Bản tường trình ngày 04 tháng 03 năm 2005 tại Colombo, Tích LanTT Giác Đẳng: Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Kính Bạch Sư Trưởng , kính Bạch Chư Tôn Đức thưa quí Phật Tử .Hôm nay phái đoàn đang ở Comlombo sau một chuyến đi mặc dù từ Bangkok tới Colombo máy bay đúng ra 3 tiếng rưỡi thôi nhưng mất gần 16 tiếng đồng hồ để phái đoàn đặt chân đến đây. Sang Colombo có rất nhiều việc hết sức có y’ nghĩa để trình bày với quí Ngài. hiện tại có mặt ở tại đây có Hoà Thượng Chơn Trí có TT Nguyên Thảo, có Sư Cô Liễu Pháp và có 2 Sư cô khác đang la` Ni sinh du học tại Tích Lan , hồi chiều này phái đoàn cũng có dịp gặp sư Chánh Thân và sư Giác Hạnh là 2 vị Tăng VN khác cũng đang ở tại Tích Lan và 2 vị cũng tháp tùng theo phái đòan, hiện tại thi` 2 sư đang trở về chùa để thu dọn hành ly’ để đi cùng với phái đoàn hy vọng sẻ trở lại sớm để cùng đi với phái đoàn hôm nay
Kính Bạch Chư Tôn Dức và quí Phật tử trưóc khi nói chuyện về Tích Lan, về Colombo thủ đô của Tích Lan. chúng tôi xin nói về chuyến đi hành hương của phái đòan, hôm qua Phái đoàn rời Phuket buổi chiều 8.10 và đi khoảng 1 tiếng 5 phút sau thi` có mặt tại Bangkok tuc la khoang 9 gio 10 phut theo chưong trình của phái đoàn bay chỉ chừng 1 tiếng rưỡi hay tới 2 tiếng thôi. Và rồi máy bay cất cánh như thường lệ và sau khi máy bay cất cánh thì thú thật là sau chuyến đi này mệt và khác giờ n ên ngủ trên máy bay. Khi máy bay hạ cánh xuống tưởng đâu đã tới Colombo rồi, có điều rất lạ hạ cánh rất mạnh nên nghe độ nhồi rất nặng nề, Ngài Tịnh Giác ngồi kế bên Ngài nói rằng máy bay bị trục trặc và đang đáp xuống Bangkok.
Thưa quí vị chỉ nghe như vậy thôi nhưng rồi sau đó cô Noir một người điều hợp cho phái đòan tại Thái lan và Tích lan thì cô cho biết rằng máy bay bị trục trặc khá trầm trọng. Khi máy bay đáp xuống thi` các động cơ bị tắt máy hết và máy bay nằm phải nằm ở phi đạo chờ một chiếc xe trong phi trường kéo vào trong chỗ đậu có thể nói rằng đó là một kỷ niệm của phái đoàn.
Nếu ngày hôm qua máy bay bay trở lại Bangkok mà không đáp xuống được Bangkok và tắt máy ở trên hư không và có lẽ hôm nay chúng ta sẻ có bữa lễ lớn … vì vậy mà. Kính thỉnh Thầy Nguyên Thaỏ có vài lời phát biểu cảm giác kinh nghiệm của Thầy khi chúng ta bay trên máy bay và trục trặc như vậy
TT Nguyên Thảo : Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kinh Bạch Chư Tôn Đức Tăng Ni. Quả thật những gì TT Giác Đẳng tri`nh bày đúng sự thật vì đêm hôm máy bay gần đáp xuống thì chúng tôi nằm mơ thâý tại sao mà máy bay đáp xuống 1 lòng ruộng mà đáp mạnh lắm, chừng giật mi`nh tỉnh giậy thi` nghe đáp xuống cái aò thi` lúc đó là máy bay bay trở lại phi trường Bangkok như 1 kỹ niệm đêm hôm nằm tại phi trường chắc có lẽ đông quá hãng máy bay không muốn sắp xếp khách sạn toàn bộ khách sạn ở anh Bangkog đầy hết rồi cho nen cuối cùng phái đoàn và những người khách khác phải nằm lại phi trường cho tới sáng mới qua Colombo.
TT Giác Đẳng: Cám ơn Thầy Nguyên Thaỏ, thưa quí Phật tử thật ra thì` khi đi cưú trợ nhìn thấy cảnh tượng chết chóc qua hình ảnh qua video và qua sự hoang tàn phái đoàn còn nhìn thấy những nơi xảy ra Tsumani có thể nói rằng nó là một cảnh tuợng rất khó quên và đặc biệt là chúng ta cảm nhận điêù một điều đời sống con ngưòi thật sự mong manh và bé nhỏ so với thiên nhiên so với định luật mà Đức Phật gọi là thế lực của tử thần không có ai trong cuộc đời có thể dễ dàng trốn thoát đuợc và dĩ nhiên trong cái trạng huống chung của kiếp nhân sinh, trong cái sống cái chết, một cái thường sự của tất cả chúng sanh trong cuộc đời này khi nghĩ đến sanh tử của bản thân của mi`nh thì phải nói rằng nó không phải chuyện lớn để chúng ta quan tâm, dĩ nhiên đó cũng là cái kinh nghiệm rất đặc biệt phái đoàn khi đến đây.
Để trước khi nói về xứ Tích Lan, trong chuyến đi này có HT Chơn Trí Ngài nói tiếng Thái rất thông thạo, nói tiếng Thái giống như tiếng Việt, HT đã nói chuyện với chuyên làm việc tại đó có, những người bị. thương trong cơn sóng thần Tsumani, và họ cũng cho phái đoàn biết 1 số câu chuyện rất thú vị về nhũng người đã sống và chết như thế nào trong tai nạn Sóng thần .
HT Chơn Trí: Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính Bạch Chư Tôn Đức Tăng Ni kính thưa thiện nam tín nữ, hôm nay phái đoàn đang ở Tích lan Comlombo, đáng lý giờ này và phái đoàn đi quan sát để những hiện tượng có những ước định về vấn đề trợ giúp tái thiết là những vùng đã bị tai nạn, nhưng không đuợc may mắn, chuyến bay từ Bangkok tới Colommbo bi hư và do đó đành ở lạì phi trường một đêm, hôm nay đã đến đây và trong thời gian đi giúp đỡ đồng bào tại Thái Lan chúng tôi có dịp nói chuyện co’ nói chuyện rất là nhiều nạn nhân thoát khỏi vụ trận hồng thủy đây la` kinh nghiệm để nói lên cho tất cả mọi người biết rằng chuyện hồng thủy xảy ra như thế nào. Một nguời cho biết rằng là một hiện tượng rất là lạ lúc đó tự dưng nước nó bị rút ra xa khoảng cả cây số, nước kéo ra ngoài xa và sau đó là nhửng tảng màu đen của nước như những hòn núi lớn đở xô vào trong đất liền, moị người điều đứng ra nhìn để xem vì không ai biết gi` xãy ra, tưởng rằng chỉ là hiện tượng chỉ có sóng thôi, mọi người ra đứng coi. Khi nước vào thi` mặt nước cao khoảng 5 m thôi nhưng mà làn sóng cao khoảng 25 thước, qua khỏi cày dừa và tiếp tục trận sóng này đến trận sóng khác, cuốn mất đi hết, rất là nhiều người bị chết trong làn sóng như thế này. Đặc biệt tại phuket, trong thành phố Phangan có khoảng trong 100 khách sạn và sinh hoat ở nơi này rất phồn` thịnh vì nơi đây là thành phố du lịch, nguyên cả thành phố này đã bị sóng thần cuốn đi hết cuốn đi hết nhưng đặc biệt nhất là một ngôi chùa, khi Chư Tăng đã đến đây đã chứng kiến. Ở trong làng chỉ còn nguyên một ngôi chùa và một pho tượng Phật đó là điều tất cả mọi nguưòi cảm thấy rất là ngạc nhiên. Chính nơi đây TT GD đã có lời nguyện sẽ xây lại ngôi chùa này và không bao lâu chắc có lẽ tháng tới TT trở về đây để lo chuyện này, đó đó là một điều mà tất cả phái đoàn cứu trợ đặc biệt rất để y' tới ngôi chùa này. Hôm nay đang ở tại Comlombo hiện giờ trời đã tối rồi chưa có chưong trình cho ngày mai được tại vi` các nhân viên trong ban tổ chức tại Colombo chưa được trong ban tổ chức tai Colombo này chưa được tiếp xúc với phái đoàn Phật Giáo. Ngày mai Chư Tăng sau khi đi quan sát các hiện tượng sẽ có 1 buổi sanh hoạt với các Phật Tử. Một lẫn nữa cám ơn Chư Tôn Tăng Ni và chư Phật.
TT Giác Đẳng : Chúng tôi xin kể cho quí vi nghe la` HT Chơn Trí có nói chuyện với những người Thái trong phái đoàn, họ cho biết là con sóng thần như vậy đã cuốn nhiều người và đồ vật lên trên vùng xa. Hôm qua, hôm kia chúng tôi có kể câu chuyện la` nguyên cả chiếc tàu tuần duyên của cảnh sát đi sâu vào trong đất liền nằm kế bên một ven rừng cách bãi biển hơn một cây số. Quí vị tưởng tượng như thế nào thì mặc du` nước dâng độ cao chỉ khoảng chừng 5 m thôi, tuy nhiên những làn sóng lên đến 25 m đó là theo lời kể của nhân chứng như vậy. Có rất nhiều người bị đưa lên ngọn cây không phải họ trèo lên mà tại nưóc đưa lên. Có 1 em bé người Tích Lan 6 tuổi bị sóng cuốn đưa lên ngọn cây ở trong rừng tới chừng 3 ngày sau thì bị kiến cắn nên em tỉnh dậy và la lớn những người đi tiếp cứu đã tìm gặp em bé vì tiếng la đó, Họ đưa em bé trở về khách sạn , khách sạn là nơi những người tiếp cứu ở nên tương đối là an toàn và sạch sẽ, khi phục hồi lại, người ta thấy em mở mắt và tỉnh dậy thi` đài TV phỏng vấn là em muốn caí gi` thì em mở miệng câu đầu tiên là uống pepsi . Đó là pepsi cola là loại em muốn uống, và nhờ em nói chữ Pepsi như vậy nên hãng Pepsi tại Thái lan đã ponsor cho em và đời sống của em bây giờ rất sung túc. Mở miệng ra nói Pepsi là thấy cuộc đời hạnh phúc do đó qúi vị nên chọn cho mi`nh một thức uống nào đó khi nao ma` mở mắt ai hỏi uống caí gì mi`nh nói ra cái đó, không chừng giống quảng cáo như là tương tự giống như em be’ vừa kể trên. Nghe nói bây giờ em cũng khá giả vi` nhờ em nói chữ Pepsi. Kính bạch Chư Tôn Đức, kính thưa quí vị đó là một câu chuyện. Có rất nhiều câu chuyện liên quan đến sóng thần kể cả người sống và người chết, một sự việc rất khó có ai tưởng tượng là xảy .
Phái đoàn đang có mặt tại Colombo Tích Lan, một đảo quốc nằm phía nam của Ấn Độ với hi`nh dạng như một lá trà. Tích Lan nổi tiếng về trà ở trong cộng đồng thế giới, nhưng đối với Phật tử chúng ta thi` đó là một quê hương mà Phật Giáo đã tồn tại liên tục trong 23 thế kỷ qua. Khi Ngài Mahinda, con trai của vua A Dục được đặt chân đến nơi này cùng với người em gái của mi`nh là vị Thánh Ni Dhammarakkhita đã tạo nên một truyền thống, truyền thống đó không phải do sự tồn tại của Phật Giáo Tích Lan mà kể cả một nền văn hoá mới được khai sinh và có thể nói rằng người Tích Lan luôn luôn hãy diện về điều đó. Ngày nay Tích Lan là một đảo quốc có gần 20 triệu dân, đúng ra là 19 triệu dân, ở trong đó 75% là người Sinhalese, và 25% co`n lại là các sắc dân khác.Phật Giáo ở đây thi` chỉ chừng 69, 70 % là Phật tử, đây là một quốc gia đã trải qua nhiều điêu linh về nạn thuộc địa, và trong suốt 3 thập niên vừa qua đã gánh chịu rất nhiều những đau thương về nạn nội chiến do những người thanh niên với tổ chức Tiger đo`i độc lập ở phía bắc của Tích Lan.
Quê hương Tích Lan này là nơi những vị Danh Tăng đương đại đã có những đóng góp lớn cho công việc hoàng pháp của Phật Giáo khắp nơi trên thế giới. Đất nước Việt Nam chúng ta đã may mắn nhận được nhiều sự thăm viếng của Ngài Ananda, ở trong đó Ngài Narada có thể nói rằng là một vị danh tăng đã có ảnh hưởng lớn ở trong cả hai truyền thống Nam Tông và Bắc Tông tại Việt Nam, những tác phẩm của Ngài như "Đức Phật và Phật Pháp" trở thành tác phẩm mang tính giáo khoa quen thuộc cho tất cả chúng ta.
Và rồi chúng ta cũng biết được những người thừa kế của Ngài trong đó có Ngài Piyadassi một khuôn mặt lớn của Phật Giáo Tích Lan và bản thân của chúng tôi có từng học hai năm với Ngài Narada Maha Thera. Tích Lan là một quốc gia bị nạn thiên tai sóng thần tsunami rất trầm trọng, có thể nói rằng hơn 30,000 người tử vong tại đây và ảnh hưởng về vật chất cũng như nhân mạng, bây giờ có đến hàng triệu ngư dân Tích lan sống dọc theo bờ biển miền duyên hải rất đông, và có thể nói rằng Tích Lan đang nhận được sự giúp đỡ rất nhiều từ các tổ chức quốc tế trong việc tái dựng lại đất nước. Trong số 300,000 Mỹ kim của phái đoàn đi qua ky` này thi` hết 250,000 được dành cho Tích Lan. Và có rất nhiều điều phái đoàn đặc biệt ưu tiên chú y' đến.
TT Giác Đẳng: Trong giây lát Sư Narada sẽ có mặt tại đây, chúng tôi quen biết Sư Narada cũng 25 năm rồi, Ngài đã từng sang Hoa Ky`. Sư Narada là một vị Cao Tăng hiện nay ở tại Tích Lan, Sư hoạt động rất mạnh, Sư thành lập hai ngôi chùa tại Đài Loan và hai ngôi chùa khác tại Hoa ky`, Sư có những công tri`nh hoằng pháp đó đây, thỉnh thoảng chúng tôi có thỉnh Sư về chùa Pháp Luân để thuyết pháp. Trong chuyến đi cứu trợ này chúng tôi liên lạc với Sư để nhờ Sư giúp giùm trong việc sắp xếp chương tri`nh đi lại của phái đoàn sau khi Sư Narada có mặt tại đây sẽ thỉnh Sư cho biết cảm nghĩ của Sư về vấn đề cứu trợ tsunami.
Ở trong quá khứ phần lớn những công việc từ thiện xã hội nó là công việc của các tôn giáo khác, ít khi là công việc nổi bậc của Phật Giáo, nếu liên quan đến Phật Giáo thi` phần lớn là những người cư sĩ, nhưng trong nạn sóng thần tsunami thi` phải nói rằng có một hiện tượng rất đáng để y' tới là ngay khi cơn sóng thần xảy ra tại vài giây đồng hồ thi` chúng ta biết rằng Chư Tăng ở các chùa và nhất là Tích Lan rất tích cực trong công việc đi cứu trợ. Cũng như có mặt tại đây có TT Nguyên Thảo, sau khi cơn sóng thần xảy ra không bao lâu thi` TT đã phát tâm bán đi một cơ sở của mi`nh tại Vencouver, với số tiền hơn nửa triệu gia kim cho hội Hồng Thập Tự để xung vào qũy cứu trợ tsunami. Cũng chính vi` sự tiếp xúc với TT nên chúng tôi đã quyết tâm tổ chức một phái đoàn đi hành hương, ban đầu chúng tôi nghĩ rằng có hai huynh đệ sang bên đây, sau đó dần dà lại nhận được trọng trách của Giáo Hội giao đi cứu trợ với ngân qũy lớn hơn, do đó công việc càng lúc càng khác. Tuy nhiên phải nói rằng sự tham gia của Chư Tăng, vấn đề cứu trợ rất là quan trọng. Chúng ta là người Phật tử thi` vẫn tin rằng ai làm việc gi` có lợi cho đạo bằng cách này hay cách khác đều hoan hỷ hết, vị nào tu thi` tu, vị nào làm việc từ thiện xã hội thi` làm việc từ thiện xã hội. Phải nói về phương diện xã hội, Phật Giáo chúng ta rất yếu, chúng ta thiếu những cán sự xã hội là những người có khả năng mở trường học, mở bịnh viện, mở cô nhi. Những tôn giáo khác họ có những cán sự xã hội mà họ có thể sang một quốc gia hoàn toàn xa lạ với một số tiền khiêm tốn ban đầu họ mở cô nhi viện, và trong thời gian làm cô nhi viện 5, 7 năm thi` họ có một số tín đồ, tức là các em cô nhi lớn lên từ trong cô nhi viện mặc nhiên chấp nhận niềm tin mới. Như ở Hồng Kông chẳng hạn, những em cô nhi này được đào tạo thành những luật sư, những bác sĩ, những thương gia thành công trong xã hội Hồng Kông, và họ đã dành hết ....để ủng hộ những nhà thờ, những giáo đường đã cho họ cuộc sống khi co`n thơ ấu ở trong cô nhi viện. Trong thời buổi hiện tại thi` Phật Giáo chúng ta vẫn làm việc theo cách cổ, có nghĩa là chúng ta vẫn chờ quần chúng đến với chúng ta. Với cách này không phải là cách Đức Phật Đức Phật đã đến và đã đi vào cuộc đời, chứ không phải Ngài ngồi chờ người ta đến. Thậm chí ngày hôm nay chúng ta thường hoằng pháp bằng thái độ là có người đến thỉnh cầu chúng ta mới đến, co`n bằng không thi` chúng ta không có thái độ tích cực. Có lẽ chúng ta nên thay đổi về điều đó một chút mỗi một thời có một hi`nh thái sinh hoạt khác nhau, nhưng phải nói rằng về phương diện xã hội Phật Giáo rất thiếu. Bây giờ bỗng nhiên nếu chúng ta được cho tại Việt Nam mở cô nhi viện, mở bịnh viện thi` chúng ta không biết được có bao nhiêu tăng sĩ hay có bao nhiêu Phật tử có khả năng làm được việc đó, vi` về vấn đề xã hội chúng ta rất thiếu. Chúng tôi ti`m thấy ở đây một cơ hội rất lớn, cơ hội đó là trong việc tai nạn sóng thần tsunami xảy ra thi` có rất nhiều Chư Tăng đang tích cực tham gia công việc cứu trợ. Chúng ta hy vọng rằng qua việc đó các Tăng sĩ Phật Giáo học được kinh nghiệm với sự làm việc xã hội. Làm việc xã hội là phải chịu khó liên lạc, làm việc xã hội là phải chịu khó lao mi`nh vào những nơi người ta đang cần, làm việc xã hội thi` chúng ta bắt buộc phải có tầm nhi`n rộng hơn là chung quanh khuôn viên chùa. Không may cho chúng ta phần lớn cách của chúng ta nhi`n không có tích cực mà co`n có vẻ xa lại, đôi lúc mi`nh quan niệm rằng chuyện đó là chuyện thế gian, chuyện đó là chuyện của người đời.
Chúng tôi nhớ cách đây khoảng chừng 15 năm có nghe một câu chuyện vui, mà không biết câu chuyện vui đó nên cười hay nên khóc. Câu chuyện kể có ba nhà Sư, một nhà Sư Bắc tông, một nhà Sư Nam tông và một nhà Sư Mật tông ngồi lại thi` có một số người ở trong bịnh viện, một số người ở trong trại ty. nạn họ xin qúi Thầy làm sao để giúp đỡ. Thi` vị Bắc tông nói rằng "tôi không có thi` giờ bởi vi` thi` giờ để cho những việc phải tụng kinh cho những người chết để cho họ siêu sinh, co`n những người sống thi` có người khác lo rồi." Nhà Sư Nam tông thi` nói rằng ""Chúng tôi vẫn lo vấn đề giới luật, vấn đề đi lại trong trại ty. nạn không hợp với nhà Sư Nam tông về phương diện giới luật." Co`n nhà Sư Mật tông thi` trả lời rằng việc của chúng tôi chỉ tụng kinh tri` chú để nhờ oai thần, chứ chuyện đem tiền bạc, cơm gạo đến cho người ta thi` thật sự đó không phải là chuyện chúng tôi." Rồi cuối cùng ba nhà Sư đó đồng y' với nhau là giao chuyện đó lại cho Thiên Chúa giáo làm, và người ta cho rằng đó là một cuộc thống nhất y' trí lớn nhất ở trong lịch sử của các tông phái Phật Giáo Không biết ai đặt ra câu chuyện đó, nhưng mà khi nghe chuyện đó thi` không biết nên cười hay nên khóc, hầu như tất cả chúng ta đều nghĩ đến chuyện làm sao để đi theo một đường hướng của mi`nh, một đường hướng mà mi`nh nghĩ rằng tu Phật là mi`nh phải nặng về vấn đề thiền định hay nặng về vấn đề học Phật Pháp, hay nặng về việc kia. Thật ra chúng ta nên có cái nhi`n thật rộng về điểm này, vị nào tu thi` chúng ta cũng hoan hỷ, những vị nào lo vấn đề từ thiện xã hội thi` chúng ta cũng phải tùy hỷ, và chúng ta cũng thấy Đức Phật Ngài dậy cũng dậy như vậy. Ngài dậy rằng "Các con làm việc gi` mà thấy có lợi cho mi`nh, lợi cho người, lợi cho cả hai thi` nên làm. Thật ra Đức Phật Ngài là một vị chân sư, là một vị đạo sư vĩ đại, cái nhi`n của Ngài rộng lớn hơn chúng ta nhiều, chúng ta thường có cái nhi`n rất cục bộ, rất là co cùm, do vậy thường thường là vị này làm thi` vị kia không ủng hộ, thậm chí ngay cả chuyện Thầy Nguyên Thảo, khi Thầy thấy khó khăn và mi`nh có cơ sở, mi`nh bán cơ sở đi để giúp. Cái đó cũng là chuyện tốt cho nạn nhân tsunami và giúp tốt cho cộng đồng Phật Giáo. Nhưng mà rồi cũng có rất nhiều người cũng nói ra nói vô và có rất nhiều y' kiến, nhưng mà phải nói rằng trước khi chúng ta có một tinh thần và một thái độ tu`y hỷ, thật ra rất cần thiết để chúng ta có một cái nhi`n rộng hơn, và nhờ vào cái nhi`n rộng đó mà chúng ta có thể trợ duyên cho nhau. Ở vào trong thời đại mà người ta nặng về cá nhân, người ta nặng về bên ngoài nhiều, có thể bất cứ ai có được tấm lo`ng đối với đạo, tấm lo`ng đối với sự phụng sự thi` chúng ta đều nên hoan hỷ hết. Thậm chí có những người chỉ hộ trợ tinh thần cho người khác thi` việc đó đáng cho chúng ta hoan hỷ, chúng ta tu hạnh từ bi thi` nhiều, nhưng thiếu hạnh hỷ xả. Hạnh hỷ xả người ta nói là tha thứ nhưng thật sự chữ hỷ là mi`nh vui theo thành tựu, vui theo cái gi` tốt đẹp của người khác, chúng ta nên sống bằng tâm hồn tùy hỷ.
Kính bạch Chư Tôn Đức và thưa qúi Phật tử Ngài Narada có dự trù để đón phái đoàn tận phi trường, nhưng vi` chuyến máy bay hôm qua phái đoàn đi nửa chừng thi` máy bay bị trục trặc và phải bay trở lại phi trường Bangkok do đó máy bay bị chậm trễ, nên ngày hôm nay Ngài đi theo chương tri`nh đã sắp xếp là đi cứu trợ nạn nhân tsunami, do đó Ngài đã không đón được phái đoàn và tối hôm nay từ Colombo Ngài trở về. Colombo nằm ở phía tây của Tích Lan, bên kia bờ đại dương là Ấn Độ, trong lúc đó ở phía đông bị ảnh hưởng tsunami rất nặng. Ngài đã đến thăm viếng vùng Đông Nam của Tích Lan ngày hôm nay.
Kính bạch Chư Tôn Đức và thưa qúi Phật tử, Ngài Narada nói rằng ngày tsunami xảy ra là ngày 26 tháng 12 đó là một ngày Bát Quan Trai, là ngày trăng tro`n và lúc đó là 9:30 sáng, Ngài được nghe người ta báo rằng có tai nạn xảy ra. Khi Ngài nghe nói, thi` Ngài nghĩ rằng đó là một tai nạn gi` xảy ra như động đất chẳng hạn, tới khi Ngài xem ti vi thi` Ngài không tưởng tượng được có những chuyện xảy ra như vậy. Ngài cho biết rằng tất cả mọi thứ xảy ra chỉ trong 12 phút thôi.
Hiện tại theo con số mới nhất mà Ngài có 50,000 người bị tử vong, có hơn 280,000 căn nhà hoàn toàn bị phá hủy cho đến hôm nay mà chúng ta được biết, có hơn 100,000 người bị thương vi` tsunami. Khi Ngài nghe nói như vậy Ngài đã nhi`n hệ thống phóng thanh của chùa, lúc đó ở chùa có khoảng 1,000 Phật tử về tu tập thôi, nhưng Ngài đã dùng hệ thống phóng thanh để kêu gọi mọi người giúp đỡ và hai ngày sau đó thi` Ngài đã xuống miền Nam của Tích Lan với 23 chiếc xe truck lớn với những đồ giúp đỡ cứu trợ cho những nạn nhân tsunami.
Chúng tôi có hỏi Ngài cảm giác đầu tiên khi Ngài nhi`n thấy cảnh tượng đó như thế nào, Ngài nói rằng Ngài không tưởng tượng được, Ngài mong rằng trong đời Ngài đừng thấy những cảnh như vậy một lần nữa.
Phái đoàn đã có mặt tại Thái Lan đi thăm Phuket và Phangan, ba tháng sau khi tsunami xảy ra, mặc dù đã dọn dẹp rất là nhiều, nhưng khi những gi` mà phái đoàn thấy được cũng vượt ngoài sự tưởng tượng của tất cả mọi người.
Chúng tôi có hỏi Ngài narada một câu là, chúng ta nghe rất nhiều về nỗ lực của các vị tu sĩ Phật giáo nhằm giúp đỡ xoa dịu nỗi khổ của nạn nhân tsunami, Ngài Narada nói một điều thật sự như vậy, Ngài kể cho chúng ta nghe rất nhiều câu chuyện, bản thân của Ngài, sau khi nghe câu chuyện xảy ra như vậy, Ngài đã muốn thăm viếng và có một ngày Ngài được nhân viên chánh phủ trong cơ quan Liên hiệp Quốc yêu cầu Ngài giúp đỡ cho 8,000 nạn nhân tsunami ở một làng nhỏ mà họ không có đồ ăn. Ngài trở về, Ngài có 11 ngôi chùa ở Tích lan, Ngài đã gọi điện thoại cho 11 ngôi chùa đó,và hôm đó em của Ngài cũng đang chuẩn bị một buổi Trai Tăng tại chùa thi` Ngài kêu rằng hãy ngưng lại và đem tất cả những gi` có thể có để chuẩn bị giúp cho nạn nhân tsunami, và cuối cùng với sự tận tâm của 11 ngôi chùa đã có đủ 8,000 phần ăn cho nạn nhân tsunami ngày hôm sau. Và Ngài cũng nói rằng Ngài gặp rất là nhiều vị tu sĩ đến từ nhiều nơi, ở khắp cả Tích Lan và ở ngoại quốc đến để giúp đỡ tại những ngôi làng không phân biệt là Phật giáo, Hồi giáo hay là Ấn giáo. Những điều này đến trong những điều kiện khó khăn và kể cả các sinh viên của các trường như trường Pali họ cũng đã có mặt. Điều cảm động là những vị này đã tự mi`nh nấu ăn cho những nạn nhân tsunami, và Chư Tăng đã làm rất nhiều việc, bản thân của Ngài trong thời gian hai tuần Ngài đã cất được hơn 60 căn nhà cho những nạn nhân tsunami và Ngài đang dự trù xây cất thêm 400 ngôi nhà khác cho nạn nhân tsunami .
Chúng ta vẫn thường có những phản ứng xúc động trước nỗi khổ của đồng loại, nhưng sự xúc động đó đôi khi nó chỉ là một nỗi trắc ẩn mang tánh cách hời hợt ở chung quanh bên ngoài, trắc ẩn chỉ là phản ứng của một cảm xúc, mà chúng ta ít có dịp ti`m cách để thể hiện lo`ng trắc ẩn của chúng ta, phải nói rằng tai nạn tsunami đã là một trong những bài học trắc nghiệm rất lớn cho chúng ta là bên cạnh sự rung động nỗi khổ của chúng sanh trong cuộc đời chúng ta làm chuyện gi` cho họ.
Chúng tôi có hỏi Ngài Narada về trường hợp những người tại đây có bao giờ họ nghe đến tsunami hay không, thi` Ngài nói chưa bao giờ nghe trước khi nó xảy ra, nhưng trong kiến thức của Ngài, thi` Ngài cũng cho biết rằng ở trong sớ giải trong bộ gọi là một tập Biên Nguyên Sử của Tích Lan và tập Túc Sanh truyện cũng đã đề cập đến hiện tượng tsunami xảy ra trong vùng Ấn Độ Dương, về điểm này thật sự thi` có dịp nào đó chúng ta trở lại kinh điển, nhưng những gi` để cập trong kinh điển có đôi lúc chúng ta không nhi`n nó lớn như vậy, nó xảy ra ở một mức độ hiện nay và trên phương diện lịch sử thi` những gi` mà chúng ta đã ghi nhận được ở trong lịch sử nhân loại thi` phải nói rằng đây là một thiên tai lớn nhất mà sự tổn thất về tài sản và nhân mạng vượt ngoài bất cứ sự tưởng tượng nào của con người ở trong thế kỷ này.
Chúng tôi có hỏi Ngài Narada về trường hợp những nỗ lực cứu trợ từ quốc tế có giúp đỡ thật sự nhiều cho người Tích Lan hay không, thi` Ngài nói rằng thật sự thi` quốc tế đã làm rất nhiều, Ngài đã được biết rằng có những ngày có hơn 200 chuyến bay mang những vật cứu trợ đáp xuống Tích Lan và chúng tôi cũng hỏi thêm rằng có nhiều người phê bi`nh rằng những vật cứu trợ thi` quá nhiều, nhiều hơn là sự cần thiết của dân chúng tại đây, nhưng họ đã không được phân phối một cách hợp ti`nh hợp ly’, Ngài cũng cho biết rằng việc đó là việc rất tự nhiên, chúng ta là con người, và con người thi` có nhiều cách hành xử khác nhau, có những người hành xử đúng, có những người hành xử không được đúng. Tuy nhiên nói cách xát xuất phần đông thi` Ngài tin rằng sự giúp đỡ của cộng đồng thế giới đã có những kết quả tốt, đã tích cực trong sự giúp đỡ của nạn nhân tsunami.
Tiếp theo là cô Noir, cô là organizer người điều hành cho chúng tôi đi ky` này, cô đã giúp cho chúng tôi rất nhiều trong việc tổ chức các chuyến đi hành hương, nên chi chúng tôi mời cô có vài lời về việc giúp đỡ những nạn nhân tsunami.
Chúng tôi hỏi cô Noir về cô là một người làm việc lâu năm ở trong ngành du lịch vậy sau tsunami nó có ảnh hưởng đến ngành du lịch, những người đặt chân đến vùng Đông Nam Á những nơi đã xảy ra cơn sóng thần tsunami không, thi` cô nói rằng ở trong tương lai người ta cần có sự hiểu biết nhiều hơn khi mà đặt chân đến vùng này, và cô nghĩ rằng có rất nhiều điều mà du khách có thể làm được cho những nạn nhân tsunami.
Để kết thúc cho bản tường tri`nh này, chúng tôi xin trở lại với Ngài Narada. Chúng tôi hỏi Ngài Ananda một câu rằng, một kinh nghiệm của phái đoàn xin được nêu lên một câu hỏi là Ngài có khuyến khích mọi người đến nơi xảy ra tsunami để trực tiếp nhi`n thấy và chứng kiến không, thi` Ngài nói rằng Ngài luôn luôn khuyến khích như vậy. Bằng cái nhi`n của Ngài, Ngài nói rằng là một Tăng sĩ Phật Giáo thi` Ngài hiểu rất nhiều về cái chết, về sự vô thường và về các tai nạn trong đời sống nhưng mà phải có mặt ở tận nơi để thấy thi` chúng ta mới thấy cái ảnh hưởng những cái đó đến đời sống tinh thần của chúng ta rất lớn. Điều này rất dễ hiểu như là chúng ta nghe nói cái chết và rồi tại sao chúng ta phải quán tử thi, nói đến quán tử thi tại sao chúng ta phải đến tha ma mộ địa để nhi`n tận mắt cho chúng ta cái ảnh hưởng tinh thần khác hơn. Ngài cũng kể nhiều câu chuyện cho chúng ta trong đó có câu chuyện rằng Ngài đến gặp một người thiếu phụ chỉ co`n một người con, người con nhỏ mất cái tay và chồng bị chết, nhà cửa không co`n và người đó chỉ mong rằng có được một mái nhà, thi` lúc đó Ngài lại hiểu ra một câu nói, một lời dậy của Đức Phật ở trong kinh điển mà trước kia Ngài không thấm thía là Đức Phật Ngài dậy ai cho gia đi`nh, cho một mái nhà là tất cả. có những khi sự diễn đạt của thế gian mà ngôn ngữ thường thức, bối cảnh nào đó nó không ảnh hưởng lớn đời sống tinh thần của chúng ta như vậy.
Kính bạch quí Ngài và thưa quí Phật tử, chúng tôi xin được giả từ Chư Tôn Đức và quí Phật tử tại đây vào tối hôm nay. Lẽ ra thi` cũng có một vài điều để chia sẻ qúi Ngài và qúi vị, nhưng bởi vi` Chư Tăng sắp có phiên họp rất quan trọng về lịch tri`nh đi của phái đoàn. Như quí vị đã nghe rằng đáng lẽ phái đoàn đến nơi tối hôm qua và dành trọn ngày hôm nay cho chương tri`nh việc cứu trợ cũng như gặp gỡ những viên chức chính phủ của Tích Lan nhưng mà rồi rất tiếc là phái đoàn đã đến trễ một ngày. Trong một ngày như vậy thi` phái đoàn cố gắng làm một cái gi` đó để có thể bù trừ lại cho một ngày đã đến trễ. Dù sao đi nữa khi máy bay đến trễ nhưng vẫn trở về được Bangkok hơn là máy bay rớt ở giữa biển, không làm nạn nhân của tsunami thi` cũng là nạn nhân của cá mập cũng buồn và nhất là tối nay không có mặt ở trên đây để gặp gỡ và thăm Chư Tôn Đức và qúi Phật tử
www.dieuphap.com