Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

4 Pages<1234>
Truyện ngắn: Võ thị Trúc Giang - Lúa 9
PC
#41 Posted : Tuesday, April 22, 2008 5:36:46 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Hổng biết bên Đức thì sao chớ bên Mỹ quần áo tương đối rẻ cho nên thiên hạ sắm đồ dữ dội lắm chị Lua 9 à. Nghe vài nguời quen khuyên là quần áo chừng 10 năm thì nên dẹp đi vì nó demodé lắm rồi.

Lúa 9
#42 Posted : Tuesday, April 22, 2008 5:47:47 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


hihi chuyện viết đôi khi là chuyện nói cho mình vui chơi thôi PC ơii hihi. PC đọc cái chuyện này còn cười đã nữa nè hihi...( sao bữa nay tui vui trong bụng dzị ta?? Big Smile )

Kể chuyện xưa nghe chơi


Nhớ lại chuyện hồi xưa ơi là xưa rồi của Lúa 9 nhà quê chân ướt chân ráo lên Thầy-Gòn, chuyện đó nó như vầy:

Sau Tú tài ( tốt nghiệp trung học phổ thông cấp III ) Lúa 9 được cha mẹ dưới quê cho phép lên Thầy-Gòn vào đại học, mơ ước lớn lắm đó, vì nó xuất thân dưới tỉnh lận. Mới lên trên đó được vài tháng, bỗng một hôm nọ vừa ở trong thư viện ra, đang đi lửng thửng dắt xe đạp chưa muốn về, cái gì cũng làm cho mình muốn ngắm nghía hết nhưng hổng có tiền mua...Bỗng phía sau lưng có một bàn tay của ai đó nắm lấy tay mình....con nhỏ thất kinh hồn vía quay phắt lại, đụng mặt với một chàng chao ơi xinh trai, chàng cười cười hỏi: " Em đi đâu về vậy? ", con nhỏ lí nhí chả biết nói gì leo lên xe đạp lẹ, chàng nói vói theo: " Hẹn em chiều nay 3 giờ ở ngay đây nhen..."

Về nhà trưa hôm đó con nhỏ bỏ cơm, bắt nồi cơm lên bếp giao cho ông táo, kết quả nồi cơm cháy khét lẹt, nàng nằm mơ mộng....Mèn ơi, chàng hẹn 3 giờ má ơi, ở dưới quê dặn rằng chớ có tin mấy thằng con trai thành phố, chớ tin, chớ tin, chớ tin, chớ đi tới đó....
Nó là ma-cô đó...

Má ơi, trái tim quánh lộn với lý trí dữ tợn nghen, con gái quê mới lớn mà....Thế là chị ta bò ra khỏi giường, nhìn cái đồng hồ, đúng ngay boong 3 GIờ Trưa!! Chàng đợi mình ! Không ! Ta bảo rằng không mà ! Nhất định ta nhỗm dậy ngoan ngỏan ngồi vào bàn học, lấy giấy thảo một lá thư kể hết đầu đuôi cho mẹ mình dưới quê nghe...rồi chạy ù đưa thư đó cho anh tài xế xe đò, nhờ đem về quê cho mẹ.

Các bạn biết chuyện gì xảy ra hông, sáng sớm hôm sau " bà già trầu " đứng ngay trước cửa: " Con gái, con dọn đồ tập vở về quê ngay với mẹ..."

Thế là mộng học đại học Thầy-Gòn của ta tan thành mây khói chỉ vì bị cái thằng con trai Sài-Thành nắm tay dêêê....Cho đến nay mấy con đường Thầy Gòn hỏi tui mà biết là chết liền à. Mà thằng con trai ấy là ai? chỉ có trời biết?

( Hết. Chờ ký sự của người khác hihi. Chuc vui. )


lua9mientay
22 April 08
Lúa 9
#43 Posted : Tuesday, April 22, 2008 6:02:32 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


Lúa Tui có cô em bạn net dễ thương hết biết luôn, tên là Mãi Yêu Thương, chỉ đọc văn thôi là Lúa Tui mến nó liền, nghe nó than van chuyện chồng con giờ này bên đó ngán lắm, lựa chọn người trăm năm phải có xe xịn, nhà ngon, đẹp, học thức...Cái máu bà mai của tui nổi lên bèn làm mai mối cho cô em net này với thằng cháu kêu mình bằng dì ruột, hiện đang sống ở SG, nhưng Mãi báo tin là cháu mình là SG 81, nhó híu phải kêu Mãi bằng CHỊ !!!!

Thui rồi tan tành cái mộng dừa có đầu heo ăn cháo vào năm tới rồi Mãi và KT ơiii. Thôi kệ, kể chuyện này, cái bài ni mình đang bên trang Linh Tinh " Đọc báo " của chị Lan Huệ, nhưng người ta đang bàn về Lá Thư Vĩnh Biệt buồn chết mồ mà mình post cái chuyện thật này cười cũng chết mồ luôn bển coi bộ hổng đúng chỗ, thui đem dìa nhà họa may có mấy đứa em nó đọc nó cười chung với mình hihi.
Nó như vầy nè:

Rớt mạng

Wớ bà con làng trên xóm dưới ơi để Lúa Tui kể cho mà nghe cái chuyện có thiệt xảy ra hồi sáng này, vầy: Đã noái là nhà Lúa Tui ngụ trên đỉnh gió hú mà, mèn ơi hồi sáng đang gõ lốc cốc lốc cốc tính hỏi chị Lan Huệ về những giấc mơ mình có hồi còn trẻ, giờ lớn lên ngẫm lại xem mình có thực hiện được một trong những giấc mơ đó hay không? Thì bỗng nhiên nghe cái " rụp " chữ nghĩa nó biến mất tiêu hết trọi ...Thui chán quá rồi đứng dậy dô bếp rửa chén, vói tay vặn cái ra-đi-ô nghe chơi, ai dè nó im re hổng có điện sao mà nghe đây trờii, rửa chén xong đi dô toa-lét, còn ráng cầm theo cái kiếng để đọc báo Việt trong trỏng, bấm đèn, mèn ơi cúp điện tối thui mờ đọc cái gì mà đọc chớ, buồn tình xách đít ra sa-lon coi tivi chơi, nồi-niêu-soong-chảo-gạo-thóc nó ơi, cúp điện mà ti-vi nó " tàn hình " ráo trọi. Thôi để đi gọi điện thoại cho bạn bè chơi, nồi thần ông vãi, điện thoại cũng chết ngắt rồi mà.

Thiệt tình, hổng có điện tui như người bị " Rớt Mạng "

Lúa 9


sáng này vui
22 April 08
Binh Nguyen
#44 Posted : Tuesday, April 22, 2008 6:20:47 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9


Các bạn biết chuyện gì xảy ra hông, sáng sớm hôm sau " bà già trầu " đứng ngay trước cửa: " Con gái, con dọn đồ tập vở về quê ngay với mẹ..."

Thế là mộng học đại học Thầy-Gòn của ta tan thành mây khói chỉ vì bị cái thằng con trai Sài-Thành nắm tay dêêê....Cho đến nay mấy con đường Thầy Gòn hỏi tui mà biết là chết liền à. Mà thằng con trai ấy là ai? chỉ có trời biết?

( Hết. Chờ ký sự của người khác hihi. Chuc vui. ) [/size=3][/i]


lua9mientay [/font=Times New Roman][/blue]
22 April 08



Hi hi hi Big Smile

BN.
viethoaiphuong
#45 Posted : Tuesday, April 22, 2008 11:13:12 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9


hihi chuyện viết đôi khi là chuyện nói cho mình vui chơi thôi PC ơii hihi. PC đọc cái chuyện này còn cười đã nữa nè hihi...( sao bữa nay tui vui trong bụng dzị ta?? Big Smile )

Kể chuyện xưa nghe chơi


Nhớ lại chuyện hồi xưa ơi là xưa rồi của Lúa 9 nhà quê chân ướt chân ráo lên Thầy-Gòn, chuyện đó nó như vầy:

Sau Tú tài ( tốt nghiệp trung học phổ thông cấp III ) Lúa 9 được cha mẹ dưới quê cho phép lên Thầy-Gòn vào đại học, mơ ước lớn lắm đó, vì nó xuất thân dưới tỉnh lận. Mới lên trên đó được vài tháng, bỗng một hôm nọ vừa ở trong thư viện ra, đang đi lửng thửng dắt xe đạp chưa muốn về, cái gì cũng làm cho mình muốn ngắm nghía hết nhưng hổng có tiền mua...Bỗng phía sau lưng có một bàn tay của ai đó nắm lấy tay mình....con nhỏ thất kinh hồn vía quay phắt lại, đụng mặt với một chàng chao ơi xinh trai, chàng cười cười hỏi: " Em đi đâu về vậy? ", con nhỏ lí nhí chả biết nói gì leo lên xe đạp lẹ, chàng nói vói theo: " Hẹn em chiều nay 3 giờ ở ngay đây nhen..."

Về nhà trưa hôm đó con nhỏ bỏ cơm, bắt nồi cơm lên bếp giao cho ông táo, kết quả nồi cơm cháy khét lẹt, nàng nằm mơ mộng....Mèn ơi, chàng hẹn 3 giờ má ơi, ở dưới quê dặn rằng chớ có tin mấy thằng con trai thành phố, chớ tin, chớ tin, chớ tin, chớ đi tới đó....
Nó là ma-cô đó...

Má ơi, trái tim quánh lộn với lý trí dữ tợn nghen, con gái quê mới lớn mà....Thế là chị ta bò ra khỏi giường, nhìn cái đồng hồ, đúng ngay boong 3 GIờ Trưa!! Chàng đợi mình ! Không ! Ta bảo rằng không mà ! Nhất định ta nhỗm dậy ngoan ngỏan ngồi vào bàn học, lấy giấy thảo một lá thư kể hết đầu đuôi cho mẹ mình dưới quê nghe...rồi chạy ù đưa thư đó cho anh tài xế xe đò, nhờ đem về quê cho mẹ.

Các bạn biết chuyện gì xảy ra hông, sáng sớm hôm sau " bà già trầu " đứng ngay trước cửa: " Con gái, con dọn đồ tập vở về quê ngay với mẹ..."

Thế là mộng học đại học Thầy-Gòn của ta tan thành mây khói chỉ vì bị cái thằng con trai Sài-Thành nắm tay dêêê....Cho đến nay mấy con đường Thầy Gòn hỏi tui mà biết là chết liền à. Mà thằng con trai ấy là ai? chỉ có trời biết?

( Hết. Chờ ký sự của người khác hihi. Chuc vui. )


lua9mientay
22 April 08



Đúng là Lúa mình đây nha !!
Chớ tin ! Chớ tin ! Má dặn??
Thế đến bây giờ Lúa đã nhớ chưa? Vậy "nên tin" hay "chớ tin"???
Thy


Gu+?i ca´c ban. thu+ mo+´i nha^.n d-u+o+.c, d-ô´ ca´c ba.n tha(`ng cha na`y la`ai hahhaha la`o^ng Tha^`y cu~ o+? tru+o+`ng TT Kie^´n Hoa`ho^`i xu+?a hahha Vui !

Oi Thy ta va^~n co`n nho lo+`i Ma´ da(.n do` d-o´cho+´....


Lua´So^`n So^`n


Chuyện xưa dở ẹt à Út Lúa ơi !
Phải kể tiếp như dzầy nè :
" Dzìa quê rồi, mỗi ngày Út ta lượm bao nylon dành bán ve chai, lượm xơ dừa ngoài chợ nhúm bếp cho đỡ tiền mua dầu hôi, cắc ca cắc củm đủ tiền mua vé xe đò Round Trip ( Đi và Dzìa ) rồi một bữa...đẹp trời nàng Út nói dóc dzô vườn thăm thày ( hoặc cô giáo ) cũ bị bệnh ...gần chết ! và hứa với " bà già trầu " thăm thày ( cô ) xong chiều về liền hà . Nàng Út ra bến xe lam Ngã Ba Tháp đón xe Lam ra Tân Thạch, qua Bac Rạch Miễu leo xe đò Á Đông dzọt về Thày Gòn, lại ngay chỗ cũ, đứng đợi tới 3:00 PM. May ơi ông Địa, CHÀNG lù lù a thần phù xuất hiện ta ơi !!!
Chuyện " mùi mẫn " ra sao có...Trời biết ! " Chàng " là ai ??? Chỉ có Trời và...Út biết mà thôi ! Hi ! Hi ! "
TB : Nhờ " ông " Diệp Đồng Thìn ta biết email address mi đó Út à ! Trước đó ta chỉ biết mi qua phone qua lại với ông thày dzăng nghệ Phạm ngọc Trác mà thôi



beerchug
PC
#46 Posted : Tuesday, April 22, 2008 5:10:33 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9
Kể chuyện xưa nghe chơi



lua9mientay
22 April 08


Vậy thời trước khi lên Thầy Gòn trọ học, má không có dặn dò Lúa đừng có dính vô ba chuyện ái tình hay sao? Bộ lúc đó Lúa ham ba cái chuyện hẹn hò bồ bịch lắm hả? (Hỏi chơi cho biết đặng.... viết truyện chớ hông có tò mò chuyện riêng tư đâu nghe!Big Smile)
Lúa 9
#47 Posted : Tuesday, April 22, 2008 6:23:24 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

[quote]Gởi bởi Lúa 9
Kể chuyện xưa nghe chơi



Vậy thời trước khi lên Thầy Gòn trọ học, má không có dặn dò Lúa đừng có dính vô ba chuyện ái tình hay sao? Bộ lúc đó Lúa ham ba cái chuyện hẹn hò bồ bịch lắm hả? (Hỏi chơi cho biết đặng.... viết truyện chớ hông có tò mò chuyện riêng tư đâu nghe!Big Smile)



Hehehhe wớ Thy hỡi, wớ PC, wớ BN hehhe vui quá xá là vui Lúa 9 Tui tự nhiên hứng kể chuyện xưa nghe chơi, vì trả lời trong mục Ký Sự Tùm Lum của nick nào đó tên "pog " thấy vui vui post vô luôn trong list cho bạn bè mình, làm tối hôm qua bạn bè khắp tứ xứ trả lời cười chết luôn trước khi đi ngáo heheh

PC à, đã noái nó là tâm hồn mình thì mình đi ra đàng trứơc nó theo đàng trước mình ra đàng sau nó theo đàng sau mình lên lầu nó leo theo lên lầu mình xuống dưới hầm ( bên Mỹ có hầm hôn ta? ) nó đi theo xuống hầm mình đi ngáo nó làm lính gác cửa heheh..." Bà gìa trầu " có xây kín cổng cao tường để nhốt con gái út cưng thì nó cũng bay hay là chèo ghe đi mất luôn tới giờ đó hổng thấy sao?? hic hic

( đứng lợi thở chút ) Mục kể chuyện xưa nghe chơi còn tiếp...hihihi Chúc các bạn vui vui như tui...hihi

Lúa 9
[/size=3][/i]
viethoaiphuong
#48 Posted : Wednesday, April 23, 2008 1:18:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9

quote:
Gởi bởi PC

[quote]Gởi bởi Lúa 9
Kể chuyện xưa nghe chơi



Vậy thời trước khi lên Thầy Gòn trọ học, má không có dặn dò Lúa đừng có dính vô ba chuyện ái tình hay sao? Bộ lúc đó Lúa ham ba cái chuyện hẹn hò bồ bịch lắm hả? (Hỏi chơi cho biết đặng.... viết truyện chớ hông có tò mò chuyện riêng tư đâu nghe!Big Smile)



Hehehhe wớ Thy hỡi, wớ PC, wớ BN hehhe vui quá xá là vui Lúa 9 Tui tự nhiên hứng kể chuyện xưa nghe chơi, vì trả lời trong mục Ký Sự Tùm Lum của nick nào đó tên "pog " thấy vui vui post vô luôn trong list cho bạn bè mình, làm tối hôm qua bạn bè khắp tứ xứ trả lời cười chết luôn trước khi đi ngáo heheh

PC à, đã noái nó là tâm hồn mình thì mình đi ra đàng trứơc nó theo đàng trước mình ra đàng sau nó theo đàng sau mình lên lầu nó leo theo lên lầu mình xuống dưới hầm ( bên Mỹ có hầm hôn ta? ) nó đi theo xuống hầm mình đi ngáo nó làm lính gác cửa heheh..." Bà gìa trầu " có xây kín cổng cao tường để nhốt con gái út cưng thì nó cũng bay hay là chèo ghe đi mất luôn tới giờ đó hổng thấy sao?? hic hic

( đứng lợi thở chút ) Mục kể chuyện xưa nghe chơi còn tiếp...hihihi Chúc các bạn vui vui như tui...hihi

Lúa 9
[/size=3][/i]




Chuyện Xưa Kể Lại
(của Lúa9 & HoaLu)
23/4/2008


Hi Thy, moi nang va cac ban Hoa lu ly ca phe sang ne``. Toi hom sao sau khi post 2 bai Ro+´t ma.ng va Ke^? chuye^.n xua nghe cho+i ta nha^.n bao nhieû la`thu+ tra? lo+`i cu+o+ì vui tru+o+´c khi di ngaó hhaha
Da^y la thu cua nang MienThuy. Nang muo^´n cho ca? " chu`m " thi cho vo^PNV d-i, cho ba con cuoi theo voi ...i don´t care !
Lua Ta

&

Choi,
hom qua Thy ta lo mo trong Net toi 4gio khuya, post cai thu cua ong thay Lua vao tiep theo bai ca "sam hoi" cua Lua do thoi !!
the Lua da thay Thy nhan vu MGP-2 chua vay ??
Cho Thy cafe ho? ok 5/5 !! thanks !!!
Thy dang bu dau oc day nang Lua 9 oi !!
**
Xin chao loi tot lanh toi tat ca quy HoaLu !!
VHP

&

Hi Thy, ta vua vao doc xong bai cua ong Tran Kim Anh nay viet. Ta tho+? da`i, va ta biet rang: ta tu+´c to^´i hay chuoi boi chung cung khong thay doi duoc gi nhieu trong giai doan nay nua. Ta cho+` d-o+.i va lam trong kha? na(ng minh, vi d-a^´u tranh la D-a´nh Tra^u, la ta chay D-U+O+`NG TRU+O+`NG Thy oiii ..Nhe´. Duong su+´c kho?e nha nang, thuc khuya gi 4 gio sang, men oi ta binh nang thoi gian qua, nen ta so lam...

Lua ta

&

Moi Lua 9 va quy ban HoaLu nghe loi mot nguoi vien xu ben troi Paris nho ve SaiGon va hen voi em ngay tro ve !!

http://www.fileden.com/f...S/PhienKhucDongBuon.mp3

Thy

&

Là ông Kha'ng chu*' co`n ai nu~a , chi? mo*' na'(m tay thôi ......mà hô`n vi'a Lu'a lép muô'n bay lên tâ.n tro*`i cao .Do' mo.i ngu*o*``i ta.i sao bay lên cao vâ.y ????
tb

&

a, TB noi chinh xac la mr Khanh nha Lua 9 i ha ??
The ra TB da theo doi cuoc tinh tren may xanh nay cua Lua tu lau lam roi ???
cam on TB cho biet them chi tiet ==> the nao tat ca cung bay chung vao coi Van cua Lua do nha !!

&

Ca´i o^ng TB ca` chua bie^´t ca´i khi? gi` ma`noaí ha?? Lu´c ta ga(.p ca´i Tha(`ng Khi? Gio´ Tha^`y-Go`n thi`TB co`n ma(.c qua^`n thu?ng d-ít .Thy d-u+`ng co´tin ha(´n, cho+´tin, cho+´tin, cho+´tin hahah

Mu.c ke^? chuye^.n xu+a co`n daì ca? thie^n ti`nh su+? la^.n , xin coi tie^´p ho^`i hai ...

Lu´a E?o La~

&

Lua oi, the dao nay cu-an hay sao ma nguoi Lua tu dung duoc "eo la" vay ta? chi cho Thy cach giu eo voi nha !!!
U, Lua cu ke chuyen cu tiep di, Thy se dem no di ke lai khap noi trong "thiên hạ ố kỳ toàn cõi ảo" !!!
hihi!!
Thy tron xoe !!!

&

TB nho*' hô`èi xu*a cu~ng co' lâ`n di ta'n con ga'i ,thâ'y 1 cô dê? to'c thê` , nhi`n sau lu*ng cu~ng ngon co*m la'(m ,ra'n da.p nhanh lên nhi`n ma(.t ,nhi`n ma(.t xong hinh nhu* cu~ng no'i câu nhu* Lu'a lép kê, mo.i ngu*o*`i nghe , sau do' TB mo*`i cô ta di a(n chè Tha.ch o*? Dinh tiên Hoàng Da kao , 2 du*'a di cho*i 1 vo`ng Bà chiê?u ,tru*o*'c khi tu*` gi?a mi`nh co' na'(m tay cô â'y ,tro*`i o*i lâ`n dâ``u du*o*.c na('m tay con ga'i ,no' phê gi` dâu , mi`nh thâ'y cô â'y run ,rô`i bô?ng nhiên cô â'y na'(m bàn tay mi`nh du*a lên môi hun 1 ca'i .dâ't tro*i quay cuô`ng . Dê'n nay mi`nh vâ~n co`n nho*' ca?nh lu'c do' , TB giu*.t bàn tay la.i ,nhu*ng da~ muô.n rô`i ,trên mu bàn tay TB co`n in dâ.m nguyên hàm ra(ng cu*?a , thi` ra cô â'y là dân Bê'n Tre , sao giô'ng Lu'a lép ta? qua' vâ.y ,không chu*`ng cô â'y là Luuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu'a . Thôi cha.y ,cha.y ,Hoàng o*i ,Hoàng o*i cu*'u anh ,cha.y ,
tb

&

cam on TB da tang nhung con chu "biet cuoi" that vo tu va lang man ...!!
cung phai nho co Lua Ben Tre thi moi co cau chien nay hom nay ??
chuc vui tiep va mong doc chien tiep theo ...
VHP
Lúa 9
#49 Posted : Wednesday, April 23, 2008 3:46:21 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Big Smile Trùi uiii bớ Thy nhà mi hại ta không gươm dao. còn gì đời em Lúa.....Tongue
viethoaiphuong
#50 Posted : Wednesday, April 23, 2008 7:27:00 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9

Big Smile Trùi uiii bớ Thy nhà mi hại ta không gươm dao. còn gì đời em Lúa.....Tongue



ah! Lúa mình mà cũng biết sợ sao ta?? Nếu thế đã chẳng...mãi không thèm chín...!?
Ta đã nhủ thầm : Lúa còn xanh tới chừng nào = Thy ta còn được "phá" ruộng "bậc thang" tới ngày đó ( trước cả mùa gió chướng...sau cả mùa gió ngang...!?)
Thế mới gọi : Thy đi đâu kéo Lúa đi tới đó và Lúa ở đâu thì Thy ở đó ( hổng phải Lúa mình tuyên bố đó sao?) ==> bi giờ ráng chịu "trận" nha? Vì chiện gì thì cũng phải có đầu có đuôi và có nguyên si chính bản? Chứ không sau này người ta kiện mình "ăn cắp" chữ của người ta sao? ( vốn dĩ đã nghèo xơ...!!)
Mà lì , Ta vô đây là tính "bứng" cả chùm này đi lên thả ngọn đồi bơ vơ khác cho nhà người. Dự định trong đầu từ hồi chiều tối cơ đó , thế mà bận rộn việc khác, giờ này mới nhớ ra... đã 00h11 rồi đó Lúa. Chắc người ta cuốc đất cả ngày mỏi lưng và lên chuồng làm đến giấc mộng thứ hai rồi cũng nên??
Phá ! Phá... này Lúa ơi...!! Có nhột bàn chân không hở???
Thy
viethoaiphuong
#51 Posted : Thursday, April 24, 2008 11:00:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Có người bạn dán tấm hình quán nhậu Lẩu Cá Kèo ở Sài gòn giới thiệu ...Hmmm Lúa Ta gãi đầu noái: tui đang tập tu ăn chay mà còn đem món Cá Kèo hấp dẫn dụ khị nữa hả ông tướng?? Thui giờ kể chuyện về giấc mơ cách đây vài bữa cho nghe nè.


Đi chợ mua cá

Hổng biết có ai làm ơn giải mộng giùm Lúa Tui cái, tự nhiên cách nay mấy bữa Lúa Tui nằm mơ thấy lại con bạn cũ, tên Nguyệt- Hạnh, à chắc tại ngày thường mình suy nghĩ cái gì thì đêm ngủ mình nằm chiêm bao thấy cái đó. Ờ chắc vậy rùi.

Tui nằm mơ thấy mình đang đi chợ, trời hơi ui ui, nghĩa là trời đang thiếu nắng, tui thấy mình cầm cái rổ trong đó có mấy con cá màu đen còn sống nhảy tưng tưng, bỗng tui gặp lại con bạn gái cũ hồi đó thân lắm thời trung học, nó cũng đang đi chợ với chị của nó, chúng tôi quen biết nhau hồi nhỏ híu dưới quê lận, nay nó và gia đình đang sống tại Cali.
Tui cầm cái rổ đựng cá, đầu óc hoang mang, mừng không mừng, mà hình như nó cũng cầm rổ cá, hai bên không nhớ là nói gì với nhau rồi hai chị em nó quay lưng đi, còn lại mình tui cầm rổ cá màu đen trong tay ở lại giữa chợ đời...

Giựt mình thức dậy thấy nhớ con nhỏ bạn quá sức luôn, thấy rõ là mình vừa thấy nó trong giấc mơ đây mà.

Có khó gì đâu khi tui login vào BenTreHome viết mấy dòng chữ " Út Lúa nóai dóc trên trời dưới đất " này trong trỏng là có cả đống bạn cùng cấp cùng trường lên tiếng, sao lại khó khăn nhỉ ?

Coi bộ từ từ tui cũng tự giải mộng cho mình rồi, dám đúng lắm à, chứ giỡn ha ?

Tại cái ông kia ổng lấy bài viết của Lúa Tui xuống, hổng cho tui noái nhớ quê hương. NHỚ QUÊ HƯƠNG mà cũng bị cấm Nhớ nữa ha !!?? Từ đó tui giận ổng, tánh tui hay giận lẫy lắm nha, hỏi có đáng giận hông chớ, Home là nơi gặp gỡ, Home là nơi bạn hữu tâm tình về Quê hương về Kỷ niệm cũ, chớ nào phải Home chỉ là nơi tán dóc khơi khơi, còn tình hình về Quê hương là chuyện gì đó kinh khủng phải dấu nhẹm trong bụng, thì về Home làm chi ? Hèn ghê ta ! Tui bỏ đi, bạn bè tui ở lại trong đó, mà nó có „ ở " trong net đâu, tụi nó „ ở „ nhà, ở „ Home „ đàng hoàng mà...Nhưng sau khi mình rời một cái Home, coi như mình bỏ lại tất cả của cải nằm trong Home đó, kể cả kỷ niệm...

Nên mình tui cứ Ôm Hoài Kỷ Niệm Mà Mơ. Mơ gặp bạn cũ ngoài chợ mua cá. Trời !!!! Giấc mơ thật lạ lùng à !!!

Út Lúa


* trời đất, cách nay mấy ngày nằm mơ thấy mình đi chợ mua cá, giờ Nguyễn dán hình Cá Kèo !!!!!!!!!!!!!!!!!!! Có phải tui thấy gì sắp xảy ra không ha??

==

Dem qua Thy cung mo thay ngoi truoc mat Lua o mot quan cafe Paris va noi chien " Ton Giao & Chinh Tri " . Sang ra moi nho luc 2-3 gio khuya gi Thy ta con "dung co" Lua day va bat doc bai viet ai do gui tren Net = dang quan tam !!
Nen gio nay thay Lua nhac chien Lua mo thay co ban cu ? Lam Thy cung nho mot chien cu khac noi coi-ao cua minh !! Va nguoi cam ro ca keo kia la Thy chu khong phai Lua ............!!! hihi!!!
Cafe nha Lua ??
Thy


viethoaiphuong
#52 Posted : Thursday, April 24, 2008 11:31:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cái này Thy thấy Lúa viết hồi đêm qua đây...24/4/2008

Tụi nghiệp nhỏ em Dã Quỳ hết biết hông Thảo+ ơi, nó đã vác cái bụng Pự như thế mà con khiêng nguyên cái Ngọn Đồi Bơ Vơ nữa kìa. Cảm ơn nhỏ Dã Quỳ nhiều nhiều nha

Kể chuyện xưa chưa có xong đâu đó, đọc tiếp nè... Mỗi người một ký sự " Kể Chuyện Xưa Nghe Chơi " dán lên đây chia sẻ nhen bà con, đây là bài của 2 người bạn cũ thiệt là cũ Lúa Ta mới nhận ngày hôm nay.


Trích: LH / BT
Lúa ơi, vì mi có số đi ngoại quốc nên Bác gái mới lên Thầy –gòn gọi mi về đó ..Còn ở Sg biết đâu mi đã yêu anh chàng đó rồi...



Trích: Lam Kim L. / BT

Chào Út Lúa
Đọc lại chuyện của Út làm anh Bự nhớ lại 2 cái
cái thứ nhất là nhớ má mình
và cái thứ 2 là cũng cái ngày có cái tt2 lên thầy-ngồi
(chỗ này xin lỗi Út một chút nghe ngày xưa bản xứ gọi là Sài-Kồn còn người Hoa gọi là thầy-ngồi còn thầy-gòn là nửa Tàu nửa ta)
Thôi trở lại cái tê tê 2 với mơ ước ngút trời trên giảng đường "độc hại"
Khác với Út không phải anh Bự nhớ đến cái cô be bé xinh xinh mà nhớ tới 2 người bạn trai.
Ngừơi 1 là đứa bạn cùng lớp, 2 thằng thiếu tiền tiêu vào ở lậu trong Tổng hội sinh viên (ngày xưa ở bên kia đường nhà thờ ngã sáu bây giờ là đường Hùng Vương đối diện Ký túc xá sinh viên)
Người 2 là đàn anh (mình quen là vì ba anh ta làm chủ phòng ngủ nằm đối diện với tiệm bán chạp-phô của ba mình và 2 ông cũng là bạn) anh ta là sĩ quan truyền tin người rất phóng khoáng. Khi biết có 2 thằng 4 ếch lên thầy-ngồi tan ca là anh đến rủ 2 thằng đi lòng vòng làm quen với phồn hoa đô hội, rửa bớt cái quê mùa Kiến Hoà tỉnh lẻ, nhậu với đàn em thà để anh lột đồng hồ để lại chớ không cho đàn em trả tiền...
Ôi! càng già càng nhiều kỹ niệm càng thắm thiết tình người càng đau thương...
Năm 1990 mình về lại Bến Tre tìm được người bạn 1 và vài năm sau bạn đã bỏ mình đi trước. Vào một lúc nào đó hỏi ra người anh dễ thương của mình cũng đã ra đi ở xứ ngừơi.
Và mới đây lại chuyện mẹ mình ra đi...
Úp mặt vào đâu để khóc....
Xin lỗi nảy giờ đã kể chuyện không vui
nhất là để Út nhớ tới anh ruột của mình...


Lúa Ta đi ngáo buồn ngủ quá trời đất rồi má ơi, Mắt Trái Mắt Phải gì cũng biểu tình ráo trọi. Gút nai bà con. Wớ Thảo+ Wớ Bầu, Wớ Ăn Chăm Chỉ...ăn in ít thui gạo tăng giá em uiiii
viethoaiphuong
#53 Posted : Friday, April 25, 2008 2:46:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Invitation to Special Film Screening of Bolinao 52
You are invited to a free screening of Bolinao 52, a Vietnamese boat people documentary. The screening begins with a reception at 2pm and concludes with a conversation with filmmaker Duc Nguyen. Tours of Smithsonian Exhibit-"Exit Saigon, Enter Little Saigon" are available from 10am with a public open discussion on the boat people experience at 1pm.

Date: April 26, 2008, 2pm
Location: San José City College Theater
Address: 2100 Moorpark Avenue, San José, CA 95128 - Free Parking @ Moorpark & Leigh Avenue Parking Structure

http://www.pingg.com/rsvp/y7667qppyn8

==
Lúa9 ơi, Thy xem đoạn phim này và nhớ Lúa ngày xưa lênh đênh trên chiếc thuyền nào...???
heartRose
Lúa 9
#54 Posted : Tuesday, May 13, 2008 12:04:11 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


Hỡi Thy, phải nếm mùi vượt biển mới có chuyện để nhớ hoài không bao giờ quên nàng ạ, giờ nhiều khi quay lại ta tưởng chỉ là chuyện phim mạo hiểm hihi...

quote:
MienThuy
Lúa ơi ! đừng bao giờ đặt câu hỏi ...Nơi đây.....?
Trong tâm hồn là nơi bình yên nhất , bao giờ tâm hồn bình yên thì bất cứ nơi nào ta đến cũng sẽ cảm thấy bình yên cả...
http://dactrung.net/phor....aspx?m=236492&mpage=11




Nói chuyện với cánh hoa tường-vi mới nở sáng nay trong vườn


Nàng nói sao? nàng biểu tâm hồn là chốn bình an nhất hả? Ta mừng cho ai giữ được cái tâm hồn bình yên. Còn tâm hồn của ta ư?? ta không nói dối ta được đâu nhé, ta đi trong nôn nức, ta ngồi trong nôn nao, ta ngủ trong mộng mị, ta viết không đầu không đuôi ta tập làm văn thấy chao ôi là khó nàng ạ !!!!!!

Cái gì đang chi phối ta như thế nhỉ? Thy biết hết đó Thy. Nó bắt đầu từ khi ta lục đục khăn gói mang bài vở của mình dọn về cất ở BenTreHome ta yên chí lớn rằng nơi đó là Nhà Mình. Đó là NHÀ vì Home là Nhà mà, ta viết bài Khoảng Cách này đăng ở BTH trước tiên đó nàng, nhưng chẳng bao lâu sau niềm vui hạnh phúc vụt qua mau, bắt đầu từ vụ Trường Sa Hoàng Sa, vì trái chính kiến họ sợ liên luỵ cho người ở lại tít bên kia nên phải Bịt Miệng kẻ ở bên này. Bỗng chốc kẻ đã lỡ ly hương như ta trở thành kẻ vô gia cư NO HOME. Ta theo bạn bè dọn nhà vào TrinhNu.net, biết thêm bạn mới ta đã đăng bài Khoảng cách này như Thy kể đó. Nơi Đây theo ý ta là bất kỳ chỗ nào ta đang Ở = TO BE, nhưng rồi nàng thấy đó, TrinhNu.net rồi cũng đã tan biến đi đâu mất tiêu. Nàng hỏi nay ta còn lại gì hả? ta còn lại những khoảng cách xa mà gần như thế trong tâm hồn người làm nặng nề bước chân đây này. Nàng có dám tin 100% rằng tâm hồn nàng đang hiện tại là bình an không hở? ta thì không rồi đó, vì trong đầu ta chở theo bao nhiêu hình bóng ở những nơi nào ta đã chèo ghe ngang qua, trong đó mỗi hình bóng là mỗi cuộc đời di động thì làm sao tâm hồn ta yên ắng cho được chứ ??!! Khổ thân ta thế chứ nào có "rảnh rang " rong chơi đâu !!

Ta biết tâm hồn ta đang lởn vởn hình ảnh nick tabalo trong ĐT, nick này vừa rời ĐT mà đi, giống như ta đã có lần bỏ nơi ấy mà đi vậy, bỏ nơi này tìm nơi khác bình yên hơn, nhưng ở đâu mới là chốn bình yên nhất nhỉ? Lúc đó chính Thy là người duy nhất khuyên ta quay về: " Hãy vì Tinh Thần Văn Học Nghệ Thuật mà quên đi bản Ngã ". Ta quay về vì nghĩ Thy có lý, không thể bỏ hết bạn bè kỷ niệm của BỗngNhiên và SóngBiển nơi ấy mà đi chỉ vì chuyện mích lòng cá nhân vô duyên với một người. Nghe lời Thy ta quay lại, rồi nhìn xem nay lần lượt người ra đi hỏi sao không buồn không suy tư, ngay cả Thy cũng không còn ? ta thấy một điều gì không ổn trong hồn ta mà không nhận diện được nó không ổn điều gì !!? Cái đầu ta mà nàng biểu nó bình an à?? Nó lúc nào cũng đùng đùng dậy sóng ta cố gắng lắm để tận hưởng ánh mặt trời đang reo vui, lắng nghe tiếng Chim Muông đang ca hát.

Trên ngọn đồi bơ vơ này thanh bình quá nàng ạ, thanh bình đến đổi ta quên chính mình là ai từ đâu tới, chỉ có tâm hồn ta dậy sóng. Mà thôi, nếu như ta không kể thì nàng cũng đâu có nhìn thấy được phải không ?

Cánh hoa tường-vi đầu mùa vừa hé nở xinh quá nàng ạ, ta ngỡ ngàng khi nhận thấy sự lặp lại của vũ trụ, hè về sau mùa đông dài lê thê u ám, ôi ta mừng rỡ hóa thân thành bướm rong chơi thóat khỏi cái vòng bủa vây tội tình ngày tháng quanh ta. Nàng có nghe tiếng gió hú sau cánh rừng thông không? Ta muốn gửi vài dòng tâm tình chia sẻ nỗi vui khi nắng về, gửi theo Gió về tận Bên Kia cho các bạn ta nghe, băng ngang qua đại dương về tận Bên Nhà, trước mái hiên có xe Honda đậu trước cửa, có quán cà phê ngồi đồng, nhưng thôi tabalo nhé, Gió nhé, cho ta khất, hẹn lần tới, vì ta còn bao nhiêu việc phải lo toan đời thường. Mà việc đời thường khiến ta lo mãi lo mãi có bao giờ chấm dứt đâu hả ?? cho nên ta luôn sống bất an, ta biết mình hơn ai cả, ta biết khỏang cách ấy tuy xa nhưng đâu có xa, nó nằm ngay trong tâm hồn chúng ta cơ.

Lời của kẻ không bình an mà cố giữ cho mình bình an vì suốt đời nó là kẻ Ôm Kỷ Niệm Mà Mơ để nhớ. Chúc tất cả an vui.

Võ thị Trúc Giang - Lúa 9
9 Mai 08
Lúa 9
#55 Posted : Tuesday, May 13, 2008 12:10:05 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:


Vậy nơi đâu mới là chỗ cho Tâm Hồn trú ngụ một cách an toàn đây ?? Ta nhận thấy trong đời trở thành thù thì thật lẹ còn kiếm cho mình một người bạn trong đời sống thật không dễ ?? Làm người quả không đơn giản chút nào, bạn có nghĩ thế không ??
Có phải ta hay chạy trốn chỗ này tìm chỗ khác bình yên hơn để lớn, mà chỗ bình yên đấy có thật sự bình yên không ? Vì tất cả xuất phát tại Tâm ta mà !! Cuộc đời ta nhờ Tình Yêu Nuôi Ta Khôn Lớn hay cuộc đời là một sự đấu tranh để sinh tồn ! Tôi cũng không biết nữa ! Hoang mang ...(
Khoảng cách - lua9 )

Originally Posted by hoangthymaithao

Lúa có nhớ là bài này khi Lúa đăng trong trinhnu.net lần ấy (!) Thy đọc liền và trả lời qua pm ít chữ cho Lúa nhỉ?
Tự nhiên hôm nay Lúa post lại ở trong nhà MGP này (?) làm Thy như được ai gõ vào đầu và nhắc nhở :
- Nơi trú ngụ an toàn nhất của mấy người thẩn thơ là ở ngay chính những bài thơ của mình.
- "Cuộc đời ta nhờ Tình Yêu Nuôi Ta Khôn Lớn" thì đã hẳn? "Cuộc đời là một sự đấu tranh để sinh tồn" - cũng rất đúng? Nên không thể có chữ "hay" ở giữa hai câu này rồi đó Lúa ơi ! Nhưng theo Lúa , khái niệm nào cho mấy từ này của Lúa "một sự đấu tranh"?
Có lẽ vì Lúa muốn tách rời hai câu trên ra nên Lúa mới thấy hoang mang, vì không biết phải chọn thế nào?

Vui vẻ và an lành tất cả nha





Nắng hỡi, nàng cũng tin vào chữ Duyên à ? ừ nhỉ, ta cũng tin đấy nàng, nhờ duyên Văn-Nghệ nên ta ....à không, phải nói là nhờ SóngBiển hết đó nhé, quay lại câu chuyện xưa lắm rồi chắc là hơn 4 năm, SóngBiển vào net tìm ta từ khi quen ta, nhưng ta làm gì „ sống trong net „ thời bấy giờ hả. Ta mới tham gia net Đặc Trưng từ năm 2005 là lần đầu tiên đó Nắng. Từ khi biết có người vào net tìm mình ta mới nảy ra ý định phổ biến bài mình qua mạng, đó là nhờ idea của SóngBiển. Vậy duyên văn nghệ tất cả bắt đầu từ cơn SóngBiển.

Ngày nay ta lan man trôi như giòng sông, trôi từ bến đậu này sang bến đổ khác và dừng lại MộtGócPhố này của Nắng đây, thấy nắng ấm chan hòa chao ôi sung sướng ! Ta lại cảm ơn Thy, nàng Thy-Thơ là người chèo ta vào đây đó Nắng, lại là cái duyên Văn-Nghệ thứ hai phải không.

Giờ quay sang trả lời câu hỏi của Thy-Thơ nè:

Hỡi Thy, hôm nay bình tĩnh hơn ngày hôm qua. Mỗi một ngày qua ta hòan thành thêm một công việc dù là việc rất nhỏ: làm vườn, cắt cỏ, tỉa hoa, nhặt sâu...ngoài ra còn việc khác nữa dính dáng loài người dưới đồi. Khi ta chỉ lẩn quẩn trên ngọn đồi này thì có nắng gió mưa chim chóc nai rừng làm bạn, ta sống trong thanh bình trên là trời dưới chân ta chạm mặt đất, giữa là ta, loay hoay ngoài sân, tai ta nghe xa xa tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, tiếng chuông nhà thờ đổ...mũi ta ngửi mùi hương thơm nhè nhẹ của gió Xuân về, nàng có cảm thấy như thế giống ta không hả ??

Khi ta nói nhờ Tình-Yêu-Nuôi-Tôi-Khôn-Lớn, trong đó gồm có TY quê hương, TY cha mẹ, anh em gia đình, bạn bè, đồng đội, thân hữu, TY giữa ta với thiên nhiên nữa. Nhờ những chất liệu của TY đó nuôi ta, nên ta khôn lớn. Chất liệu gồm những buồn vui giận hờn oán trách nhớ thương khổ đau, nhưng nhờ còn có Tình-yêu-thương nâng đỡ ta qua cơn muộn phiền, nó nuôi dần nên ta dày dặn bởi kinh nghiệm đời dạy bảo. Ta không cảm thấy lẻ loi.

Khi ta nói về cuộc đời là một-sự-đấu-tranh-để-sinh-tồn, thì trong cuộc bon chen trong sân chơi hay sân khấu của cuộc đời đó, người ta chen chúc nhau giành giựt nhau ganh tỵ nhau mà đi giành ngôi vị nhau mà ngoi lên, một kẻ thắng một người thua, khi ta vấp ngã thì có kẻ vổ tay mừng rỡ, thì trong khoảnh khắc ấy Tình Yêu đã bị bỏ quên một xó không còn chỗ thừa nào cho nó lớn, thì người ta đã bị thụt lùi chậm lớn hay là lớn lên theo chìu hướng tranh nhau giành đất sống, giành mặt trời để thở. Sống không thoải mái, sống trong căng thẳng thì sống đâu có vui.

Tranh đấu để sinh tồn này khác với Tình yêu nuôi tôi lớn, một cái làm ta thong dong an vui trong thực tại, khác với một trạng thái làm ta băn khoăn lo lắng.

Khi còn sống con người cứ đi giữa trong hai trạng thái: khi ta bình an tận hưởng hít đầy buồng phổi mùi hoa tường-vi đầu mùa mới nở trong buổi nắng mai, mắt ta ngắm một tấm thảm cỏ xanh rì, một đồng ruộng lúa, một chiếc thuyền con trôi qua sông, đôi bướm chấp cánh vẫy vẫy trong gió sớm, chao ôi đẹp như một bức tranh Thy ạ.

Nhưng chúng ta đang đi trong đời tất bật nào có phải chỉ để ngắm giòng sông đâu, ta đang đi làm kiếm tiền tậu vất chất để trang trải nợ áo cơm mà, ta tranh đấu cho một nền tự do dân chủ mà, nhưng thi thỏang mùi hương hoa, tiếng chó sủa, tiếng chuông nhà thờ đổ, tiếng gà gáy xa xa, tiếng mưa rơi lộp bộp trên cánh lá...lại đưa ta về thực tại tuyệt vời. Cứ dùng đôi ba phút trong ngày để trở về thực tại như thế thôi, quên đi trong giây phút này ở nơi nào đó đang có chết chóc, chiến tranh, chỉ đơn giản vài ba giây phút thế thôi cũng làm ta nhẹ nhàng bước chân trong cõi đời tất bật này rồi Thy ạ.

Cuối tuần an vui nha các bạn mến thương của ta.

Lúa 9
Samstag 10.Mai 08
Lúa 9
#56 Posted : Tuesday, May 13, 2008 12:15:52 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


* Morning Lan N, muốn viết chuyện vui thôi vì mỗi khi nhớ tới mục Cuộc Sống Mến Yêu của Lòng Như Gió, nhưng khổ nỗi sao quanh ta lắm chuyện đau buồn, khiến Lúa lại viết chuyện buồn ! Bực thật đấy Gió, Lan N. nhỉ !! Sorry các bạn khi bắt buộc phải kể chuyện buồn. Sad


Kẻ Lạ Mặt
* chuyện có thật *

Hai anh chị N là người Việt gốc Hoa, trước kia vượt biển từ Hà Nội sang Hồng Kông, rồi từ Hồng Kông sang bên Đức tỵ nạn. Nay hai người đã ổn định đời sống, có nhà cửa, công ăn việc làm đề huề, nhưng chả hiểu sao chị N cứ cãi nhau với anh N suốt đời, dù hai người đã ăn ở với nhau hơn bốn mươi năm trời rồi chứ đâu có ít ỏi gì, có với nhau những bốn mặt con.

Cuối năm ngoái hai người mới đi chơi bên Tàu về, thì tháng sau chị lại mua vé về Việt nam du lịch. Cũng dễ hiểu thôi, khi ở trong lòng người ta không tìm thấy niềm vui thì người ta hay mua vé đi đây đi đó thay đổi không khí họa may có tìm thấy niềm vui chút nào chăng.

Tháng giêng 2008 chị đi Việt nam, trong khi đang ở Hà Nội chơi với gia đình, nhưng trong lòng chị N cứ buồn bực dường như linh tính cho hay có chuyện gì đó không ổn. Bỗng một hôm, cú phôn bên Đức gọi về khiến chị thất kinh hồn vía, mau mau đổi vé máy bay gấp để bay ngược về Đức.

Chị vào thăm thằng con trai lớn của mình. Hai mẹ con ngồi cách nhau khoảng cách bằng một khung cửa sổ nhỏ. Anh N thì đã về hưu, anh ngồi bên ngoài phòng đợi, giờ thăm nuôi con ngắn nên anh nhường cho chị trước, anh sẽ vào sau. Nét mặt chi N đã sầu não nay càng lộ vẻ lo lắng hơn, chị nói với thằng con trai là chị sẽ chạy chọt lo luật sư cho nó trắng án. Trên đường về nhà hai anh chị yên lặng ít nói gì với nhau, dường như không còn gì để lưu luyến tình cảm hai vợ chồng, nhưng còn đàn con, chúng là mối dây ràng buộc hai người còn phải sống với nhau. Mà đôi khi nếu như không có chúng, chị chẳng hiểu có xa anh nổi không, chị tưởng như mình còn lệ thuộc anh về vật chất chứ chẳng phải là tình nghĩa gì. Nhưng sống bên anh tâm hồn chị cứ bị ray rứt bởi cái gì đó. Chị không an lạc, không vui, chị biết thế. Anh không tâm lý hay chứng tỏ sự hy sinh hết mình vì vợ như chị mong đợi, anh chỉ lo lắng giúp đỡ cho bên gia đình anh ở Việt nam, còn gia đình chị bên ấy cũng nghèo, anh không thèm đếm xỉa tới. Nên chị ức.

Có một Kẻ Lạ Mặt đứng nấp trong bóng tối một hồi lâu cốt chờ cho hai vợ chồng thằng H ra về sau khi nhà hàng đóng cửa. Con vợ thằng H lái xe gắn máy phía sau, xe thằng H chạy trước, chưa về đến nhà, chạy mới nửa đoạn đường, bỗng có Kẻ Lạ Mặt tay cầm một thanh gỗ dài chắc nịch từ trong bóng tối bất thình lình nhảy bổ ra đường quất mạnh một cái vào mặt làm cho thằng H lảo đảo ngã nhào xuống đường, đang lái xe trờ tới, con vợ thằng H hốt hoảng thắng gấp phía sau, chưa kịp la cầu cứu gì, choáng váng vì cú chóc chưa hiểu chuyện gì xảy ra cho chồng mình. Kẻ Lạ Mặt quất cho thằng H một cái nữa vào đầu, H nằm sóng soài trên vũng máu, Kẻ Lạ Mặt rút ra một con dao nhanh tay cứa cứa vào vỏ bánh xe gắn máy, như thể Kẻ Lạ Mặt muốn thằng H hết đường tẩu thoát chăng ! Sau khi cắt bánh xe, Kẻ Lạ Mặt quay lại nhanh tay đâm thụi vào ngực thằng H, máu phun ra xối xả, thằng H tay chân quờ quạng chống đở yếu ớt, bị thêm đường dao cứa luôn vào mạch máu cổ tay, máu tràn ra đường nhựa. Con vợ thằng H há hốc mồm chết điếng trong bóng tối lờ mờ, nó đớ hết cả lưỡi khi muốn la hét kêu cứu. Kẻ Lạ Mặt xô chiếc xe gắn máy của thằng H nằm ngổn ngang, xăng tràn ộc ộc ra hôi rình rồi lẻn vào con hẻm vắng biến mất.

Báo chí trong thành phố tường thuật: Đó là một vụ đánh ghen đẩm máu thời đại. Ai ghen ai, thằng H và vợ Kẻ Lạ Mặt trong bóng tối với con dao nhọn hoắc ư ? Con dao đó có thể là con dao nhà bếp của một nhà hàng nào đó, mà Kẻ Lạ Mặt dùng để thanh toán đối phương.

Nay thằng H nằm tê liệt bán thân bất toại trong bệnh viện, may là thằng H chưa chết, bác sĩ nói chỉ còn một milimét nữa thôi là mũi dao đâm trúng tim là coi như chôn thằng H rồi. Con vợ thằng H khóc hết nước mắt, không biết rằng chồng mình còn đi đứng làm ăn được như xưa nữa không ? đời chúng còn quá trẻ mà sao ra nông nổi thế này trời hỡi !? Cũng cái tội dê gái đấy thôi, chị em gái của người ta từ miền Bắc VN sang, các chàng đã vợ con ê hề rồi mà cứ lê la tán tỉnh, nên Kẻ Lạ Mặt thanh toán thằng H để dằn mặt.

Vợ thằng H ra vào bịnh viện thường xuyên để chăm sóc chồng, đầu óc hổn độn bao câu hỏi lởn vởn: Cuộc đời mình sẽ ra sao đây, không lẽ mình phải nuôi nấng cái thằng chồng dê gái phụ rẫy vợ nhà nay thân tàn ma dại thế này mãi sao ?

Chị N bỏ tờ báo xuống trên bàn phòng bếp, anh N trốn trong phòng khách. Trên trang đầu tờ báo Bild có in hình thằng H nằm trên vũng máu cạnh chiếc xe gắn máy, chị tránh né tất cả các cú điện thoại người đồng hương gọi đến thăm hỏi. Họ chỉ tò mò vào chuyện đời tư của chị nên chị ghét, chị né.

Kẻ Lạ Mặt ấy là người chị mới đi thăm khi nãy, hắn ngồi cách chị chỉ một khung cửa sổ nhỏ. Chị và anh N dù không ưa gì nhau nay phải lo lắng chung với nhau tìm luật sư để cứu thằng con sớm ra khỏi tù.


Lúa 9
13. Mai 08

viethoaiphuong
#57 Posted : Thursday, June 12, 2008 7:04:37 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Ngày hẹn thứ sáu 13
Rendez-vous à le 13 june


Đứa bạn gái Rackel có hứa là sẽ đi cùng với tui ra văn phòng dưới phố, nó làm thông dịch cho tui, vì khi đi chợ búa tán dóc tui tha hồ noái tiếng Đức Pháp dialek thì ok, nhưng vô văn phòng quan trọng xin giấy phép tắc thì anh Tây này lại nổi tiếng là rất cổ hủ, hiểu mà làm bộ ne le comprends pas, nên định bụng dắt theo Rackel là tôi khỏi phải uốn lưỡi năm lần bảy lượt hể hai tiếng Tây trộn vô một tiếng Đức hầm bà lằng thì có ma nó hiểụ

Rendez-vous của tui là ngày 13 thứ sáu, mà tui là Tỷ Phú Của Thời Gian " mơ theo trăng và thơ-thẩn cùng mây " đâu có thèm coi lịch đâu, sáng nay diện vô quần áo cho bảnh, xức tý dầu thơm, đeo theo cái kiếng dâm cho nó coi du đảng tý, mèn ơi ....giờ hẹn với văn phòng là 11 giờ rõ ràng mà, tui extra đi sớm hơn thường lệ chứ tui là dân đến trễ triền miên khói lửa. Nhìn đồng hồ bự chảng treo trên đỉnh la gare, sao kỳ dzị cà mầy đâu rồi quỷ Bớ Rackel....mầy cho tao leo cây hả mậy ?? Đến quá 11 giờ 5 phút tui mạnh dạn đẩy cửa văn phòng, cô thư ký nhìn tui chờ, tui ấm ớ...

- j´ ai un rendez - vous à 11 heures, mais mon amie n´est pas la, j´ elle attants …( cô ả dòm tờ giấy tui trình ra trên bàn cười cười biết tui là dân hàng Ngoại )
- Oh Madame. C´ est à demain.
- oh pardon, pourquoi à demain, est ce qu´ aujourd´ hui le 13 June ?
- hehhehe Non, madame à demain, aujourd´hui est le 12 Jeudi

Mèn ơi, tui quê tím mặt. Đúng là tại vì tui bị ám ảnh ngày thứ sáu 13 mà, chuyện đó như vầy: Hùi xửa hùi xưa khi tui còn đi học bên Đức, sinh nhật tui rơi nhằm vào ngày 13 thứ sáu ! Cái con số 13 là con số hên, số đề của tui mới ngộ, sinh nhật tui có con bạn gái cùng lớp tên là Claudia, nó hứa sẽ mừng tui ổ bánh sinh nhật, đem vô lớp để ăn chung. Bữa đó tui tới sớm đem bánh trái bỏ tủ lạnh dòm tới dòm lui thấy trong lớp vắng con Claudia, lấy làm lạ ghê nơi ! Tới giờ ra chơi rồi tụi tui cắt bánh bạn bè thầy cô cụng ly chúc tụng tui, một cô giáo nét mặt buồn buồn giờ nầy mới ngập ngừng nói :

- Giờ tui mới thông báo cho các em biết, Claudia sẽ không bao giờ tới lớp nữa,...nó bị tai nạn xe khuya hôm qua xe tông vào gốc cây và đã tắt thở trên đường vào nhà thương ! ....Xin chia buồn cùng các em, các em đã mất ngừơi bạn gái dễ mến...

Trời ơi nụ cười tắt ngay trên môi chúng tôi thật lẹ, tay tôi run run nói thầm:
- Claudia tao cụng ly với mầy ngày 13 thứ sáu !!!

Từ đó hể tới ngày 13 thứ sáu là tui nhớ đến con bạn gáị Nó ám ảnh tui như thế đó. Nay tôi lang thang bên xứ Pháp, thay đổi cuộc đời, thay đổi chỗ ở, thay đổi tuổi đời nhưng tâm hồn ta có quên được đâu qúa khứ Claudi nhỉ ...

Hôm nay mới là thứ năm 12 tây, mà tao đã nhớ mi rồi, vậy mà sáng này nắng chan hòa thật đẹp, tao đeo kiếng dâm đứng góc đường chờ trông ngầu giống giống mấy nường hết sức. Ngày mai mới thật sự là 13 thứ Sáu và rendez – vous của tui, hy vọng là tui hên. Claudi nhớ phò hộ cho tao.

Lúa 9
12 thứ năm 08
Lúa 9
#58 Posted : Thursday, June 19, 2008 9:14:25 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


Die Notbremse im Zug - Cái thắng cứu cấp trên tàu
----------------------------------------------------------------------------------------

Tháng bảy tới này chúng tôi chuẩn bị làm chuyến thăm lại gia đình „ bên Ngoại „ tại Copenhagen Đan mạch, tìm mua vé xe lửa rồi sọan vali đi xa tự dưng kỷ niệm xưa ùa về, chuyện của 25 năm về trước, tôi đã bỏ nước xứ bắc Âu về miền nam lập nghiệp. Trên chuyến xe lửa cuối cùng ấy đã xảy một chuyện khá rùng rợn mỗi khi kể lại người nghe phải ngỡ ngàng và cho rằng tôi quá bạo. Chuyện ấy xảy ra như sau xin kể chuyện các bạn nghe.

Lúc tôi còn thực tập trong viện Rubella Institut tại Copenhagen, xin kể dông dài về Institut này cho các bạn nghe cho vui, trước khi vào „ chuyện rùng rợn „ tiếp. Anh ngữ gọi loại mầm truyền nhiễm này là Rubella, tiếng Đức gọi là Röteln, tiếng Việt mình là Phong chẩn. Bệnh phong chẩn là một chứng bệnh được lây qua nhờ bởi chất lỏng, bệnh này rất hay lây nhất là vào thời kỳ trẻ thơ.

Triệu chứng của bệnh là sưng nổi mề đay trên da gây ngứa ngáy, dễ nhận thấy là bệnh nhân bị nổi mề đay trên mặt trước tiên, vết đỏ đó lan dần khắp thân thể, mề đay sẽ tự biến mất sau một hoặc ba ngày. Bệnh nhân thấy chóng mặt nhức đầu, có thể nóng sốt chút đỉnh, sưng đau sau hai lỗ tai hoặc đau cuống họng. Thật ra bệnh này không gây nguy hiểm tính mạng, tuy nhiên cần quan tâm nhất khi phụ nữ bị lây bệnh mà đang có thai, các siêu vi khuẩn này có thể sẽ xâm nhập vào bào thai và cơ quan y tế bắt buộc người mẹ ấy phải phá thai đi trước khi có hậu quả không tốt cho đứa con khi ra đời.

Serum Institut nghiên cứu về những ống huyết thanh ( Serum ) nhận được từ những bệnh viện hay phòng mạch bác sĩ khác nhau gửi về, đối tượng là phụ nữ trẻ. Ngày nay bệnh Phong chẩn - Rubella – Röteln đã được y khoa có thuốc ngăn ngừa. Ở Đức tại các phòng mạch bác sĩ trẻ em là nơi thực hiện những đợt tiêm ngừa cho trẻ em như Masern-Mumps-Röteln ( Sởi - Quai bị - Phong chẩn ).

Ở đây không phải tôi muốn kể về Rubella Institut, mà kể về lòng tốt của người Đan Mạch và cái may mắn của tôi trong ba năm dài sinh sống nơi đất Nữ hoàng Margrethe II Dänemark. Khi sắp tốt nghiệp trường Laborant, đã qua các cuộc thi, ông hiệu trưởng và thầy hướng dẫn gọi tôi riêng lên văn phòng hỏi chuyện về chỗ thực tập sắp tới, tôi lớ ngớ không biết tìm ở đâu, vì đến xứ người mới được sáu tháng sau lớp sinh ngữ đã vào trường laborant ngay rồi, phải nói tôi chiến đấu thật là gian nan với ngôn ngữ của người tôi cứ đớ như vịt nghe sấm. May mắn có ông bà đỡ đầu Äge Sand cùng vợ là cô giáo Eva, hai người đã tận tình giúp đỡ tôi như con ruột.

Cơ duyên gặp họ là vì, họ đến hội đồng tỵ nạn lên tiếng nhận giúp kẻ mồ côi, qua Hội Đồng tỵ nạn Danish thời ấy Ô.B Äge và Eva đã liên lạc với tôi khi tôi còn ở bên đảo tỵ nạn Mã Lai Á chưa qua tới. Sang Dänemark độ vài tuần ông bà đón tôi về nhà ở chung. Vì thế tôi tiến bộ rất nhanh. Ông Äge có văn phòng làm việc tại nhà, ông là kiến trúc sư, Eva là cô giáo và có hai người con, đứa lớn là Lisberth, trai út là Jens Ulrik, khi tôi vào gia đình họ tôi trở thành chị lớn „ store søster „.

Tiếng Danish nói trọ trẹ khó nghe cứ như nuốt trửng từng chữ trong cuống họng. Hai ông hiểu trưởng và thầy hướng dẫn rất thương tôi và giới thiệu tôi đến Serum Institut ở Copephagen này, qua sự giới thiệu quen lớn ấy dĩ nhiên tôi được nhận làm thí nghiệm viên.

Bạn đồng nghiệp cùng phòng đến nay tôi không nhớ hết tên, vì lâu quá rồi, hầu hết là các vị bác sĩ và các nhân viên viện, trong đó có hai người bạn gái tên ....ban đầu chả ưa gì tôi, vì tôi hay lạng quạng làm sai thí nghiệm phòng giao phó, họ chỉ trích, còn tôi thì hay tự ái, nhưng được cái là tôi xuề xòa mau quên nên chỉ một thời gian ngắn sau đó hai người bạn đó trở thành bạn đồng nghiệp thân nhất của tôi. Phòng ăn nơi nghỉ giải lao của Lab là nơi trò chuyện, đọc báo, Ulla là đứa hay đan áo và tôi thì thích ngồi nghe nhất là nỗi nhớ nhà kinh khủng và lo lắng trước một tương lai chưa biết ngã ngũ về đâu, về Tây Đức hay ở lại Đan mạch vào trường nha khoa như mơ ước ??

Ngày nào hai đứa đồng nghiệp cũng rù rì bảo tôi: „ Trong khi nghỉ trưa mầy vào phòng gọi qua cho chồng tương lai đi „. Hmm tao không dám, sợ sở phát giác đâm phiền. Không sao đâu gọi ngắn hỏi han vài câu thôi chả sợ. Ê tụi tao không thể hiểu nổi tụi mày mới quen nhau có hai năm, gặp nhau mới vài lần mà đòi làm đám cưới, tao thấy hơi gay go à nha, rồi sau đám cưới mày về bển theo chồng hả ? Ờ. Mầy lo chạy ra Sở Thất Nghiệp Arbejdsløse Forsikring - Unemployed Insurance thông báo về dự định của mầy chưa ? Thông báo gì ?! Trời, mầy ra trường tháng 8 này thì mầy chính thức là cán sự phòng thí nghiệm nếu mày chưa tìm ra việc mà dọn nhà theo chồng sang nước ngoài thì phải đăng ký trước, để nhỡ bên đó không xong mầy quay về Đan mạch mầy được lãnh trợ cấp đó, chớ có bỏ qua cơ hội mất hết quyền lợi „

Tôi cảm ơn tụi nó quá, ngày cưới thì cận kề nên tôi vội vã chạy ra văn phòng đăng ký ngày tháng năm ra trường và ngày dọn đi khỏi Đan mạch, văn phòng trợ cấp thất nghiệp Copenhagen hứa cấp cho tôi ba tháng tiền lương của một nhân viên thực thụ. Trị giá là số tiền khá lớn cho tôi dằn túi làm của hồi môn theo chồng về Tây Đức. Nếu như bạn đồng nghiệp lần đó không chỉ dẫn tận tình thì làm sao tôi biết chớ, dân ngoại quốc mới lớ ngớ sang học hành vừa xong một ngôn ngữ lạ lại lục đục dọn về nơi khác làm lại từ đầu. Rõ là cái số của tôi nó lận đận như thế đấy. Nhưng an ủi là hay gặp nhiều bạn tốt và may mắn.

Sau ngày cưới, chồng tôi và gia đình anh đã lái xe về lại Tây Đức để kịp đi làm, tôi còn phải ở lại thu xếp trả nhà Lejlighed, đồ đạt nào không mang theo vứt bớt, còn quà cưới lung tung bỏ vào thùng đóng gửi đi bưu điện, nguyên nhân chính còn giữ tôi lại Đan mạch là vì tiền thất nghiệp chưa nhận được, số tiền đó đối với kẻ tay trắng sang xứ khác sinh sống như tôi là số tiền khá to.

Trên chuyến xe lửa cuối cùng về nhà chồng trong đêm ấy….


Lúa 9 Roseheart

20.06.08

( còn tiếp )

Lúa 9
#59 Posted : Wednesday, June 25, 2008 9:31:17 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Die Notbremse im Zug - Cái thắng cứu cấp trên tàu


( tiếp theo và hết )

Trên chuyến xe lửa cuối cùng trong đêm ấy, sau khi chia tay với chị và các cháu ngay nhà gare Köbenhaven, tôi đẩy valise chen qua hành lang đông đúc người ta và hành lý chật chội, cho đến khi tìm cho mình một chỗ ngồi ưng ý cạnh cửa sổ. Cất hành lý xong xuôi, ngồi thở phào dựa đầu vào cửa sổ nghĩ ngợi mông lung, nhìn bóng cây ven đường với những mái nhà thấp thoáng sau cánh đồng phẳng lặng rớt lại sau lưng, Bắc Âu càng lúc càng xa.

Từ giã những kỷ niệm vui buồn, mà chắc chắn nơi ấy buồn nhiều hơn vui. Thủ đô Đan mạch đối với tôi còn quá mới, ba năm dài sống nơi ấy cắm đầu cắm cổ học nào có thì giờ để biết gì khác ngoài đi lễ nhà thờ và sinh hoạt trong ca đoàn. Họ là bạn thân và chia sẻ với tôi nhiều nhất đó. Gia đình anh chị tôi cũng còn lại trên miền Bắc ấy. Tôi nhớ hình ảnh chị tôi và các cháu khi chia tay tôi nơi sân gare. Anh rể tôi nhìn tôi lắc đầu thương hại:
- Nhỏ nay qua bển phải học một sinh ngữ mới nữa !
Tôi cười tự tin trả lời khôi hài: „ Em đâu có ngán, em còn khoái học thêm tiếng Đức ngữ nữa, vì anh nghĩ coi Âu châu ai mà nói tiếng Danish chứ hihi !“

Trời tối dần xuống hồi nào tôi cũng chẳng hay, suy tư làm tôi bận rộn đầu óc, nghĩ về những ngày vui buồn đời tỵ nạn đã qua, lo lắng về tương lai sắp tới. Bỏ một nơi nầy để về một nơi khác làm lại từ đầu. Cái gì cũng mới đang chờ đợi tôi đây. Thỉnh thoảng tàu đổ lại một bến nào đó tên thành phố lạ hoắc cho hành khách xuống và đón khách mới bước lên, ông soát vé đội mũ vận uniform đi từng toa soát vé, rồi ông khác khám thông hành, vì thời đó biên giới tại các nước Âu châu chưa thông thương như hiện nay. Tôi cẩn thận nhét kỹ giấy tờ thông hành vé xe và tiền bạc trong cái bóp xách tay, ôm cứng vào ngực. Cùng ngồi trong toa với tôi có những bốn năm người khách khác, lơ đễnh nhìn người lên người xuống tàu, tôi không màng để ý, phút cuối quá mệt mỏi mí mắt muốn sụp xuống, may quá lựa lúc đó vắng khách tôi bèn lôi cái ghế đối diện dài thêm ra làm chỗ nằm, đặt người nằm dài xuống tôi thiếp nhanh vào giấc ngủ.


Toa tôi đang nằm một mình thật sướng, xe chạy run run giữa đêm khuya đang ngủ tôi nghe thấy tiếng rầm rầm của bánh xe nghiến trên đường rầy.
- Ihre Fahrkarte, bitte ! your ticket, please.

Lại ông soát vé, tôi nhỗm người dậy móc bóp chìa vé ra cho ông coi, ông đọc gật đầu rồi trả lại cho tôi. Khi bước ra khỏi toa ông ta không quên đóng cửa lại như cũ, muốn chắc ăn hơn tôi đẩy cửa kín lại chút nữa, kéo lại luôn tấm màn che. Nằm xuống và ngủ tiếp, thật say, dưới mặt đường rầy bánh xe vẫn đang rầm rập rầm rập ...Chiếc tàu lao nhanh trong bóng đêm mang tôi về hướng Tây Đức, bỏ hẳn lại sau lưng miền bắc Âu nhiều kỷ niệm khuôn mặt gia đình bạn bè thân yêu của tôi.

Bỗng dường như tôi thấy một bóng đen lướt thật nhanh qua mặt tôi. Đúng là một cái bóng đen của người đàn ông trong đêm tối. Tôi đang mê hay tỉnh đây ta ? hé mắt nhìn quanh, không bóng người nào cả, im lặng như tờ quanh tôi, nhưng...ơ kìa cánh cửa toa hé mở tức là có người đã mở cửa khi tôi đang ngủ, sao tôi lại không nghe thấy nhỉ ?! Tấm màn lung lay trong gió lạnh. Một cảm giác rờn rợn trùm xuống tôi, định hồn lại chút nữa để biết mình đang ở đâu, tôi luồn tay xuống cái áo lót gối đầu nơi tôi dấu cái bóp chứa tòan đồ quan trọng, tôi thất kinh nghĩ nhanh: „ Trời !! Cái bóp không cánh mà bay rồi ! „

Tôi đứng dậy lao người nhanh ra ngoài hành lang, ngó quanh quất, bên trái rồi phải, không có gì cả, không một bóng người, tai tôi vẫn đang nghe tiếng rầm rập của bánh xe lửa nghiến trên đường rầy. Tôi luống cuống muốn hét to, nhưng lưỡi tôi líu lại, nói không ra lời, Danish càng không được vì tàu này chở toàn du khách ngoại quốc họ làm gì hiểu Đan ngữ chứ, đầu óc không còn chút sáng suốt gì nữa cả, tôi cố moi vốn tiếng Anh của mình ra, tôi hét: „ Help, help me, please...Help me !“ Tiếng rần rần và tiếng gió giữa đêm át luôn tiếng la cầu cứu của tôi, mỗi giang phòng người ta đều khép cửa và chìm vào giấc ngủ ! Tôi sắp bật khóc khi nghĩ thân gái cô độc mất hết giấy tờ, passport, vé xe và tiền bạc làm sao tôi về tới Tây Đức sum họp cùng chồng mới cưới đây ?! Nỗi lo sợ ập lên đầu tôi, tôi mếu máo hét lớn lần nữa hy vọng có người đến cứu mình „ Can somebody help me ???? „ Trả lời tôi là tiếng gió hú và tiếng vùn vụt của chiếc xe lửa lao nhanh trong màn đêm.

Tôi cuống cuồng quay lại toa mình khi nãy, nhìn quanh quất, một bóng tối âm u rùn rợn, chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi, không chờ đợi lâu lắc, tôi dẩm chân lên ghế đệm, vói tay dùng hết sức mình kéo một cái thật mạnh. Một tiếng hú ghê rợn vang lên trong bóng đêm, xe kéo lê lết đoạn dài hú, xình xịch xình xịch...trước khi dừng lại hẳn...

Đó là cái thắng cứu cấp màu đỏ gắn trên tường ngay góc phòng, phòng nào cũng có cái thắng cứu cấp này hờ khi nguy biến. Trường hợp tôi đúng là trường hợp khẩn cấp mà ! Các bạn có thể tưởng tượng trong một giây thôi là nguyên một đoàn tàu dài trên đó chở nào xe hơi, hành lý và khách bị kéo giật lại, tiếng kêu của thắng gấp rít nghiền lên mặt đường rầy, tiếng hú tiếng rít lê ấy giờ nghĩ lại mới kinh dị làm sao ! Cho đến khi chiếc xe lửa dừng hẳn lại, giữa là ruộng bao la, tôi nghĩ vậy, trời tối om như mực tôi không thấy gì bên ngoài.
Cái đèn cứu cấp trong toa tôi chớp chớp liên tục kêu e e e e...mặc nó tôi mừng vì tôi đã hành xữ kịp lúc, có thế mọi người mới nghe tiếng tôi kêu cứu chứ.

Bao nhiêu người đang nằm ngủ trong cabine của họ, mắt say ngủ chạy qua bên tôi hỏi han „ What ´s happning with you ? „ nhiều người hỏi lung tung lang tang tôi cốc cần nghe hay hiểu tôi chỉ nhắm vào một người khách nói tiếng English đang đứng cạnh tôi vì nếu như bây giờ ngài soát vé bước tới xổ tiếng Đức làm sao tôi giải thích đây chớ ! Tôi có học vài ba trang tiếng Đức lấy vốn hồi môn theo chồng làm sao đủ giải thích truyện „ trinh thám „ này đây, biết nói bập bỏm vài câu tiếng Anh moi ra xài lúc này thật là phúc, tôi cố gắng giải thích : „ My passport, my ticket, my money re go away „; „ go away, re you sure you have lost them ? „ Yes, of course, i am “. Phái đoàn an ninh bảo vệ xe đến bên tôi lập biên bản, họ đã tắt bóng đèn đỏ chớp chớp trên toa tôi rồi, tàu vẫn còn lắm nhôn nhao vì đang nằm chình ình giữa bãi ruộng trống, ông khách người Anh nói được tiếng Đức quay sang giải thích cho họ hiểu những gì tôi kể cho ông ta nghe. Tôi cảm động cảm ơn ông ta, và xe lên đường chạy tiếp.

Tôi ngồi một mình trong cabine của mình, liếc canh chừng bên trên còn lại cái valise, gia tài về nhà chồng của tôi đó, nhưng cái tánh tôi khi lo sợ đến tột độ tôi lại càng bình tỉnh một cách lạ thường. Trời phú cho tôi bản lĩnh đó, có lẽ chuyến vượt biên đầy hiểm nguy và ngày tháng sống cô đơn đi học ra về một mình đã luyện cho tôi cái tính ấy. Ai lo cho mình ngoài mình đây ha ?

Đến trạm kế, tàu dừng lại, tôi sợ họ không đuổi tôi xuống vì trong tay tôi không còn gì cả, rồi tôi làm sao đây giữa đường giữa chợ !! Bỗng trước khi xe lửa chạy tiếp, ông soát vé đến ngay cửa toa lấy tay ngoắc ra hiệu bảo tôi đi theo sau ông, tôi ngạc nhiên, nhíu mày suy nghĩ, có phải ông này là ông của đêm qua không ? Đêm qua khuya vừa mệt vừa tối tôi nhớ mặt không kỹ, kệ cứ ngoan ngoan theo sau ông ta. Đến một toilet gần ngay cửa ra vào, ông đứng chận ngay cửa chỉ tôi:

- Phải cái ví này của bà không ?

Tôi ồ lên một tiếng to mừng rỡ: “ Yes that is, that is my handbag “. Tôi vội vã bước tới cầm cái bóp mở ra xem, tất cả còn nguyên si trong ấy passport vé xe tiền….Không mất thứ chi. Lạ nhỉ ? Có lẽ vì tôi phản ứng quá nhanh quá đột ngột làm tên trộm nào đó hoảng không làm gì kịp nên đã vứt cái bóp tôi lại trong phòng toilett này chăng ? Quả là trong cái rủi nó còn có cái may.

Nhờ chuyến xe cuối cùng xảy ra tai nạn bất ngờ ấy nên giờ đây tôi còn có chuyện để kể hoài, mà người ngồi nghe bao giờ cũng tự đặt cho mình một dấu hỏi : “ Đặt trường hợp tôi bị như thế tôi sẽ làm sao ta ?? “. Riêng tôi sau này sống lâu năm trên đất nước Đức, ngôn ngữ này không còn lạ lùng gì nữa đối với tôi, nên hiểu rằng hành động kéo thắng cứu cấp trên tàu, nếu như không có lý do chính đáng có lẽ sẽ bị phạt nặng về tội làm hư hại xe, làm cản trở công việc của nhân viên tàu và làm mất an ninh của hành khách khác nữa.

Và cảm giác khi ngồi xe lửa ở Âu châu vẫn là một việc thú vị, ngồi ngắm ra cửa sổ tôi thích thả hồn theo mây bay trên không mặc cho kỷ niệm xưa tràn về....

Võ thị Trúc Giang - Lúa 9 Roseheart
25.06.08
Lúa 9
#60 Posted : Tuesday, July 15, 2008 6:46:42 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Chị PC và các chị các bạn của PNV thân mến,

Từ khi vào hè cho đến nay Lúa bận lung tung beng ngoài vườn vì vườn lớn quá mà trồng trọt cũng là một thú vui của Lúa giống như viết lách vậy. Vừa cuốc đất trồng rau vừa nghe chim muông hót, nắng ấm thỉnh thoảng ngắm mưa rơi, ban đêm trăng lên dịu vặt sau lùm cây. Có lẽ nhờ cảnh thần tiên này mà thời gian về sau Lúa có ý để viết thật là nhiều, lẽ nào " nhờ " hai con đã dọn xa nhà và không còn làm nhà hàng như xưa nữa ?! Rảnh rang hơn xưa nên viết nhiều hơn xưa chăng?? Nhưng nếu chỉ ngồi nhà thì lấy ý đâu ra mà viết hở?? Muốn viết về cuộc đời ta phải tiếp xúc phải đụng chạm với đời thường thì mới đủ hiểu biết tâm lý nhân vật để kết thành cấu trúc hoàn thành một câu chuyện được chớ.

Khi mới bắt đầu chơi Net Đặc Trưng, vào DT tháng 8 thì chỉ hai tháng sau Tuyển tập Đây Mưa Kia Nắng ra đời, ngẫm số phận ĐMKN cũng vui vui. Rồi từ đó viết liên tu bất tận không ngừng nghỉ cho tới phút này, tập Thà Như Giòng Nước Chảy đang sửa soạn sửa chính tả và layout, in ấn và sẽ ra đời tại Paris tháng 9 này.

Mời vào đây xem http://dactrung.net/phor...m.aspx?m=337081&mpage=3 ( Thà như giòng nước chảy - xb 2008 )
và song song đó tập truyện kế tiếp tựa rất dễ thương là " Kẻ té giếng " hy vọng cũng sẽ ra đời trong năm nay 2008 ( nếu kịp ). Như vậy dòng ý tưởng chảy tuôn như suối dài và mát như sông không cạn bao giờ. Sợ nhất là cuộc đời không còn gì nữa thú vị để gây cảm hứng cho ta viết. Lo lắng điều này hẳn là thừa vì ta có " lấy cái Tôi của ta " mà viết đâu mà sợ cạn nguồn hứng thú khi viết văn. Cuộc đời và Tình yêu đối với Quê hương, Đồng loại, đối với Thiên nhiên vẫn là đề tài bất tận phải không chị PC và các chị, các bạn ?

Đêm nay tự dưng nhớ là mình còn bạn bè trong này, mà Thy đã luôn nhắc nhở " Lúa chớ quên nha !". Xin lỗi chị PC và các chị, mùa hè bận quá lu bu trồng cà trồng rau trồng mướp, rãnh sẽ post hình cho chị PC và các chị xem. Chúc các chị, các bạn PNV luôn vui tươi như mùa hè thật đẹp.

Võ thị Trúc Giang - Lúa 9 KissesbeerchugRoseheart

Users browsing this topic
Guest
4 Pages<1234>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.