Về Cuộc Triển Lãm Tranh “Biển Đời” Của Hoạ Sĩ Ann Phong
Mặc Lâm
Trong loạt tranh về biển của Ann Phong trước đây những người từng vượt biên bằng thuyền có cái tên chung “thuyền nhân”, có thể nhìn lại chính mình trên bọt sóng đầy ám ảnh trong tranh của bà. Thuyền nhân cũng sẽ thấy trên những con thuyền vụn gãy là kỷ niệm không thể phai nhạt của chính họ. Thuyền nhân cũng khó thể quay đi che giọt nước mắt mà sau hơn 40 năm vẫn còn lăn dài trong nỗi đau chia cắt trên đường vượt biển. Tất cả những câu chuyện viết lại bằng màu sắc của họa sĩ được rút ra từ chính chuyện thật đời mình. Bà vẽ như một cách kể chuyện, câu chuyện của người sống, kẻ chết. Bà dạo chơi trên biển ký ức của mình và sóng gió nổi lên trên canvas.
Sưu tập về biển của họa sĩ có gần 40 tác phẩm được vẽ trong thời gian khá dài. Tranh của bà trong giai đoạn đầu chất liệu acrylic là niềm cảm hứng chính nhưng về sau hầu hết sử dụng kỹ thuật mixed media khiến tranh sâu và góc cạnh hơn.
Hoạ sĩ Ann Phong
Mixed media, chất liệu tổng hợp, cho phép họa sĩ tăng cảm giác thô ráp, nóng bức trên tranh cho người xem. Những ngọn sóng ba chiều tạo cảm giác dữ dội, đe dọa của thiên nhiên trong khi đó các vật liệu phụ trợ khác gãy gập, đứt đoạn làm người xem nghĩ đến điều vụn vỡ trong tâm thức vẫn còn đâu đó không thể biến mất.
Người xem cảm nhận trên nền của sự hỗn loạn, hình ảnh những con người níu kéo nhau với nét kinh hãi trên từng nét mặt. Tranh nhưng có tiếng sóng phía sau, đoàn người kéo nhau chạy về hướng biển. Họ chạy như bơi trong không khí và trên đám đông tan tác ấy là một ô màu trắng, như một layer, một lát cắt chia bố cục tranh làm hai góc tối sáng, đậm nhạt.
Qua chất liệu acrylic, Ann Phong kể lại câu chuyện của những người đã chết. Họ không chết trên cạn mà chính sóng dữ Biển Đông đã nuốt lấy họ. Những con người chạy trốn ấy đã làm mồi cho đại dương và đâu đó giữa tiếng sóng gầm rú có tiếng kêu la tuyệt vọng của thuyền nhân giữa vũng đen tăm tối. Ann Phong lập lại một địa ngục trần gian trên khung vải. Địa ngục của bà có màu xanh, màu của biển và màu của oan hồn.
Sống và làm việc trong môi trường mỹ thuật, họa sĩ đồng thời cũng là một giảng viên hội họa. Chia sẻ những gì bà tiếp cận với sinh viên của mình, những người trẻ lớn lên tại Mỹ và ký ức của họ về đại dương thật là một cái khung trống, không một kỷ niệm nào dù nhỏ xuất hiện trên đó.
Với hơn 80 triển lãm tại Mỹ và nhiều nước Đông Nam Á, họa sĩ Ann Phong đã và đang đem đến cho người xem khắp nơi mối suy tư của một họa sĩ về căn cước, ký ức và nhất là cảm hứng đến từ những ngày rất xa nhưng không xưa dưới từng lát cọ của mình.
Triển lãm lần này họa sĩ đưa ra khá nhiều màu sắc có dáng dấp hồi sinh. Không còn ám ảnh bởi motif xám ngắt hay lạnh tanh của biển cả, Ann Phong vuốt ve biển bằng hồng hào đôi má xuân thì, ngọt ngào đôi mắt biển bao la nhưng đầy đặn sức sống của bờ vai con gái. Chất kích thích ăm ắp trong từng vị mặn của muối hình như đã hòa tan cùng với nước mắt để cho ra đời loạt tranh chiếm khá nhiều không gian hồng hào của hy vọng và hồi sức sau loạt tranh biển đầy ám ảnh hôm qua.
Dù sao thì chúng ta, những người trực tiếp với vị măn của biển sẽ cùng với Ann Phong phủi đôi chân trần ngồi cùng với họa sĩ nhìn lại mình qua cuộc triển lãm lần này, những bức tranh có cái tên chung: Biển Đời
Biển của chúng ta chứ không của ai khác.
nguồn: Việt Báo