
Vắt lệ đón xuân
Le lói nắng hồng quê mẹ
Hương xuân thoáng nhẹ tim cô
Mỗi độ xuân về nhắc nhở
Cố hương Núi lở Sông khô
Tình yêu khâm liệm hoang mồ
Bên bờ nhân ảo nhấp nhô biển sầu
Thuở ấy tang dâu ly biệt
Từng đàn chim Việt lìa quê
Rừng sâu giông tố ê chề
Bể đông sóng vỗ não nề cánh chim
Tiếng Quốc từ tim vọng mãi
Lắng sâu khắc khoải từng cơn
Mấy mươi xuân ngậm nỗi hờn
Xuân về đất khách chập chờn thương đau
Vắt lệ tìm nhau trong mộng
Giá gương bụi lộng tư bề
Duyên xưa ấp ủ lời thề
Thiên thu vẫn đợi ngóng chờ hương yêu
Vivi
Nauy 13.01.2009
Xuân lạc vọng
Xuân lạc đất người tuyết trắng
Cố hương lạnh vắng rừng mai
Mỗi độ xuân về cố xứ
Nhặt sầu lữ thứ lệ rưng
Lật trang sử mới nửa chừng
Giữa lòng đất mẹ mưa rừng khôn ngui
Hứng nỗi sụt sùi hoang dại
Vắt tâm kết lại cành mai
Ngóng bầy chim én lạc loài
Cuối trời đất khách, hình hài nhớ quê
Tổ Quốc não nề gió rối
Lê dân hấp hối tình rơi
Duyên cài hoa ảo nát đời
Rớt vườn mộng mị, tả tơi giống nòi
Vạt nắng lẻ loi giăng mãi
Mang hồn xuân hãi bể dâu
Mấy mươi xuân thấm bạc mầu
Mẹ quê mòn mỏi gạt sầu vọng đưa !
Vivi
Norway 22.01.09
Tiếng xuân cố xứ
Vạt nắng treo đồi lữ thứ
Hồn mang cố xứ xuân về
Tiếng xuân nghe quá não nề
Quê nghèo hiu hắt ê chề mưa tang
Ẩn khúc ánh vàng thầm nhủ
Mẹ già ủ rũ đón xuân
Cánh mai lạc mất người thân
Màu pha sắc lệ, thế nhân u hoài
Mấy chục xuân cài giông bão
Quốc than hoa ảo rừng khô
Ngàn năm văn hiến ngập mồ
Liệm hồn Non Nước nhấp nhô bể sầu
Thế sự não đầu tóc bạc
Chúa xuân treo vạt nắng hờn
Ngửa trông mây trắng chập chờn
Cúi hôn đất khách, giang sơn ngậm nùi !
Vivi
Norway 23.01.09