Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tư Lé Kiều Luận
Văn Quân
#1 Posted : Saturday, September 1, 2007 4:00:00 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tư Lé KIỀU LUẬN

Truyện vui trường thiên của tác giả Tư Lé

Lưu ý:

Tư Lé KIỀ LUẬN là tập tuyện vui trường thiên mà các nhân vật đều thuộc giới bình dân cho nên cách ăn nói sẽ không được cao kỳ lưu loát và đúng với chính tả, xin đọc giả đừng lưu tâm.

Tư Lé cẩn cáo .

________________

Tư Lé KIỀU LUẬN

Tác giả: Tư Lé

Hồi tía tui còn sống, cứ ăn cơm trưa xong Tư tui thường leo lên cái đi quăn nằm kê đầu trên cánh tay của tía để ngủ trưa. Tía tui dỗ giất cho tui bằng cách đọc chiện Thí Kìu. Hồi đó Tư tui nhỏ hếu, nghe thời nghe dậy chứ có hiểu cái cóc khô gì đâu, nhưng mà nhờ cái dọng ngâm thơ rù rù và cái mùi hôi quen thuột của tía cho nên Tư tui ngủ khò hồi nào hổng biết. Bây giờ tía chết mất đất rồi, muốn nghe lại cái dọng ngâm thơ rù rù rè rè nhứt là muốn kiếm lại cái mùi hôi ngọt ngào thương mến của ổng thì tới tết công gô mới có. Tía ơi, Tư Lé đương nhớ tía!

Lớn lên, Tư tui mới lò mò kiếm cái cuốn Thí Kìu để tối tối lật một trang dừa đánh dần dừa đọc dậy mà riếc rồi cuốn Thí Kìu cũng hết và Tư Lé cũng thuộc lòng được một mớ, nhờ dậy mà khi nhậu nhẹt với bè bạn cũng có chút chút để nhả nọc phung hơi góp phần với mấy ông lu linh tụ tập thành "tau đàng nhị thập bá xí lạng" làm thơ con cóc "Con cóc trong han, Con cóc ngồi đó, Con cóc nhảy ra, Con cóc nhảy vô, Con cóc ngồi đó".

Những lúc nhậu nhẹt như vậy, mấy ông bạn lu linh khi đã lừ nhừ lè nhè, hết mẹ nó nguồn thơ con cóc sần sùi bèn quay sang Tư Lé tui để vấn Kìu.

"Ê Tư Lé, chú mầy làm ơn nói sơ sơ cho tụi nầy biết về cái cô Thí Kìu được hông ?"

"Tư tui hổng nhớ hết, chỉ nhớ sương sương, tui hiểu sao kể dậy, chịu nghe hông ?"

"Ít ít nghe cũng được, nghe hết chiện thì ngồi ở gốc cây me nầy tới sáng cũng chưa hết!"

"Vậy thì Tư tui xin kể dắn tắt:

Cô Thí Kìu nầy là một cô con gái đàn bà nử nhi đẹp đẻ xinh tươi mĩ mìu tuổi hổng biết bao nhiêu nhưng tóc của cổ thắt bím gọn gàn có kẹp lòng thòng thêm con gà mái tơ "Nữ tử thập ngũ tuế kê nhi tự" vì dậy Tư tui đán mò cổ chừng mười bốn mười lăm tuổi gì đó. Mắt của cổ nhỏ xíu mà cổ mút cả thùng nước đổ vô cho nên Tư tui thấy cập mắt của cổ long lanh xanh biết như làn nước mùa Thu " Nhởn quang thu thỉ". Hỏng biết mắt Tư Lé tui có thấy đúng hay không, hay là tại có hơi men cho nên mới thấy cập chưng mài của cổ nó rậm rạp như hai trái núi mùa Xưng "Mi đạm xưng sơn" . . .

"Ê Tư Lé, tui thắt mắt . . .Cái mặt của cô Thí Kiều nhỏ hếu làm sao mà cổ chịu nỗi hai trái núi bự tổ chản nằm trêm chơn mài của cổ hả ông nội?

"Chèn ơi! Cha làm Tư tui giựt mình quên mẹ nó hết rồi, hổng biết đã kể được tới đâu . . .Hỏi gì bất tử quá dậy cha ? . . .Chiện kể dậy thì Tư Lé nầy hiểu dậy và kể lại cho nghe chứ hông phải do Tư Lé nầy đẻ ra chiện đó để mà nấm chắt ngọn ngành trả lời thắt mắt của cha! . . .Nhưng theo Tư tui thì hỏng có gì là lạ hết bởi vì cô Thí Kiều còn một cô em gái nữa tên là Thí Dân mà cả hai cô điều có hai cái khuôn mặt tròn do, lớn như cái mặt trăng sáng. Mà trên mặt trăng thì thiếu cha gì núi đồi sông lạch. Tư tui nghĩ, hỏng phải cổ có hai trái núi treo tòn teng trên chơn mài mà chắc còn có vài ngọn núi cao chót vót khác trên cái thân hình nở nang đầy đặng của cổ nữa á! Gõ gàng chưa cha nội?"

"Ừa hé. . .Chú Tư mầy cắt nghĩa nghe cũng được, thôi kể tiếp đi . . ."

"Có lí lắm chứ bộ, chuyện gì điều có thể có, có thể xảy ra, chẳng hạn Tư tui có một anh bạn mới quen tên Cu Quét Sờ ảnh có đề cập tới một cái mặt có cái cẳng lòi ra (*), Tư tui đương nôn nóng trong cái dạ, đang kiếm đường tới nhà ảnh coi cho bằng được cái mặt dị họm đó . . ."

"Thôi mà, thắt mắt có một chút hỏng được sao Tư Lé . . .Hiểu rồi . . .Kể tiếp đi thằng ông nội!"

"Muốn nghe nghe tiếp thiệt hôn? Xỉn hết trơn rồi, mắt nhướng hết lên mà còn kìu với cống gì nữa ? Thôi dìa đi ngủ hé, ngày mai ra đây nhậu nghe tui kể tiếp . . ."

(còn tiếp)
ngodong
#2 Posted : Saturday, September 1, 2007 11:23:55 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cám ơn VQ mang TL Kiều Luận về đây.
hongkhackimmai
#3 Posted : Sunday, September 2, 2007 1:12:07 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
quote:
Gởi bởi Văn Quân

Tư Lé KIỀU LUẬN

Truyện vui trường thiên của tác giả Tư Lé

Lưu ý:

Tư Lé KIỀ LUẬN là tập tuyện vui trường thiên mà các nhân vật đều thuộc giới bình dân cho nên cách ăn nói sẽ không được cao kỳ lưu loát và đúng với chính tả, xin đọc giả đừng lưu tâm.

Tư Lé cẩn cáo .

________________

Tư Lé KIỀU LUẬN

Tác giả: Tư Lé

Hồi tía tui còn sống, cứ ăn cơm trưa xong Tư tui thường leo lên cái đi quăn nằm kê đầu trên cánh tay của tía để ngủ trưa. Tía tui dỗ giất cho tui bằng cách đọc chiện Thí Kìu. Hồi đó Tư tui nhỏ hếu, nghe thời nghe dậy chứ có hiểu cái cóc khô gì đâu, nhưng mà nhờ cái dọng ngâm thơ rù rù và cái mùi hôi quen thuột của tía cho nên Tư tui ngủ khò hồi nào hổng biết. Bây giờ tía chết mất đất rồi, muốn nghe lại cái dọng ngâm thơ rù rù rè rè nhứt là muốn kiếm lại cái mùi hôi ngọt ngào thương mến của ổng thì tới tết công gô mới có. Tía ơi, Tư Lé đương nhớ tía!

Lớn lên, Tư tui mới lò mò kiếm cái cuốn Thí Kìu để tối tối lật một trang dừa đánh dần dừa đọc dậy mà riếc rồi cuốn Thí Kìu cũng hết và Tư Lé cũng thuộc lòng được một mớ, nhờ dậy mà khi nhậu nhẹt với bè bạn cũng có chút chút để nhả nọc phung hơi góp phần với mấy ông lu linh tụ tập thành "tau đàng nhị thập bá xí lạng" làm thơ con cóc "Con cóc trong han, Con cóc ngồi đó, Con cóc nhảy ra, Con cóc nhảy , Con cóc ngồi đó".

Những lúc nhậu nhẹt như vậy, mấy ông bạn lu linh khi đã lừ nhừ lè nhè, hết mẹ nó nguồn thơ con cóc sần sùi bèn quay sang Tư Lé tui để vấn Kìu.

"Ê Tư Lé, chú mầy làm ơn nói sơ sơ cho tụi nầy biết về cái cô Thí Kìu được hông ?"

"Tư tui hổng nhớ hết, chỉ nhớ sương sương, tui hiểu sao kể dậy, chịu nghe hông ?"

"Ít ít nghe cũng được, nghe hết chiện thì ngồi ở gốc cây me nầy tới sáng cũng chưa hết!"

"Vậy thì Tư tui xin kể dắn tắt:

Cô Thí Kìu nầy là một cô con gái đàn bà nử nhi đẹp đẻ xinh tươi mĩ mìu tuổi hổng biết bao nhiêu nhưng tóc của cổ thắt bím gọn gàn có kẹp lòng thòng thêm con gà mái tơ "Nữ tử thập ngũ tuế kê nhi tự" dậy Tư tui đán mò cổ chừng mười bốn mười lăm tuổi gì đó. Mắt của cổ nhỏ xíu mà cổ mút cả thùng nước đổ cho nên Tư tui thấy cập mắt của cổ long lanh xanh biết như làn nước mùa Thu " Nhởn quang thu thỉ". Hỏng biết mắt Tư Lé tui có thấy đúng hay không, hay là tại có hơi men cho nên mới thấy cập chưng mài của cổ nó rậm rạp như hai trái núi mùa Xưng "Mi đạm xưng sơn" . . .

"Ê Tư Lé, tui thắt mắt . . .Cái mặt của cô Thí Kiều nhỏ hếu làm sao mà cổ chịu nỗi hai trái núi bự tổ chản nằm trêm chơn mài của cổ hả ông nội?

"Chèn ơi! Cha làm Tư tui giựt mình quên mẹ nó hết rồi, hổng biết đã kể được tới đâu . . .Hỏi gì bất tử quá dậy cha ? . . .Chiện kể dậy thì Tư Lé nầy hiểu dậy và kể lại cho nghe chứ hông phải do Tư Lé nầy đẻ ra chiện đó để mà nấm chắt ngọn ngành trả lời thắt mắt của cha! . . .Nhưng theo Tư tui thì hỏng có gì là lạ hết bởi vì cô Thí Kiều còn một cô em gái nữa tên là Thí Dân mà cả hai cô điều có hai cái khuôn mặt tròn do, lớn như cái mặt trăng sáng. Mà trên mặt trăng thì thiếu cha gì núi đồi sông lạch. Tư tui nghĩ, hỏng phải cổ có hai trái núi treo tòn teng trên chơn mài mà chắc còn có vài ngọn núi cao chót vót khác trên cái thân hình nở nang đầy đặng của cổ nữa á! Gõ gàng chưa cha nội?"

"Ừa hé. . .Chú Tư mầy cắt nghĩa nghe cũng được, thôi kể tiếp đi . . ."

"Có lí lắm chứ bộ, chuyện gì điều có thể có, có thể xảy ra, chẳng hạn Tư tui có một anh bạn mới quen tên Cu Quét Sờ ảnh có đề cập tới một cái mặt có cái cẳng lòi ra (*), Tư tui đương nôn nóng trong cái dạ, đang kiếm đường tới nhà ảnh coi cho bằng được cái mặt dị họm đó . . ."

"Thôi mà, thắt mắt có một chút hỏng được sao Tư Lé . . .Hiểu rồi . . .Kể tiếp đi thằng ông nội!"

"Muốn nghe nghe tiếp thiệt hôn? Xỉn hết trơn rồi, mắt nhướng hết lên mà còn kìu với cống gì nữa ? Thôi dìa đi ngủ hé, ngày mai ra đây nhậu nghe tui kể tiếp . . ."

(còn tiếp)





Nếu đã giết giăng bằng tiếng... bình giân thì phải giết từ đầu đến đui , chứ tui thí anh Tư còn nói chử tập tàng wá à nhen. Khi thì giết giăng xỉn xỉn, khi thì giết giăng đờn hườn đúng chính tả. Mẹ, nghe hơi lai kăng ông địa đó cha !
Mí cái chử tui hai lai đỏ đỏ đó , Tư Lé coi sửa lợi cho đúng con cá lia thia hay con cá dàng; con cá làng wàng hay con cá bống tiu , con chó nó liu thiu hay con chó nó đương ù mèn...
Thui, tui ghé wa đấu láo đấu thiệt dới anh Tư chúc cho dui. Bái bai Tư Lé. Xí du lây thờ.
Văn Quân
#4 Posted : Sunday, September 2, 2007 10:48:14 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
[quote][i]Gởi bởi hongkhackimmai

Chị HKKM kính mến,

VQ cố gắng lắm mới đưa được TLKL về đây trên diễn đàn nầy đó Chị !

Thôi thì TL viết sao thìchúng ta đọc vậy để qua đi cơn mệt nhọc hằng ngày. Chúng ta đọc và có thể hiểu được cách viết của TL là quý rồi chị HKKM ơi.

Thân kính,

VQ Cooling
gdt
#5 Posted : Monday, September 3, 2007 8:33:12 AM(UTC)
gdt

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 653
Points: 0

quote:
Gởi bởi Văn Quân

Tư Lé KIỀ LUẬN là tập tuyện vui trường thiên mà các nhân vật đều thuộc giới bình dân cho nên cách ăn nói sẽ không được cao kỳ lưu loát và đúng với chính tả, xin đọc giả đừng lưu tâm.

Tư Lé cẩn cáo .

________________




Approve

cảm ơn chú Tư và VQ
Văn Quân
#6 Posted : Monday, September 3, 2007 1:56:42 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tư Lé Kiều Luận (tiếp theo)

"Chèn ơi, bốn năm đứa mà mới có 6 xị nếp than đã thấy lờ đờ rồi mấy cha nội ? .. Ngăm thơ ngăm thẩn gì gì dó cho vui đi mấy cha . . ."

"Tư Lé chú mầy nè, một đám ở đây người nào người nấy cũng có mấy bồ thơ trong bụng mà hỏng ai chiệu xổ ra cho bà con nghe, uống rịu mà hỏng có thơ là hỏng có đặng rồi đó . . .Còn níu hỏng có ai xướng thơ thì tui thét mét thiêm với chú Tư Lé nửa đó ! . . ."

"Ừa, thắt mắt gì thì hỏi liền bây giờ đi, đừng để lát nữa trong khi tui đang kể tiếp chiện Thí Kìu thì lại nhảy ào vô chận ngang cái bản họng làm tui cụt hứng. Chắc hồi xưa cha nầy biết thắt mắt từ khi còn ở trong bụng mẹ của chả nên bây giờ thắt mắt hoài . . ."

"Chú Tư mầy coi dậy mà đoán đúng quá xá cở thợ mộc: hồi đó còn ở trong bụng má tui, mỗi lần thấy mặt ông già, tui chạy tới mừng ổng, ổng hổng thèm ngó quay mặt bỏ đi khiến tới bây giờ tui vẫn còn thét mét hông hiểu tại sao ổng giận tui, đó là cái cớ sự tại sao tui biết thét mét từ trong bụng mẹ như dậy."

"Thôi đủ rồi cha nội, bây giờ muốn thắt mắt cái giống gì?"

"Cái cô Thí Kìu của chú Tư mầy á! Cổ là người ở xứ nào dậy hả Tư, Sóc Treng, Trè Vinh, Nhe Trang hay Sè Gòn? Sao kiêu cổ lè Thí Kiều?"

"Hỏi gì nhiều dậy cha? Còn cha là người xứ nào mà e với è không dậy ?"

"Cùng quê với cái anh hề Quài Linh trên ti vi đó . . "

"Hèn chi! . . .Quê của cô Thí Kìu ở xứ Bắc Kinh Phong (Bắc Kinh) xa tuốt bên nước Hoa Trung lận. Ba của cổ tên là Hai Tùng (Lưỡng Tùng) nhản hiệu là đi chinh chiến rồi mới chết (Tử-Chinh) má của cổ tên là Sông (Hà). Ổng bả ngủ hoài hổng có con cho nên má của cổ mới tới một cái miếu ở núi trồng Hành (Hành Sơn) để khấn vái, bà nằm chiêm bao thấy một ông già cho 3 nhánh bông đàu màu tím tím pha trắng trắng, một nhánh đã có trái, một nhánh bông mới hum húp và một nhánh bông đã nở rộ nhưng đã héo tàn hết phân nửa. Tỉnh dậy bà đem chiêm bao hỏi một ông thầy bói rờ mu rùa. Ông thầy bói đoán mò rằng: cái nhánh có trái là đẻ con trai, hai nhánh có bông là đẻ con gái, sau đúng chóc là đẻ 2 con gái, con đầu lòng Thí Kìu, thứ hai là Thí Dân, con trai chót là Dương Hoan . . ., y chang như chiêm bao . . ."

"Tư nè, tui hỏng hiểu sao đặt tên là Kìu mà lại nhét thêm chữ Thí, nghe như thí cô hồn xí bùm bum quá xá cở dậy hé! Mà ở Sè Gòn hồi nẵm cũng có cái con đường tên là Thựn Kìu nữa đó, hỏng biết phải lấy tên của cổ mà đặt cho cái con đường đó hông? Rồi dưới Mỹ Tho cũng có cái bến tàu Ninh Kìu, ở miệt Chợ Lớn hình như cũng có cái bến Thựn Kìu . . .rồi Diệt Kìu, Bào Kìu, tùm lum Kìu . . .Kìu tán lạn khắp nơi khắp chốn! Kìu là cái gì mới được chớ?"

"Ông mới thiệt là cắt cớ, muốn người ta cắt nghĩa thì nói phức, dòng do tam quốc nghe bắt mệt. Trước hết tui hiểu chữ Kìu theo ý tui như vầy:

Niếu theo chiết tự chữ Háng thì chữ Kìu nó gồm có 2 bộ : bộ K ở bên tả và bộ ìu ở bên hủ. Bộ K gồm có một nét dọc thẳng băn và hai nét phết có nghĩa là chữ C. Bộ ìu có hai nghiã:

1/ có nghĩa là ầu hợp với chữ C kết ra chữ cầu tức Kiều là cái cầu, giống như cầu dán đóng đinh, cầu tre lắt lẻo gập ghình khó đi.

2/ nghĩa thứ 2 của bộ ìu là bước ngang qua một con sông để đi chỗ khác, khi hợp với bộ K thì có nghĩa là rời bỏ xứ sở của mình mà đi qua xứ khác ở và trở thành Thí Kìu giống như cô Kìu bị bỏ thí cho trôi dạt giang hồ linh đinh khắp bốn biển chơn trời rồi thành Diệt Kìu nghiã là đi luôn rồi nhảy xuống sông xuống biển mà chết, mà tự diệt mình chớ hổng dám lộn trở dìa vì nhà cửa cha mẹ ruột của mình đã bị người khác chiếm mất tiêu rồi! Muốn trở dìa thì phải đem theo con bào ngư bổ dưởng mắc tiền để biếu xén cha mẹ ghẻ và sẽ dược tặng cho danh hiệu là Kìu Bào Ngư dân . . .dân . . .Vậy đó!

"Còn Thí Dân ?"

"Dân là mây, mây trên trời, ông trời đem mây cho trôi lơ lửng tùm lum tà la khắp nơi khắp chốn nên kiêu là Thí Dân . . ."


"Ừa! Tụi tui buồn ngủ rồi! Tư Lé chú mầy tạm ngừng ở đó, mai cắt nghĩa tiếp. Gút nai !"

(còn tiếp)
Văn Quân
#7 Posted : Tuesday, September 4, 2007 1:27:30 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Nơi quán cóc gốc me như thường lệ.

"Tư nè, hồi trưa qua khi tui đạp xích lô chở bà Năm bán trầu cau ra chợ Thái Bình bỏ mối tui thấy chú Tư mầy ngồi ở cái quán cóc bán cà phê, trà đá trước cái hảng Ngô Ngọc Đổng trên đường Cống Quỳnh để ăn bánh ít uống trà đá phải hông?"

"Ông thần ơi, đạp xích lô kiếm ăn mà còn có thời giờ ngó nghiêng ngó ngữa hả ông?"

"Tui tính ghé lại nhăm nhi với chú Tư mầy nhưng kẹt chở khách, khi quay lợi thì chú mầy đi đâu mất đất! Tui cũng ghé lại đó ăn thử vài cái bánh ít nhưn đậu, nhưn dừa uống trà đá mới thấy bánh ít ngon quá xá cỡ, hỏi cái ông chủ quán thì ổng nói là bánh ít Mỹ Tho. Cái kệ chất bánh của ổng cao nghệu như núi Châu Thới ở Biên Hòa, chắc là bán được cho nên bánh mới nhiều như vậy hả Tư ?"

"Ông thì mới thử lần đầu chứ Tư tui thì sáng sớm nào cũng ghé ngang quán cóc nầy giằn bụng một cặp bánh ít cho dững cái bao tử rồi mới đi chở mối. Mỗi ngày cái ông già chủ quán nầy bán cả mấy trăm cái bánh lận, từ sáng sớm tới chạn dạn là hết sạch có khi không đủ bán!"

"Tui thấy ổng già khú ốm yếu khọt khẹt, làm sao mà mỗi ngày ổng gói nỗi mấy trăm cái bánh ít hả Tư?"

"Chèn ơi cái chuyện bánh ít Mỹ Tho nầy nó cũng ngộ và lâm ly lắm anh Sáu xích lô ơi. Mấy anh muốn nghe hôn thì Tư tui mới kể ? . . "

Cả nhóm lu linh nhao nhao:

"Bánh ít mà cũng có cái vụ lâm lyi trong nầy nữa, thằng Tư mầy đừng có đặt điều tán dóc đó nghe . . ."

"Tư tui bảo đảm đây là chiện thiệt một trăm phần trăm, đứa nào kể láo thì cho tàu lặn đệ nhị thế chiến đụng chết cha nó đi!"

"Thôi đi thầy Tư, thầy chạy xe ba gác trên bờ không hà chớ có đi đâu lơn tơn xuống sông xuống biển cho tàu lặn nó đụng?"

"Vậy hổng nghe phải hôn ?"

"Ừa, thì chú Tư mầy kể đi, coi cái vụ bánh ít của chú nó lâm ly tới đâu!"

"Vậy thì yên lặng mà nghe tui kể, không có chận họng đó nghe! Chuyện nầy Tư tui tạm kiêu là "Đống bánh ít tình tang, tang tình", nghe được hông mấy chư vị?"

"Chà, nghe mùi mẩn lăm ly thiệt hén, thôi kể đi, câu giờ hoài, hết mẹ nó mồi với rượu của người ta rồi ! . . ."

(còn tiếp)
Văn Quân
#8 Posted : Thursday, September 6, 2007 10:23:36 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
TLKL (tiếp theo)

Chuyện Bánh Ít Tình Tang, Tang Tình nó bắt đầu như vầy:

Hảng Ngô Ngọc Đổng, nằm trên đường Cống Quỳnh mà hồi trào Tây kiêu là đường A Rát (Arras), trước kia là chỗ của hàng bán các loại dao kéo, kiềm búa, khoan đục, máy xoi phổi, xoi tim, kim chỉ may vá bộ đồ lòng, đèn đuốc, bàn ghế và nhiều đồ dùng lặc vặc cho mấy cái nhà thương thí của chánh quyền và thầy lang Tây đốc tờ, mấy ông nhổ răng trồng răng đăng tít (Dentists), mấy ông bà bán thuốc Tây phát ma xít (Pharmacists). Chủ nhân cửa hàng nầy là ông Ngô Ngọc Đổng dân Tây gốc An Nam. Tiệm nầy nó nằm xế xế cách rạp hát bóng Thanh Bình chừng 50 thước, đối diện với trại Ô Ma /căn Ô Ma (Camp aux Marres), nguyên xưa là trại lính của Tây đóng.

Nghe tía Tu tui kể lại thì hình như cái căn trại Ô Ma nầy hồi thời ông vua Tự Đức, người Phú Lang Sa (Pháp) dùng làm căn cứ xuất quân để tiến đánh cái đồn Chí Hòa nằm trên con đường Thựn Kiều (Thuận Kiều), quân mình thua, đồn Chí Hòa (Kỳ Hòa) bị mất, quân mình chạy tán lạn dìa miệt Hốc Môn, Bà Điểm, quân Phú Lang Sa rượt theo vây bủa, bắn ông tướng giữ đồn Nguyễn Tri Phương bị thương trầm trọng, khiến ổng bị thua phải rút hết quân mình về miệt Biên Hòa lập đồn lũy để tiếp tục đánh với tụi ngoại quốc giựt đất của mình. Cái ông vua của mình và đám bộ hạ bất tài của ổng chỉ ngồi ì một chỗ từ ngoài đó lấy tay năm ngón chỉ chõ, đánh giặc bằng miệng, người thì quân tử tào xúi đánh chết bỏ mà không biết người biết ta, kẻ thì biểu bắt tay cầu hòa vì chết nhát không muốn hy sanh cực khổ đeo đuổi việc chiến chinh, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, quân thần lơ lơ láo, tướng nhát co đầu rút cổ, dòm tới dòm lui chỉ có một mình ông tướng giữ đồn Kỳ Hòa phải nay lưng gánh gồng, đánh thắng thì thưởng cho vài ba lượng vàng và mấy củ sâm dưỡng sức, thua thì lột chức, hăm he chém giam hậu. Rốt cuộc, Sài Gòn mất, Tây Ninh mất, Thủ Dầu Một mất, Biên Hòa mất, quân mình chạy tán lạn như đàn vịt để cho tụi ngoại quốc nhảy vô bắt đầu làm chủ đất đai của ông cha mình đã dày công khai phá tạo dựng hàng bao nhiêu thế kỹ!

"Ê, chú Tư mầy cho tui hỏi một câu được hông ?"

"Cũng ông nữa! Cứ tiếp tục théc méc thì hai cô Thí Kìu và Thí Dân cứ bị ông chận của ngõ hoài hổng có ra khỏi nhà được để đi chơi Xưn đó nghe cha nội! Chèn ơi, chiện Thí Kìu nó dài ngoằn tới mười mấy năm lận mà ông cứ cái mững nầy thì tới chừng nào mới dứt ?"

"Chú Tư mầy khéo lo, hồi xưa ông già tui cũng kể cho nghe chiện Lư Bị, Quan Công, Chương Phi đó, ổng kể từ hồi tui mới biết đi nghe riếc cho tới khi tui gần cưới vợ mới dứt, có mần sao đâu! Thôi, tui tạm gác lại cái théc méc nầy để cho chú Tư mầy tiếp tục cái cái chiện tình bánh ít của chú."

"Vậy thì Tư tui tiếp tục. Tới đâu rồi ? Có cha nào nhớ hôn, nhắc dùm cái coi . . . "

"Ừa . . .Tới cái chỗ mấy chú tây Phú Lang Sa hết rượu đòi tụ mình kiêu thiêm cho họ uống á ! Hự . . .Hự . . . Phải hôn ? . .Hự .."

"Tây nào kiêu? Mấy ông chưa đủ đô đủ lượng thì có! Nghe kể tiếp nè: . . .Ông Ngô Ngọc Đổng có mướn một ông gát dang (gardien, security guard)) vừa kiêm việc lon ton chạy tờ say vặt, vừa lo chiện quét nhà giặt ủi. Ông nầy tên gì thì Tư tui hổng biết nhưng nghe ai cũng kiêu ổng là ông Mười, người miền Nha Trang, ốm yếu lụ khụ như mấy ông ghiền hút á phiện, mắt mũi lưng chừng không lớn không nhỏ, tóc tai thì đã hoa râm rắc muối tiêu, đi đứng thì chân xiên đá chân xọ; được cái là nói năng còn rõ ràng và tai nghe vẫn còn thín lắm!"

"Vậy chắc ổng xồn xồn cở tụi tui há . . ."

"Nữa! Biết thì kể tiếp đi! Cứ theo mà phụ đề diệt ngữ hoài, thiệt khổ! Tới đâu rồi? À . . Tới chổ cái lỗ tai của ông Mười phải hông ? . . .Cái vành lỗ tai của Ổng vễn cong dòng giống như cái bánh phòng tôm cho nên ổng thín tai lắm, ai nói xấu ổng cái gì ổng cũng biết hết . . "

"Mẹ ơi, chú Tư mầy kể cái lỗ tai của Ổng khiến tụi nầy thấy thèm ăn bánh phòng tôm Sa Giang/Sa Đéc chết luôn? Cái tai của Ổng chắc là giòn rụm hé !"

"Nói móc lò hoài vậy mấy cha . . .Coi bộ mềm môi hết trơn rồi, thôi để mai kể tiếp. Dìa nhà đi ngủ !"


(còn tiếp)
Tonka
#9 Posted : Friday, September 7, 2007 5:46:41 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Chú Tư kể chiện dui thiệt Big Smile
Văn Quân
#10 Posted : Sunday, September 9, 2007 8:57:59 PM(UTC)
Văn Quân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 15

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
TLKL (tiếp theo)

"Rồi sau nầy xảy ra cái vụ bày đặt chiện đánh đấm tư sản tư bản gì đó để lấy cớ mà hốt của, hốt tiền, chiếm nhà, chiếm đất của dân Sài Gòn, hảng của ông Đổng bị kiểm kê, niêm phong, ông Đống vẫn tạm thời được cho tạm trú ở trên lầu 3 của của hảng. Ông Đổng là dân Tây cho nên họ cũng ớn chưa cho ổng đi trồng khoai trồng bắp ở Bà Rá Ông Yệm. Ông Mười thuộc dân làm mướn kiếm tiền chứ hổng có "bốc lột gian ác" cho nên họ để cho ổng tạm thời tiếp tục ở lại làm gát dan kho hàng và canh chừng ông Đổng. Gát dan mà không có được trả lương, chỉ làm công quả góp phần hy sinh buột cái bao tử để làm giàu cho ai mà ông Mười cũng hổng biết gì hết! Cho nên để có tiền mua bo bo khoai lang nhét bụng, ông Mười kiếm mấy tấm ván vụng đóng vá víu một cái khung xe nho nhỏ, chung quang bọc bìa giấy cạt tong để bán cà phê, thuốc lá, trà đá, bánh kẹo tạp nhạp cho dân lao động như tụi mình.

Mỗi buổi sáng sớm, ông Mười đầy xe cà phê ra phía trước cửa hảng , đặt vài cái bàn lùn ọp ẹp và mấy cái ghế thấp gần hai gốc cây sao để có bóng mát. Lúc đầu thì chính quyền mới làm lơ cho ổng bán trên lề đường, với lại mấy ông phú lít (police) mặc đồ vàng ở khu đó cũng có chỗ mà nhăm nhi cà phê, kẹo bánh do ông Mười "tình nguyện" đóng góp dù rằng thỉnh thoảng ông Mười cũng phải đẩy xe vào bên trong hảng để lòng lề đường được đẹp mắt khi có mấy ông gộc đi ngang qua rồi sau đó lại đẩy xe cà phê trở ra.

Ông Mười kiếm ăn được cho nên quán cà phê của ổng bàn ghế tăng thêm, sáng, trưa, chiều, lúc nào cũng có khách phần đông là dân xích lô đạp, dân xe ba ba gác, dân xích lô máy, mấy ông làm việc cho chính phủ trước mới được nhà nước sau thả dìa. Lần lần, có thêm chị gánh xôi, gánh bắp, gánh chè thưng, gánh bún riêu, gánh cháo huyết cũng xề tới khu vực quán cà phê của ông Mười để bán ké.

Rồi một buổi xế trưa, thiếm Sáu đội thúng bánh ít nhưn dừa nhưn đậu đi ngang qua quán cà phê của ông Mười đang có nhiều khách ngồi nghỉ ngơi giải khát. Từ sáng sớm tới giờ, thiếm Sáu mới bán chừng vài cái bánh không đủ sở hụi trả tiền xe đò chở thiếm và thúng bánh ít từ Mỹ Tho lên đây. Thiếm dàu dàu hổng biết bữa nay có đủ tiền mua bo bo mắm muối đưa dìa Mỹ Tho cho mấy sắp nhỏ ở dưới đó hôn. Thiếm Sáu hông có đẹp, tóc bới củ tó theo kiểu miền dưới, khuôn mặt tròn đầy đặn, mắt hổng có long lanh xanh biết như mắt của mấy bà đầm Phú Lang Sa nhưng được cái nó lanh lợi vui vẻ dễ gây cảm tình. Hàm răng của thiếm hổng trắng hếu như hàm răng của anh Bảy chà và quảng cáo kem đánh răng bẹt long (kem đánh răng hiệu Perlon) nhưng nó không đều mà hàm dưới lại hơi đi lạc ra phía trước một chút."

"Ê, chú Tư nó à, hàm răng của chị Sáu bánh ít bộ có chưn hả chú Tư, sao nó đi lòng dòng lang bang ra phía trước chi dậy?"

"Thôi đi ông ơi, ông cứ làm như mình là trẻ thơ vô tội để hỏi cắt cớ cho Tư tui bí lù phải hôn? Ai hổng biết miệng con nít mới sanh còn bú làm gì có chưn ở trỏng nhưng mà người lớn như Tư tui với ông nè, nếu không bị xe đụng gẩy bớt và còn đầy đủ thì trong cái bản họng của mình có tới 18 cặp chưn lận, đúng hôn?"

"Để tui rờ coi, ừ hé! Nhưng của tui chỉ còn có bốn năm cặp thôi hè . . ."

"Hèn gì cái miệng của ông móm xọm, đúng quá xá!

"Mà tui hỏng hiểu sao con nít mới sanh hổng có chưn trong họng ?"

"Dễ hiểu quá, mới sanh mà có chưn thì má nó khổ lắm bởi vì mỗi lần cho nó bú chưn cẳn nó đá lung tung ai mà chịu cho nỗi hả chời !"

"Ừa, thì tụi tui cũng đồng ý với chú Tư mầy như vậy, nhưng . . ."

"Nhưn với nhị gì nữa ông tướng? Muốn ăn bánh ít phải hông?"

"Hổng có chị Sáu bánh ít ở đây, làm sao có bánh mà ăn . . ."

"Vậy thì để tui kể tiếp cái vụ bánh ít nầy nghe hôn . . .":

. . .Thiếm Sáu hơi thiếu thước tấc một chút, chỉ đứng ngang tới ngực của ông Mười nhưng với cái thúng bánh đội trên đầu ngó từ đàng xa thiếm Sáu cao nghệu như con hưu cao cổ. Ngày đầu tiên tới khu cà phê của ông Mười, thiếm Sáu đặt thúng bánh dưới gốc cây sao rồi cầm vài cái bánh trong tay đi rểu quanh mấy bàn có khách đang ngồi để mời mọc: "bánh ít Mỹ Tho, ăn thử bà con ơi, hổng ngon khỏi trả tiền . . .Nhưn dừa, nhưn đậu . . .Vừa ngon, vừa rẽ . . ." Tới tới xế trưa thì thúng bánh ít của thiếm Sáu cạn sạch. Thiếm Sáu miệng cười tũm tĩm, lân la tới gần ngõ lời cám ơn ông Mười đã cho thiếm ngồi nhờ chỗ gốc cây sao bán bánh. Để trả ơn, suốt buổi chiều hôm đó thiếm Sáu tự động phụ giúp ông Mười bưng cà phê, lau bàn, dọn dẹp, rữa ly tách và hỏi han trò chuyện với ông chủ quán.

Sáng hôm sau, ngoài những cái bàn thường nhựt, người ta thấy ông Mười có thêm một cái bàn thấp khác đặt ở gốc cây sao và chừng năm mười phút sau người ta lại thấy thiếm Sáu từ bến xe đò lục tỉnh ngồi trên xích lô đạp chở theo hai thúng bánh ít còn bốc hơi nóng đưa tới quán cà phê của ông Mười. Hai thúng bánh được bày biện xếp ra trên cái bàn do ông Mười dọn sẵn dưới gốc cây sao, nhưn dừa một bên, nhưn đậu một bên: bánh nhưn dừa có một miến lá chuối nhỏ tước ra lòng thòng như cái râu; bánh nhưn đậu xanh không có cái râu. Thoạt đầu thiếm Sáu còn phải đứng gần bàn bánh để trao bánh cho người mua, lần lần khách quen cứ tự động tới bàn lựa bánh ăn rồi sau đó trả tiền một lượt khi họ trả tiền uống cà phê cho ông Mười. Thiếm Sáu trở thành người trợ giúp giỏi dắn đắc lực của ông Mười. Buổi chiều, sau khi dọn dẹp, ông Mười tính tiền bánh giao cho thiếm Sáu để thiếm đi chiến xe đò chót dìa Mỹ Tho để sáng hôm sau lại chở bánh lên Sài Gòn.


(còn tiếp)

Tonka
#11 Posted : Friday, April 11, 2008 9:53:07 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Lâu quá không thấy chú Tư. Chú Tư ơi, chú có khoẻ không vậy? Hôm rồi tk nghe ông Bùi Bảo Trúc nói chuyện trên radio về mấy chị em của Kiều. Ông ta nói đại khái như vầy: Chị em Kiều đi thăm mộ Đạm Tiên. Lúc đó hai chị em Kiều đang tuổi cập kê, cho là 15 hay 16 tuổi hay có thể còn trẻ hơn như vậy nữa. Như vậy thì Thúy Vân vào khoảng 14 hay 15. Và em trai của hai cô còn nhỏ hơn vậy, tức là 13 hay 14. Cậu em này kể cho hai chị nghe về cuộc đời của Đạm Tiên. Và Bùi Bảo Trúc thắc mắc là tại sao một thằng nhóc mới từng ấy tuổi đầu mà lại sành đời quá như vậy, kể chuyện Đạm Tiên vanh vách, hay là cụ Nguyễn Du có nhầm lẫn chăng?


  • Chú Tư thấy sao? Chị PC với chị Huệ nghĩ như thế nào?

  • PC
    #12 Posted : Friday, April 11, 2008 4:03:38 PM(UTC)
    PC

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,668
    Points: 25
    Woman

    Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
    Cụ Nguyễn Du chỉ dịch lại tác phẩm Đoạn Trường Tân Thanh của Thanh Tâm Tài Nhân của Trung quốc.

    Theo phong tục của người nề nếp và giàu có xưa ở bên Tàu thì con trai 10 tuổi không được ngủ chung với mẹ rồi, và phải ra sinh họat ở chỗ dành riêng cho các nam tử. Hay là sau khi dọn tới các nơi đó đến tuổi phát dục chúng sẽ được chỉ dẫn và trò chuyện về các chuyện "phòng the" ? Phải chăng họ được dẫn tới vui thú ở các kỹ viện, các nhà hát (kiêm nhà thổ!) để có kinh nghiệm?

    Huệ
    #13 Posted : Friday, April 11, 2008 11:09:35 PM(UTC)
    Huệ

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,105
    Points: 0

    Dạ chào chú Tư (không biết Chú có nhà không?).

    Tonka, kể chuyện một người ca kỹ bạc phước khi thấy nấm mộ của người ấy thì đâu có gì gọi là sành đời. Không thấy nói do đâu mà Vương Quan biết câu chuyện nên chị không thể lý giải là chỉ có một cách duy nhất là cậu thiếu niên này đã từng lui tới lầu xanh. Vả lại, cũng không rõ Đạm Tiên mất bao lâu rồi, có khi nàng mất khi Vương Quan còn mặc tã. Mà nếu Vương Quan có nghe lóm được chuyện Đạm Tiên từ những "yến anh" "xôn xao ngoài cửa" (bạn, anh họ, chú, cậu của Vương Quan) thì cũng không có gì lạ. Dù viết lại Đoạn Trương Tân Thanh từ bản chính tiếng Hoa của Thanh Tâm Tài Nhân, Nguyễn Du cũng không có lầm đâu. (Bản tiếng Việt của Nguyễn Du thật ra không hẳn là bản dịch, văn phong đã đành, nhưng về nội dung cũng có nhiều chi tiết có hậu, nhân ái hơn nguyên tác của Thanh Tâm Tài Nhân).

    Nhân hôm trước PC hỏi về Phạm Quý Thích, Huệ tìm được tài liệu này, không phải bài mà PC đang tìm, nhưng cũng chép ra đây đọc thêm:

    Đoạn Trường Tân Thanh Đề Từ, đề cuốn Đoạn Trường Tân Thanh (Người dịch: Phạm Quý Thích)

    斷腸新聲題辭
    佳人不是到錢塘,
    半世煙花債未償。
    玉面豈應埋水國,
    冰心自可對金郎。
    斷腸夢裏根緣了,
    薄命琴終怨恨長。
    一片才情千古累,
    新聲到底為誰傷。

    Giai nhân bất thị đáo Tiền Đường,
    Bán thế yên hoa trái vị thường.
    Ngọc diện khởi ưng mai Thuỷ quốc,
    Băng tâm tự khả đối Kim Lang.
    Đoạn trường mộng lý căn duyên liễu,
    Bạc mệnh cầm chung oán hận trường.
    Nhất phiến tài tình thiên cổ luỵ,
    Tân Thanh đáo để vị thuỳ thương

    Phạm Quý Thích tự dịch lấy:

    Giọt nước Tiền Đường chẳng rửa oan
    Phong ba chưa trắng nợ hồng nhan
    Lòng còn tơ vướng chàng Kim Trọng
    Vẻ ngọc chưa phai chốn thuỷ quan
    Nửa giấc đoạn trường tan gối điệp
    Một dây bạc mệnh dứt cầm loan
    Cho hay những kẻ tài tình lắm
    Trời bắt làm gương để thế gian.

    Phạm Qúy Thích (1760 - 1825): tự là Dữ Đạo, hiệu Lập Trai, biệt hiệu Thảo Đường cư sĩ, người xã Hòa Đường, tỉnh Hải Dương, đậu tiến sĩ năm 1779 Cảnh Hưng thứ 40 (1779), làm quan giữ chức Thiêm Sai Tri Công Phiên. Khi vua Gia Long lên ngôi, ông được bổ làm đốc học, được ít lâu thì xin từ chức. Gia Long năm thứ 10, ông được triệu vào kinh giữ chức sử quan, sau ông cáo bệnh về ẩn cư, dạy học ở quê nhà. Phạm Qúy Thích là tác giả các tập thơ chữ Hán như Thảo Đường Thi Tập, Lập Trai Văn Tập, Nam Hành Tập.

    Ông là người đầu tiên đem Truyện Kiều ra giảng dạy học trò, sau đó làm bài "Ðoạn Trường Tân Thanh Đề Từ". Ông cho khắc in tác phẩm này của Nguyễn Du.

    Những tác phẩm khác của ông gồm có:

    1. Đoạn Trường Tân Thanh Đề Từ
    2. Chu Trung Độc Tọa
    3. Thư Hoài
    4. Thu Vãn
    Huệ
    #14 Posted : Saturday, April 12, 2008 2:16:39 AM(UTC)
    Huệ

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,105
    Points: 0

    PC, Huệ trả lời Tonka về đề tài Kiều ở đây thôi. Một hai bữa nữa các bạn đọc xong, Huệ sẽ đem bài về Phạm Quý Thích vào chỗ thích hợp. PC muốn Huệ đem bài này đến đâu?
    PC
    #15 Posted : Saturday, April 12, 2008 2:42:30 AM(UTC)
    PC

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,668
    Points: 25
    Woman

    Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
    Chị Huệ,
    Chị hỏi làm PC ú ớ ..... Chắc là để ở đây cũng được mờ.... Dù là đây là mục tiếu lâm, nhưng mà lại là Kiều luận (mà kiểu luận của ông Tư Lé làm mình cũng muốn....lé theo....).

    Huệ
    #16 Posted : Saturday, April 12, 2008 3:37:41 AM(UTC)
    Huệ

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,105
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi PC
    Chị Huệ,
    Chị hỏi làm PC ú ớ ..... Chắc là để ở đây cũng được mờ.... Dù là đây là mục tiếu lâm, nhưng mà lại là Kiều luận (mà kiểu luận của ông Tư Lé làm mình cũng muốn....lé theo....).

    Không sao. Chỉ vì thấy niềm vui vui như hoa anh đào, hoa hải đường, hoa mẫu đơn thì PC nói nên đem những bài chuyên môn vào mục chuyên môn cho dễ tìm. Huệ tưởng bài Phạm Quý Thích cũng vậy.
    Users browsing this topic
    Guest
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.