Kiên trì, mưu trí họp mặt Dân chủ năm 2008 vẫn thành công!Dương Thị Xuân
Theo truyền thống gặp mặt đầu năm do Ban biên tập Tập San Tự Do Dân Chủ tổ chức, chúng tôi anh chị em trong Ban biên tập toà soạn có thống nhất từ trước nhiều ngày hẹn nhau đến sáng Chủ nhật ngày 13/4/2008 sẽ có mặt tại địa điểm gần nhà anh Nguyễn Khắc Toàn ở 11 Ngõ Tràng Tiền - quận Hoàn Kiếm - Hà nội rồi từ đó sẽ đến một nhà hàng đã được anh Toàn hợp đồng đặt Tiệc liên hoan rất kỹ càng từ hơn một tháng trước kể từ sau Tang lễ Cụ Hoàng Minh Chính sau Tết vừa rồi. Nhưng cũng còn phải kể đến một sự trùng lặp nữa là, vì có việc công an cản trở anh chị em hoạt động trong Phong trào tranh đấu như trong dịp tân niên Mậu Tý mới đây mà lẽ ra chúng tôi đã có cuộc gặp mặt đầu năm ngay sau Tết vừa rồi, nên bây giờ chúng tôi tổ chức hội tụ cũng là dịp kỷ niệm 2 năm ngày ra đơì bản Tuyên Ngôn Dân Chủ Tự Do - 2006 mà gọi tắt là 8406 cũng hoàn toàn có thể được.
Sáng chủ nhật 13/4/2008, khoảng hơn 9 h 30 trời Hà Nội mới ngớt mưa, chúng tôi lần lượt đến nhà anh Nguyễn Khắc Toàn theo lịch hẹn do anh đã đến từng nhà thông báo trực tiếp mà dứt khoát không gọi qua điện thoại để giữ bí mật, lúc ấy tôi thấy rất đông công an mặc sắc phục có, dân sự có đang đứng vây quanh anh Nguyễn Khắc Toàn. Khi tôi vừa phóng xe đạp tới thì thấy anh Toàn đứng phắt ngay dậy khỏi chỗ công an đang quây xung quanh mình rồi tiến về phía tôi. Tôi thấy có thượng tá Nguyễn Tiến Hân, người sĩ quan an ninh của cục A - 42 trên bộ công an, bên cạnh là một sĩ quan an ninh quận Hoàn Kiếm của sở công an Hà Nội ( do anh giới thiệu ), cạnh đó là trung tá cảnh sát mặc quân phục chỉnh tề Đinh Quốc Phòng và nhiều nhân viên an ninh khác nữa mà tôi không thể nhớ hết...Anh Toàn đứng lên phân trần với mấy người đi cùng với chúng tôi là anh đang bị tốp công an của Tổng cục an ninh, cục A - 42, phòng PA - 38 sở công an Hà Nội, công an quận Hoàn Kiếm, công an phường Tràng Tiền và cả 1 cậu dân phòng trẻ tuổi nữa đang có nhiệm vụ giữ chân không cho đi tới nơi anh đã hợp đồng đặt tiệc liên hoan gặp mặt anh chị em hoạt động dân chủ và đồng bào dân oan đã tham gia Phong trào tranh đấu dân chủ và đòi công lý.
Đấy là chỉ vòng bên trong, còn vòng ngoài ở đầu Ngõ Tràng Tiền và phố Nguyễn Khắc Cần tôi còn thấy mấy chốt công an mặc dân sự ngồi yên lặng cạnh vị trí cột đèn có gắn loa truyền thanh của phường vẫn phát ông ổng ngày đêm làm nhức đầu dân chúng sống dọc các ngõ và các phố quanh đấy và ngay cạnh các nhà hàng Italia, Nhật Bản đang thuê để kinh doanh ở đây. Cả 2 chốt canh này, họ quan sát chúng tôi và vị trí nơi anh đang đứng rất chăm chú và chặt chẽ...Tôi được anh trao nhanh cho mấy tấm danh thiếp của nhà hàng của cuộc gặp mặt sắp tới rồi dặn dò chi tiết anh chị em chúng tôi cứ vui vẻ liên hoan ăn uống và giao lưu còn cá nhân anh đã bị hàng chục công an, an ninh chăm sóc rất kỹ không thể sang dự cùng anh chị em được. Lúc đó tôi đọc lướt quan mấy dòng chữ in trên danh thiếp nhà hàng nơi sẽ có buổi tiệc là địa điểm số nhà 22 A phố Hai Bà Trưng - quận Hoàn Kiếm - Hà Nội gần trung tâm siêu thị Plaza Tràng Tiền cách Hồ Gươm khoảng hơn 100m. Một địa điểm trung tâm của thủ đô Hà nội, xung quanh là các phố buôn bán sầm uất, phía trước chính là Trung tâm thông tin Hoa Kỳ hồi trước năm 1945 và nay chính phủ nước CHXHCN VN đã trả lại cho Sứ quán Mỹ làm Câu lạc bộ của Toà sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội, đây là địa điểm vui chơi giao lưu của các quan chức và nhân viên người Mỹ hay các nước khác đang công tác tại Hà Nội và tại Việt Nam.
Tôi đang được anh dặn dò và trao cho mấy tấm danh thiếp nhà hàng nói trên thì ít phút sau tôi thấy nhà báo Nguyễn Vũ Bình phóng xe máy tới. Anh Nguyễn Khắc Toàn tiến lại gần Vũ Bình và cố ý nói lớn để mọi người nghe rõ : " Đây là thượng tá Nguyễn Tiến Hân trên tổng cục an ninh, cục A - 42, người đã làm việc rất nhiều lần với anh em mình và cả Phạm Hồng Sơn nữa trong trại giam Ba Sao - Nam Hà mấy năm trước chắc em còn nhớ chứ ?...". Tôi còn thấy sau đó anh Toàn chỉ tay sang trung tá Đinh Quốc Phòng cảnh sát đồn Tràng Tiền và mấy an ninh mặc thường phục nữa nói tiếp : " Hôm nay bộ công an và sở công an Hà Nội không thể cho anh đi dự gặp mặt liên hoan với anh em được, nên họ đã lập chốt canh gác chặt chẽ quanh anh đây. Vậy em cầm tấm danh thiếp này theo địa chỉ của nhà hàng nơi anh đã đặt tiệc rất chu đáo. Các em cứ dự gặp mặt dự tiệc không có anh cũng được, mọi việc anh sẽ thanh toán với nhà hàng, khỏi lo nghĩ gì...". Anh nói xong và trao xong tấm danh thiếp cho Nguyễn Vũ Bình thì lúc đó tôi thấy thượng tá an ninh Nguyễn Tiến Hân đứng phắt dậy vừa nói vừa xông đến chỗ anh Bình và tôi :
"Nào để tôi xem anh Toàn đưa cô cậu cái gì nào, hay phát tán tài liệu cấm gì đây!".
Anh Toàn nói luôn : "Mấy tấm danh thiếp nhà hàng chứ có gì là tài liệu cấm đoán mà các anh cứ hay lo sợ?".
Khi đó viên sĩ quan an ninh có tên là Nguyễn Tiến Hân mới thôi xông vào và cũng thôi dừng tay định giật lại từ tôi và Nguyễn Vũ Bình. Nhưng vì thấy tình hình căng thẳng nên anh Nguyễn Vũ Bình phóng xe máy ra về luôn chứ không đến nhà hàng như tôi, vì hiện nay anh vẫn đang ở diện bị quản chế cấm không ra khỏi phường trong 3 năm sau khi ra tù như trường hợp anh Nguyễn Khắc Toàn và Phạm Hồng Sơn, và nếu Vũ Bình có mặt ở đó rất có thể bị bắt giữ gây dầy rà lôi thôi thêm.
Tôi tạm chia tay anh Nguyễn Khắc Toàn và lao xe đạp cà tàng đến địa điểm nhà hàng được ghi trên tấm danh thiếp, thì ra đây là một tụ điểm của Hội văn nghệ sĩ có treo tấm biển lớn nội dung : "HANOI CENTER FOR CULTURE AND TOURISM". Khi chúng tôi đến nơi thì đã thấy ngay ngoài ngõ trên con đường dẫn vào nhà hàng đã có rất đông công an đặt bàn ngồi chốt chặn ngay phía ngoài. Khoảng gần 10 h 00, anh em dân chủ và bà con dân oan đã tập trung khoảng trên 30 người lọt được vào bên trong sân khuôn viên của nhà hàng, nơi khá đẹp có nhiều ô dù mầu trắng kiểu Nhật Bản và ghế mây vây quanh chiếc bàn mặt đá xẻ có vân hoa cương tự nhiên, khung cảnh khá yên tĩnh, xung quanh có cây cảnh và tất cả dưới bóng một cây hoa lan đại thụ có lẽ tuổi đến hơn trăm năm. Một vị trí thật tuyệt vời giữa trung tâm thủ đô và tôi thầm khen anh Toàn có con mắt thẩm mỹ tinh tường khi lựa chọn địa điểm này cho anh chị em dân chủ họp mặt vào năm nay. Bên trong khuôn viên đó là nhà hàng trong nhà có một sân khấu nhỏ trang trí kiểu cổ kính, có mấy cột tròn như cột đình vẽ hoa văn rồng phượng uốn lượn, trung tâm là một sân khấu nhỏ để dành cho biểu diễn các trích đoạn ca kịch cổ truyền dân tộc hay tân nhạc như tuồng, chèo, cải lương vọng cổ Nam bộ, ca trù, hát xẩm...
Đáng chú ý là đằng sau tấm phông của sân khấu này là lá cờ Ngũ sắc cỡ lớn đã có sẵn do nhà hàng trang trí từ trước. Bối cảnh này thật là có ý nghĩa cho cuộc gặp mặt năm nay khi chúng tôi vừa được đọc bức thư của nhà văn Dương Thu Hương từ thủ đô Paris nước Pháp gửi về cho anh chị em hoạt động dân chủ, nhân quyền chúng tôi bàn về biểu tượng cho Phong trào đấu tranh xung quanh lá cờ mang hồn thiêng Dân tộc. Nhưng tôi nghĩ đối với công an và ĐCS trong nước thì dù đó là lá cờ Ngũ sắc đã có trước hàng trăm, hàng ngàn năm nay trên xứ xở nước Việt này trước khi có ĐCSVN ra đời ngày 03/02/1930 và trước rất lâuịư xuất hiện của cả 2 lá cờ búa liềm và cờ đỏ sao vàng thì dù sao cũng vẫn làm cho họ rất căm tức và chẳng thích thú chút nào!
Tại đây tôi thấy có rất nhiều anh chị em dân chủ ở mọi miền vùng quê như anh Vi Đức Hồi dân tộc Tày, anh là cựu giám đốc trường đảng CSVN - trong hệ thống trường Nguyễn Ái Quốc của ĐCSVN thuộc huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn; vùng quê tỉnh Ninh Bình, có anh Hoàng Trung Kiên cựu bộ đội, cựu tù nhân oan uổng bị chính quyền địa phương trù dập, gia đình anh thuộc diện chính sách có công lao với nhà nước và ĐCSVN, vì cả cha và anh ruột đều hy sinh trong cuộc kháng chiến trước đây, còn nay anh là chiến sĩ đấu tranh dũng cảm bảo vệ dân oan, đòi công lý và tham gia tranh đấu dân chủ hoá nước nhà khá can đảm. Anh chính là tác giả của nhiều bài viết được phổ biến trên Mạng trong thời gian qua; từ thành phố cảng biển Hải Phòng tôi thấy có cựu tù nhân chính trị Nguyễn Văn Tính, ông là một sáng lập viên của Đảng nhân dân cách mạng từ năm 1964 và sau đó ông bị tù đầy 7 năm từ 1967 đến khi có Hiệp định Paris 1973 ông mới được tạm thả ra khỏi nhà tù Cộng sản của nhà nước XHCN VN, và tôi còn thấy bên cạnh có nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa cũng từ TP Hải Phòng lên; tỉnh Nghệ An có nhà thơ chống chế độ độc tài, đấu tranh đòi tự do văn nghệ, đòi tự do ngôn luận và tự do dân chủ là ông Trần Đức Thạch; tỉnh Hà Tây góp mặt có Nguyễn Thượng Long, các anh Vũ Hùng, Phan Hùng, dân oan Đỗ Duy Thông, Phạm Văn Trội; thủ đô Hà Nội có kỹ sư Nguyễn Phương Anh, nhà văn Hoàng Tiến, anh Lê Thanh Tùng, tôi, bác sĩ Đỗ Bích Ngọc, các đảng viên Đảng Dân chủ Việt Nam 21 có các ông Võ Văn Nghệ, Nguyễn Hữu Châu, Nguyễn Thị Kỷ, Nguyễn Thị Cẩm Hồng, Ngô Thị Tráng, Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Thị Hương ....; tỉnh Bắc Giang có ông Nguyễn Thanh Nhàn trưởng đoàn dân oan tỉnh; tỉnh Yên Bái có sinh viên Nguyễn Tiến Nam và anh Vương Chí Kiều dân tộc Nùng, anh là sáng lập viên Hội Đoàn Kết và sinh viên tên Toản là bạn em Nam người đã tham gia biểu tình cuối năm 2007 chống Trung Quốc cướp đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam mấy chục năm nay...
Trước khi đến dự buổi gặp mặt liên hoan anh chị em dân chủ năm 2008 tôi có mua một bó hoa hồng rất đẹp để thân tặng anh chị em cùng dự hôm đó và tôi xin đọc tặng tất cả anh chị em, quý vị bạn hữu mấy câu thơ vườn nhà nôm na như sau :
Hoa hồng tươi thơm mát muôn màu
Xin kính tặng anh em Dân chủ
Những con người dũng cảm đấu tranh
Vì Tự Do và Dân Chủ mãi mãi.
Tất cả mọi người đang ngồi nói chuyện quanh bàn nước trà rất vui vẻ rôm rả được khoảng 30 phút, thì bắt đầu xuất hiện mấy bóng áo xanh lá mạ xẫm của công an và cả mặc thường phục dân sự xông thẳng vào nơi chúng tôi, rồi họ xưng là người bảo vệ nhà hàng không cho được đặt tiệc tại nhà hàng này nữa. Họ còn dõng dạc tuyên bố : " ở đây không bán hàng yêu cầu mọi người giải tán ngay không tụ tập đông người tại đây ! ". Thật là vô lý và vô duyên hết sức, mà có lẽ chuyện hy hữu này chỉ có thể xảy ra ở nước mang danh CHXHCN Việt Nam naỳ mà thôi. Ngay lúc đó nổ ra cuộc tranh luận gay gắt giữa anh chị em dân chủ chúng tôi và tốp công an, an ninh chính trị nhà nứơc như sau :
Chúng tôi : "Anh Toàn thay mặt anh chị em chúng tôi đã đặt chỗ trước, đã đặt món ăn đàng hoàng rồi, đề nghị chủ quán phải làm đúng hợp đồng, nếu không phải chịu nộp phạt vì đơn phương không làm đúng hợp đồng đặt tiệc!".
Chủ quán : Do mất điện, nên chỉ có bia và món ăn nhanh, ăn nguội thôi.
Chúng tôi : Ngày nay ai nấu bằng điện nữa, các chị đun bếp ga nấu cho chúng tôi theo đúng hợp đồng đã đặt bút ký.
Cánh công an và an ninh chính trị của ĐCSVN thấy dùng biện pháp cắt điện để giải tán chúng tôi không được, quay sang bắt ép nhà hàng phải kéo bạt che quày bán hàng và đuổi chủ quán đi chỗ khác để chỉ có công an và anh em dân chủ ở khuôn viên sân của nhà hàng. Sau đó tôi thấy họ bắt đầu gọi điện kéo thêm nhiều công an mặc dân sự đến hỗ trợ để đuổi chúng tôi đi. Họ dùng rất nhiều biện pháp thô bạo, thô lỗ để khủng bố anh em dân chủ như họ quát tháo ầm ỹ : "giải tán ngay, cấm tụ tập… tiền rủ nhau đi nhà hàng là tiền bọn phản động, bọn nước ngoài gửi về… ".
Đáp lại số công an đang vu caó, mạ lỵ anh chị em, mọi người phản đối nói : " Tiền nào là tiền phản động, cứ cho là tiền của anh em ở nước ngoài, thì đã sao nào. Ai để đất nước tụt hậu, nhân dân đói nghèo lầm than, dân chúng mất nhân quyền, tự do dân chủ mới chính là bọn phản động chứ đồng bào hải ngoại nào gây nên cảnh đó mà cứ vu cáo đồng bào bên ngoài mãi thế!"
Sinh viên Nguyễn Tiến Nam lên tiếng ngay : "Tôi hỏi các anh, thế các ông lãnh đạo ĐCSVN cầm tiền của nước ngoài thì sao, có ai bảo đấy là tiền phản động không?"
Trước câu trả lời đó của em Tiến Nam tôi thấy không một công an nào trả lời được chỉ thấy im lặng, có người quay mặt đi chỗ khác có vẻ ngượng ngùng và đuối lý !!!
Nguyễn Tiến Nam và cả nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đều nói tiếp : "Nhà hàng làm ăn nghiêm chỉnh sao lại bắt ép người ta phải đuổi khách đóng cửa ? Thật đúng chỉ có Nhà nước CS này độc quyền mới ăn hiếp dân, tước quyền tự do làm ăn của dân như vậy thôi!"
Trước sự phản đối kịch liệt của anh em dân chủ, 5 - 6 công an lực lưỡng đã quây bắt anh Lê Thanh Tùng rất thô bạo, nào đấm, nào đá, nào bẻ cổ dúi đầu, nào chửi bới thô lỗ tục tĩu y như băng xã hội đen đánh đập bắt cóc người lương thiện trong các phim hành động của Đài loan hay Hồng Kông vậy....
Anh Lê Thanh Tùng : Tôi làm sao mà bị các ông bắt, các ông có lệnh bắt người không?
Công an : Chúng tôi mời anh đi làm việc
Anh Lê Thanh Tùng : Các ông mời, tôi có quyền đi hay không chứ.
Thế rồi màn "thượng cẳng chân hạ cẳng tay" của công an bắt đầu diễn ra rất lớp lang theo đúng kịch bản đã vạch sẵn của cấp trên ra lệnh : Kẻ đấy, kẻ kéo lôi rồi nhét anh Lê Thanh Tùng vào xe cảnh sát đã đợi sẵn từ lâu.
Bà con chung quanh thấy vậy bảo nhau và la lớn : "Chúng nó dã man đánh người ta thế kia mà được à, lũ tàn bạo ác đức quá, chúng mày không sợ trời quả báo hay sao?..."
Anh Vương Chí Kiều đứng ngay bên cạnh lên tiếng liền : "Yêu cầu công an nếu bắt anh Tùng thì hãy bắt cả tôi đi cùng".
Lúc này công an lo sợ dùng dằng quá lâu ở đây vì việc bắt người tuỳ tiện trái phép này sẽ lôi kéo thêm đông người, thêm nhiều người dân đến đứng xem. Họ rất sợ vì việc tội lỗi này sẽ thu hút thêm bà con dân xung quanh khu vực gần đấy lại làm phiền cho việc làm traí pháp luật của chính mình gây nên thì nguy to. Còn dân chúng sẽ biết rõ sự thật sẽ làm bất lợi cho việc đang đàn áp anh chị em dân chủ và bà con dân oan khi họ chứng kiến cảnh công an ăn mặc quần áo chỉnh tề sắc phục do nhà nước đàng hoàng mà lại có lời ăn tiếng nói, hành vi không ra thể thống gì đại diện cho cơ quan gọi là bảo vệ "nhà nước pháp quyền XHCN VN " ra sao cả ! Nên họ bắt anh Tùng thật nhanh gọn rồi tống ngay lên xe cảnh sát và nổ máy phóng thật nhanh như chạy trốn là thế!
Anh Vương Chí Kiều dân tộc Nùng rất dũng cảm hiên ngang đứng phát các tờ rơi phôtocoppi có tiêu đề " Lời kêu gọi ủng hộ Hội Đoàn Kết "cho anh chị em và tất cả dân oan có mặt trước ngay mũi rất đông công an và nói : "Chúng tôi đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền các ông bà hãy xem để biết rõ công cuộc đấu tranh chính nghĩa này". Khi công an thấy nhiều người dân cầm các bài viết này thì kêu dân chúng vứt đi hay xé ngay, nhưng người dân họ nói tôi xem như thế nào đã chứ. Hình ảnh những người dân và anh chị em dân chủ chúng tôi bình tĩnh can đảm không xé những tờ rơi đó hay vứt đi theo xúi giục của công an VN, rồi việc anh trả lời đanh thép như vậy trước ngay mắt họ đã làm cho chúng tôi cảm thấy không đơn độc trong cuộc giành giật Quyền Con Người và Dân chủ Tự do đầy gian khổ và nguy hiểm này nữa!
Trước tinh thần dũng cảm đấu tranh của anh em dân chủ với lực lượng công an quá đông đảo như vậy, mà họ chỉ đòi sự tự do đi lại, quyền được tự do tập trung và hội họp theo đúng luật pháp của đảng CSVN, nhà nước XHCN của họ. Và nhất là được những người dân theo dõi chứng kiến hôm đó đã tiếp thêm sức mạnh, hiểu thêm công cuộc đấu tranh dân chủ đã làm cho số công an tuy đông đúc nhưng không dám bắt bớ, đánh đập thêm nhiều nữa anh chị em và bà con dân oan có mặt tại đây. Khi chúng tôi đứng lại ở đầu phố cách nhà hàng 22 A phố Hai Bà Trưng này khoảng 50m, thì một số người dân sinh sống tại đây nói : "Sao lại đứng đây, quay lại mà đấu bọn công an du côn đi, công an gì đâu toàn bọn lừa đảo, bọn côn đồ đấy, chính bọn họ cho người trèo cột điện cắt điện của riêng nhà hàng ấy, còn lại cả phố vẫn có điện đấy. Chúng tôi biết hết, chúng chẳng giấu được tai mắt nhân dân cái gì đâu. Thật là độc đoán, tuỳ tiện hết sức, chúng ỷ thế có quyền lực độc tài trong tay nên lộng hành muốn làm gì thì được, không một ai dám can ngăn cả, không một cơ quan nào bảo vệ quyền cho người dân được. Vậy nên xã hội hiện nay cứ sai trái, bất công cứ đầy rẫy là vậy "…
Công an huy động tới mấy chục người dùng sức mạnh vũ lực thô bạo để khủng bố đàn áp anh chị em chúng tôi, công an đã tưởng như mọi người ra về hết. Nhưng không ngờ 30 phút sau chúng tôi lại tụ lại được gần hết tại một quán bia mang tên Lan Chín ở số 1A phố Tăng Bạt Hổ, quận Hai Bà Trưng, HN. Lúc này lực lượng công an đi theo anh chị em và biết rõ tin này nên họ cũng đã theo đến nhưng không làm gì được ngăn cản được chúng tôi tụ họp tại đây nữa.
Cuộc gặp gỡ ở số 1 Tăng Bạt Hổ có thêm ông Hoàng Tiến - Nhà văn - kiêm Tổng biên tập báo Tập San Tự Do Dân Chủ, do chúng tôi kéo mời ông từ nhà cụ Hoàng Minh Chính đến khi ông bị cản trở ở nhà hàng 22 A Hai Bà Trưng. Còn có thêm cụ Nguyễn Văn Chót - 75 tuổi, người quê tỉnh An Giang, râu tóc bạc phơ nghe tin và cụ không ngại tuổi cao sức yếu cũng đã đến họp mặt cùng anh em dân chủ.
Cụ Chót là người rất nghĩa hiệp, ở địa phương cụ và bà con mua đất, xây trường học cho con em mình nhưng chớ trêu ủy ban chính quyền xã đã không ủng hộ mà lại ngang nhiên cướp đoạt số tài sản này của người dân.
Không cam tâm chịu cảnh bất công, cụ Chót mặc dù tuổi tác cao như vậy, quê hương thì xa xôi vẫn lặn lội hàng nghìn km đường ra Hà Nội đánh trống kêu oan. Nhưng ngay tại thủ đô, cụ cũng chứng kiến hàng trăm, hàng nghìn … cảnh đời khiếu kiện ngang trái, nên khi được nghe nói về Phong trào tranh đấu dân chủ, nhân quyền cụ rất phấn khởi. Hôm nay cụ đã đến với anh em dân chủ, cùng giãi bày mong muốn khát vọng được thấy công bằng dân chủ sớm có thực sự trên quê hương mình và trên cả đất nước.
Trong buổi trò chuyện với mọi người đã diễn ra hôm đó không khí thực vui vẻ, phấn khởi. Nội dung anh chị em chúng tôi trao đổi xung quanh chủ đề tự do ngôn luận, tự do phát biểu, tự do hội họp, biểu tình...vv và vv... Nghĩa là toàn những quyền Con người đã và đang thiếu vắng tại Việt Nam mấy chục năm qua từ khi có ĐCSVN nắm quyền lãnh đạo !
Nhờ sự kiên trì của anh em dân chủ và sự mưu trí của em Nguyễn Phương Anh và một số anh chị em dân chủ nhiệt tình, tích cực khác, nên cuộc gặp mặt liên hoan năm 2008 của anh chị em tuy có bị công an Hà Nội đàn áp, khủng bố khốc liệt nhưng xét về phương diện thực tế nào đấy thì vẫn gặt hái được thành công, tuy không như dự kiến của ban tổ chức. Qua đây không chỉ chúng tôi vẫn gặp được nhau mà nhiều người dân Hà Nội đã hiểu thêm được trong nước đang thai nghén âm ỷ có một trào lưu đấu tranh với ĐCSVN để đòi Dân chủ hoá Đất nước và giành lại các Nhân quyền bị tước đoạt!
Khoảng 13 h 30 mọi người chia tay lưu luyến không muốn rời xa, tất cả chúng tôi chúc nhau mạnh khỏe, dân chủ,tự do sớm thành công và hẹn gặp nhau nhiều hơn. Tôi tin rằng trong năm 2009 tới đây anh chị em chúng tôi sẽ đàng hoàng, đĩnh đạc công khai tụ hội mà công an của đảng và nhà nước không thể cứ cản ngăn và trù dập mãi được như vừa rồi và như trước đây nữa. Bởi vì trào lưu tiến bộ của thời đại và của toàn nhân loại đang đứng hẳn về phía sự nghiệp đấu tranh của dân tộc Việt Nam ta, thời gian và quy luật văn minh tiến bộ đang ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa tất thắng của toàn thể nhân dân Việt Nam chúng ta!
Chúng tôi đi bộ về nhà anh Nguyễn Khắc Toàn thì vẫn thấy quanh nhà anh Toàn lúc này vẫn còn rất nhiều công an cả mặc sắc phục và dân sự canh gác chặt chẽ. Khi em Nguyễn Tiến Nam coi như không có ai ở đó cứ hiên ngang tiến lên cầu thang để định gặp lại anh Toàn chào từ biệt ra về thì lập tức 2-3 công an lập thành hàng rào ngăn lại không cho em tiến bước rồi ngay sau đó nổ ra cuộc đấu khẩu gay gắt khi có một nhân viên an ninh đã chửi bố mẹ em Tiến Nam...
Tôi thoáng nghĩ công an Việt Nam có thể hôm nay ngăn được một em Nguyễn Tiến Nam, nhưng chỉ ít thời gian nay mai nữa thôi cả lực lượng công an, quân đội, mật vụ đông đảo trong nước này không thể ngăn cản nổi hàng triệu thanh niên như Nguyễn Tiến Nam, Lê Thanh Tùng, Lư Thị Thu Duyên, Vũ Thanh Phương, Hồ Thị Bích Khương, Phạm Thanh Nghiên ...khi tất cả họ đã thức tỉnh cùng đứng lên tiến về phía trước ! Nhất định sẽ phải là như vậy, nhất định điều đó sẽ là hiện thực ở Việt Nam trong một tương lai không xa nữa!
Khi tôi viết xong bài này trong đêm 17/4/2008 thì được nghe kỹ sư Nguyễn Phương Anh, nhà văn Hoàng Tiến, anh Nguyễn Khắc Toàn, (có cả anh Đỗ Duy Thông dân oan Hà Tây chứng kiến nữa)... cùng rất nhiều anh chị em dân chủ khác cho hay, đã có một nhân vật trong phong trào dân chủ tuổi đã khá già khi biết tin có cuộc gặp mặt dân chủ 2008 năm nay khá đông đảo, quy tụ được nhiều anh chị em khắp các nơi và quần chúng ủng hộ dân chủ tới dự như thế, tuy đã bị công an ra sức phá hoại, ngăn cản thì ông ta đã tỏ ra hằn học, tức tối với cuộc Liên hoan gặp mặt này của anh chị em chúng tôi. Ông ta đã nói như sau tại nhà riêng rất có nhiều người chứng kiến nghe được về nói lại nguyên văn như sau : " Tôi mà là chính quyền, thì đập chết cái bọn trẻ con này đi, chứ không chỉ đàn áp chúng ở mức độ như vừa rồi đâu ... " !!!
Thế đấy, nhà tranh đấu dân chủ, nhân quyền "nổi tiếng" của Việt Nam hiện nay có khuôn mặt thật là như vậy đó!
Tôi thật buồn cho cái suy nghĩ thấp kém, hẹp hòi và nhỏ nhen của ông ta, nhưng thôi chúng ta dù sao thì bây giờ cũng khá nhiều người đã biết hết cái bản chất của nhân vật đó rồi mà mọi người đừng có buồn lòng thay cho ông ta làm gì. Sự thật sẽ vẫn là sự thật, rồi thực tế cọ sát và chính bộ máy đàn áp của công an, của chính quyền sẽ đào thải sàng lọc chỉ còn những gì chân chính tồn tại mà thôi. Tôi và nhiều người tin là như thế! Nhất định sẽ là như thế để khỏi vàng thau lẫn lộn mãi mà dư luận cứ lầm tưởng như biết bao năm qua.
Viết xong tại Hà Nội ngày 18/4/2008
Dương Thị Xuân
Thư ký Tập San Tự Do Dân Chủ
Phòng 404, khu tập thể Ngõ 186, phố Ngọc Hà, quận Ba Đình, Hà Nội
Email :
hoabinhdantoc2007@yahoo.com