Chợ
Trích từ ký Sài Gòn! Sài Gòn! của Võ Thị Điềm Đạm
Cũng có cái mới nhưng cái mới không thay thế được cái cũ. Đó là chợ. Siêu thị Coop-Mart với ngàn ngàn hàng hóa vật dụng mọc lên rải rác trong thành phố, không làm chết được cảnh chợ sáng, chợ chiều đã được thành hình từ bốn/năm chục năm nay, nguyên thủy là một con hẻm phía sau những con đường rộng lớn xe cộ nườm nượp. Sạp hàng cao khỏi mặt đất, sạp hàng bày thẳng trên nền gạch, chen kẻ nhau như đã một thỏa thuận bên trong. Hàng rau cải kế hàng giày dép, hàng tạp hóa kế hàng tôm cá, rỗ trứng nằm kế sàng nhang đèn… không thể tìm ra được một lý thuyết hay một nguyên tắc để giải thích sự sắp xếp vị trí các hàng sạp. Thật ra thì tìm hiểu chi cho mắc công! Gởi xe, bắt đầu từ đầu hẻm, gặp gì mua đó theo nhu cầu, thấy ngon mắt thì ghé chân, thấy hàng lạ thì mua thử, đến chừng hai tay xách không nổi nữa thì quay lại. Vì chợ là con hẻm thông hai đầu, nối liền hai con đường nên hàng sạp không cần tranh nhau ngồi đầu hẻm. Và, vì mua cá định nấu canh chua thì tiện chân xàng qua sạp rau cải, mua xong mắm tôm thì lại có hàng bún kế bên cho mình mua một ký… cứ thế mà đầy bị.
Bị nylon. Bây giờ đi chợ mà xách giỏ là hiện tượng lạ. Hàng sạp nào cũng có sẵn bị cho khách hàng, mua nhiều thì bị lớn, mua ít thì bị nhỏ, nhiều bị nhỏ bỏ vô bị lớn, một tay xách hai ba bị lớn, xong. Lúc đầu tôi cũng bày đặt trả giá, làm như mình là dân rành chuyện chợ búa, nhưng qua vài hàng thì cái sự trả giá coi bộ vô ích nên nói sao trả vậy, cho lẹ! Và tôi cũng không có cảm tưởng bị ăn gian hay mua hớ như ở chợ Bến Thành. Hơn nữa tôi đi chợ cho vui vậy mà! Vì khách hàng là người trong khu vực đi chợ hàng ngày nên cách đối xử với nhau chân tình và thân mật, không khí mua bán thật tình.
Bảo rằng thức ăn mua ở siêu thị thì sạch sẽ hơn ngoài chợ, điều này tôi không tin lắm. Bởi, rau cải hay trái cây thì cũng như nhau, mua về nhà cũng phải rửa vài nước. Chỉ có thịt cá là tôi hơi ngài ngại. Nhưng nếu tiền chợ mỗi ngày của tôi chiếm một phần lớn trong tiền lương, nhà không gần siêu thị thì mua thịt cá ở chợ cũng là điều phải làm thôi. Hơn nữa, thỉnh thoảng lắm mới có cửa tiệm gọi là bán thịt cá được cắt gói hợp vệ sinh nhưng giá gần như gấp đôi thì ngươi bình dân đâu có rảnh và cũng không dư dả mà bước chân vô những của tiệm hầu như chỉ dành cho dân khá giả.
Cảm giác đi chợ trong một siêu thị nơi hàng hoá xếp lớp lan, kệ hàng dài nối tiếp, như đang lẩn quẩn giữa đám đông xa lạ, khác với cảm giác gần gũi và thân tình giữa những hàng sạp cao thấp không đều. Hơn nữa hàng hoá hàng hàng lớp lớp trên các kệ trong siêu thị đa số có chữ Tàu, từ thức ăn đóng hộp đóng bao cho đến những vật dụng lớn có nhỏ có. Tôi ngán hàng của Tàu lắm!