quote:
Gởi bởi Phượng Các
Chị không nghĩ nói thật thì dễ trong trường hợp này đâu. Vì chưa chắc gì điều xv cho là cô ta mê xv lại chính là ý cô ta nghĩ. Ngay cả hỏi thẳng cô ta "sao mi thích ta vậy?" thì không chừng cô cũng sẽ rơi vào tình trạng "ấp úng không ra được nửa lời".
Có nhiều chuyện em quên đâu mất từ lâu, vậy mà vô đây nói chuyện chơi lại chợt nhớ ra, thật ngộ nghĩnh. Nói chuyện bạn bè có mến mình nhiều ít, hồi đó có con nhỏ trong lớp hắn ghét em lắm, nói xấu em tùm lum hết. Nhè đâu giữa năm làm sao mà cô giáo xếp hai đứa ngồi kế nhau, riết rồi cũng chơi với nhau. Đến cuồi năm, nó viết lưu bút cho em xong rồi lại xin cho được viết thêm lần nữa... mới nói hết lòng yêu mến của nó
Có một năm nọ, một lần cô giáo dạy văn tự nhiên đến kế nhìn em viết bài xong hỏi em mấy tuổi, xong cô nói nét chữ em nhìn cứng giống người lớn quá. Sau đó cô ưa hỏi thăm này nọ. Một lần cô bịnh ở nhà, nhắn bảo em tan học ghé nhà cổ, cũng khg nhớ cô gọi em tới nhà chi nữa nhưng có 2 người bạn của cổ ở đó, cổ chỉ em rồi nói... con nhỏ này nè!!!. Sau đó có lần em ghé nhà cô giáo chủ nhiệm chơi thì cô chủ nhiệm hỏi em có biết cô giáo dạy văn thương em lắm hay khg. Em bảo không vì thật tình cũng không cảm thấy gì đặc biệt. Cô chủ nhiệm nói vậy mà cô (văn) nói thương em quá là thương, giống như hạp nhãn hay sao mà mới nhìn thấy là thương liền (
), thương đến nỗi vô lớp mà khg gặp em là thấy nhớ! (
) Ấy vậy mà nghe xong em lại giận cô (văn) quá, giận đến nỗi thấy mặt cổ em không nhìn, đến cuối năm cũng khg đưa cô viết lưu bút luôn
Một năm khác thì có cô giáo chủ nhiệm cũng lớn tuổi nhưng còn độc thân. Hồi đó em mười mấy, thì chắc cô chừng hơn bốn mươi, hì hì tại lúc đó mình còn con nít nên thấy cô... già, chớ bây giờ 40 vẫn còn trẻ măng. Trong lớp có một tên nam sinh, cha mẹ hắn li dị nên hắn buồn, làm biếng học. Tía hắn ưa vô lớp gặp cô chủ nhiệm để hỏi thăm về hắn, bọn học trò bèn cặp đôi cô giáo với ... khứa lão
. Một bữa, cô bảo em đến nhà cô chơi, cô bảo tụi nó cắp đôi cô với lão nớ làm cô buồn lòng lắm, nhờ em nói làm sao để tụi nó thôi đừng đùa giỡn vậy nữa. Em cũng quên mất là mình nói gì nhưng sau đó thì khg đứa nào cắp đôi cô nữa.
Còn "khứa lão" nói trên thì một lần tới nhà em (để hỏi thăm chuyện học hành của thằng con lão đó), không có em ở nhà, gặp chị lớn của em mời vô nói chuyện. Thấy chị đẹp quá, lão bèn kiếm cớ tới lui hoài, lần nào cũng có quà bánh nhưng dĩ nhiên là chỉ có em "chường" mặt (mẹt) ra thôi. Sau thấy ý đồ của lão, mấy chị em ghét lắm. Một lần lão đem kẹo đến, chừng lão về em để y nguyên gói kẹo, khg hề đụng tới. Gói kẹo lão để giữa bàn ra sao thì lần sau lão tới cũng còn nằm y giống vậy. Lão biết ý hay sao mà sau đó khg thấy lão đến nữa.
Còn cái chuyện lưu bút, một lần cô giáo (dạy sinh vật) viết lưu bút cho em , cô viết: "cô rất mang ơn em một điều mà chắc em không biết đâu". Thiệt tình là tới giờ em cũng khg biết là điều gì nữa
Thôi, em chúc chị ngủ ngon, nghe chuyện đời xưa chắc buồn ngủ quá rồi.