Forum
»
Sinh Hoạt Phụ Nữ Việt
»
Thơ
»
Đừng Bao Giờ Ca Ngợi Tình Yêu
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Rồi Một Ngày -Trường Phi Bảo-
Rồi một ngày bỗng nhiên em nhận ra Cuộc sống đâu vì anh mà kết thúc Nỗi đau lớn không làm em ngã gục Vẫn còn...vẫn còn...đâu đó niềm vui
Những câu thơ của một thời Sẽ thôi già trước tuổi Thắp cho nhau nụ cười Cho trời quang, mưa tạnh, cho cuộc đời lại xanh
Rồi em biết sẽ không phải là anh Dìu bước em mỗi khi lòng xa vắng Khi ốm đau, khi cần người che chắn Sẽ chẳng là anh tình nặng nghĩa sâu
Mọi thứ đã trôi qua từ lâu Đâu nhất thiết phải sống vì quá khứ Đâu nhất thiết phải khư khư gìn giữ Cái không thuộc về mình
Rồi cánh tay ai sẽ vỗ nhịp ân tình Lọn tóc rối bàn tay ai sẽ gỡ Bờ vai ai cho em gục đầu nức nở Trước trăn trở lo âu ai hòa nhịp thở chung
Người ấy trong hình dung Sẽ vì em làm hết thảy mọi điều Tốt hơn anh rất nhiều Nhưng, Liệu em có còn xứng đáng được người yêu???
18-9-2006
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Anh có tin rằng: Năm tháng biết hận không? -Trường Phi Bảo-
Anh có tin rằng: năm tháng biết hận không? Khi yêu thương đã rũ bỏ hẹn thề Khi người ta không còn những đam mê Cố sức giữ cũng chỉ làm mỏi mệt
Anh có từng thầm tiếc đều đã dệt Trong ảo vọng chưa hẳn là tuyệt vọng Ước mơ giản dị về một hình bóng Được thấy em cười bên hạnh phúc trẻ trung
Dù anh có đi đến ngã rẽ tột cùng Cố tham gia mọi trò chơi số phận Với em anh quả thật đáng giận Trước cái nhớ, cái nhung anh có nhận ra mình
Anh có trở về tìm kiếm lại mối tình Tìm nụ cười, tìm kỷ niệm, tìm em giữa lối đi Em tuyệt vọng thầm hy vọng...để được gì? Khi yêu thương quên hẹn thề, như quên vầng trăng tỏ
Hạnh phúc chợt tan, chợt tàn mơ hồ không rõ Hình bóng ngày xưa rớt trên cỏ ngậm ngùi Thời gian qua mang theo khúc hát lỗi thời Nên anh có tin rằng:năm tháng biết hận không?
11-5-2005
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Ảo Ảnh -Trường Phi Bảo-
Anh ấy gọi người yêu mình bằng người xưa Còn mình gọi người yêu anh ấy là người yêu cũ của người yêu Ai cũng có mối tình đầu vắt vai Những phút bồng bột, yếu lòng tới vội
Tình cờ gặp nhau trên phố ngây thộn đến buồn cười Nào đâu dám đối mặt chỉ lặng lẽ lướt qua anh ấy bảo: người yêu thưở xưa đấy Mình nghe chua cay khoé mắt dâng trào
Mình ngượng ngùng cũng chẳng biết nói sao Ngờ nghệch, ngu ngơ thèm trở về thời mười tám Cái thời yêu cuồng sống vội Cuộc hẹn hò nào cũng chớp nhoáng rồi thôi
Trăm cuộc hẹn, ngàn cuộc hẹn rồi cũng có một người Bước qua hồn mang nhiều điều nhung nhớ Nào ai hiểu thế nào là dang dỡ Để khi giận hờn, chia tay mới nuối tiếc tình đầu
Thượng đế rất công bình khi cho mình và anh tìm nhau Sự thông cảm bắt nguồn từ hoàn cảnh Bóng hình người xưa mình xem như ảo ảnh Còn người yêu anh... anh nhắc để đau lòng
Mình tôn trọng anh nên biết cứ vờ không Anh trân trọng mình thì hết dạ yêu thương Chuyện ngày xưa, con người xưa như đá cuội trên đường Đôi chân trần ta vụng về vấp phải
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Chúc thư Trường Phi Bảo
Trái tim này tặng anh người yêu dấu Cặp mắt này dành tặng bạn thân thương Bờ môi này tặng riêng những vấn vương Còn linh hồn gởi ngàn phương nỗi nhớ
Mẹ cha ơi... con lìa xa nhịp thở Người yêu ơi... em thiêm thiếp ngàn đời Bạn bè ơi... xa vắng nhau nụ cười Mai tôi chết bao lời ghi trăn trối
Tập thơ này trao lại thời nông nổi Kỷ niệm này xin ai giữ hộ tôi Nợ tình kia chưa trả hết than ôi...! Còn gì nữa ngoài đơn côi vô vọng
Thôi từ giã quãng đời xanh mơ mộng Hẹn kiếp sau sẽ duyên nợ cùng anh Với bạn bè ghi tạc những chân thành Riêng phụ mẫu phận trẻ đành lỗi đạo
Một đời người thoáng chốc là hư ảo Mai tôi về cùng cát bụi trời mây Mọi ưu phiền rồi mai hết bủa vây Vĩnh biệt nhé tháng năm đầy mộng ước.
8-11-2006
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Chào anh! -Trường Phi Bảo-
Chào anh, em về không vướng bận Mưa ở lòng nhau đã tạnh rồi Hãy cười cho đời tươi sắc nắng Chớ vẽ vời chi mộng xa xôi
Chào anh, em đi đường rất vội Sợ chuyến tàu yêu lăn bánh buồn Định mệnh làm mình thêm nông nổi Thôi đừng ôm ấp bóng hình thương
Đã quyết quên anh, như có thể Có thể là vương vấn sẽ tan Chào anh, dẫu biết quên hổng dễ Cũng xin dành nhau chút dịu dàng
Phương ấy, em đi chắc gì vui Chúc anh hạnh phúc ở chốn này Bên người, êm ấm đâu hờn tủi Tình theo sương khói một chiều bay
Tình theo sương khói một chiều bay Chào anh, chỉ lần cuối em chào Dù rằng chỉ mỗi mình tê tái Kiếp này thôi thế đã phụ nhau
20-4-2007
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Người con gái đến đời anh sau em!* -Trường Phi Bảo- Tặng:PNT
Người con gái đến đời anh sau em! Chắc đẹp lòng anh từ buổi gặp đầu Em biết thế và em tự hiểu Ở trong anh, hình cô ấy đậm sâu.
Khắc cốt ghi tâm một lời anh hay nói: "Anh cần chân thật hơn bao giờ hết..." Chắc tại em tự đưa mình vào giả dối Để suốt cuộc đời không được có anh
Người con gái ngự lòng anh chắc rất chân thành Cô ấy thánh thiện, nhu mì, nho giáo Đâu như em một con người mục nát Gian dối, ngông cuồng, mà bướng bỉnh làm sao
Anh đã chọn lựa rồi, em mất quyền ước ao Đành chúc cho anh và người ấy hạnh phúc Ta qua đời nhau cũng chỉ là một lúc Xin anh đừng làm khổ người con gái đến sau.
(5-8-2004)
*ý thơ của Đoàn Ngọc Thu
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Thôi ngừơi đừng nói...! Trường Phi Bảo Ngừơi đừng nói như một lời an ủi Đã qua rồi ngày hai buổi mộng mơ Tôi ru đời mình sau những dòng thơ Là gán ghép từng dại khờ năm tháng Ngừơi đừng nói những lời yêu lơ đãng Để rồi mai chóng chán với riêng ngừơi Thơ tôi viết có lúc khóc, lúc cừơi Niềm tâm sự hóa hoa rơi ủ rũ Có gì đâu chỉ vẫn câu chuyện cũ Suốt cuộc đời ấp ủ kỷ niệm đau Có một thời mình cứ nghĩ của nhau Trái tim đó, tình yêu màu ngọc bích Câu thề đó, cơn mưa chiều rã rít Có một thời mình quấn quít không thôi Ngừơi đừng đọc thơ tôi - sự lẻ loi Niềm da diết của một thời nuối tiếc Tôi lạnh lòng kể từ mùa ly biệt Chút dịu dàng đủ thắm thiết tình thơ Ngừơi đừng tới lãnh nhận mấy bơ vơ Tôi lạnh lòng nên hững hờ tất cả Ngừơi đừng nói lời tình yêu vội vã Tôi xem như lời ấy chỉ ủi an Khi tâm hồn đã khuyết mảnh trăng vàng Thì ngừơi đến chỉ muộn màng lơ lững... 9-5-2007
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Định Mệnh và Chiến Tranh -Trường Phi Bảo- Có nhiều lúc gục đầu bên trang giấy Em vô tình đặt bút viết tên anh Những thơ ngây lần đầu biết long lanh Sao giấu nổi từng cơn buồn rưng mắt Niềm nhớ thương, biết làm sao dập tắt Muốn ôm trời, muốn ôm đất, muốn ôm nhau * Trái tim anh sao lại dễ đổi màu (Đàn ông có ngàn khát khao khó nói) "Định mệnh" đó phải chăng là tên gọi Và tình yêu có là nông nổi không? Em muốn ôm mà sao không ôm nổi Trái tim anh đen tối mọi mưu đồ Em thua rồi nên chấp nhận dại khờ Dù em biết rằng còn bờ bến khác Dù mai này mỗi mình em ngơ ngác Trong tình yêu tẻ nhạt của một người Rồi "định mệnh" sẽ như là lá thôi Cô gái nào sẽ thay em nhặt lấy Anh thích thú và chắc anh muốn vậy Giữa đàn bà từ lúc ấy "chiến tranh" 13-5-2007
*ý thơ Đoàn Thị Lam Luyến
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Người Đàn Bà Hôm Qua -Trường Phi Bảo- Anh đã khoanh tròn vòng "tự do" Nên bờ vai chỉ riêng cho chị ấy Người đàn bà là vợ của anh đấy Biết không? Chiếc nhẫn tình yêu là chứng tích hào hùng Sự thủy chung nằm ngay ngón áp út Em chẳng dám mơ về bến bờ hạnh phúc Đành thôi! Anh như những niềm vui hiếm hoi Mà trong em là nhỏ nhoi khó kiếm Đời con gái lấy trắng trong thử nghiệm Nghẹn ngào...lẽ tất nhiên. Lỡ trót đem thân làm ván đóng thuyền Em ngây ngô với tình yêu hào phóng Rồi một ngày mặt biển kia bị động Em vô tình thành gợn sóng mỏng manh Anh hãy về yêu lấy vợ của anh Em trả cho chị ấy lại vòng tay ấm áp Để nhận về mình những chiều bão táp Quặn lòng đau khi kỷ niệm khuất dần. Mái ấm ai cũng cần Sau mệt mỏi là nơi dừng, chốn đậu Cái lạnh phong trần ai hiểu thấu Thôi anh hãy vui cùng thửa ruộng, vườn nhà Anh đừng yêu em, hãy nhớ đừng yêu nha! Người đàn bà đến đời anh thật muộn Người đàn bà chưa phải là cao thượng Người đàn bà vỏn vẹn mới hôm qua.
15-5-2007
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Chữ "Trinh" Trường Phi Bảo
Đêm đêm buông tiếng hát Em lả lơi trong ngàn cánh tay mềm Rượu rót đầy trái tim Mùi da thịt quyện vào nhau bốc cháy
Anh đi không trở lại Ân ái nào tựa một thoáng mây bay Lỡ mang thân con gái Chữ trinh kia ngàn mảnh ghép sao lành
Đêm đêm môi mắt xanh Em cười tình với bao người em gặp Sao chẳng ai dám thắp...(?) Lửa gia đình cho ấm áp tình yêu (!)
Đàn ông có thiệt nhiều Vị làng chơi nếm đủ mùi quy luật Anh không người duy nhất Nên chữ "trinh" em tàn tật, vỡ đôi
Tấm chăn nào đơn côi Ai sẽ đắp cho em ngày nằm xuống Và ai người hồi tưởng Nét đẹp buồn sau những cuộc mua vui
10-5-2007
Chữ "trinh" 2 Trường Phi Bảo
Ngày xưa mẹ thời con gái Chữ "trinh" đáng giá ngàn vàng Yêu ai chín chờ, mười đợi Bến tình một chuyến đò ngang
Ngoại thương mẹ thời con gái Cưới sinh chọn rễ thật hiền Rễ hiền giàu sang, quý phái Lấy nhau, à chắc nợ duyên
Mẹ sinh tôi thời con gái Như hủ mắm treo đầu giường Ông bà vẫn thường hay nói: (Nữ lưu "đức hạnh" làm gương)
Tôi đau một thời con gái Chữ "trinh" quý hơn gia tài Trái tình chín mùi nên hái Dại lòng mới chuốt đắng cay
Giờ thì lỡ thời con gái Trắng tay, tóc ngã màu buồn Chữ "trinh" rách trong tâm tưởng Kể từ ăn gió nằm sương
17-5-2007
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Bài thơ trên phiến lá Trường Phi Bảo
Ai trả cho em ngày tháng cũ Khi lòng chưa nhuốm bụi tương tư Bài thơ người viết trên phiến lá Còn những hoài mơ khó khước từ
Em về nhặt lá buồn ủ rũ Tìm gì trên những phiến tình đau Vết thương tới giờ còn mưng mũ Hồn nhiên, ai trả thưở ban đầu
Sắc xanh đã rụng theo đời lá Úa chữ ân tình dạ xót xa Thơ duyên người khéo ghi trên lá Kỷ niệm ngàn năm chửa nhạt nhòa
Một đêm thấy mình như là lá Rụng mấy bơ vơ, mấy dại khờ Nhớ nhung theo gió về trăn trở Biết tìm ai trả hết ngây thơ?
25-5-2007
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 111 Points: 0
|
Tôi Quyết Mang Theo Suốt Cuộc Đời Trường Phi Bảo
Tôi quyết mang theo suốt cuộc đời Tấm ảnh của người tôi dấu yêu Dù cho suốt kiếp không gặp nữa Tấm ảnh người trao vẫn nhớ nhiều
Bạc áo phong sương rồi đó nhỉ? Hay còn vô định ngút ngàn đi? Từ buổi chia phôi nào ai hiểu, Rằng mai đôi ngã sẽ phân kỳ!
Người tặng tấm ảnh giữ làm tin Sợ tôi buồn thương lúc một mình Thì đây có anh về trong mắt Dẫu chẳng nói cười chỉ lặng thinh
Tôi quyết mang theo một bóng hình Lời hứa hôm nào nhạt môi xinh Người đi quên hẹn ngày son sắt Năm tháng thoi đưa vẫn chung tình
Thương lắm từ đường tơ kẻ tóc Hình hài muôn thuở vạn ước mơ Ánh nhìn, khóe miệng, đôi mày sậm Trong tôi người mãi mãi như thơ
Trong tôi, tôi mãi mãi tôn thờ Tấm ảnh có bóng người duy nhất Bạc bẽo người quên tình chân thật Quên mất tình tôi lúc bơ vơ.
3-10-2006
|
|
|
|
Forum
»
Sinh Hoạt Phụ Nữ Việt
»
Thơ
»
Đừng Bao Giờ Ca Ngợi Tình Yêu
Forum Jump
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.