Sinh Viên mới ra trường là chạy đôn chạy đáo kiếm việc, đứa nào may mắn thì đã được nhắm ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trưởng, đứa nào không may thì nộp hồ sơ hết nơi này đến nơi khác vẫn chưa nhận được hồi âm, mặt mày luôn ủ rũ buồn so, nội cái vụ đi chứng hồ sơ xin việc đã đủ méo mặt rồi, cái gì cũng khó khăn, lắt léo, ai cũng làm khó làm dễ nhau đủ đường. Nhưng dù đứa đi làm rồi vẫn không vui, vì rằng áp lực công việc căng thẳng quá, và vì chưa quen và vì lương thấp quá, không đủ tiền đổ xăng nữa, nhưng vẫn tự an ủi rằng, đi làm để lấy kinh nghiệm là chính, thật nực cười vì bao nhiêu năm đi học bố mẹ nuôi đã đành, mà đến khi đi làm bố mẹ vẫn phải lo lắng từng thứ, thậm chí là lo hơn vì thấy trứng mỏng nhà mình càng ngày càng xanh xao gầy ốm, đi làm vể đến nhà là nằm vật ra, không thiết ăn uống vì mệt quá, thế là sao?!
*****
Sáng nay gặp lại bạn, vẫn trên tay đống hồ sơ xin việc, hỏi bạn sao thế không đi làm chỗ cũ nữa, bạn cười mà rằng :" tao thấy không tôn trọng tao, nghỉ!"
Nụ cười của bạn vẫn tươi và đầy nhiệt huyết
Ừ, phải thế chứ, tụi mình còn trẻ, tương lai chẳng phải đầy tươi sáng và tốt đẹp như mọi ngưởi vẫn nói đấy sao, thế thì chẳng có gì phải lo lắng, ai cũng giống như tụi mình, đã từng có thời long đong lận đận như thế, và rồi ngày nay họ vẫn thành công đó sao.
Nhất định không lâu sau, tụi mình sẽ ngồi bên nhau cười rạng rỡ, vì tất cả những gì tụi mình đã làm được, phải không các bạn !!!!