Nữ nghệ sĩ Út Bạch Lan: “Dễ gì 70 tuổi vẫn còn được yêu thương?”
Số tôi trời sinh ra có mấy chục năm buồn thì ráng mà gánh trả, tôi không dám trách phiền ai. Tôi có hai chị em thì thằng em trai mất sớm. Tôi chưa lần nào biết sinh con. Hai lần mang thai nhưng không giữ được... Nếu còn sống, chắc giờ này 2 con trai tôi cũng đã ngoài 40 tuổi..."
“...Cô ơi, em và gia đình rất thích xem cô diễn, nhất là trong các vai bà mẹ. Lúc nào cô cũng lấy nước mắt người xem thật dịu dàng. Sao lúc này hầu như không thấy cô diễn trên sân khấu nữa?”
Trần Thị Phương - Quận 1
Nghệ sĩ Út Bạch Lan: Sở dĩ cô ít có mặt cùng mọi người vì bây giờ cô học bài chậm, lâu thuộc lắm, lại bị đau cột sống, loãng xương, sợ mình làm ảnh hưởng tới tiến trình tập dược của đồng nghiệp. Cũng có ý kiến kêu cô cứ hát, sẽ có người nhắc tuồng cho cô, nhưng cô rất dở trong vụ nghe nhắc tuồng rồi hát này, vì nếu tập tuồng nghe thì diễn không được. Do đó, cô không dám nhận vai diễn.
Nghệ sĩ nhân dân Viễn Châu có kêu tới tham gia, nhưng cô chỉ xin được tham gia ca lẻ. Cô đã hát bài “Lan và Điệp” trước chương trình vở “Tình Mẫu Tử”. Bây giờ cô thường đi hát ở chùa. Quận, huyện nào kêu hát từ thiện cô đều đi. Có người viết bài ca, nhờ cô hát, cô phải về kêu mấy cháu đánh máy chữ thiệt bự, lên sân khấu, cô cầm giấy coi mà hát! Cô xin khán giả thông cảm, vậy mà khán giả cũng thương, không chấp... Đài Truyền hình TP**** cũng kêu cô hát, nhưng xuất hiện mấy lần rồi, hát toàn bản cũ, có khi khán giả cũng đã thuộc lòng, nên cô cũng không dám nhận lời xuất hiện nữa.
“Biết chị hay đi diễn ở chùa, lại thường ra nước ngoài lưu diễn, có lẽ cuộc sống của chị thong dong, không vướng bận nhiều lo toan? Cuộc đời em thì đầy cay đắng..., những lúc buồn chỉ biết nghe, xem băng dĩa, có khi chị hát mà rơi nước mắt. Lúc này sức khoẻ của chị ra sao? Từ lúc chị chuyển sang hoạt động như hiện nay? Có phải vì sân khấu không còn thu hút khán giả như xưa?”
Kim Nhung (Đức Huệ - Long An)
Nghệ sĩ Út Bạch Lan: Chị thật vô cùng cảm động và cảm ơn những khán giả như em, vẫn còn nhớ tới Út Bạch Lan. Từ nhỏ tới giờ, chị đã quen sống như vậy. Phật dạy "Đời không biết bao nhiêu là đủ. Mình phải tự sắp xếp thôi. Đi nhiều, thấy nhiều, chị biết quanh mình còn nhiều người khổ lắm, mình sống mà phung phí thì mang tội. Khi có thì chị chắt mót để phụ cho người khác đồng nào hay đồng nấy. Người già như chị cứ nay khoẻ mai bệnh. Thật sự thì trong năm nay, chị thấy mình yếu hẳn. Chị đã không còn đứng trên sân khâấ từ 10 năm rồi.
“Tôi rất mê giọng ca của sầu nữ Út Bạch Lan, cứ ngọt lịm mà buồn da diết. Cuộc đời chị hẳn không nhiều niềm vui? Tôi xin lỗi nếu làm chị chạnh lòng. Tôi biết chị từ nhiều năm trước, dường như những đứa con gọi chị là mẹ hiện nay không phải là con ruột của chị? Hay chị có duy nhất một cô con gái? Một lần nữa xin lỗi chị vì tôi thật sự ngưỡng mộ chị và muốn biết chút về thần tượng của mình”
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Số tôi trời sinh ra có mấy chục năm buồn thì ráng mà gánh trả, tôi không dám trách phiền ai. Tôi có hai chị em thì thằng em trai mất sớm. Tôi chưa lần nào biết sinh con. Hai lần mang thai nhưng không giữ được. Nếu còn sống chắc giờ này 2 con trai tôi cũng đã ngoài 40 tuổi...Chân thành cảm ơn tình cảm của anh. Chúc anh và gia đình khỏe, an khang.
“Cô Út ơi! Con gọi cô như vậy có đúng không. Mấy lần đi coi cô hát ở chùa đều nghe cô xưng như vậy. Con thấy cô hiền, gần gũi như bà ngoại của con vậy, dù cô còn trẻ hơn ngoại con nhiều. Cô ơi, con nghe người ta nói hồi xưa cô đẹp và hát rất hay, có người còn nói cô là “sầu nữ”. Bộ hồi xưa lúc nào cô cũng buồn hả cô? Mẹ con thường nói: Khuôn mặt ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc đời. Con gái cứ cái mặt dàu dàu là lớn lên không bao giờ sung sướng. Đúng như vậy không cô? Nhưng mặt cô đâu có buồn, đúng hơn là rất phúc hậu. Vậy sao người ta kêu cô là sầu nữ Út Bạch Lan?”
Nguyễn Thị Mỹ Hạnh - Bến Tre
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Đọc thư con, Út chảy nước mắt vì vui, cảm động và thấy thương con quá. Trời sinh ra Út là vậy, cho cô Út một giọng ca buồn, ấy là bẩm sinh. Tuổi con chắc còn nhỏ, chưa hiểu mấy chuyện. Mẹ con nói có phần đúng đấy, con gái thì mặt mày tươi tắn lên, có như vậy mới dễ thương. Đừng dàu dàu sẽ mau già con à.
“Em biết có thời gian chị sống chung nhà với nghệ sĩ Phương Hồng Thủy, cô ấy gọi chị là mẹ. Sau này Thủy lấy chồng và định cư nước ngoài. Trong giới nghệ sĩ, có phải nghệ sĩ Phương Hồng Thủy là người chị thương mến nhất? Gần đây chị có liên lạc với nghệ sĩ Phương Hồng Thủy không? Cuộc sống của chị ấy hiện nay ra sao? Còn chị hiện sống ở đâu? Em rất muốn có dịp gặp gỡ làm quen với chị.” -
Phạm Thị Liễu – Biên Hòa
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Chị và Thủy kết nghĩa mẹ con từ hồi Thủy còn hát ở đoàn Kiên Giang. Thấy nó hát có tương lai, cuộc đời cũng khổ nên chị dẫn nó về thành phố, cùng với cả gia đình Thủy 5 người ở chung với gia đình chị. Hồi mới về, hát trên đài Truyền hình TP****, vai đào 2, đào 3 có người nói ra nói vào rằng Thủy ở đoàn Kiên Giang hát chánh giờ về thành phố hát phụ. Nó khóc vì tủi. Chị có khuyên ở hoàn cảnh mới mình phải tập dần, giống như đứa trẻ thơ sinh, phải bò rồi mới đi, mới chạy. Sau này, khi lập nghiệp vững vàng, Thủy mua nhà ở riêng. Coi vậy chứ Thủy ở bên chị cỡ 10 năm. Bây giờ, Thủy hạnh phúc, dù ông xã là một người rất bình thường, gia đình không khá giả, nhưng Thủy rất được bên chồng yêu thương.
“Trong cuộc đời nghệ thuật của cô, cho tới giờ phút này, vai diễn nào làm cô nhớ nhất? Cô có thể kể về kỷ niệm nào đó khó quên trong đời đi hát của cô không?”
Nguyễn Lệ Hằng – Đại học Cần Thơ
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Mấy chục năm gắn bó với sân khấu, cô được diễn biết bao vai tuồng hay, là tim óc của các tác giả, đạo diễn tài danh. Nhận vai diễn nào, cô cũng diễn hết sức mình. Thật sự có hai vai diễn mà cô nhớ mãi. Đó là vai Hương trong “Nửa đời hương phấn” và vai Hằng trong “Con gái chị Hằng”. Kỷ niệm? có lẽ không nên nhắc thì hơn, vì đa phần là kỷ niệm buồn. Kể ra nhiều khi phiền những người xung quanh. Cũng có mấy người tới yêu cầu cô kể để họ viết hồi ký nhưng cô từ chối vì không muốn nói nhiều về quá khứ. Tình cảm ngày xưa sẽ mất hết, chẳng còn gì giữ lại cho mình, cho người.
“Cô Út Bạch Lan ơi, cháu và cô chưa hề quen biết, nhưng cháu rất mê cô hát, nhất là các vai mẹ hiền. Cháu mồ côi mẹ, sống với cha và dì (mẹ kế). Cháu có cảm giác cô là người từng trải và có tình thương bao la. Theo cô, lấy người mình yêu hay lấy người yêu mình, trường hợp nào sẽ hạnh phúc hả cô? Thật sự thì cháu không phải là người cầu toàn, cháu chỉ cần một cuộc sống bình yên, bên người thật sự yêu thương mình. Cô có thể giúp cho cháu ý kiến không?
TTKC – Bình Dương
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Trời ơi, cháu hỏi... khó quá. Mỗi người có cái nghiệp, cái duyên. Để Út kể cho con nghe chuyện này. Có dạo, Phương Hồng Thủy, cô con gái nuôi của Út rất buồn, đến mức nó đòi đi tu. Khi đó Út ở bên Mỹ thăm bà con. Thấy tình cảnh đó nên Út năn nỉ người bà con bảo lãnh cho nó qua, đi chơi, khuây khỏa. Một thời gian sau, Thủy thưa chuyện có một người thương nó. Thủy hỏi ý kiến. Út phải nói thật rằng đừng hỏi ý kiến của má, vì cuộc đời con khổ nhiều, bây giờ cũng không còn trẻ (lúc đó Thủy cũng trên 40 rồi). Thủy còn có mẹ ruột. Út chỉ nhắc đằng kia phải tới hỏi đàng hoàng, đừng để người ta nói nghệ sĩ dễ dãi. Còn chuyện yêu thương thì Thủy phải tự quyết định. Cuối cùng, Thủy làm đám cưới đơn sơ trong chùa và hiện giờ đang hạnh phúc. Con cần cân nhắc, sáng suốt để lựa chọn. Út chúc con hạnh phúc.
“Người ta nói đời nghệ sĩ vui ít, buồn nhiều, nhưng cứ bước lên sân khấu thì phải quên mình để khán giả được vui. Con thấy “tội” quá... Cô ơi! hạnh phúc trong đời cô là gì? Giọng ca cô buồn có phải vì đời cô ít niềm vui? Con thích giọng hát của cô hay, đặc biệt. Mẹ con nói những nghệ sĩ trẻ bây giờ ít có giọng ca cuốn hút như các cô chú ngày xưa vì bây giờ họ thành công dễ dãi hơn và nhờ công nghệ “lăng xê” tên tuổi họ bay cao hơn thực năng của họ.”
Lê.T.T Trang - Phường Tân Thới Hòa – Q.Tân Phú
Nghệ sĩ Út Bạch Lan:Hạnh phúc lớn nhất bây giờ của Út là trong nghề nghiệp vẫn còn khán giả nhớ, yêu thương, thăm hỏi như thế này. Dễ gì 70 tuổi mà vẫn được khán giả tìm gặp và Út còn được tâm tình với khán giả.
(ST) Theo - Báo Sân Khấu SàiGòn