Bốn mùa tình yêu
Tình như giọt sương
Giọt sương có phải là tôi. Hình như cùng rớt xuống đời bơ vơ (Sương Mai)
Những bài thơ của Sương Mai đem lại cho độc giả cảm giác êm dịu, nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu lắng. Cảm giác như đó là lời tự sự chân thành của tác giả về những trải nghiệm của bản thân.
Chim Bay Về Núi
Một mai chim bỏ bay về núi
Bỏ lại mình ta với ngậm ngùi
Một thuở rừng xanh vang tiếng gọi
Lòng còn thương nhớ dễ đâu nguôi
Một mai chim bỏ bay về biển
Ta đứng một mình ngó nhánh sông
Ta khóc nhìn theo dòng nước chảy
Nghe trăm ngọn sóng vỗ trong lòng
Một mai chim bỏ bay đi mất
Mà nói gì đâu tiếng giã từ
Trang sử tình yêu theo gió thoảng
Thuỷ chung ai có hứa gì đâu?
Một Chút...
Chờ một chút,
Em về thoa phấn lại
Bôi lên môi một lớp mỏng son hồng
Trời đã chiều anh có thấy buồn không?
Em thay áo cho buổi chiều tươi mát
Chờ một chút,
Em sẽ cao tiếng hát
Gửi đến anh lời lồng lộng nhớ thương
Để lời ca bao phủ cả đêm trường
Ru anh ngủ, bằng lời tình vương vấn
Chờ một chút,
Để cho em hết bận
Sẽ cùng anh dạo mát ở bờ sông
Ta cùng trôi với con nước giữa dòng
Quên thế sự, cho thời gian dừng lại...
Chờ một chút,
Để em đưa tay hái
Một bông hoa vừa chúm chím trên cành
Bằng tấm lòng rất yêu quí tặng anh
Đóa hoa nhỏ cho tình yêu khó nhọc
Chờ một chút,
Để cho em cột tóc
Những sợi dài sẽ theo gió lao xao
Cột gọn đi, để nhỡ có hôm nào
Tóc rối rắm làm anh buồn không ít
Chờ một chút,
Con đường tình mờ mịt
Em quẩn quanh mà vẫn cứ lạc đường
Đốt dùm em một ngọn đuốc yêu thương
Để soi lối, cho em thôi lạc hướng
Chờ một chút,
Em còn về nấu nướng
Bữa cơm canh cho đầy bổn phận mình
Chút tình yêu em dành để cho anh
Là phần nhỏ trong cả phần đời sống
Chờ một chút,
Em vẫn còn trong mộng
Nên có anh và có cả tình yêu
Đừng buồn anh, mặt trời đã xế chiều
Em thức dậy và giấc mơ chấm dứt.
Người Dưng
Thôi anh, mình chỉ... người dưng
Không thương nhau nữa, xin đừng giận chi
Bây giờ đường ai nấy đi
Đã không thương nữa, thôi thì cứ quên
Quên như chưa biết tuổi tên
Quên đi, như thể chưa quen bao giờ
Nhện kia giăng mấy đường tơ
Mong manh như cuộc tình hờ đôi ta
Thế nào rồi mình cũng xa
Dù sao mình cũng chỉ là... người dưng
Gió đưa, gió đẩy, gió ngừng
Thì thôi anh nhé, xin đừng giận chi.
Lầm Số
Xin lỗi ông, hình như ông lầm số
Ở đầu dây không có kẻ ông tìm
Thưa đúng rồi, thưa đúng số, đúng tên
Nhưng xin lỗi, tôi không hề quen biết !?
Tôi không nhớ một ai tên... này hết
Chắc là ông thực sự đã gọi lầm
Vì ngày xưa một thuở rất xa xăm
Tôi có biết, có quen rồi... thương mến
Người đó đã có cùng tôi hò hẹn
Chuyện thuỷ chung đã thề hứa cùng nhau
Nhưng chuyện tình chỉ là chuyện đớn đau
Người ấy... chết giữa mùa đông năm trước
Tôi đã khóc, giọt lệ tình sướt mướt
Khóc cho mình, khóc cho cuộc tình tan
Lệ của tôi đã rớt xuống muôn ngàn
Rửa không sạch được niềm đau bội phản
Tôi đã lỡ để tâm hồn... lãng mạn
Để tình yêu bóp nát cả trái tim
Từ lâu rồi, trong yên lặng của đêm
Tôi vất cả nhớ thương vào bóng tối...
Dạ thưa ông hãy im đi, đừng nói
Ông đã lầm, tôi không phải người xưa!
Ông làm ơn đừng lên tiếng phân bua
Đừng nói nữa thưa ông, ông lầm số...
Độc Dược
Hình như anh bỏ vào ly cà phê em
Những bùa mê thuốc lú
Hình như anh bỏ vào ly nước chanh em
Những cuồng chất nhớ thương
Hình như anh bỏ vào giấc mơ em
Một thế giới tình yêu rất diệu huyền
Hình như anh bỏ vào trái tim em
Những hòn sỏi yêu thương
Hình như anh bỏ vào tâm tư em
Những nguồn ánh sáng không tên
Hình như anh bỏ vào nụ hôn anh
Những hạt... bạch phiến
Hình như anh bỏ vào thơ em
Những mảnh đường phèn
Và bây giờ cũng chính anh
Đã bỏ vào chén rượu tình ta
Một liều... độc dược
Anh đầu độc em hay anh đầu độc chính anh?
Dỗ Giấc Nửa Khuya
Đêm khuya lắm, tôi dỗ tôi giấc ngủ
Cố dỗ dành ngon ngọt với lòng tôi
Hãy ngủ đi đêm đã quá khuya rồi
Đừng nghĩ quẩn, nghĩ quanh làm chi nữa
Hãy ngủ đi dù mai kia núi lở
Dù biển xanh có thành mấy cồn dâu
Hãy ngủ đi trong giấc ngủ nhiệm mầu
Mơ sẽ đến, giấc mơ nào không đẹp?
Hãy ngủ đi, buồn chi người rộng hẹp
Hãy vô tư như cô bé học trò
Hãy tưởng mình như đang tuổi mộng mơ
Cho hy vọng còn đầy trong ánh mắt
Hãy ngủ đi, tim ơi đừng se thắt
Để nhẹ nhàng giấc ngủ đến êm êm
Cho nỗi buồn tan nhè nhẹ vào đêm
Cho hơi thở dịu dàng bên gối mộng
Hãy quên đi những bôn ba cuộc sống
Những lo toan, những lận đận áo cơm
Hãy ngủ đi, kẻo thân xác hao mòn
Thôi hãy ngủ, đừng buồn chi thêm nữa...
================================
Những bài thơ của Sương Mai đem lại cho độc giả cảm giác êm dịu, nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu lắng. Cảm giác như đó là lời tự sự chân thành của tác giả về những trải nghiệm của bản thân.
Đó là tâm trạng buồn lưu luyến của sự chia ly; trang sử tình yêu đã khép lại, không một lời giã từ nào được cất lên khiến cho ngay cả người trong cuộc cũng thấy ngẩn ngơ:
Một mai chim bỏ bay đi mất
Mà nói gì đâu tiếng giã từ
Trang sử tình yêu theo gió thoảng
Thuỷ chung ai có hứa gì đâu?
(Chim bay về núi)
Đó là chút làm duyên con gái để chiều lòng người yêu dấu, thắp sáng lên ngọn lửa tình yêu trong buổi chiều quạnh hiu:
Chờ một chút,
Em về thoa phấn lại
Bôi lên môi một lớp mỏng son hồng
Trời đã chiều anh có thấy buồn không?
Em thay áo cho buổi chiều tươi mát
Một tình yêu bao la như vũ trụ, đắm say nồng nàn được cô gái dâng hiến cho người tình của mình; cảm giác như cô muốn “nhấn chìm” chàng trai trong biển tình nhung nhớ, dìu chàng vào giấc mộng êm đềm bằng lời hát ru chất chứa yêu thương. Sự thể hiện tình yêu quá đỗi ngọt ngào và đầy nữ tính!
Chờ một chút,
Em sẽ cao tiếng hát
Gửi đến anh lời lồng lộng nhớ thương
Để lời ca bao phủ cả đêm trường
Ru anh ngủ, bằng lời tình vương vấn
(Chờ một chút)
Nói chuyện tình yêu thì không thể không nhắc đến những giận dỗi, hờn ghen, chia ly:
Thôi anh, mình chỉ... người dưng
Không thương nhau nữa, xin đừng giận chi
Bây giờ đường ai nấy đi
Đã không thương nữa, thôi thì cứ quên
Quên như chưa biết tuổi tên
Quên đi, như thể chưa quen bao giờ
Nhện kia giăng mấy đường tơ
Mong manh như cuộc tình hờ đôi ta
(Người dưng)
Giọng điệu câu thơ có chút “ngúng nguẩy” của cô thiếu nữ, có chút “ngậm ngùi, cay đắng” của người phụ nữ đang khổ đau vì tình, ngậm ngùi, cay đắng ví cuộc tình mong manh như tơ nhện. Tuy nhiên, đã nói là “người dưng” mà sao không thể quay mặt bước đi, cứ lùng nhùng như tơ nhện giăng lưới, xoay hướng nào cũng thấy vướng…
Đến bài thơ “Lầm số” thì không còn là sự giận dỗi, ngậm ngùi đơn thuần. Trạng thái tình cảm của cô gái được đẩy lên cung bậc cao hơn trở thành sự căm giận vì bị phản bội. Cô chỉ muốn xóa sạch những ký ức buồn in đậm hình bóng của một kẻ phụ bạc mà cô từng trao gửi tình cảm thiết tha:
Tôi đã khóc, giọt lệ tình sướt mướt
Khóc cho mình, khóc cho cuộc tình tan
Lệ của tôi đã rớt xuống muôn ngàn
Rửa không sạch được niềm đau bội phản
Khác với những bài thơ trước, giọng điệu của cô gái trong bài “Độc dược” mạnh mẽ và cuồng nhiệt hơn:
Hình như anh bỏ vào nụ hôn anh
Những hạt... bạch phiến
Hình như anh bỏ vào thơ em
Những mảnh đường phèn
Anh đem đến cho em những nụ hôn đắm say khiến em ngây ngất men tình, anh là cảm hứng bất tận trong những bài thơ tình nồng cháy của em. Nhưng cũng chính anh lại “đầu độc” tình yêu của đôi ta. Thật xót xa thay!
Và bây giờ cũng chính anh
Đã bỏ vào chén rượu tình ta
Một liều... độc dược
Anh đầu độc em hay anh đầu độc chính anh?
Trải qua bao biến cố, thăng trầm, cô gái đã tự tiếp thêm nghị lực sống. Cô an ủi, vỗ về mình để xua tan những nỗi buồn đau, hướng đến một tương lai tươi sáng, an bình hơn:
Hãy ngủ đi, tim ơi đừng se thắt
Để nhẹ nhàng giấc ngủ đến êm êm
Cho nỗi buồn tan nhè nhẹ vào đêm
Cho hơi thở dịu dàng bên gối mộng
(Dỗ giấc nửa khuya)
Khám Phá 24h
Vài nét về tác giả Sương Mai
Tên thật: Bùi Phụng Mai
Sinh quán: Cần Thơ
Cư ngụ: Bắc California (Mỹ)
Sở thích: Thơ, nhạc, thể thao, du lịch, bạn bè
Tác phẩm đã xuất bản:
. Yêu dấu tan theo (thơ)
. Trăng mộng (thơ)
. Thơ tình Sương Mai (thơ)
. Thoảng chút hương xưa (thơ)
Email:
suong_mai@hotmail.com Homepage:
www.trinhnu.net/?suongmaiBài viết cùng chủ đề:
- "Thần giao cách cảm"
- "Những que diêm trong đời một người đàn bà"
- "Huyền thoại"
- "Biết"
- "Thiếu nữ ngủ ngày"
- "Tan vỡ"
***Bài viết của Khám Phá 24h. Xin các bạn vào đọc thêm ở địa chỉ :
www.khampha24h.com