu tiêu cuối hàng có cửa khoen màu xanh (dấu hiệu là bên trong không có người). Tôi rón khều nhẹ cánh cửa. Cánh cửa mở ra. Ơ, thôi thì tiện thể cũng nên vào xả một cái, mà mới sáng sớm có gì trong bàng quang đâu, nhưng vốn lo xa thì kệ vậy. Cầu tiêu dã chiến ngó xuống thấy ớn, tôi nghĩ thầm nếu rớt cái gì xuống đó thì chỉ còn nước kêu trời. Tới cầu tiêu nhà tôi ở là chỉ có mình tôi xài mà có lần lỡ rớt chìa khóa xuống đó, buộc lòng phải thò tay vô vớt mà tôi còn muốn khóc hận. Khi nào vô phòng tiêu công cộng mang tính khả nghi thì tôi hay dùng thế trung bình tấn để xả (đái thì cứ nói đái đi nha, có gì đâu mà ngại). Như vậy khỏi phải cho cái đùi mình tiếp cận với bàn cầu. Không biết trên đời này có ai làm giống như tôi hay không?
Khi bước ra khỏi cầu và đi tiếp tôi mới tá hỏa khi thấy cả một hàng dài thậm thuợt ở phía bên kia. Hóa ra vì đi mé bên này mà tôi không nhìn thấy bên kia mới là cái hàng người đứng chờ. Thì ra cái cầu cuối cùng cứ được để trống như vậy vì không có ai muốn thử mở nó ra. Nếu lọai cầu có cửa cho thấy bên dưới thì người ta sẽ dễ biết phòng nào không có người. Âu cũng là phước chủ may thầy chớ tôi hoàn toàn không biết là mới sáng sớm mà người ta mắc đi cầu đông khủng khiếp như vậy. Không biết tôi có bị ai chửi vì có vẻ ăn gian không, "tình ngay lý gian" đó bà con ơi. Tôi có thể cả ngày không cần đi đái nếu đừng uống gì trước khi ra khỏi nhà. Vì vậy khi đi đâu chơi mà hồ nghi không biết có tìm ra được nơi nào có cầu xí hay không thì tôi không uống nhiều nước. Và vì nghĩ ai cũng như mình cho nên tôi mới đâu dè là có chuyện sáng sớm mà thiên hạ đứng chờ đi đái đông ken như vậy. Nhiều khi thấy mình khờ khạo gì đâu. Khờ như vậy mà sống sót được tới tuổi này thì cũng lạ.
Ra tới đường Colorado thì thấy người đông nghẹt rồi. Tính ra ở đoạn này thì đoàn diễn hành phải đi gần cả giờ đồng hồ rồi thì mới tới nơi đây. Hai bên lề đường khó chen chân quá cho nên bèn đi hẳn ra đường chính, chớ nếu lát nữa đây đường chính bị cấm thì chắc cũng hết cách đi tới khu khán đài số 1500. Nhìn hai bên đường thấy có nhiều người đã dành chỗ sẵn, họ như cắm trại, thậm chí có cả lò sưởi mới là tài tình. Trời năm nay lạnh quá. Tôi chỉ mới biết là năm nay lạnh bất thường chớ có bao giờ được ở đây đâu mà biết. Tôi mặc cũng nhiều lớp lắm (hello chị Huệ!) vậy mà cũng thấy lạnh ghê người. Tuy nhiên không tới nổi thấu xương vì dù sao là Nam Calif. Người ta ước tính cả triệu người đi coi cuộc diễn hành này. City Pasadena mong dịp này lắm, để kiếm mớ tiền đó mà. Đó, một chỗ ngồi trên khán đài mà tới 55 đô rồi chớ ít ỏi gì đâu. Rồi còn lát nữa đây mọi người còn ăn uống nữa chớ hổng lẽ đi chơi rồi vác bao tử không về nhà. Tôi để ý thấy nhóm dành chỗ qua đêm đa số là dân Mễ. Còn thành phần nào chịu bỏ tiền mua vé để ngồi trên khán đài? Tôi thấy đa số Mỹ trắng, tóc bạc nhiều, chớ già làm sao mà đứng và đi sớm cho nổi. Ngó bên kia đường thấy có rất nhiều xe lọai du lịch nhóm. Nghĩa là mục coi diễn hành này cũng nằm trong chương trình tour nào đó. Khiếp, thiên hạ chịu chơi hết biết.

Người ta bán bản chương trình giá một hay ba đô gì đó. Nhưng có người lại phát không. Tôi thò tay lấy cái phát không này. Nhìn vào thì ra đó là do một giáo phái nào đó nhằm quảng bá tôn giáo của họ. Đây là dịp cho nhiều giáo phái truyền đạo, có cả đạo gì gốc Ấn độ, cả nhóm đi đánh trống inh ỏi. Nhóm tôn giáo khác thì cầm bảng biểu ngữ. Có bảng ghi đại lọai "Chúa gây ra 911, hãy ăn năn sám hối". Tu mau kẻo trễ bà con ơi....

Hàng tôi ngồi tới hàng Z, xa quá, vậy mà ở sau còn mấy hàng nữa. Không biết sau chữ Z thì họ lấy chữ gì? Tôi tự hỏi nhưng không cố tìm biết.
Rồi thì cuộc diễn hành đi qua. Nói chung, tôi hơi thất vọng vì ngồi xa quá. Lại thêm không được biết nhiều vì có nghe ai thuyết minh giảng giải đâu. Coi trên TV thì được nghe phần này. Có đâu độ gần 100 nhóm diễn hành. Tôi thấy có Tàu, có Nhật, có Mễ... nhưng không thấy có Việt Nam đâu. Hơi buồn. Cộng đồng VN lớn không đủ sao? Nam Calif là nơi mà người Việt đông nhất thế giới ngòai VN mà!

ngodong
#37 Posted : Friday, January 7, 2011 1:15:39 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Rose Parade

Không biết trên đời này có ai làm giống như tôi hay không?




Chị ơi, có nhiều lắm - ai cũng phải nghĩ chuyện sạch mà.
Chị quên chuyện cộng đồng của mình mất 8 năm xin tiền để làm ra cái xe nhỏ bằng 1/4 của người ta với giá 120.000 đồng từ năm 2002 sao - em nhớ lần ấy gia đình TVMT có đến xem.
Sau đó là không ai dám đứng ra làm xe hoa nữa .



Xem diễn hành theo em là phải ngồi lề đường, đi dọc theo phố hò reo, ngồi trên khán đài chán lắm bị bó rọ không thấy từng màu hoa, không ngửi được mùi hương trong gió.
Gia đình em, khi đi xem có nhà để ở ghế để ngồi, chị thấy người ta sắp hàng dài tại những phòng vệ sinh công cộng là vì người ta ở tại nơi ấy cả đêm trước. Có những nhóm họ dùng xe RV mang theo đầy đủ dụng cụ cắm trại, đến Pasadena từ hai ngày trước, nhiều nhóm đến bằng xe van, mang theo lò sưởi chăn điện lều không chỉ cho người lớn mà cả những em bé chưa đến 2 tuổi - hình thành một truyền thống gia đình sáng ngày đầu năm đi xem diễn hành .

Chị thấy nhiều ông bà lão ngồi trên khán đài vì họ có vé mời từ ban tổ chức nữa đó, họ không có mua giống chị đâu, em dự diễn hành hoa hồng hoài đến nỗi biết rõ từng góc phố . Đêm trước diễn hành em đi xem xe hoa, tán dóc với các cháu trong các ban nhạc có năm cô bé múa cờ mệt quá xỉu ngay trên đường - nói chung năm nào cũng có vài cháu bị vì đêm trước thường thức khuya chào đón giao thừa, sáng sớm 6 giờ đã phải chuẩn bị, trời lạnh ăn mặc phong phanh, có năm bị mưa ướt thương lắm.
Có lẽ khi hai cháu V và K lớn một chút gia đình em sẽ tổ chức đi xem diễn hành nữa, có xe van mình trang bị dụng cụ đi vệ sinh riêng tư rất dễ - không cần phải dùng phòng vệ sinh công cộng - nếu không đi đêm trước, thì sáng hôm mùng một khoảng 9 giờ hãy đến địa điểm gần nơi kết thúc để xem, đoạn này không còn ai thuyết minh giới thiệu gì nữa hết, nhưng mình tự xem tự tìm hiểu càng hay hơn nữa, sau đó còn thì giờ ghé vào công viên nơi các xe hoa đậu để ngắm nghía, sang này mùng hai mua hoa về chưng trong nhà, có khi người ta gỡ ra tặng không nữa đó.























Phượng Các
#38 Posted : Saturday, January 8, 2011 5:11:42 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cám ơn chị ngodong chia sẻ, giải thích và cho xem hình.
Cũng rán đi coi một lần "cho biết với người ta" chớ đi coi mà cực quá mình cũng thấy mệt. Mình đâu còn cái tuổi ham hố đi ra ngòai đường đông nghịt người trong các ngày lễ hội, chị ngodong ạ. Tuy nhiên nếu có con cháu mà chúng thích đi thì đây cũng là một trò vui, chị nhỉ. Mình có nghe chuyện qua ngày sau thì người ta được tới ngó gần các cỗ xe hoa, nhưng qua ngày sau thì mưa gió sụt sùi, lạnh quá, không còn hứng thú muốn đi nữa. Nghĩ tới những người ở các tiểu bang thường lạnh lùng mưa gió mà xót xa.

Còn chuyện xe hoa thì có lẽ cộng đồng mình còn mới quá, chưa đủ thực lực để hàng năm góp mặt với cuộc parade.

Ở cái khúc nơi khán đài mình ngồi thì chán là khi đoàn đi qua thì mọi người cứ im re. Họa hoằn đoàn nào thuộc nhóm họ thích thì họ mới giơ tay vẫy. Sao người ở đây thiếu khí lực quá vậy? Ở London bất kỳ đoàn nào đi qua người ta cũng hoan hô ầm ĩ. Có vậy mới gây hứng thú cho đoàn biểu diễn chớ. Nói chớ đi tới đó thì đoàn người cũng "hỏai" rồi, chắc họ cũng mong cho chóng tới điểm cuối để được nghỉ ngơi.

Chị năm nào cũng xuống đây ăn Tết tây. Chị có tính khi về hưu thì dọn quách về đây để gần gũi con cháu không?

Từ Thụy
#39 Posted : Saturday, January 8, 2011 9:57:26 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các
Khi nào vô phòng tiêu công cộng mang tính khả nghi thì tôi hay dùng thế trung bình tấn để xả (đái thì cứ nói đái đi nha, có gì đâu mà ngại). Như vậy khỏi phải cho cái đùi mình tiếp cận với bàn cầu. Không biết trên đời này có ai làm giống như tôi hay không?


Muốn ngồi kiểu chị thì phải vịn vào đâu đó để leo lên, T cũng thấy ghê ghê. Cái ớn hơn nữa là mình có thể lọng cọng trợt chân lọt vào cái lỗ đó thì còn rùng rợn hơn nữa Black Eye.

Bởi vậy khi dùng nhà vệ sinh công cộng thì T luôn luôn lót giấy trên bàn cầu, kiểu này thì khỏi cần leo trèo chi cho sợ. Giấy ở đây ít khi nào thiếu. Mà đi đâu T cũng thủ sẵn ít giấy trong túi cho chắc ăn, không chỉ khi đi vệ sinh, mà đôi khi mình cần lau tay, lau miệng...

Đọc chị NĐ viết thì người ta diễn hành trong ngày mồng 1 Tết tây hở chị?
Phượng Các
#40 Posted : Saturday, January 8, 2011 11:01:16 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Theo kiểu TT nói thì là ngồi chồm hổm đó, còn đứng trung bình tấn là đứng cong người lại, chỉ để cho cái ... khu của mình để ngay cái lỗ mà thôi. Ngồi chồm hổm khó ở chỗ là mình phải đặt chân lên cầu, lỡ đang mang giầy có cột dây thì lại lúi húi mở dây, cột dây giày nữa sao? Cho nên trung bình tấn tiện và mau hơn.
Thấy trải giấy có vẻ tiện hơn nhưng vẫn là ngồi bẹp xuống đó. Nếu có gì dơ trên bàn cầu thì nó cũng thấm qua giấy. Có nơi người ta để cho một túi giấy trơn theo hình bồn cầu, nhưng có người xài rồi lại để nguyên, không vứt đi làm người đi sau lại khó chịu vì phải thò tay vứt giùm. Nghĩa là lại phải dùng tay của mình để chạm vào giấy ngồi của người khác.

Tính ra phái nam phần đi cầu nhanh chóng tiện hơn phái nữ. Cho nên đừng có ai thắc mắc tại sao cầu tiêu nam bao giờ cũng vắng người đứng sắp hàng hơn đối sex của họ.

Đúng là ngày mùng 1 Tết đó TT ạ. Ở Mỹ chỉ có ngày này là có diễn hành ở Pasadena. Các nơi khác có diễn hành thì cũng khác tháng trong năm.
ngodong
#41 Posted : Saturday, January 8, 2011 11:59:10 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
TT ơi, chị n đ cũng giống chị PC không dám đụng vào cái chi ở công cộng hết á - rón rén gìn giữ tay chân - nhiều khi thấy mình cũng hơi quá đáng, ngày xưa có hồi đi vượt biên - sống khổ sở vùng kinh tế mới, dùng lá thay giấy báo (!) kinh khiếp hơn biết bao, mà bây giờ lại....

Có lẽ sống đâu rồi quen đó, sợ vi trùng sợ chẳng may lây bệnh của người khác dù xà bông đầy mọi nơi, nhất là bây giờ có thêm loại gel sát trùng rất tiện lợi.

Diễn hành hoa hồng nổi tiếng lắm TT ạ, ngay cả ở Mỹ khắp các tiểu bang khác đều tìm cách ghé về Pasadena một lần để xem - lý do cuộc diễn hành này tồn tại 122 năm rồi. Ngắm hình ảnh mới thấy là... quá phí phạm, hoa từ Hoà Lan và bao nhiêu nơi nữa theo máy bay ồ ạt đến từng núi , cây trái hoa màu phải còn tươi, những loại hạt khô cũng cần hàng tấn v.v nhiều xe hoa giá trị hơn một căn nhà trung bình của dân mỹ là vài trăm ngàn đô la.

Một buổi diễn hành nổi tiếng khác tại San Francisco vào ngày rằm tháng Giêng âm lịch do người Hoa tổ chức cũng sôi nổi lắm, bắt đầu từ 1860 - đến 1958 họ mới tổ chức thành hệ thống để thương mại - năm nay sẽ tổ chức vào tháng 2 ngày 19 - 2011 lúc 5.30 chiều.
Users browsing this topic
Guest
21 Pages<1234>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.