Vân Anh
LÃ XUÂN GIANG
Ca sĩ Vân Anh
LTS: Trong vòng hơn một năm qua,Vân Anh xuất hiện trên sân khấu Cali như một tiếng hát rất lạ. Trong nền ca nhạc Việt Nam, từ trước tới nay, không có một giọng ca nữ nào mang âm hưởng trầm và giàu chất điệu Jazz đến như thế. Một giọng ca dan díu, níu kéo, quyến rũ, khó rời và khi cất lên có thể làm thời gian ngừng lại, quên trôi. Một giọng ca đặc biệt phải bắt nguồn từ một hoàn cảnh đặc biệt. Cô là một người con gái mẹ Việt, cha Mỹ da đen, với một khuôn mặt trái xoan thanh tao, màu da nâu, lông mày đậm, môi dầy. Mắt to, đôi khi long lanh ngơ ngác, đôi khi thoáng hiện nổi niềm u uẩn.
Yêu âm nhạc từ trong vô thức, năm 10 tuổi ở giữa Sài Gòn, đã một mình đi gõ cửa nhà văn hóa để xin học thanh nhạc. Tuy là có một giọng ca thiên phú, nhưng trong một xã hội thuần nhất của Việt Nam, vóc dáng khác biệt gợi nhớ đến một quá khứ oan nghiệt đã làm cho tài năng của Vân Anh không được công nhận một cách xứng đáng. Giữa chúng bạn, họ đặt tên cho cô là “Tiếng Hát Lạc Loài.”
Và “Tiếng hát lạc loài” đó đã trôi dạt đến quê cha, đất Mỹ. Về Cali, Vân Anh đi tìm tương lai âm nhạc của chính mình. Bằng một giọng nói đậm đặc chất Bắc của quê mẹ, cô trao đổi với Việt Weekly như sau.
VW: Lúc còn bé, Vân Anh có bao giờ tự hỏi tại sao mình khác chúng bạn chung quanh không?
VA: Lúc còn bé, đi học, bị trẻ con trêu. Bọn chúng không bao giờ gọi tên em, mà cứ lấy màu da để kêu, làm cho em cũng sợ. Nhưng cũng may, em được thầy cô thương. Trong xóm, chỉ có một mình em và em cùng mẹ khác cha của em là lai thôi. Em màu da đen, em của em màu da trắng. Em rất thắc mắc không biết tại sao tất cả mọi người đều da vàng, tóc thẳng, rất là xinh, còn em đen thui, tóc lại quắn. Mẹ em mới bảo rằng “con không có gì phải buồn, ngược lại con phải hãnh diện vì bố con là người Mỹ da đen, cho nên con mới có màu da này. Mái tóc quăn là vì con giống bố. Khi Chúa dựng nên loài người, ai cũng giống nhau hết. Màu da có thể khác nhau, nhưng khi cắt ra, giọt máu đều giống nhau cả. Con phải tin điều đó.” Lời nói đó làm cho em vững tâm hơn.
VW: Tại sao Vân Anh thích hát nhạc mang âm hưởng Jazz?
VA: Em không biết rõ tại sao. Có lẽ nó có sẵn trong máu. Khi gặp nhạc, em hiểu nó lẹ hơn, mặc dù chưa từng có một thầy giáo nào dạy em hết. Đôi khi có những nốt nhạc, em tự sửa cho vừa với cảm xúc của mình.
VW: Buổi trình diễn tối thứ Sáu ngày 25 tháng 7 này tại French Deli có gì lạ?
VA: Vân Anh có hai ngạc nhiên sẽ dành cho khán giả và xin khoan được tiết lộ.
nguồn: vietweekly