Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Gấu đi nhà trẻ
ngothuy123
#1 Posted : Sunday, June 27, 2010 4:00:00 PM(UTC)
ngothuy123

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5
Points: 0

Gấu đi nhà trẻ

Pham Mi Ly

Chưa có hôm nào xấu trời như hôm nay.
Trong khoảng thời gian hơn ba năm sống trên đời, bé Gấu buộc phải quả quyết “Chưa có hôm nào xấu trời như hôm nay”.

Mưa tầm tã rả rích ẩm ướt lê thê. Mẹ bảo thế. Bé Gấu chẳng hiểu lắm mấy từ đó. Bé cho rằng nước mưa như nước từ vòi hoa sen rơi xuống vậy. Chỉ cần đứng dưới vòi hoa sen là y như rằng người dính đầy nước. Cơn mưa này cũng vậy, nếu bé ra đứng bên ngoài mái hiên nhà.

Mẹ lồng chiếc áo mưa to rộng màu hạt mít qua đầu bé Gấu. Bé nhìn vào gương, dang rộng hai tay dập dềnh lên xuống. Bé thấy mình oai ơi là oai, cứ như Xiêu nhân gì gì đó trên tivi. Xiêu nhân béo ú. Lại nghĩ, Xiêu nhân mặc áo màu giống vỏ lon Pepxi, không phải màu hạt mít như của bé. Nghĩ rồi gật gù, mai mốt nói mẹ mua áo mưa màu vỏ lon Pepxi mới được.

Mẹ bảo, hôm nay ngày đầu tiên bé Gấu đi nhà trẻ, phải thật ngoan. Ngoan rồi mẹ mua áo mưa Pepxi cho.

***

Xe máy của mẹ to bứ bự, lại hay kêu ò ò, bé Gấu trộm nghĩ, bé vẫn thích đi xe đạp với anh hai hơn. Anh hai có chiếc xe biết hát hay kêu loạn xạ trên đường, bé cho là rất hợp với dáng bé. Mai mốt bé bảo anh hai đèo đi học.

Nhà trẻ có rất nhiều cây. Cây nào cây nấy đều to um tùm. Cao quá là cao. Nhưng ủ rũ trong cơn mưa buổi sáng. Đông quá là đông. À, không phải cây đông, là người đông. Nhìn đâu cũng thấy người, toàn bọn con nít cả. Bé lít nhít, thấp hơn bé Gấu nhiều. Bé thấy mình cứ như đứng trên bục cao nhìn xuống. Thật là sung sướng, không uổng công bé hay dành ăn của anh hai.

Khoảnh sân rộng của nhà trẻ sáng nay được căng bạt che kín, khô ráo trong cơn mưa tầm tã.

Từ trên cao nhìn xuống, bé thấy một đứa con nít tròn tròn, trắng trắng, xinh ơi là xinh. Nó đang leo lên yên xe đạp không biết của mẹ hay của anh nó. Lại còn leo ngược nữa chứ. Chiếc xe mini nhỏ chân chống dựng hờ hững, cực kỳ không cẩn thận. Chiếc chân chống nhẹ nhàng trật ra, bánh xe từ từ lăn rồi cả chiếc xe nghiêng nghiêng. Bé Gấu định kêu lên thì, thôi xong, bịch bịch, mông đứa kia đáp đất một cách ầm ĩ. Tức là, mông nó kêu bịch bịch còn mồm nó thì kêu ré ré. Bé Gấu cuống cuồng chạy lại.

- Sao rồi? Sao lại ngã ở đây rồi? Đã định lại bảo, xe dựng như thế mà cũng leo lên cho được. Ngốc ơi là ngốc!

Vừa nói bé vừa đưa tay kéo đứa con nít dậy, phủi phủi quần áo cho nó. Chợt, thấy mình cứ như mẹ nó vậy, mà cũng đã quen biết gì đâu. Thật mất mặt quá!

- Heo không có sao cả. Chỉ định leo lên xe ngồi cho đỡ mỏi chân thôi mà.

Đến đây thì bé Gấu mới thấy điệu bộ lo lắng của mình thật lố bịch. Đứa kia, hình như tên Heo thì phải, đã không kêu đau thì chớ, lại còn nhe răng cười khá hãm tài. Bé quyết định không dính đến nó nữa.

Người tính có bao giờ bằng trời tính, thỉnh thoảng bé nghe lỏm được mẹ nói câu này.

Từ xa hai cô già già hớn hở đi lại phía hai đứa. Cô già hơn, mập hơn nắm tay cái đứa Heo kia tươi cười:

- Heo, mẹ mới đứng nói chuyện với cô giáo một lúc, mà đã chạy đi chơi thế này. Lại còn làm quen bạn mới nữa. Úi bạn này cao ráo kháu khỉnh quá.

Nói rồi cô đưa tay vuốt má bé Gấu, bẹo qua bẹo lại.

Sáng nay bé Gấu đã nói mẹ yên tâm về sớm để bé một mình khám phá nhà trẻ mới. Mắt mẹ long lanh lóng lánh tự hào. Nào ngờ mẹ vừa về thì gặp ngay cô này. Bé Gấu cảm thấy trong lòng đau khổ lắm. Bé lớn lắm rồi chứ, hai mươi lăm ngày nữa là bốn tuổi, lại cao ơi là cao, có phải như bọn con nít kia đâu mà cứ bị vỗ má hoài.

Tự nhủ, về nhà phải kiềm chế, không được kể với anh hai, nếu không anh sẽ cười nhạo bé đến rách cả mồm.

***

Đến trưa, khoảnh sân nhà trẻ dần trở lại khô ráo. Mặt trời vàng chóe tinh nghịch nhảy lên chính giữa bầu trời.

Bé Gấu nhỏm đầu dậy, liếc nhìn quanh căn phòng dài thênh thang. Hai tấm ván, là hai tấm ván to trải đệm, trên đó chất đầy bọn con nít. Bé chưa bao giờ rơi vào hoàn cảnh kỳ lạ như thế này. Mấy cô giáo gọi là giờ ngủ trưa đấy. Rồi chèn cả bọn lên hai cái ván này. Phải nằm ngay ngắn thẳng thắn theo hàng. Đã thế, bé Gấu còn phải nằm cuối hàng nữa chứ.

Mỏi cổ, lại hạ đầu xuống gối. Bé bĩu môi, ngó sang bé Heo đang nằm bên cạnh. Cái mặt ngủ say nhìn còn ngốc nghếch hơn cả lúc tỉnh. Bé Gấu chỉ muốn lấy móng tay chọc vào mũi nó, nhưng sợ cô giáo biết mách mẹ, lại thôi. Không ngoan thì mẹ không mua áo mưa Pepxi.

Thật ra bé Gấu đâu có thích nằm gần cái đứa này. Nhìn mặt nó chỉ muốn chọc nó khóc thôi. Bé thích chơi với bé Hươu cơ. Bé Hươu cao nhất lớp, cao hơn cả bé Gấu. Lúc đầu bé ghen tị lắm, nhưng sau bé thiết nghĩ, hai đứa cùng cao, chơi với nhau nhìn nó mới oai. Bé lân la chơi với bé Hươu. Bé Hươu hay cười tít mắt, mồm rộng ơi là rộng, có mấy cái bánh quy giấu trong túi quần. Lúc nào cô giáo không để ý, Hươu lại lấy ra đút vào mồm nhai nhồm nhoàm. Thấy thế, bé Gấu cũng yên tâm, Hươu ăn bánh rồi, đến bữa trưa sẽ no, không ăn được cơm nữa, có gì Gấu sẽ ăn nốt phần Hươu.

Người tính hóa ra lại không bằng trời tính. Bé Gấu vắt tay lên trán, gật gù với suy nghĩ này lần thứ hai trong ngày.

Bé Gấu không thích bữa trưa ở trường cho lắm. Chính xác thì bé chỉ thích một phần thôi. Phần thịt và các món rán. Bé chỉ nhấm vài cọng rau vì cô giáo dịu dàng đút cho bé. Phần rau còn lại, bé Hươu giải quyết hết. Phải, chính là bé Hươu đấy. Ăn nhanh ơi là nhanh, sau đó vác bát đi xung quanh. Lân la các bạn, bé Hươu luôn mồm nói “Ý, Thỏ ơi, nem cuốn không ngon đâu”, “Này Cừu, mẹ tớ bảo thịt mỡ ăn rất dễ ngán”, “Heo à, trứng rán của cậu nhìn xấu thế, đừng ăn”. Bé Gấu nhìn qua mà thấy hoa mắt. Bé Hươu cứ tất tả dạo đi dạo lại, được mấy vòng, bé ngồi xuống vuốt cái bụng đã tròn lẳn.

Thế nên bé Gấu suy nghĩ lung lắm, thấy tốt nhất không chơi thân quá với Hươu. Chơi thân vừa vừa thôi, để đi cạnh nhau cho oai là được.

Bé Hươu hiện giờ đang nằm giữa bé Thỏ và bé Cừu, bé Cừu nằm ngay cạnh bé Heo, bé Heo đang gác một chân lên bụng bé Gấu.

Nghĩ một hồi, bé Gấu chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

***

Bé Gấu mơ thấy bé đi học về. Anh hai đón sẵn ở nhà, anh dọn ra một đĩa bánh kem hoa quả ngon ơi là ngon. Anh hỏi “Gấu em đi nhà trẻ về có chuyện gì hay không? Có gặp bạn nào xinh xắn không?”. Bé trả lời: “Có, có mấy bạn. Nhưng em phải đi tè đã. Không được ăn bánh trước em đâu đấy”. Nói rồi đi nhanh vào nhà vệ sinh.

Thật là khoan khoái, thoải mái. Bé Gấu mặc lại quần, hớt hải chạy ra chỗ anh hai. Nhưng chả thấy anh, cũng chả thấy bánh đâu nữa. Nhưng chỉ thấy bé Heo ở đó.

Bé Heo đang khóc eo éo. Nó nói cái gì đó như “Bộ quần áo mẹ mới mua cho con. Huhu”. Mà khoan, sao bé Gấu lại mơ thấy bé Heo cơ chứ.

Hóa ra là không phải mơ. Bé Heo đang khóc thật kìa. Thật lắm chuyện. Bé Gấu mở mắt, lim dim nhìn lên, thấy cô giáo thì đang vỗ về bé Heo. Mồm bé Heo cứ thút thít không ngừng. Cả Hươu, Thỏ, Cừu đều đã dậy. Ba đứa đó đang nhìn bé Gấu vẻ... khinh ghét và gian xảo. Không phải chứ? Thỏ con quay sang rối rít xoa tay lên người Cừu, mồm liên tục nói "Không ướt, không có ướt tí nào, may quá". Khoan đã, ướt ư?

Bé Gấu thấy người mình ẩm ướt, lại còn hôi ơi là hôi nữa. Nước không lấm tấm trên người giống lúc đứng dưới vòi sen, cũng chẳng giống mưa. Nước dính bết vào người, lại còn âm ấm nữa. Khó chịu quá.

Cô giáo vỗ vỗ vào vai bé Heo đã ngừng khóc, rồi đi về phía bé Gấu. Cô bảo:

- Nào, Gấu đứng dậy, cùng Heo theo cô đi thay đồ. Bạn Gấu tè dầm ướt cả bạn Heo rồi. Lúc sáng mẹ Gấu không đưa theo quần áo, thế nên em mặc đồ của bạn Hươu nhé.

Gấu đứng dậy lủi thủi đi theo cô giáo, đi bên cạnh là Heo mặt đỏ ửng. Phía sau, Thỏ, Cừu và Hươu cứ cười mãi không thôi. Ghét thật!

***

Buổi chiều, anh hai Gấu đến đón, suýt không nhận ra bé Gấu. Bé bước lại sát bên anh, mà anh chẳng hỏi han gì, vẫn tiếp tục say sưa nói chuyện với cô giáo. Một lúc, anh hỏi:

- À, Gấu nhà em đâu rồi cô nhỉ?

Lúc đó cô giáo mới nhạc nhiên, cô bảo:

- Gấu đứng cạnh em nãy giờ mà.

- Ủa, Gấu à? Sao mặc đồ ai lạ thế này? Anh nhìn không ra. Hahaha.

Trên đường về, anh hai Gấu cứ cười ngặt nghẽo mãi. Tất cả là tại ba đứa Thỏ, Cừu, Hươu lắm mồm. Đúng là đáng ghét!

Nghĩ lại, chỉ có bé Heo đáng yêu, sau khi nín khóc không có trách gì bé Gấu cả. Hiền ơi là hiền! Quần áo của Heo cũng dễ thương hơn quần áo của Hươu nữa. Bé Gấu trộm nghĩ, lần sau có tè dầm, cứ mượn tạm quần áo Heo mà mặc.

Cơ mà Heo ngủ cạnh mình, nếu thế, Heo cũng bị ướt mất. Đã thế, lần sau bảo mẹ chuẩn bị quần áo. Nhưng mà, tè dầm hoài thì còn gì là oai nữa. Xấu hổ chết đi được!

À, tốt nhất là đừng tè dầm nữa.

Cuối cùng cũng tìm được ánh sáng chân lý, bé Gấu thở phào, vòng tay ôm lấy bụng anh hai Gấu.

Tháng 1/2010
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.