Thu nơi này chẳng rực vàng bên ấy
Đã sang đông, phố vẫn rợp cây già
Chỉ nỗi buồn mới xẻ thịt cắt da
Khi đơn đôc, mảnh trăng ngà lạnh lẽo
Đi dọc thời gian , đi suốt con đường chớm hiểu ...
Anh là anh , ai - em thiếu hụt đời mình
P/s ( chót chọc chị VTTT , sợ chị giận nên post thơ tình đàng hoàng nè , Có tâm trang chút xíu ....

)