hoavothuong
Ngày tham gia: 06 Jun 2004
Bài gởi: 68
Đến từ: cõi vô thường
Gởi: Tue Sep 21, 2004 3:08 am Tiêu đề:
Anh Ba viết:
quote:
xin cám ơn chị HoaVoThuong đã đóng góp thêm...:
AB
Mấy ngày nay cái bao tử phản chủ, nó làm reo mà hoa lại sợ thuốc nên hơi mệt với nó một chút...…
Sáng chủ nhật vừa rồi, lúc ở nhà chị VH, sau khi tính tóan để riêng các khỏan tiền cúng chùa, bỏ phong bì cho 48 cụ, mua 200 kg gạo, mua 3 cây quạt máy. AB đưa 1.820.000 đ còn lại để mấy chị em mua quà. Ở trước cửa chợ, AB phân công, anh với KK lo vụ mấy cây quạt, còn 4 chị em thì lo mua quà. Sau khi đi trả giá nhiều nơi, cuối cùng cũng chọn được một sạp, trong lúc chờ chị bán nàng gói 4 lố dầu gío ( 48 chai), và 48 cái khăn , chị VH và chị Vân đi chổ khác kiếm mua vớ và quạt giấy. Hai chị em hoa chờ một lúc lâu ở chổ gởi xe, mới thấy chị VH và chị Vân xuất hiện. Vẫn còn một số tiền dư, bốn chị em bàn tính nên mua tiếp những gì cho các cụ. Chị Vân thì đề nghị mua sữa tươi nhưng bàn tính tới lui một lúc thấy không ổn , Chị Dung nói mua bánh nên hai chị em lại trở vô chợ mua bánh. Nhờ sự tư vấn của chị bán hàng, chị Dung và hoa mua thêm được loại bánh hiệu AFC có chứa canxi giúp ngừa lõang xương và 8 gói bột ngũ cốc dinh dưỡng ( trong mỗi gói có khỏang 8-10 gói nhỏ), lọai bột này dễ pha, dễ uống, chỉ cần cho một gói nhỏ vô ly, đổ nước sôi vô là dùng được ngay. AB đã gởi nhờ các ni giúp dùm các cụ chuyện pha bột này.
Trong lúc ngồi chơi, hoa có bắt chuyện làm quen với cô sư cô đang làm nhang mà AB đã chụp hình. Mấy chị có thấy bên tay phải của cô ni này có một cục bột màu nâu vàng không? Đó là bột trầm hương trộn chung với keo và nước. Khi se nhang, tay trái cổ cầm mấy cây tre đã chẻ nhỏ theo cỡ cây nhang mình biết, tay phải cổ cầm một miếng gỗ nhỏ có tay cầm giống mấy cái triện của mấy ông quan trong phim Tàu. Cổ lăn cây tre chuốc nhỏ này vô cục bột cho đều từ trên xuống, rồi lại lăn tiếp vô bột trầm hương khô. Cây nhang đã được thành hình rồi đó, nhưng mà chưa xài được đâu, còn phải đem phơi nắng cho khô hẳn mới đốt được. Nghe kể thì dễ quá phải không mấy AC? Nhưng khó làm lắm đó, cái khâu se nhang ngồi nhìn thì thấy dễ ăn nhưng nhào vô thì mới thấy chẳng dễ chút nào, làm không khéo nó sẽ to nhỏ không đều, nhưng chắc làm riết cũng quen tay. Thấy cổ thoăn thoắt đôi tay, hoa khen cổ làm lẹ quá, cổ nói “ như vậy là còn chậm nếu so với mấy người khác. Dạo sau này, các ni bận nhiều việc nên chỉ làm việc này khi có người đặt hàng nhờ chùa làm giúp” …Lúc hoa chào cổ ra về, cổ dặn vói theo : “Khi nào rảnh ghé chơi…”. “Dạ…”
Ờ! Biết đâu không phải ghé chơi…biết đâu có lúc phải nương nhờ những nơi như thế này…Cuộc đời mà, ai học được chữ ngờ….