Nằm một tuần trong nhà thương, để dỗ giấc ngủ tớ đọc sách viết về sự sống và chết của con người . Đọc để nhắc biết phải làm gì nếu có người.... ngộ nhỡ phải từ giả mình (may quá, thank God, mọi việc đều xa va xa va, trở lại bình thường
)
Đọc để nhớ, chứ tớ đã biết rất nhiều chuyện...
Con người (sống) nghe đến chữ chết là rất sợ. Hoặc vì cuộc đời khổ quá thì tìm cái chết để trốn nợ đời .
Tớ may mắn đã từ giã cõi đời (trong thời gian 1 giờ đồng hồ, tim đã ngừng đập) sau một bạo bệnh. May mắn, vì nhờ thế mới nếm được mùi chết như thế nào
Khi chết, hồn thóat ra khỏi xác, và cảm nhận một hạnh phúc vô biên mà khi sống chưa từng được trải qua.
Khi tớ chết, không còn thấy luyến tiếc những gì đã qua trong cuộc đời cũ. Có lẽ vì vậy mà hạnh phúc.
Tớ trở về đây vì chưa tới số chết
Trong quá khứ, tớ nhiều lần đã xuất hồn về bên kia. Ở đó cũng có những sinh họat như cuộc đời trần thế.... cho nên không phải chết là hết, mà là đi qua một giai đoạn khác
Dẫu cho cuộc sống có khó khăn, khổ cách mấy, chớ bao giờ , chớ bao giờ, chớ bao giờ tự tử , vì tự tử chỉ làm cho hồn mình đọa thêm mà thôi
Period.