Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Lam Thiên Hương
Phượng Các
#1 Posted : Monday, February 27, 2006 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Lam Thiên Hương thăm hai người bạn...

Kính gửi anh Anh Tâm,
Đọc thư anh em rất cảm động…
Nước mắt cứ rơi… cứ rơi… Lâu lắm rồi em mới có một cảm xúc dâng tràn như vậy…
Nhưng mà nó cũng là một niềm vui bất ngờ đến với em… Nó như một làn gió mát xoa dịu những nỗi đau nhức của tâm hồn. Để rồi sau đó em tìm thấy chút ấm áp dào dạt của tình thương. Oâi! Thật lâu lắm mới có người vẫn nhớ đến “Ký giả L.T.H.” Cái tên của một thời hoa mộng hồn nhiên… Và cái đẹp đẽ trong cuộc đời của một thời làm báo… Em vẫn thường ôm ấp và hồi tưởng mãi mỗi lần buồn hiu hắt với nỗi cô đơn trống vắng trong những đêm dài không ngủ… Kỷ niệm của một thời vàng son rực rỡ ấy vẫn làm se sắt lòng em…
Tất cả… tất cả… không gian… thời gian… và những gương mặt thân yêu của những người anh: Hoàng Hồ, Trần Tấn Quốc, Anh Tâm, Trần Đông Phương, Nguyễn Hoàng Đoan, Hải Thần, Vũ Song Chung… còn nữa… và bạn bè không giờ nguôi ngoai trong ký ức…
Từ một cô gái hồn nhiên em đã trở thành một cô phụ buồn đau… tan nát… Đoan đã đành lòng bỏ em với hai đứa con thơ dại… sau vài lần hỏi thăm, vài lần giúp đỡ… Lúc đó em còn trẻ lắm và nước mắt cứ ngập tràn… Em tưởng có thể chết đi và thân thể mọn hèn nầy sẽ chìm sâu trong lòng đất. Và rồi như anh thấy, em vẫn sống… vì các con em cố sống trong cơ cực, nghèo nàn…
Thời gian qua… các con em lớn dần… Hơn 30 năm, thời gian như ánh chớp… Em dần nguôi ngoai. Bây giờ lại được tin anh, người anh đáng trân trọng và ngưỡng mộ của một thời làm áo, những kỷ niệm xưa chợt về làm em nghẹn ngào… và từ lúc nào nước mắt em lại rơi…
Anh Tâm! Em thật cảm xúc ngập tràn khi nhận “quà” của anh chị… và tin tức của anh… Em thấy được “dễ thở”… phần nào… và rất vui khi thấy anh có một gia đình êm ấm hạnh phúc và “một cuộc sống thật tốt”… Em như có một điểm tựa tinh thần và em đã vui trong ngập tràn nước mắt trong khi tâm hồn và thể xác em vô cùng mệt mỏi… vì sự chiến đấu trường kỳ của một người đàn bà đã nhiều lần làm em kiệt sức… Cũng đã bao lần em đứng trên bờ vực thẳm ở cuối đường hầm mong trời sáng để tìm lại nhau…
Nhưng rồi… Anh Tâm ơi! Tất cả vì các con em gượng dậy… Đôi mắt em ngả màu vì nghìn lần ngập tràn nước mắt… Vậy mà, ngày xưa có một anh chàng làm bài thơ tặng em mà đến bây giờ em vẫn nhớ:
“Em có đôi mắt đen đựng nghìn đêm hạnh phúc…
Em có đôi bờ mi chớp ánh sao rung
Em có đôi bàn tay dịu dàng ve vuốt
Em có trái tim trong lòng ngực…
Để anh muôn đời vẽ mãi trong tranh”
Bây giờ tất cả đã muộn màng… Thời gian để cái đẹp năm xưa, không còn nữa… Bao nhiêu năm em vẫn còn chập choạng với nắng mưa… của cuộc đời… Em vẫn còn bước thấp bước cao… và vẫn sống đời hiu quạnh với hai con mãi mãi… dại khờ…
Và Anh Tâm ơi! Cuộc sống tất nhiên vẫn còn những cái đẹp muộn màu muôn vẻ và trong em lâu lắm mới nhận được cái đẹp của tình người…
Cám ơn anh, cám ơn chị đã giúp đỡ cho em… Em không biết em sẽ giúp được gì cho anh nhưng em sẽ cố gắng, dù với một trái tim không còn nóng bỏng, dù tâm hồn đã bao lần rách nát và dù với thể xác đã bao lần gục ngã… nhưng trong em vẫn giữ một quá khứ vàng son và những kỷ niệm vô cùng đẹp đẽ… và em tự nhủ:
Cám ơn mỗi buổi sáng mai thức dậy
Ta có thêm một ngày nữa để yêu thương…
Chúc anh chị và gia đình mãi mãi yêu thương… mãi mãi yên vui và hạnh phúc…
Em gái nhà báo của ngày xưa
Lam Thiên Hương
TB: Em gửi cho anh hình em chụp chung với anh Hoàng Hồ. Em vừa chụp lại.ª

vietweekly
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.