Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tin Về Tệ Nạn Mãi Dâm
Phượng Các
#1 Posted : Friday, November 19, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Ít nhất 5,000 phụ nữ và trẻ em Việt Nam đang bị khai thác tình dục tại Cambodia

Wednesday, November 17, 2004 NKH


Theo các dữ kiện đưa ra trong cuộc họp về phòng chống buôn bán ngườI tại hành lang biên giới Việt Nam-Cambodia hôm 16 tháng 11 này thì hiện có ít nhất 5,000 phụ nữ và trẻ em Việt Nam bị khai thác và bóc lột tình dục tại Cambodia. Trong số naỳ cũng có nhiều trường hợp bị băng đảng xã hội đen đưa qua biên giới vào Cambodia rồi từ đó qua Thái Lan và bị tiếp tục bán cho các ổ mại dâm ở Mã Lai Á. Cạnh đó, cũng có các nguồn tin cho hay nhiều trẻ em đang bị đưa qua biên giới, không hiểu là để làm con nuôi, mang đi làm chuyện tồi bại hoặc khủng khiếp hơn nữa là để lấy nội tạng như một số tin đồn.
Trong cuộc họp nói trên, đại tá Kim Pheap, phó cục trưởng cục phòng chống buôn người của Cambodia noí rằng hiện có ít nhất 18,000 phụ nữ làm việc trong kỹ nghệ tình dục của nước này và chừng 33 phần trăm là người gốc Việt Nam.
Theo đại tá Kim Pheap thì hiện nay Cambodia được dùng làm nơi trung chuyển cho việc buôn bán phụ nữ và trẻ em. Bọn tội phạm dùng nơi đây làm chỗ tiếp nhận, chưá chấp, chuyển người. Những cô gái có nhan sắc bị tiếp tục bán sang các quốc gia khác, những người trung bình thì vào làm nghề massage hoặc gái mại dâm. Một số khác cũng được chuyển các tỉnh giáp biên giới Thái Lan.
Cảnh sát Cambodia cho rằng trong thời gian sắp tới đây việc đưa phụ nữ Việt Nam sang Lào và Cambodia có thể giảm vì sự chú ý của các cơ quan và chính phủ quốc tế nhưng hướng chuyển người có thể ngược lại và Sài Gòn sẽ trở thành điểm tập trung "hàng người" từ Cambodia trước khi đưa sang các nước thứ ba.
Về trẻ em thì các con số sơ khởi cho thấy mỗi năm có khoảng 200 em nhỏ được đưa vào Cambodia dưới hình thức xin trẻ sơ sinh và mồ côi để nuôi. Phần lớn các em nhỏ naỳ bị bỏ rơi khi sinh ra hoặc trong hoàn cảnh nghèo khó, cha mẹ không có khả năng nuôi dưỡng.
Trên thực tế, nhiều em gái nhỏ đang bị khai thác tình dục ở các động mại dâm, bị cưỡng bức cung cấp dịch vụ tình dục cho người ngoại quốc hoặc bị bắt đi ăn xin nơi công cộng.
Phiá công an Việt Nam cho hay đa số các phụ nữ, trẻ em Việt Nam đang hành nghề mại dâm ở Phnom Penh cũng như các thành phố lớn khác ở Cambodia là người các tỉnh An Giang, Đồng Tháp, Bình Phước, Tây Ninh, Cần Thơ, Bạc Liêu, Kiên Giang...
Phương thức thủ đoạn hoạt động của bọn tội phạm mua bán phụ nữ, trẻ em rất đa dạng và ngày càng tinh vi. Bọn chúng thường tìm các cô gái trẻ ở vùng nông thôn, có hoàn cảnh nghèo khó, không công ăn việc làm để hưá hẹn giúp đỡ tìm việc ở thành phố. Có khi chúng dùng thủ đoạn mồi chài quan hệ yêu đương rồi mang đi bán hoặc dụ dỗ lên Phnom Penh làm ăn. Cũng có khi ép buộc sử dụng thuốc gây nghiện rồi sau đó chuyển từ Việt Nam vào Cambodia.
Các nhóm naỳ thường được tổ chức chặt chẽ, phân công việc rõ ràng: tìm người, tuyển chọn, làm thủ tục, vận chuyển, dẫn đường... Có nạn nhân bị lừa nhưng sau đó lại quay trở về Việt Nam tiếp tục lừa gạt những người khác.

www.nguoi-viet.com
Phượng Các
#2 Posted : Friday, July 29, 2005 11:31:49 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Gái mại dâm ở ngã ba Lộ Tẻ

Thursday, July 28, 2005


Lộ Tẻ là con đường nhánh được chia ra từ một con đường lớn. Ngã ba Lộ Tẻ, Rạch Giá thuộc địa phận thành phố Cần Thơ, cách thành phố Cần Thơ 50 km, thành phố Long Xuyên (An Giang) 10 km và thị xã Rạch Giá( Kiên Giang) 65 km. Nơi đây được xem là mốc giao thông quan trọng với lưu lượng xe cộ qua lại thường xuyên trên 2 tuyến đường Quốc lộ 91 và Quốc lộ 80. Người dân nơi đây phần đông là dân buôn bán quán cơm, quán cà phê giải khát ven hai bên đường hơn 30 năm qua.
Nhưng, người dân 3 tỉnh miền Tây này không chỉ biết đến Ngã ba Lộ Tẻ này với món lẩu mắm và canh chua kho tộ nổi tiếng mà đến Ngã Ba này bởi bởi xóm mại dâm đã tồn tại từ rất lâu và bây giờ vẫn đang hoạt động công khai. Ðó là xóm mại dâm tại cầu Zero (Cầu số 0.)
Trong suốt những năm qua chưa có một cơ quan, ban ngành nào của địa phương thống kê số lượng gái mại dâm đang hành nghề, độ tuổi và tình trạng nhiễm bệnh HIV/AIDS của gái mại dâm nơi đây.
Theo người dân địa phương, hơn 25 gái mại dâm sống tập trung ở khu vực gần cầu Zero trong những ngôi nhà lá ọp ẹp. Những khi có gái ở khu vực khác đến, gái cũ trở về thì con số ấy sẽ là 40 và có thể hơn. Ðộ tuổi trung bình từ 13-14 tuổi.
Bản thân gái mại dâm ở đây cũng không biết bản thân mình đã nhiễm HIV/AIDS chưa, đến khi nào bệnh phát và chết thì thôi hành nghề.
Rất khó khăn để tiếp xúc với người dân tại “xóm cầu Zero”, sau khi tìm hiểu khá kỹ càng tôi đã vào vai một người đến đây tìm nhà chị V. để “coi bói”.
Chị V. là bà thầy bói “coi hay” nổi tiếng và có một điều là bà thầy này rất “chảnh” , chỉ coi cho Việt kiều và dân có tiền, trước đây chị ta cũng từng là gái mại dâm, chị em của V. cũng là gái mại dâm. Sau khi coi xong, tôi móc tờ polymer 100,000 đồng làm tiền “ tiền quẻ”, chị khá hài lòng. Coi xong tôi mời chị đi uống cà phê nhưng không nhận lời vì không ai coi chừng nhà. Chị ly dị chồng và đang nuôi đứa con gái 18 tuổi, nó đang đi học. Nhưng tôi đã được nghe rất nhiều về bà thầy bói này. Theo lời của chị B. bán quán cà phê thì :
- Con gái của bà đó cũng “xong rồi”. Nó quậy tơi bời, mẹ nào thì con nấy! Sống ở cái xóm đó muốn nên cũng khó mà nên!
Chị V. có thân hình khá mập, nhưng khuôn mặt khá đẹp, tuy hơn 40 nhưng nhìn chị vẫn sắc sảo nhất là cặp mắt to tròn. Chị nói chuyện rất ngọt ngào, đúng như lời kể của chị B. bán quán nước:
- “Con mẹ V” đó nhờ cái miệng, nịnh hót mấy bà Việt kiều để moi tiền, dắt mối “mấy thằng đ. đực” cho bà C.L. - một Việt kiều Mỹ ở bang Nevada. Khi nào bà Việt kiều này về Mỹ thì “con mẹ V.” này dắt mối mấy thằng đó cho con nhỏ L. khác ở trên Long Xuyên. Con nhỏ đó có chồng rồi nhưng nó chán chồng đi kiếm trai. Xóm đó không chỉ có con gái làm đ. không đâu mà mấy thằng con trai cũng cặp với gái mại dâm làm “chồng hờ” để được gái nuôi. Mấy thằng đó ăn ở không, bảo kê cho gái.
Chị V. quan sát tôi khá kỹ trong lúc ngồi nói chuyện. Chị đã pha cà phê mời tôi uống, chị nói chuyện khá vui vẻ sau khi nghe tôi mời chị có dịp lên Sài Gòn thì ghé nhà tôi chơi. Tôi nói cho chị biết mục đích của tôi từ Sài Gòn xuống đây để tìm đứa em bà con bị người ta dụ dỗ đem bán qua Campuchia và vừa nghe tin nó trốn về được cùng một cô gái nào ở Lộ Tẻ Rạch Giá. Tức tốc xuống đây ngay, dò la hỏi thăm và cầu trời may mắn được gặp em tôi.
Vì trước khi đến “xóm cầu Zero” này tôi đã được vài người cảnh giác: “Những người ở xóm đó không sợ trời không sợ đất, cô nên “liệu hồn” mà khéo ăn khéo nói! Nó muốn lụi ai là nó lụi!”
Tôi đã vào tiệm uốn tóc, nhuộm cái đầu hoe hoe vàng-nâu, vẽ lại bộ móng tay-chân, tỏ ra là dân ăn chơi. Vì những người tôi sẽ tiếp xúc toàn là gái mại dâm tuổi đời có thể không quá 20 nhưng họ thuộc hàng “cao thủ võ lâm.” Sau khi tôi gợi hỏi về việc có nhà báo nào đến đây tìm hiểu không thì một người phụ nữ bán hàng rong cho biết:
- Từ xưa đến giờ chẳng có “ma” nào đến đây tìm hiểu, điều tra hay phỏng vấn ai hết. Nghe tiếng dân Lộ Tẻ là người ta sợ chạy dài rồi!
Còn công an địa phương thì sao hả chị?
- Công an biết cái xóm đ. này. Nhưng chính tôi là người dân ở đây tôi cũng không biết tại sao công an và chính quyền địa phương không dẹp được cái xóm đó. Công an không muốn dẹp thôi, làm biếng thôi! Bắt rồi thả, ngựa quen đường cũ. Ðâu cũng về đó. Một số gái đang làm ở đây trước kia từng làm trong số 6 (cách chỗ này 6 km thuộc huyện Vĩnh Thạnh) nhưng bị công an trong đó căng quá phải chạy ra đây!
Chị V. sau khi nghe tôi kể về mục đích tôi đến đây để tìm em gái thì chị cho biết:
- Thời gian qua có vài đứa đi lên Nam-Vang (Campuchia) nhưng bặt vô âm tín, không thấy tụi nó về! Bây giờ, gái “làm” ở đây cũng có tiền lắm, đứa nào ngu bị người ta dụ mới lên NamVang! Em ngồi đây chơi đến chiều khoảng 5-6 giờ gái tập trung ra đây câu khách, em gặp nó hỏi, không chừng tụi nó biết vì có đứa bị bán lên đó rồi được chuộc về.
Trong lúc ngồi nói chuyện chị V. đã kê tai nói nhỏ :
- Phần lớn gái đang làm ở đây là đến đời cháu rồi, bà nội, bà ngoại và mẹ tụi nó cũng từng làm gái. Cái đời này là như vậy đó! Mẹ làm đ. thì con cũng phải làm đ., chạy đâu cho thoát. Không tiền thì phải làm đ. để nuôi cái miệng. Chỉ có làm đ. mới đủ tiền cho tụi nó ăn xài thôi. Mỗi ngày tụi nó ăn xài ít nhất từ vài trăm ngàn đến bạc triệu thì hỏi em làm nghề gì để có đủ tiền để xài như vậy?!
Chị nói tiếp :
- Mỗi lần đi khách được 200,000-300,000 đồng hoặc ít hoặc nhiều hơn tùy theo đứa, đứa nào còn nhỏ và đẹp thì khách trả giá cao. Khách sẽ trả tiền nhà trọ, khách sạn. Tụi nó hưởng trọn số tiền đó nếu không có ai dắt mối, nếu được người ta dắt khách lại thì phải cho người ta 50,000-100,000 đồng. Một đêm tụi nó kiếm được gần một triệu đồng, có đứa hơn. Vậy mà đứa nào cũng thiếu nợ, mỗi ngày tụi nó phải đóng tiền lời, tiền góp, tiền hụi... tổng cộng hơn 2 triệu đồng. Ðó là chưa kể tiền ăn uống, tiền đánh bài, đánh số, tiền chưng diện phấn son quần áo. Mà tụi này thì ít ăn cơm nhà lắm, ăn cơm quán, cơm tiệm không à. Người ta nói “Sang như đ.” là đâu có sai.
Tôi hỏi về những tay dắt khách cho gái ở khu vực này là ai thì chị Vui nói:
- Thì mấy thằng chạy xe ôm, dân ở đây, toàn là anh em dòng họ với gái. Chứ người lạ làm gì dám đến đây...!
Chị nói vừa dứt câu thì có một cô gái vừa cao vừa ốm, sửa mũi cắt mắt, mặc chiếc áo dây hở nửa ngực, chị V. cho biết cô ấy tên N. là dân ở đây. N. và mấy cô gái khác từ lúc bước vào đã chửi thề liên tục.
- Ð. m. bữa nay xui quá, thua bài “tiến lên” hết một triệu rưỡi đồng. Bị chặt 2 cái tứ quý...
Chị V. nói với N. là tôi đang đi tìm đứa em gái, em tôi bị bán lên Nam Vang... Nghe xong, N. và những cô gái khác tỏ vẻ quan tâm, tò mò. Tôi dễ dàng bắt chuyện với N.
Chị V. phải vào nấu cơm chiều, nên tôi rủ N. và 3 cô gái kia qua quán bên cạnh uống cà phê. Ba cô gái đi cùng N. cũng là gái mại dâm, ba cô này nhìn còn “con nít” lắm nhưng sau khi nói chuyện thì tôi mới biết là tuổi chỉ 15-16 mà quá sành đời. Mở miệng luôn có những câu chửi thề. Tôi đã rủ họ qua cà phê bên cạnh. Theo tôi biết, quán cà phê bên cạnh là một trong 3 địa điểm của gái mại dâm câu khách. Bất kể ngày hay đêm, khách có nhu cầu thì luôn luôn có gái túc trực tại quán này. Riêng bà chủ quán này, bà B. có 2 đứa con gái tên là “G. lớn” , “G. nhỏ” đang làm gái mại dâm. Riêng con dâu của bà cũng làm gái mại dâm để nuôi con trai bà. Hai người con trai của bà B. đã chết vì AIDS, vợ của 2 người này cũng là gái mại dâm.
Cô gái tên N., 22 tuổi được xem là “gái già” tại khu xóm này, cô còn một cô em gái út 15 tuổi cũng đang làm gái. Cô cho biết cô làm gái được 8-9 năm rồi:
- Nhà nghèo, có ba chị em gái đều bước vô cái nghề này hết. Ai cũng vậy! Chị đi hỏi hết mấy con đ. ở xóm này xem có đứa nào muốn đi làm đ. không. Không ai muốn đâu. Nhưng nhà nghèo, mẹ làm đ., bà con xung quanh làm đ. Nếu có sống tốt thì cũng bị gọi là con đ. Ðời này là như vậy! Ðã bước vào nghề này thì không thể bước ra được. Nếu em có tiền thì em sẽ bỏ xứ đi nơi khác sống, nhưng ở đây chưa có đứa nào có tiền để đi nơi khác sống, chưa gì thì “thân tàn ma dại”, bệnh hoạn đầy mình rồi!
Tôi hỏi N. có dám đi xét nghiệm không thì cô cười nhạt.
- Làm nghề này không đứa nào dám đi xét nghiệm đâu. Khi nào phát bệnh thì mới biết và đợi chết thôi. Ở đây không thể nhớ hết có bao nhiêu gái đã chết vì Si-đa (AIDS), chồng và con cũng bị lây. Hên xui thôi! Chị hai em - chị M chết vì Si-đa hơn 10 năm rồi. Chị M. đẹp lắm! Nhỏ em út giống chị M. còn em xấu quá phải đi phẫu thuật, ốm quá phải đi bơm ngực. Tiền kiếm được cũng xài hết.
Ðã hơn 4 giờ chiều, gái mại dâm sau khi đánh bài, dò kết quả xổ số, tắm rửa, make-up thì tụ tập lại trước cửa quán này. Gái không ngồi trong quán mà kéo ghế ra sát mé đường dưới chân cầu Zerô để bắt khách.
Gái mại dâm ở đây có thói quen chỉ thích mặc đồ bộ may bằng vải thun bó sát người. Tôi hỏi N. may đồ ở đâu mà khéo thế. Thì N. cho biết:
- Thợ may ở đây nhiều lắm! May đồ cho tụi em thì đỡ tốn vải lắm! haha... Tụi em thích mặc đồ bộ bằng vải thun vừa mát mẻ vừa ôm sát người đẹp, à lại “dễ cởi” ha ha...
Cô N. cười khà khà cùng mấy cô gái khác. Còn tôi thì một lúc sau mới hiểu được. Ðó là từ chuyên dùng trong nghề. Thật sự trong lúc nói chuyện với những cô gái này tôi được nghe rất nhiều từ ngữ thô tục mà người ta thường nói đó là “những từ không có trong từ điển.”
Tôi ngồi đây chứng kiến lần lượt từng gã đàn ông ghé hỏi giá cả, kèo nài với mấy cô gái. Gái ở đây khá trắng trẻo và “đầy đặn”. Cô N. cho biết:
- Ðứa nào mà “bơm ngực” rồi thì làm đắt hơn, đi có giá hơn. Mối “khách quen” nhiều hơn! Ðàn ông mà!
Và mấy người đàn ông nói vài câu cho có, xong, cũng đều kết thúc bằng câu:
- Lên xe đi em!
Cô N. cho biết, lúc trước ở Lộ Tẻ có một cái nhà trọ nhưng vừa bị công an “dọn” rồi.
Nhà trọ mà cô N. nhắc đến là nhà trọ Kim Trang ở ngay Ngã 3 Lộ Tẻ:
- Nhà trọ đó hoạt động quá công khai lộ liễu, bà chủ nhà trọ ỷ có “quen biết”. Nhưng vừa rồi công an huyện đã bắt quả tang nhiều cặp đang hành lạc, thế là bà chủ bị bắt nhốt, nhà trọ bị đóng cửa luôn! Chắc là bị người ta chọt rồi. Cạnh tranh mà. Mắc cười nhất là cảnh công an đi xung quanh nhà trọ lượm “bao cao su”. Hơn mấy trăm cái bao...
- Còn một cái nhà trọ ở gần cầu Cái Sắn là của ông T. làm công an ở xã, vẫn chưa bị dẹp.
Cô N. cho biết nhà trọ ở xung quanh đây rất nhiều trọ. Giá mỗi lần thuê phòng từ (1-2 tiếng đồng hồ) là 50,000 đồng. Tiền này gái phải giao kèo với khách trước, thường thì khách trả.
Tôi thấy có một chiếc xe tải dừng lại rồi một cô gái phóng lên xe. N. cho biết:
- Ðó là “dù theo xe tải”, gái bèo mới chịu đi, lên xe rồi, trên xe có 3-4 thằng thì tụi nó chơi hết 3-4 thằng, trả tiền thì không bao nhiêu. Trừ tiền xe đi về không còn bao nhiêu.
Trong lúc ngồi nói chuyện với N. thì có một ông khách quen của cô và dĩ nhiên cô N. “đi khách.”
Sau khi N. đi thì tôi đã ra về, trời đã chập tối. Bước xa khỏi “xóm gần cầu ”, một xóm nhỏ có vài chục cái nhà lụp xụp. Nơi những cô gái bán thân để no bụng. Thật xót xa khi họ chỉ là những cô gái mới 13-14 tuổi, tuổi thơ của họ, gia đình và môi trường xung quanh của họ đều gắn liền với chữ “đ.”.
- Cuộc đời của tôi không bao giờ thoát khỏi chữ “đ.”.
Chính cô N. đã nói với tôi trước khi cô lên xe “đi khách.”
Phượng Các
#3 Posted : Wednesday, November 2, 2005 2:04:43 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Bán dâm 2 lần một năm bị coi là “chuyên nghiệp”

Tuesday, November 01, 2005


HÀ NỘI 01-11.- “Ði khách” mà bị bắt quả tang 2 lần trong một năm thì bị coi là gái mại dâm “chuyên nghiệp” để có thể bị nhốt vào những trung tâm “giáo dưỡng” một thời gian.

Bản tin báo điện tử VNExpress ngày 1 Tháng Mười Một 2005 dựa trên một thông tư số 31 liên bộ Cộng Sản Việt Nam mới ban hành cho hay như thế.

VNExpress: Gái bán dâm 2 lần một năm được coi là thường xuyên. Gái bán dâm từ 16 đến 55 tuổi không có nơi cư trú nhất định, bị bắt quả tang bán dâm, hoặc bị phát hiện “đi khách” từ 2 lần trở lên trong 12 tháng thì bị tạm giữ tối đa 15 ngày.

Ngoài ra, người nghiện ma túy từ 12 tuổi trở lên, bị bắt quả tang sử dụng trái phép chất ma túy cũng bị đưa vào nơi lưu trú tạm thời. Khái niệm “bị bắt quả tang sử dụng trái phép chất ma túy” được hiểu là đang hút, hít, uống, chích những chất ma túy; hoặc đã thực hiện xong hành vi, nhưng đang trong trạng thái bị phê thuốc, sốc thuốc và xét nghiệm cho kết quả dương tính. Nơi tạm giữ là những cơ sở cơ sở chữa bệnh do ngành lao động quản lý.

Cũng theo thông tư 31, công an xã, phường, thị trấn trực tiếp phát hiện người bán dâm, người nghiện ma túy thì sẽ lập biên bản và hồ sơ báo cáo chủ tịch ủy ban nhân dân cùng cấp trước khi chuyển lên công an cấp huyện quyết định đưa người vào nơi lưu trú tạm thời. Nếu thấy kẻ bị bắt đang có thai, có giấy chứng nhận của bệnh viện hoặc trung tâm y tế cấp huyện trở lên, thì cơ quan công an phải thả người.

Trường hợp khi điều tra thấy gái bán dâm, người nghiện ma túy có nơi cư trú nhất định thì công an cấp huyện phải làm thủ tục chuyển đối tượng về quản lý tại gia đình và cộng đồng. Nếu đối tượng khiếu nại về quyết định lưu trú tạm thời thì phải được xác minh ngay. Nếu đúng là oan sai thì trưởng công an cấp huyện, nơi đã ra quyết định đưa đối tượng vào lưu trú tạm thời, phải có văn bản xác nhận và đưa ngay người đó về cộng đồng. Người bị bắt oan được bồi thường thiệt hại.

Quy định này đã giải tỏa vướng mắc của cơ quan công an khi quyết định đưa gái bán dâm không nơi cư trú nhất định vào lưu trú tạm thời tại cơ sở chữa bệnh. Gần đây nhất là vụ của Yến Vy, khi cô này bị đưa vào Trung Tâm Giáo Dục Dạy Nghề Phụ Nữ Sài Gòn vì liên quan đến đường dây mại dâm do Trần Thị Phố cầm đầu. Do không đủ cơ sở pháp lý xác định Yến Vy bán dâm có tính chất thường xuyên hay không nên cơ quan chức năng đã trả cô về địa phương.

Thông tư 31 có hiệu lực từ cuối Tháng Mười Một năm 2005.

nguoiviet
Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.