Viết lại...
Hôm nay là một ngày bận rộn. Tám rưỡi sáng thức dậy, sau khi đáng răng chải đầu cẩn thận, chúng tôi, tôi, chị Vân và cô Dung thẳng tiến hướng chợ Bình Tây sau khi ghé vào quán phở gần nhà điểm tâm mỗi người một tô phở tái nóng hôi hổi vừa thổi vừa ăn.
Gặp cô Thỏ Con trước cổng chợ, chúng tôi bắt đầu đi thâm nhập thị trường. Sau khi vòng vo tam quốc đã đời, chúng tôi ghé vào một quầy mà cô Thỏ quen mua 1,000 quyển tập, hộp bút, viết chì, đồ chuốt và thước. Bán hàng là một anh chủ còn trẻ nên tôi tự động xếp càng, để cho mấy chị tha hồ trả giá. Sau khi cho địa chỉ để anh cho người chở đến tận nhà, chúng tôi xuống lầu mua cặp táp.
Chủ quầy bán cặp cũng là một anh nữa. Sau khi chọn lựa, trả giá cẩn thận, chúng tôi quyết định mua lọai cặp 26 ngàn một chiếc. Lọai này cùng size với lọai kỳ rồi, hình in ở ngòai tuy không đẹp bằng nhưng được cái nó nhiều ngăn đựng hơn và nhà sản xuất còn hào phóng tặng thêm một cục gôm cùng 4 cây bút chí màu sáp cho mỗi cái cặp. Cũng có người chở về tận nhà.
Ghé qua hàng đồ chơi và bánh kẹo, chúng tôi mua 100 bịch bánh snack, 340 bịch bánh nhỏ đủ lọai, kẹo ngậm và một lố banh nhựa 6 trái cùng 10 món đồ chơi nhỏ cho các em nam và nữ dùng để làm phần thưởng thêm cho trò chơi nhóm Đi tìm mật thư. Cái này thì tự chia nhau chở về nhà vì ít, dĩ nhiên, tôi luôn là người phải chở nặng nhất...hì..hì...
Hàng mang về chất một góc nhà:
Hai giờ chiều, chị Vân, tôi, cô Dung , có thêm cô Happy đến phụ chia quà. Mỗi chiếc cặp đựng 10 quyển tập 100 trang, một bình mực tím, một cây thước nhựa và một hộp bút. Trong hộp bút là một cây viết máy, một cây viết chì, một cục gôm, một đồ chuốt và 2 tép nhãn vở 12 cái. Tất cả được cho vào bao lớn, 8 cái một cho dễ mang vác di chuyển.
Cảnh chia quà :
Hộp bút :
Dự tính mang bánh kẹo xuống dưới đó thay nhau chia cho các em, nhưng các chị bàn là mình có ít thời gian chuẩn bị, vả lại còn dành nhiều thời gian cho những việc khác, nên các chị bàn nhau chia bánh kẹo ra thành từng bịch nhỏ cho tiện. Thế là tôi phải chạy ra chợ mua thêm 100 cái bịch ny-lông nhỏ trong khi ở nhà các lo đếm kẹo để chia cho đều.
Cảnh chia kẹo bánh :
Nhìn những bịch bánh nho nhỏ , tôi bồi hồi nhớ lại những chuyến đi trước. Để ý kỹ sẽ thấy, thường thì các em ít khi chịu ăn bánh kẹo được phát tại chỗ, cứ khư khư cầm trên tay hay cẩn thận bỏ hết vào túi áo. Chắc là những cái bánh cái kẹo này các em quý lắm, chắc là muốn để dành mang về chia cho anh, cho chị, cho em ở nhà cùng ăn, chắc là chúng sợ viên kẹo tan nhanh trong miệng....Chắc là...