quote:
Gởi bởi tonka
Vua ăn trái cây chờ...ua
Chắc dị wá . Vì vậy mới bị lủng bao tử gần chết !
Nhưng hồi xưa ăn chanh , và ăn ớt ngâm dấm hà rầm . Bi giờ uống thuốc lành rồi. Và ăn nghệ nên cũng OK OK rồi, mới vào đây nói dóc tán láo !
Nè, chuyện nhà thì nhác chuyện chú bác thì siêng, đó là cái thói đời. Việc tư,việc công đăng đăng đê đê , mà cứ gác hết qau một bên, chui vào đây đía ba xon
Ăn dấm nhiều mới có vấn đề, chứ chanh... hiền hơn
Chanh chua. Ừ chanh thì chắc chắn là chua , chua le lưỡi, chua thắt ruột, 100% không thể ngọt được. Cho nên người ta ví dụ, chanh chua như giấm. Bỏ đường vô làm nước chanh, uống cũng tạm được , nhưng chanh tự nó vẫn ... rất chua. Chua, chua, chua, chua chảy nước miếng !
Topic này là bí quyết sắc đẹp. Cho nên ai họ nói khoẻ trước, đẹp sau là họ đi lộn chuồng rùi. Đi lộn cũng hổng sao, kéo ghế ngồi chơi đi. Mặc dù là nói dóc nhưng cũng phải khều khều nói chuyện sắc đẹp một chút cho đúng topic đề ra , phải không dtqa?
Chanh chua (acidic) quá, có lợi gì cho sắc đẹp? có chứ. Đổ một bình đầy nước lạnh, vắt vào 3 trái chanh, thả vô ít lát dưa leo , châm vào thêm 3 muỗng (T) mật ong. Quậy đều, bỏ trong tủ lạnh. Khi khát, cả nhà ai uống cũng welcome. Uống vô rất mát, đẩy bớt toxins (độc tố) trong ruột ra. Chanh giàu Vitamin C, sạch ruột, da trong sáng. Hết bình này thì làm bình khác.
Đi ăn tiệc hay hẹn kép
thì phải son phấn vào cho đẹp. Trước khi son phấn ít giờ, cắt một miếng chanh chà đều lên mặt. Để vậy 15 phút.Chất chua của chanh sẽ tẩy bớt những chất dơ ( như mây phủ) làm da trong sáng, và làm săn da trong một thời gian ngắn (temporary). Đánh phấn vào , con người trông tươi sáng hơn
Bi giờ nói qua chuyện bưởi. Nàng cà-phê (sorry, cà pha) kêu là bưởi chua. Kêu chua thì nó chua. Chứ bưởi vốn không thể chua bằng chanh. Cái chua của bưởi nhẹ độ hơn. Cái gì làm cho bưởi nhẹ độ chua?
Thì chất ngọt chứ gì nữa ! vì vậy người ta mới gọi là chua chua ngọt ngọt. Bưởi có vị chua chua ngọt ngọt. Khi mình ăn miếng đầu, mình nhăn mặt vì... chua. Nhưng hãy nghĩ đến cái vị ngọt chút xíu của nó. Nghĩ như thế hông phải là tự dối mình, mà mình đang lọc cái ngọt nhỏ nhoi trong cái chua to lớn. Lúc này là lúc động não nghe quí dị !
Nói động não nghe cho ghê gớm, chứ cái não nó tỉnh weo à. Khi nó tỉnh weo là nó thiền đấy. Và khi nó thiền chính là lúc nó phát ra cái tinh lực (power of the brain). Nghĩ là nó ngọt, thì ngọt sẽ chiếm ưu thế, đánh bật cái chua đi.
Nói nghe khó hiểu? giả dụ nhé. Mình có một người xấu với mình. Vì mình ghét họ, cái gì họ làm mình cũng thấy xấu. Sự thực thì họ cũng có nhiều cái hay cái đẹp chứ. Mình bỏ những cái hay cái đẹp đi, để chỉ thấy cái xấu nhỏ xíu của họ. Vì thế mà chỉ thấy con người ấy tồi tệ.
Khi mình ăn miếng bưởi thứ nhì, với ý nghĩ là miếng bưởi này sao ngon quá. Cắn vô vẫn thấy nó chua, nhưng chắc chắn vị chua đã có bớt đi. Ăn qua miếng thứ ba, không cần nghĩ ngợi lôi thôi, rõ ràng là thấy ngon thiệt. Và cứ như thế mà làm hết trái bưởi.
Dần dần thấy thèm cái vị chua chua ngọt ngọt đó.
Tại sao ăn bưởi mà phải hành hạ mình thế? Í, tại mình đổ tội hành hạ, cho nên mới nhìn thấy vấn đề qua một góc độ khác. Hành hạ cái gì? Hổng nghe nàng mộng mị nói sao? thấy người ta bán bưởi là tha về ăn chết bỏ !
Ăn ngon, tốt da tốt thịt, thon người...... mà là gọi là hành hạ ư?
Nếu cho đó là hành hạ, thì đó là một cái hành hạ tuyệt vời dễ thương mờ tui... rất thích
Nói tóm lại, trở về với topic, hôm nay chị em đã ăn bưởi chưa?