XV05 chị ui, một ngày tui ngu hết một ngày, ông bà nói dì nè, lù khù ôm cái lu đặng chạy, thánh nhơn đãi kẻ khù khờ - tui theo đúng sách ngu quài quài đặng chồng con thương, bạn bè thương hông la rày tui tà lanh.
Chị Linh Vang biết đó - tui cũng ba không - không máu - không đường - không mỡ - có lẽ tại đời tui không ghen - không ghét - không thèm .
Chị Bình Bông thoải mái gõ vỗ chi tui cũng hầu chị nổi, Chị Khánh Linh ơi, kế ghen tương hông giúp đặng tui rồi chị, tui dí ổng từ ngày sánh vai bên nhau hai đứa tui ghen nhau từ sáng sớm tới chiều tối, ghen riết nó thành bình thường hổng tính thành ghen nữa mà thành thương yêu gắn bó - mèn đét sáng sớm giả xách bình ra ruộng, tui chặn đầu:
- ông ra ngoải gặp con Chín ha!
Tui đi bán dìa ổng gặn:
- bà mới gặp thằng Sáu phải hông!
Chị mà nghe hai đứa tui trả lời nhau, chị hỗng cừi mới lạ nghen, bị dị con cái chong nhà tui nó ham nghe tui dí ổng ghen nhau lắm lận!
Con Hai lâu lâu ghé dìa nhà với hai thằng công tử hỏi ổng: "Lóng rày cô Chín sao rồi cha?" Ngóng qua tui nó hỏi: "còn ông Sáu sao rồi Má!"
Hai đứa tui ngỏn nghẻn dòm nhau cừi nhếch mép. Thằng con rể của tui nó cừi hí hí, chắc tại con Hai rủ rỉ nó nghe chiện nhà tui ráo trọi rồi.
Tui dạy thằng rể, hễ con Hai nó ghen bóng ghen gió giống Má con cứ thiệt thà nói xạo cho nó dui lòng - thông thường đờn ông không có tật không biết giật mình .
Phần con Hai tui cũng rỉ tai cho nó nghe, hễ chồng con nó ghen bóng ghen gió, con phải đùng đùng chống nạnh, phùng mang bảo vệ danh tiết phận đờn bà, cái rồi dòm thẳng dô mắt nó, biểu cho nó hay: "tui đâu có ngu chọn chồng dở - chồng tui ngon lành rồi mắc chi tui có thằng khác chớ! Ông ngon lành hay dở nói tui hay coi!"
Dà sau đó chiến tranh chấm dứt trong niềm hoan lạc đời tui - may là tui có 3 đứa, chớ ghen quài quài dân số tăng cao khó nuôi trọn vẹn đó mấy chị .