Giọt lệ cho dân tôi
Ba mươi hai năm
Hơn nửa đời người
Chưa một lần về quê
Lòng vẫn nhớ bờ đê làng cũ
Ba mươi hai năm
vận theo dòng nước lũ
Đời dập vùi
co’ còn niềm vui nào hơn
Chắt chiu từng mảnh áo sờn
từng đồng lon đổi bạc
Từng đêm dài tàn canh mắt lạc
Ghi lại tâm hồn đổi những trang thơ
Quyên góp từ tâm,
Đem về nuôi em nhỏ
Mà bọn người áo đỏ bỏ rừng sâu !
Cũng những tâm đau
Góp gom thành chiếc nạng,
chiê’c xe lăn và viên thuốc trị đau ...
Cũng chẳng đủ vào đâu !
Nhưng! dẫu sao ...
Cũng tình người nhỏ bé
Xin người cùng quê Me.
Chúng ta cùng chiến tuyến, khác đường đi
Trăm lối mòn
cùng chung một hướng đi
Tôi với người, dòng máu đỏ Việt Nam
Đời lưu lạc và nỗi buồn vong quốc!
Thì người ơi,
Xin đừng trách nhau chi
Người vững mạnh, đem tâm về cải hóa
Tôi chỉ xin làm người an ủi niềm đau.
Ba mươi hai năm chất ngất u sầu,
Bao hận tủi – một kiếp đời đen bạc !
Tôi xin đem Tình Người làm bandaid
Vá víu tạm thời những mảnh hồn hoang
Chở che ai đêm giông bão gian nan
Sưởi ấm lại lòng Anh thương binh cũ
Và bát cơm vừa đủ
cho cụ già tứ cố vô thân
Trái tim tôi rạn vỡ đã bao lần
vẫn đều nhịp
bên cuộc đời vô nghĩa!
Mai này,
khi về thăm đất Me.
sẽ dịu dàng ôm lấy vết hằn xưa
sẽ dang tay đón nhận những hạt mưa
để gột rửa hết u buồn đất nước...
Mai này,
sẽ lau khô giòng lê.
để Tình Người được lan khắp đồng không
Mai này...
TiêuSa
(2007)