Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,044 Points: 3,390 Location: Lục điạ hình trái táo Thanks: 340 times Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
|
Lá thư từ lục địa mang hình quả táo.
Chị thân mến,
Những ngày Tết buồn(!), vui cũng qua nhanh chị nhỉ. Mồng Một Tết rơi vào ngày chủ nhật, ngày thứ hai vào làm, mở hộp thư điện tử lại nhận được vài tấm thiệp (điện tử) mừng Xuân. Xem qua những trang thiệp ảo tiện lợi, xinh đẹp, có nhạc thánh thót, thốt nhiên nhớ những tấm thiệp mừng xuân ngày nào. Những tấm thiệp nắn nót hàng chữ xinh xinh gửi gắm tâm tình.
Nhớ cách đây vài năm, bạn bè gần xa cứ xin địa chỉ i-meo, em vẫn từ chối, bảo rằng đọc i-meo như đọc tờ thông cáo, chẳng cảm nhận được tình cảm người gởi qua nét chữ thân quen. Bạn bè cười khì, bảo em sao cổ lỗ sĩ chẳng theo kịp đà tiến bộ của đời sống văn minh. Phải tập tành một thời gian khá lâu, em mới quen với những lá thư ảo. Nhưng sâu xa, vẫn còn cảm thấy luyến tiếc những tờ thư mỏng.
Dẫu vậy, mình vẫn không thể phủ nhận sự tiện lợi của i-meo. Gởi cho nhau một đôi dòng tùy theo cảm hứng, kể ra cũng tiện. Chứ còn đòi hỏi phải ngồi nắn nót cả tờ thư thì e rằng sẽ chẳng ai dám nhớ đến mình nữa.
Từ những tập tành làm quen buổi đầu dần dần thôi bỡ ngỡ, lại thấy sự tiện lợi. Đôi lúc cần phải giao tiếp với ai mà không muốn gặp mặt, chẳng muốn nghe tiếng thì cứ gởi quách một cái i-meo, kể như xong. Làm việc trong sở, từ lầu trên xuống lầu dưới, từ phòng này qua phòng kia, có việc chi cần hỏi cần biết mà chẳng muốn di chuyển, lại gởi phứt một cái i-meo. Cứ ngồi ì một chỗ mà i-meo, một buổi sáng đẹp trời nào đó khối người giật mình thấy tấm thân của mình bổng dưng phì nhiêu đáng kể.
Cũng cái chuyện i-meo, chợt nhớ chuyện hai cô ký điệu làm ở một tổ hợp luật sư nọ. Cô này gởi i-meo cho bạn làm cùng sở chê bai cô kia sao đó, meo qua meo lại làm sao mà meo gởi vào hộp thư cuả cô kia. Thế là hai cô ỏm tỏi, lời qua tiếng lại, lên đến tai cấp trên. Bị từ chối giải quyết bởi đó là chuyện cá nhân, cô kia ấm ức kiện mấy sếp ra tòa bởi cái tội đã để cho nhân viên sử dụng meo công ty mà phỉ báng cô! Chuyện xem tiếp hồi sau sẽ rõ chẳng biết kết cục ra sao?
Cũng lại cái chuyện i-meo, chàng trai nọ quen một cô gái ở một cái pạc-ti, trai tài gái sắc chuyện trò ra vẻ ý hợp tâm đầu, bèn xin cô địa chỉ i-meo. Về nhà, chàng thức trắng đêm gõ cho cô một bức thư tình lả lướt. Đã chẳng trả lời cho chàng, nàng còn meo cho chị gái kèm theo lời nhắn “của một anh chàng gởi cho em đó, chị đọc thử xem sao”. Cô chị bèn meo cho mấy cô bạn, mấy cô này lại meo tiếp cho những cô khác. Cứ vậy sau vài tuần, bức thư tình kia đã được meo tới vài chục ngàn ngươì trên khắp thế giới với lời nhắn “liệu bạn có xiêu lòng trước bức thư tình này không?”. Chuyện hồi sau sẽ rõ là một ngày nọ chàng nhận được bức thư của chính mình do ai khác gởi đến.
Chuyện người ta thì vậy, chớ còn mình thì cái việc đầu tiên mỗi sáng vô làm, bật máy còm-biu-tờ lên, lại cũng là mở mấy cái hộp i-meo, riết thành thói quen hồi nào không hay.
À quên, chị nhớ mở hộp i-meo, em vừa gởi cho chị bức thư tình của anh chàng đó, xem liệu chị có xiêu lòng trước bức thư tình ấy không?
Em, xv05
Ngày xa xưa, chị đố em: Cái nhà màu đỏ, không có cửa lớn, không có cửa sổ, chỉ có ống khói trên nóc và ngôi sao ở trong, là cái gì? Em cười khúc khích: Đó là trái táo.
|