Nguyễn Ánh 9
Tôi và nhà tôi làm chung ở một phòng trà. Tôi đệm đàn cho Ngọc Hân nhảy thiết hài. Tôi thích nhảy thiết hài và chúng tôi bén duyên khi làm việc chung cùng nhau.
Ca khúc
Chuyện chúng mình là tôi sáng tác cho nhà tôi, có câu thế này: “Hạnh phúc nào không tả tơi, không đắng cay…” Ca khúc này đã nói hộ lòng tôi, ở đó tôi như con thuyền, còn bà ấy là bến đỗ. Thuyền trôi ra sông, ra biển, biển khơi lúc nào cũng đầy sóng gió, thuyền thấy mình nhỏ bé và mỏi mệt quay trở lại bến, bến vẫn đứng đó, vẫn chờ đợi thuyền…
Đã có thời gian, tôi ý định giải nghệ, không đánh đàn nữa. Nhưng được ít ngày, tôi lại cảm thấy trống vắng, bứt rứt. Sự nhạy cảm ở người vợ đã khiến bà ấy nhận ra sự mất mát ở nơi tôi, chính bà đã khuyên tôi đánh đàn trở lại. Những ca khúc tôi sáng tác, tôi đều nhận được chia sẻ từ vợ. Tôi biết ơn người phụ nữ đã giữ cây đàn cho tôi.
Vợ chồng nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 vẫn chăm sóc yêu thương nhau ở tuổi xế chiều
nguồn: dantri