Các chị,
Có nên tiếp tục in sách không em nghĩ còn tùy vào nhu cầu của việc in sách. Theo em thì việc in sách chung có nhiều mục đích: Cơ hội "đứng" chung trong một tuyển tập với nhau những kỷ niệm đẹp (phải đủ... duyên mới có dịp in chung chứ bộ), cơ hội đưa tác phẩm đến tay độc giả (dù rằng có thể đăng tác phẩm lên mạng nhưng khi in vào sách nó vẫn mang một giá trị đặc biệt khác), cơ hội làm từ thiện (nhiều khi sách của riêng mình bán chẳng... ma nào mua, nhưng nếu nói rằng mua ủng hộ việc từ thiện thì sẽ có người mua), và còn nhiều mục đích khác. Do đó, nếu vẫn còn có nhu cầu thì em nghĩ nên tiếp tục duy trì việc in sách.
Tuy nhiên, tác giả góp bài chỉ là phần đóng góp... dễ dàng nhất. Tốn nhiều công sức nhất là phần tổ chức của các chị lo nhận bài, đốc thúc tác giả, sửa bài, trình bày, in ấn, phân phối, nhận tiền, và... đòi tiền. Các chị chủ lực của phần này nắm quyền sinh sát tuyển tập trong tay, nếu các chị chưa ngán chưa chán thì vẫn có được tuyển tập mỗi năm thôi.
Còn nếu góp ý để rút kinh nghiệm cho tuyển tập thì sở dĩ những lần đầu nhận được nhiều góp ý là tại vì còn mới, người ta hăng (giống như những đứa con lớn bao giờ cũng có sinh nhật to, còn mấy đứa về sau chỉ làm qua loa), cũng có thể vì đã thân quen nên không cho lời khen tặng nữa nghe có vẻ khách sáo chứ không phải vì giá trị tuyển tập đi xuống, cũng có thể vì các tuyển tập sau hoàn chỉnh hơn nên không cần phải góp ý như những lần đầu.
Không bao giờ có thể có một tuyển tập hoàn hảo, cho dù có 100 người đọc cuối cùng khi in ra vẫn sẽ có lỗi, nhưng có thể nói là những lỗi nhỏ, chấp nhận được. Về hình thức, theo em thấy thì TT PNV cho tới bây giờ luôn có một ngoại hình đẹp, trình bày thoáng mắt, rất ít lỗi kỹ thuật, nói chung là một món quà không làm cho người đem tặng bị... ngại ngùng.
Về nội dung, có thể nói TT PNV có một nội dung đặc biệt. Nói rằng hay thì không phải ai cũng sẽ gật đầu vì quan niệm "hay" của mỗi người khác nhau. Bảo rằng dở hoặc không có gì đáng đọc lại càng... sai bét. TT PNV chưa chắc đã là một cuốn sách dành cho mọi người, nhưng đích thực là dành cho những người có cùng "tầng số", là sự đồng cảm của nhiều tâm tình khác nhau, và đặc biệt hơn cả là những câu chuyện xoay quanh người phụ nữ. Riêng em thì chưa có thời gian đọc hết TT, nhưng mỗi lần mở ra đọc là một lần học được những điều mới, có thể là kinh nghiệm sống hoặc cũng có thể là một các kể chuyện mới, địa danh mới, từ ngữ mới, v.v. Nếu so với hai tuyển tập đầu thì những tuyển tập sau có nội dung và bố cục thống nhất hơn.
Bây giờ nói riêng về chính tả. Năm nay em không coi sửa bài nhưng mấy năm trước thì có. Em không nghĩ rằng nhiệm vụ của người sửa chính tả là phải bắt được hết tất cả mọi lỗi và sửa tất cả mọi lỗi theo đúng một quy luật nhất định. Điều quan trọng là tránh sao không nên sửa quá nhiều làm buồn lòng tác giả. (Em thà là sửa bớt vài chữ không cần thiết sửa cho lắm còn hơn là mất một người chị tinh thần
). Những điều mà em nghĩ là quan trọng cần sửa là lỗi đánh máy, cách trình bày (không phải là sửa sai mà sửa lại cho đồng nhất), lỗi chính tả nặng đến độ thay đổi ý của câu. Có những chữ theo ý em là viết sai đi, nhưng đọc vào không bị sai nghĩa quá đáng thì em không sửa vì có thể xem đó là giọng văn đặc biệt của tác giả. Chỗ nào không chắc thì em hỏi riêng tác giả. Một bài mà có quá nhiều chỗ cần sửa em cũng muốn hỏi tác giả coi có muốn sửa không hay muốn để yên. Nói chung, cái việc sửa chính tả nó cũng... tế nhị lắm. Tuy nhiên em lại không cho đó là một phần quan trọng cần phải toàn chỉnh trong một tuyển tập.
Rồi nha, ý kiến phần em xong rồi đó. Năm nay làm tuyển tập nữa... hay không? Các chị làm tiếp thì em làm tiếp