chị HVT tường thuật: Em Nguyễn Thị Ngọc Tuyền, sinh năm 1993, hiện sống cùng với ông bà nội trong căn nhà mướn ở số 450/10C Dương Bá Trạc P1, Q8.
Tuyền là kết quả của một tình yêu giữa chàng trai của Saigon hoa lệ và cô gái xứ dừa. Sau khi sinh Tuyền ở Bình Đại, Bến Tre, mối tình ấy cũng dần tan rã, người cha mang cô con gái 2t về giao lại cho ông bà nội để tiếp tục hành trình đi tìm một nửa đích thực của đời mình. Hiện ba ông bà cháu Tuyền sống nhờ vào thu nhập từ gánh ve chai của người bà đã 57t. Cha Tuyền với nghề đóng cừ, phụ hồ, sống lang bạt đó đây, thỉnh thỏang lại tạt qua để thăm cô con gái nhỏ và mua chút ít quà cho bé để bé còn nhớ rằng mình hãy còn một người cha ở trên đời, nhưng lần thăm gần đây nhất của người cha này cũng đã cách đây hơn một năm rồi. Bà nội Tuyền nói “Cũng không trách nó (cha Tuyền) được, nó cũng nghèo quá cô. Tội nghiệp!” Hoa cũng không biết bà cảm thấy tội cho ai, cho con trai bà hay cho cháu gái bà.
Để ở được trong căn nhà mướn ngang dọc khỏang 10 m2 (hoa ước chừng vậy, hoa tính tóan ẹ lắm. Thông cảm nha nếu không chính xác) có thêm một gác lửng làm chỗ ngủ cho hai bà cháu và góc học tập cho bé Tuyền, bà phải trả góp 17.000 VNĐ/ ngày, đó là nhờ chủ trọ thương tình cho gia cảnh bà mà cho trả góp mỗi ngày, chớ thông thường thì phải trả 1 lần nguyên 1 tháng. AB hỏi học phí đầu năm học của Tuyền thì được biết Tuyền phải đóng 202.000 đ (?), có thêm một số tiền không nhỏ chất lên gánh ve chai của bà. Vì gia cảnh, ông nội Tuyền đã tính cho bé nghỉ học nhưng được sự động viên của các thầy cô trường Nguyễn Trực, Tuyền vẫn còn cơ may cắp sách đến trường. Nhưng liệu bà em có thể gồng gánh được bao lâu đây ? Câu hỏi này cứ theo hoa mãi trên suốt con đường về…
Phần chú thích và hình ảnh từ anh Ba:Xin bổ túc thêm vài chi tiết : Khi chúng tôi đến nhà, ông Nội của bé Tuyền không có ở nhà. Khi gần về mới thấy ông xuất hiện, trên tay cầm một cái bịch ny lông đựng 2 ký-lô gạo, luôn miệng nói :" Hên quá...hên quá, của người ta mới cho nè " rồi đặt trên bàn. Đó là một người đàn ông bộc trực, vui tính và nói nhiều...Hiện ông không làm được gì vì đã già, không ai mướn.
Căn phòng nói trên khoảng chừng 10m2, dài & rộng hơn 3 mét, có một căn gác thấp lè tè bên trên, là nơi học và ngủ của em Tuyền và bà nội. Cả nhà trống toang hóac, không một cái bàn, một chiếc ghế...
Em Tuyền và bà nội :
Căn gác, nơi đặt chiếc bàn học bé tí...Theo cô Sang, em Tuyền học rất giỏi và viết chữ rất đẹp.
Nhìn qua khung cửa sổ, dòng kinh đen ngòm, đầy rác rến