Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

13 Pages«<1213
MẸ nhắc nhớ những gì, khi CON bước vào ĐỜI
viethoaiphuong
#258 Posted : Monday, December 19, 2022 9:30:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

chỉ có Tình THƯƠNG YÊU là VĨNH CỬU 
19/12/2022

Hồi đêm rồi mẹ đi nằm rất sớm (22h) nhưng có ngủ ngay đâu, 12 giờ khuya còn nằm nghĩ suy… 4 giờ đã tỉnh giấc và còn nhớ mơ thấy paT .. đấy là lúc trẻ, mẹ ngồi divan xem tivi, paT nằm kê đầu trên đùi mẹ nữa chứ, in như kiểu Be hay nằm thế với Marco ngồi divan (?)
Mẹ rất hay mơ thấy người thân đã qua đời và mẹ rất thích vì cảm thấy ấm áp trong tim (có lẽ tại mẹ luôn coi người ta mất đi thân xác cát bụi, nhưng linh hồn thì trường tồn cùng với những gì thuộc về tình Thương Yêu, sự Tốt Lành và vẻ Đẹp).

mẹ kể cô Hương (chú Phúc):

chị luôn nghĩ và nói với Be-Ti:
Người nào “rời cõi đời” mà vẫn còn trong giấc mơ ngủ của mẹ, có nghĩa là mẹ đã rất thương yêu người ấy và người ấy cũng từng và mãi mãi thương yêu mẹ. Đấy là ông bà nội của mẹ, bà ngoại của Be-Ti, cậu Tuấn… bà Phước, ông bà Đông và giờ đây hẳn là paT.

bà Phước là bác bạn già của tụi chị từ khi bọn chị về ở Sarcelles (hè 1987), bác cưng chị lắm và rất quý anh Tài và yêu Be-Ti. 
Một hôm, bác gọi anh Tài đón bác đến nhà chị ở Gonesse, bác đem theo bộ tô tráng men rất đẹp tặng chị và nói:
- bộ tô này bác có từ xa xưa và đem từ SG sang đây, nhưng bác nghĩ khi bác mất thì anh Việt (con trai bác) sẽ vứt bỏ, nên tốt nhất là Phương giữ kỷ niệm của bác… 

Rồi tự nhiên bác còn nói: 
- nếu mai này bác không còn, chắc là Phương sẽ buồn lắm ? 

chị trả lời: 
- dạ, lúc nào cháu cũng nhớ bác, ngay bây giờ đã nhắc nhớ bác đấy thôi… 

Hôm đó, ăn trưa xong là bác đã muốn anh Tài chở bác về Sarcelles (mọi khi bác ở chơi đến chiều trễ mới về)…

gần Noel năm đấy, bác Thibaut ở tầng dưới, cùng toà nhà của bác Phước, gọi phone  lúc gần trưa báo:
- bác Phước bị té trong salle de bain, Việt gọi cấp cứu đem vào hôpital rồi… (bác Thibaut kể: sáng nay bác Phước đi mua bánh mì về, ghé nhà bác còn nói giỡn với thằng con út của bác “mon amour” !
lúc sau Việt gọi bác nói: mẹ cháu té bất tỉnh và ói… cháu lại nghĩ bị gió và tưởng là mẹ ăn gì hay uống thuốc gì… nên gọi bác sĩ của mẹ cháu… ông bs nói gọi ngay số 15 !! vào hôpital họ nói máu tụ trong não, nhưng không thể mổ vì đã trên 80 tuổi, giờ chỉ có cách để vậy trong 10 ngày xem cục màu có tự tan (nếu bà rất mạnh)… 


tối trễ anh Tài chạy xe đem bác Tibaut vào bệnh viện thăm bác Phước, anh  Tài  cầm bàn tay bác Phước… bác Thibaut gọi nhỏ:
- Tài nó đến thăm chị Phước đây này…
lúc đó bác Phước bóp tay anh Tài… 
sau rồi mấy ngày anh Tài chạy tới lui giúp anh Việt đón 2 người con gái bác Phước ở bên Mỹ về Paris.
10 ngày sau bs họ rút ống để bác Phước đi trong giấc ngủ… 
con cái bác Phước: anh Việt và chị Dung bên Paris (2 người này đều không lập gia đình = không con cái luôn), 2 người bên Mỹ (có chồng và đều 2-3 đứa con đã lớn, bác Phước có đi Mỹ thăm 1 lần), 2 người con ở SaiGon  cùng  bác Phước sau 1975 (1 trai, 1 gái út) bị chết trên biển cùng gia đình người em trai của bác Phước khi đi vượt biên = chiếc thuyền gia đình với 11 người biến mất và không tin tức gì sau đó…
bác Phước từ đấy ăn chay trườngmấy năm sau anh Việt bảo lãnh bác Phước sang Pháp… 
bác Phước hay kể: bác theo đạo Phật, nhưng luôn cầu xin Đức Mẹ và luôn xin cho được cuối đời: đau một giây, chết một giờ !
chị Dung thì luôn chọc má: má sẽ sống thọ giống ông ngoại 99 tuổi, có khi bọn con chết trước má không chừng!



ông bà Đông thì chị coi như ba má nuôi (bố-mẹ chị lúc sang Pháp 2 lần đều gặp ông bà Đông và cũng nói: anh chị hãy coi Phương như con anh chị !)
ông bà Đông học bên Pháp từ hồi lycée (ông cũng học Henri 4, như Ti sau này)
ông Tăng Kim Đông là tiến sĩ luật quốc tế ở  đại học Luật Paris. Khi  về  Việt  Nam, ông  là  giáo sư có tiếng ở trường đại học Luật SaiGon và từng là bộ trưởng giáo dục thời VNCH và trong phái đoàn đàm phán hiệp định Paris 1975… 
lúc ông Đông nằm ở hopital Paris 16e chị đi thăm hàng tuần mỗi thứ tư và thứ sáu…
ông qua đời chị cũng là người báo tin cho mấy người bạn thân quen ông bà và gia đình chị hồi trước
đám tang chỉ có chị với 2 người bạn thân của ông bà và đứa cháu con người em trai của bà Đông ở Lyon lên Paris… 
ông Đông mua đất mộ cho ông bà ở cimetière d’Ivry (sát Paris 13e), bà Đông mất 7 tháng trước đấy, chị không hay biết, vì cả 2 ông bà lúc sau này ở trong hopital 16e)… và  chị phải hỏi thăm  qua  mấy  người  quen  ở  Paris  mới biết ông đang nằm ở nhà thương quận 16, Paris.
sau đấy hàng tuần, rồi hàng tháng chị đến mộ ông bà đặt hoa và thắp nến.

ah, khi bác Phước mất, anh Việt (kỹ sư làm cho Alstom gần 40 năm) cũng cạo đầu, ăn chay đúng 3 năm 3 tháng 3 ngày và không ra khỏi nhà luôn…
sau này chị gọi phone hỏi thăm bác Thibaut, bác kể:
- Việt nó đi tu (tại gia) luôn rồi!

bác Thibaut thì hãi mơ thấy người qua đời, bác kể:
- 1 lần bác mơ thấy bác Phước, hôm sau bác khấn: chị sống khôn, chết thiêng, em rất yêu thương chị, nhưng xin chị đừng về trong giấc ngủ của em nữa, vì em yếu bóng vía lắm !


khổ thế đấy!
trong khi Lãng Linh lại mong được gặp người thân qua giấc mơ !!
(Phương)

<<

Đẹp qúa giấc mơ
L’amour est l’éternel bonheur 
Những giấc mơ hạnh phúc
Chị sống thật đẹp nên luôn ngoạn mục trong hạnh phúc linh hồn ..  rất đẹp khúc ký sự tình yêu bất tử !!!

Em cũng có may mắn như chị hay gặp lại ngừời thân đã mất qua mơ 
(Hương)


<<

chỉ có tình Thương Yêu là Vĩnh Cửu,
vì thế khi có tình Thương Yêu thật sự : Linh Hồn tìm gặp Linh Hồn nơi Cõi Thương Yêu !! 
(Phương)



Users browsing this topic
Guest (3)
13 Pages«<1213
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.