Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Cơn Giông-TiVi
Chôm Chôm
#1 Posted : Wednesday, October 27, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Cơn giông đến rồi đi vội vã, giữa cảnh tranh tối, tranh sáng lờ mờ, tôi dỗ lòng "trời đất vẫn như xưa" và cố gắng ru mình vào giấc ngủ. Giấc ngủ của tôi không bình yên như mọi khi mà cứ chập chờn những điều còn vướng đọng lại của ngày hôm qua. Rồi tôi cũng qua hết một đêm với nhiều mộng dữ, tôi thấy tôi bị lạc trong vùng sa mạc, thèm một ngụm nước, thèm một bàn tay đở nâng, thèm một hơi ấm tình người. Vô vọng!

Mở choàng mắt, trông thấy bầu trời ngoài kia đã tờ mờ sáng, tôi mừng rỡ như vừa được thoát nạn, như vừa được tái sinh. Đời sống có những điều không như ý nhưng tôi vẫn luôn yêu quý mạng sống của mình, yêu quý bầu không khí trong lành của trời đất, yêu quý luôn cả những con người ghét tôi và thương tôi.

Khoác vội chiếc áo tơ màu trắng, tôi mở cửa, lẻn ra vườn. Mấy cây hồng trông thật xác xơ, tiều tụy sau cơn giông. Nhìn những cánh hoa tả tơi trên mặt đất, tôi đau lòng muốn khóc. Đời người đàn bà, con gái khác gì đâu một đóa hoa. Có những vạt nắng, những hạt sương mai lấp lánh ôm ấp, nâng niu, vỗ về đóa hoa thì cũng có những trận cuồng phong, những cơn giông tố kéo đến dập vùi hoa ấy chẳng tiếc thương. Đời hoa mong manh, kiếp hoa chóng tàn, nhưng hoa có tội tình gì đâu ngoài cái tội... làm đẹp cho đời!

Tình yêu có khi là những vạt nắng ấm áp, những hạt sương mai long lanh nhưng cũng có khi là những cơn giông tố phủ phàng, tàn nhẫn nhất đổ xuống đời người. Và sự thiệt thòi, niềm khổ đau bao giờ người đàn bà cũng gánh chịu nhiều hơn người đàn ông cho dù khi đang yêu người đàn ông thích thề non hẹn biển hơn đàn bà. Không phải tôi tự nhiên ta thán và oán hận đàn ông, tôi chỉ thắc mắc một điều "Yêu mà không bảo vệ được người yêu của mình thì yêu để làm gì?".

Cơn giông không đủ lớn để ... giật sập đất trời, cơn ác mộng đêm qua cũng không làm ngã quỵ được tôi. Tôi sẽ đi tiếp những bước rất dài trong đời vì nhìn vào gương tôi bất chợt nhủ thầm "Mình vẫn còn trẻ quá!"

Mặt trời đang chiếu rọi những tia nắng đầu tiên xuống cho một ngày, lát nữa đây tôi sẽ dựng dậy mấy nhánh hồng đang ngã nghiêng, oằn oại. Người ta sẽ chẳng còn tìm được một chút vết tích gì của cơn giông ngày hôm qua.
_________________
Ôm vào cõi mộng bồng bềnh
Một vòng tay đợi, lênh đênh tương phùng

Trần Tường Vi
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.