Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 163 Points: 0
|
Hội Ngộ
-
- Nàng ơi đầu tháng mười ta qua đó chơi ,có gì mình gặp nhau nhá, sắp tới ngày sang có gì ta ới Mộng nha.
Tôi mừng lắm, từ hôm mấy chị em chia tay nhau bên Paris, tôi chẳng nghĩ rằng tôi với nhỏ có dịp được hội ngộ sớm như vậy.
- Mộng hả, ThiHạnh đây, ta đang trên đường xuống Stuttgart chơi, chiều có gì mình gặp nhau nhé, Nhỏ rảnh không?
Giời đất ơi, tôi cứ tưởng nhỏ chưa qua chứ, tôi đinh ninh khi sang Nhỏ sẽ ới tôi cơ mà…đáng phạt không cơ chứ. Không lên chương trình trước tôi lại có việc phải đi đến tối mịt mùng mới về, đi mà không yên lòng tí nào.
Chả lẽ cách nhau có 2 tiếng lái xe mà ko gặp được nhau à. Thứ sáu nhỏvề rồi. Nay là thứ tư. Hmmm chỉ còn lại chiều thứ năm thôi.
Tôi đã định bụng khi nhỏ sang, tôi sẽ đưa nhỏ đi đảo Mainau, Lindau chơi. Đó là những hòn đảo Hoa rất đẹp ở Konstanz ,giáp biên giới ThụySĩ. Hình như lúc trước chị PC có lần ghé đó chơi và viết một bài về chuyến du dịch tới đảo hoa rồi thì phải, nên tôi cũng muốn đưa nhỏ tới đó thăm cho biết.
***
- Ê nhỏ, hôm nay đi chơi vui không? giờ ta mới về tới à. 22h rồi.
- Có đi được chỗ nào đâu …đi tới cái Museum gì đó, người ta đóng cửa rồi. Ghét ghê, ai biết hôm nay là ngày lễ độc lập của Đức đâu, của hàng, cửa hiệu gì cũng đóng cửa ráo rồi. Ta đi nửa đường quay về luôn không có chạy xuống Stuttgart nữa.
- Thế thứ hai, thứ ba đã đi được đâu rồi?
- Thì ra ngoài phố Frankfurt, rảo từ đầu phố đến cuối phố ...nói rồi nhỏ cười khanh khách.
- Thế mua được nhiều đồ chưa?
- Có sale đâu mà mua chứ.
Nói đến đi shopping tôi lại nhớ hôm mấy chị em lang thang phố paris mua đồ, vui thì thôi. Đến giờ phải ra điểm hẹn RMS rồi mà Mộng tôi, chị MT, chị OH và nhỏ Hạnh không dứt mấy cái quầy bán quần áo mà đi được. Chị Thanh Trúc phải giục:
- Đi thôi, đi thôi em ơi, tới giờ rồi, trễ rồi.
Tôi bấm bụng cười: Số nhỏ Hạnh lần này xui ghê, sang Đức chơi lại ko đúng mùa sale, rõ phí của giời.
***
- Này nhỏ, mai mình gặp nhau nhá? Châu Âu gần thì gần vậy, dễ gì gặp được nhau. Thôi tớ bảo này, chiều mai nhá, tớ đi làm đến 15 h thôi. Tôi dụ nhỏ.
Đầu giây bên kia có tiếng nói vọng lại. „ Mai mình đi đâu chơi anh? mình xuống Stuttgart chơi không? „ …“đi đâu cũng được à.“ …
Tja vậy là ngày mai 2 đứa tôi sẽ được gặp nhau.
***
- Mộng hả: TH đang ở ngoài phố
- Hẹn nhau 15:30 nhé, Mộng cũng vừa về tới.
Lúc đó đã 15 h rồi, tôi quên béng là khi đón được TG cũng đã 15:30. Phone cho Nhỏ bảo chờ thêm tí nữa. Tôi chạy vội vào Mc donald mua nhanh cái gì cho TG ăn.
- nhỏ đứng ở chỗ nào thế?
- Ở ngoài phố ấy, chỗ đông đông người, phía trước có cái sân cỏ và cái lâu đài màu xanh xanh.
Tôi bấm bụng, điểm hẹn ngoài phố, chỗ đông đông người kiểu này cũng mù khơi đây, y như rằng phone qua phone lại, phone tới phone lui, tôi vẫn chẳng thấy nhỏ đâu.
- Nhỏ đang ở đâu thế? Ta đứng ở trước BW Bank rồi này.
- Hạnh cũng ở trước BW Bank
- Hmmm trước BW Bank mà sao không thấy đâu ta ơi. À này, Mộng đang nói đến cái BW Bank… chỗ đông đông người… ngay phía sau cái sân cỏ rộng và trước cái lâu đài màu xanh xanh đấy nhá.
- Ối giời, vậy tụi này ở BW Bank khác rồi.
Tôi sốt ruột phone cho nhỏ, tính nói nhỏ đọc cho tôi cái tên phố chỗ nhỏ đứng thì nghe thấy tiếng ai giọng sang sảng và lạ hoắc trong phone:
- Haaaalloooooo….
Giời ạ: Kiểu này đúng đại ca của nhỏ Hạnh rồi:
- Chào anh ạ. NH đứng ở BW Bank mà ko thấy mấy mẹ con TH đâu.
- Lạ quá, hình như mình không có duyên gặp nhau rồi: Đại ca của Nhỏ bảo. Hay hẹn nhau ở Schloßplatz nhé:
Hic, chả lẽ không có duyên gặp nhau thật à. Tôi chả cam lòng tí nào, xa nhau vậy còn gặp được, giờ cách nhau có vài trăm thước chả lẽ lại lạc nhau.
Một lúc sau thì tôi cũng nhìn thấy nhỏ nào đang cười tươi như hoa, đứng ở bên cái sân cỏ, chỗ văng vắng người, trước cái lâu đài màu xanh xanh chờ tôi. Gặp nhau hai đứa tranh nhau cười cười nói nói.
***
Biết không còn nhiều thời gian để có thể đưa nhỏ đi đâu xa chơi nữa. Dự định đưa nhỏ đi thăm đảo hoa coi như tan theo mây khói . Khi đó đã là 16h chiều, nên mấy anh em tôi rủ nhau ra hội chợ chơi, vui ơi là vui. Tụi trẻ con chơi hết trò này đến trò khác, hết đu quay lại chạy ô tô vòng vòng. Đi chơi vòng đầu, vòng hai, quay lại chỗ cũ chơi tiếp.Tôi, nhỏ và đại ca của nhỏ vừa đi vừa ăn ngô rang vừa tán chuyện trên giời dưới đất.
Nhỏ ham chơi chả kém gì mấy đứa trẻ con. Thấy người ta túm tụm lại chơi đua ngựa thế là sấn sổ kéo tôi vào:
- Mộng, Mộng, vào vào chơi cái này đi, vui cực.
Tôi vốn không hồn nhiên lắm trong mấy cái vụ chơi sổ số này, nên nhường chỗ cho đệ tử nhỏ của tôi… thi đấu với“ Mẹ Vợ tương lai“. Giời ạ, cô hò, cháu hét, ồn ào còn quá cả cái đám hơn chục người phía bên cánh tả, cuối cùng người ta về đích hết rồi mà cô cháu vẫn còn ì ạch tít tắp dưới kia.
Không cam lòng cả cô lẫn cháu bỏ thêm 1 Euro nữa vào chơi tiếp, lần này thì …suýt đoạt giải vô địch. Bước ra nhỏ còn tiếc hùi hụi bảo tôi.
- Chán quá, sao kỳ vậy ta, chả thắng được lần nào.
Đi mấy vòng hội chợ đến rã rời chân mấy anh em mới chịu ngồi xuống ăn tối. Hội chợ hôm nay thật vui, buổi tối người đổ ra càng đông vui nhộn nhịp hơn. Muôn vàn những màu sắc sặc sỡ hắt ra từ những ánh đèn màu của những chiếc đu quay, của nhưng quầy hàng bầy bán những con thú nhồi bông xinh xắn và còn mùi thơm của hàng ngô rang, lạc rang bên kia nữa chứ. Dù không đẹp như trong chuyện cổ tích nhưng cũng đầm ấm làm sao. Tiếng trẻ con nói cười, chúng vui chả biết mệt là gì. Đứa nói tiếng Đức pha tiếng Việt, đứa nói tiếng Việt líu lo.
Mấy anh em tôi ngồi ăn tối và tán gẫu chuyện giá cả xe pháo, nhà cửa. Nhỏ Hạnh vừa ăn xong là đã tót ngay sang bên quầy hàng chơi sổ số rồi. Lúc sau thấy cô công chúa của Thi Hạnh ôm trên tay một con gấu bông thật dễ thương.
Tưởng nhỏ chơi Lottto thắng, tôi mừng rỡ pha chút ngạc nhiên hỏi ?
- Thắng thật hả.
Cười hì hì nhỏ bảo: - Không…… mua á.
*** - Mẹ: cho Tùng Giang 1 Euro đi.
- Để con làm gì?
- Con bỏ vào thùng, khều mấy con Tiere ( Thú nhồi bông)
***
Mẹ cho Tùng Giang thêm 2 Euro nhá.
- Để con làm gì?
- Con đi khều mấy con Tiere với cô.
Nhoáng cái đã thấy tiếng hò reo, hai cô cháu thi nhau kể. Tùng Giang nhảy chân sáo:
- Mami, mami huurraaa Tùng Giang thắng rồi.
- Quá đã, quá đã, cho có hai Euro vào mà khều kiểu gì được hẳn một đôi thú nhồi bông, dễ thương ơi là dễ thương.
Tùng Giang ôm một con, công chúa của nhỏ Hạnh ôm một con. Rõ là đẹp đôi nhá. ( Kỷ niệm buổi đầu của đôi trẻ.....tình chưa. Chàng xin mẹ hẳn hai Euro để khều thú nhồi bông tặng nàng).
Trước khi ra khỏi hội chợ để về, đi qua chỗ chơi đua ngựa lúc nãy. Tiếc rẻ nhỏ dừng lại.
- Vào chơi lần nữa thôi nhá, lần chót, lần chót hehe.
Lần này thì chả cứ gì nhỏ, mà cả đám cũng kéo vào, không ngoại trừ tôi, mỗi người một ghế, hò reo, đua vòng một, vòng hai, đổi tiền lẻ chơi tiếp vòng ba, rồi đành tiếc nuối đứng lên đi ra xe.
****
Rồi đến lúc hai đứa cũng phải chia tay nhau ,để nhỏ về lại Frankfurt. Quyến luyến và bịn rịn, dẫu biết chắc rằng sẽ còn nhiều dịp hội ngộ nữa.
Tụi trẻ con chia tay nhau, tôi xúi đệ tử:
„ Con phải bảo em bé là: „ em ơi ,mình hẹn gặp lại nhau nhá „
Tùng Giang nhanh nhẩu:
- Mình hẹn gặp lại nhau nhé.
Trên đường về TG bảo tôi:
- TG ước gì mình thắng ko phải là hai con thú nhồi bông mà là bốn con mẹ nhỉ. TG sẽ tặng cho mẹ 1 con, cô một con, cho em Bé một con và cho con nữa.
Về bên ấy chả biết nhỏ có nhớ đến cái điểm hẹn ngoài phố Stuttgart, chỗ đông đông người, đằng trước cái sân cỏ và cái lâu đài màu xanh xanh không nhỉ.
|