quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Cám ơn chị Kim Mai đã giải thích về mùi hương sen. À, thì ra Bình cũng có uống trà ướp sen rồi mà không nhớ. Vậy Bình cứ tưởng tượng cái mùi thơm nhẹ nhàng mà thơm ngát là có thật, nó ở đâu đó trong tiềm thức.
Biết thì nói, không biết dựa cột mà nghe
Đó là câu người xưa họ nói như dị đó, cho nên tui xin dựa cột nghe thiên hạ bàn chuện làm tt . Không có ý kiến gì nữa hết về tt, kẻo ách giữa đàng mà mang vào cổ vì cái tội thày lay
.
Thường thường cửa chùa luôn rộng mở cho bá tánh, bất phân giàu nghèo (tu nhiều hay tu ít, hay hổng tu gì ráo), bất phân tôn giáo. Ai cũng được tiếp đải như ai, mâm đồ chay ai muốn ăn thì cứ nhào dô vì các Thầy theo gương Đức Phật từ bi , cho nên ai đã đến cửa chùa đều được welcome. Nhất là khách mới thì được các Phật tử tay bắt mặt mừng, để lòng khách hồ hởi (mượn chữ của người Việt sau 75). cảm thấy thỏai mái khi đến cửa Phật.để... tham wan.
Riêng cái post này mở cửa cho bá tánh tham wan mà lại cấm khách mở miệng góp ý thì kể ra chủ nhân của cái post này hơi... khó đó nghe. Cho người ta dô coi, mà bịt miệng người ta lại thì thì thì???
độc tài wa' sá wa` sa
Thui thì dựa cột mà nghe
Nhưng đứng cửa nhà chùa (post này nói làm tt Phật giáo thì cũng xêm xêm với cửa chùa) mà miệng bị bịt cũng hơi khắt khe wá , bí wá, cho khách nói chuyện lạc đề chút nhen.
Cô em Bình Nguyên (hay Bình... như vại ----> có nghĩa là đứng tấn rất dững , ai xô cũng không té) ui !
Cái hương sen HKKM nói đó là hương sen chăm phần chăm. Vì một tuần trong hồ chỉ mọc lên được vài cái bông thôi. Chủ nhân ngồi ngắm hoa, táy máy làm cái trò dô công rồi nghề, tỉ mỉ mở các cánh hoa mà nhét trà dô, coi thử trà ướp sen thật nó thơm ra răng.
Chứ cái món trà ướp sen của Bình nàng uống không bảo đởm là chăm phần chăm đâu đó nhé .
Trà lài người ta hái hoa lài phơi khô trộn vào trà. Chứ khi uống trà sen có thấy ông tây bà đầm hoa sen nào đâu. Trà tim sen thì đúng là tim sen phơi khô thật (người ta làm mứt hột sen, đâm tim ra cho khỏi đắng).
Đầm sen bát ngát (như các đầm ở Bạc Liêu, Cà Mau) có cả vạn cả triệu hoa, ai công đâu đi banh các hoa ra bỏ vài cọng trà??? Nếu có thì 1 gram trà sen sẽ rất đắt, ai có tiền mua nổi???
Các chị đi ra mấy chỗ groceries thấy người ta bán mấy lọ nhỏ nhỏ đựng essence cà cuống, sầu riêng, va ni, hoa lài, hoa sen etc etc. Mấy mùi đó toàn là mùi giả (imitation) hết cả đó , toàn là chất hóa học.
Nói tóm lại đồ ăn bây giờ đa số đều có mùi giả, mầu giả hết !!!
Nói tới hoa sen, ở đây có ai đã ăn mạch nha sen chưa?
Hồi xưa bà nội của HKKM rất nổi tiếng với tài làm mứt sen của bà. Không cần phải đến mùa Tết mới làm mứt, mà bà làm quanh năm để bán giùm cho Chùa. Hột sen mua từng tạ để trong nhà. Ngày nào bà cũng luộc sen cả thúng. Các cháu ngày nào cũng đến khuân nước luộc sen về uống (chắc có lẽ vì thế mà da tốt????) Từng thùng nước sen nấu liu riu ngày này qua ngày nọ, cô lại thành mạch nha sen (không bỏ đường, vì nước hạt sen cô lại thành chất ngọt tự nhiên). Mạch nha sen ăn vào thì.... ngon hết biết, không thể tả ra đươc , vì nó siêu phàm wá . Một tạ 100ki lô hột sen mới làm ra được 1 hủ nhỏ 10 oz mạch nha sen.
Vì bà nội làm mứt sen mà con cháu mới được hưởng của ngon vật lạ. Ai muốn ăn mạch nha sen hoặc uống nước hạt sen nguyên chất nên tìm đến các chỗ làm mứt sen, đặt mua đi nhé.
Đi lạc đề cả chục ngàn cây số rùi , ba hoa chích choè cho dui tí í mờ
.