Xin phép được giải thích như thế này cho các AC dễ hiểu :
- Do đây là trường Công lập nên các em HS không đóng học phí hàng tháng như trường Bán công hay trường Tư thục. Mỗi đầu năm, các em sẽ đóng một lần tiền trường ( khoàn $10/em/năm ), gọi là tiền cơ sở vật chất, học cụ...Đóng thẳng cho Ban Giám Hiệu.
- Sách Giáo Khoa, tập, viết, đồng phục Hs, cặp táp, giầy dép sandal... gia đình phải tự mua sắm cho con mình tùy theo khả năng tài chánh. Chi phí tối thiểu theo ước tính riêng của tôi cũng phải mất hơn $10 ( trong đó cần thiết nhất là bộ sách Giáo Khoa, khoản chừng $6 đến $7 , cái vô lý nhất là mỗi năm mỗi thay đổi sách GK, khiến cho phụ huynh thêm tốn tiền. Ngày xưa anh học xong chuyền lại cho em, tuy sách có cũ nhưng chương trình không thay đổi, còn bây giờ họ thay sách xoành xoạch như thay áo. Theo tôi biết thì năm nay cấp lớp 4 trở lên phải mua sách GK mới rồi ).
- Học sinh học ngày 1 buổi, ngòai ra ở trường Công còn có chế độ bán trú, HS học từ sáng đến chiều ( chiều học thêm ), trưa ăn cơm và ngủ nghĩ tại trường , khoản này dân nhà khá giả mới cho con theo học, còn dân nhà nghèo ít ai cho con theo học kiểu này vì hàng tháng phải đóng thêm chừng $20.
- Tiền học bổng nên hiểu là phần trợ giúp thêm để các em có cái ăn, cái mặc theo yêu cầu tối thiểu nhất để các em yên tâm mà học hành. Dĩ nhiên là trao thẳng cho các em hoặc gia đình các em xử dụng để gánh bớt một phần gánh nặng. Chuyện xử dụng nó như thế nào là chuyện riêng của các em và gia đình, nói chung mình cũng khó mà kiểm sóat hay quy định họ sẽ chi xài như thế nào, cái yêu cầu của chúng ta là các em phải học giỏi và lên lớp, nếu không đạt được những mục đích ấy mình có thể cắt học bổng này.
- Tiền trường nếu mình đã đóng cho em rồi, có khi nào các em vẫn không được đi học không?.
Nếu đã đóng tiền trường cho các em rồi thì đương nhiên các em phải được đi học hết niên học, không ai có quyền cho các em nghĩ học, trừ khi các em và gia đình không đủ sức nuôi ăn cho các em đi học. Học bổng là cái để giãi quyết chuyện ấy.
Theo tôi, có khi chỉ cần đóng tiền trường cho các em mà không cần cho thêm học bổng. Tôi tin là cha mẹ nào cũng ráng cho con mình ăn học nếu họ có khả năng tối thiểu để lo. Chuyện cho con em mình bỏ học giữa chứng là điều vạn bất đắc dĩ.