Dạ có liền nè chị TT , góp lời cùng hoa nghen chị
Tặng bạn tôi
Có một lần ngồi nói chuyện đời, chuyện người, một người bạn của tôi đã tự ví cuộc đời mình như một chiếc ly bể bị vá víu lại bằng một lọai keo chuyên dùng. Chiếc ly bị tổn thương đó không muốn bị bỏ lăn lóc dưới đất vì sợ sự vô tình của ai đó làm nó lại bị vỡ và vô phương vá nữa; mà cũng chẳng muốn được đặt trên cao bởi lẽ những gì để quá tầm với thường chông chênh, dễ rơi bể tan tành …. Ngồi lắng nghe những lời ngỡ như là bâng quơ, tôi hiểu và đã muốn nói một điều gì đó để làm nhẹ lòng bạn nhưng rồi vẫn im lặng. Đôi lúc, người ta chỉ có nhu cầu được nói mà tôi vốn dĩ lại là một thính giả rất tuyệt vời (không biết có ai nhận ra ưu điểm này của mình chưa nhỉ ? ).
Bạn ơi ! Xin hãy cứ tin yêu cuộc sống và yêu quý bản thân với những phẩm chất riêng có của mình, dù bạn tự cho mình là một chiếc ly bị vá sau khi vỡ, chiếc ly ấy không còn có thể chứa đầy hạnh phúc để cho những người mà bạn yêu quý nếm được vị ngọt ngào mà bạn muốn trao. Cuộc đời luôn có những điều kỳ diệu của nó. Có câu : hãy tìm và gõ , cửa sẽ mở.
…Và với tôi, bạn - một chiếc ly đã từng bị vỡ - luôn là một người bạn lớn.