Người bảo trợ: LanHuynh
Trường hợp cuối cùng chúng tôi muốn giới thiệu với các AC khá đặc biệt, đặc biệt về gia cảnh và đặc biệt vì từ trước đến nay, chúng ta chỉ quan tâm bảo trợ các học sinh phổ thông, cô sinh viên này là trường hợp đầu tiên được giới thiệu và nhận học bổng nếu được BTT thông qua. Chính anh Thượng, một người thợ rèn ở địa phương đã dẫn đường cho chúng tôi đến với cô sinh viên Lê Thị Mỹ Tiên, sinh năm 1987, sẽ lên năm thứ hai khoa Sư phạm Hóa trường Đại học Cần Thơ niên học 07 - 08 này
Con trai của anh Thượng vốn từng là bạn thời trung học của Tiên. Quý cô sinh viên nhà nghèo học giỏi nên anh cũng thường quan tâm giúp đỡ trong khả năng của mình.
Tiên có một gia đình khá phức tạp. Cha Tiên, ông Lê Văn Đảnh, trước khi đến với mẹ Tiên đã có một người vợ và 10 đứa con, nếu còn sống, năm nay ông đã bước sang tuổi 70. Cha mất lúc Tiên 12 tuổi. Mẹ Tiên, bà Ngô Thị Chích, 67 tuổi, ngoài 2 người con chung với ông Đảnh, bà còn 10 người con với người chồng trước. Khi chồng chết, ba mẹ con trở về sống ở nhà bà ngoại của Tiên ở ấp Phú Mỹ thị trấn Cái Tàu Hạ.
Thất học, không tiền bạc nên để nuôi sống 2 con, bà đi bán vé số. Tiên lúc ấy cũng một buổi đi học, một buổi đi bán phụ mẹ kiếm tiền. Người anh ruột của Tiên thì chỉ ham chơi, bỏ học và ngày càng trở nên hư hỏng khi cặp kè cùng bạn bè xấu. Chỉ lo chơi bời lêu lỏng và lười lao động nên để có tiền tiêu xài, đứa con trai hư đốn này chỉ biết ngửa tay xin tiền mẹ già. Khi mẹ không có để cho thì hắn đi trộm vặt, ăn cắp đủ thứ để bị bắt đưa vào trại cải tạo lúc còn ở tuổi vị thành niên và sau đó là trại giam.
Theo lời anh Thượng, dù hoàn cảnh gia đình như vậy nhưng Tiên luôn học giỏi. Ngày Tiên đi thi đại học, một cô giáo dạy tiếng Anh đã giúp chi phí cho em. Lúc Tiên nhận được giấy báo nhập học của trường ĐH Cần Thơ, bạn bè, thầy cô, hàng xóm đều vui mừng cho Tiên. Để trở thành một sinh viên như hôm nay, Tiên đã phải vượt qua biết bao khó khăn, vất vả. Đó là những ngày chỉ ăn khoai lang cho đỡ đói, những ngày mẹ mượn tạm được đâu đó một lon gạo để nấu cháo cho ba mẹ con, những ngày em đi phụ việc ở hàng bán hủ tíu để được trả công vài ngàn đưa cho mẹ....Nhưng giờ đây niềm vui có mẹ bên mình dù cực khổ cũng chẳng còn nữa, mẹ Tiên vừa mất hôm 20/7 vì chứng suy thận mãn. Anh ruột hiện vẫn còn trong vòng lao lý, các anh chị khác mẹ hoặc khác cha không thương yêu đùm bọc, Tiên trở nên côi cút trên cuộc đời này.
Trong lúc nói chuyện cùng Tiên, có lẽ hiểu ý tôi muốn hỏi sao không thấy em mang tang mẹ, Tiên cho hay " Em vốn bị xem là nhỏ nhất trong gia đình, không được có bất cứ ý kiến gì trong đám tang mẹ. Các AC khác cha, khác mẹ ấy vốn không hòa thuận, cộng thêm chi phí tiết kiêm cho tang ma và quan niệm "mang tang khó làm ăn" nên những người con cùng một mẹ ấy đã thống nhất xả tang ngay ngày hỏa táng mẹ". Tiên hiện sống ở ký túc xá của trường, cuộc sống sau này vẫn chưa biết như thế nào vì Tiên hãy còn trước mắt ba năm ở trường đại học. Được biết, hiện tại các sinh viên khoa Sư phạm được miễn hoàn toàn học phí, Tiên chỉ phải lo tiền ăn hàng ngày, tiền trú tại KTX 240.000VND/ học kỳ, tiền điện nước 30.000VND/ tháng và các chi phí lặt vặt khác như mua giáo trình để học, mua áo dài để đi kiến tập vào năm sau v.v... Để có tiền trang trải, Tiên đi dạy kèm hoặc làm các công việc có tính thời vụ như phát quảng cáo cho các công ty... Tuy bận rộn vậy mà cô sinh viên này vẫn còn thời gian cho các công tác tình nguyện ở trường như giúp dạy hè cho trẻ em ở các vùng xa vào dịp " Mùa hè xanh".
Hỏi về kết quả học tập năm qua, Tiên cho biết kết quả học kỳ 1 tương đối tốt, riêng học kỳ 2 em học có giảm sút do đó là thời gian mẹ nằm bệnh viện và chỗ dựa tinh thần cuối cùng của em cũng mất nên em đã khó tập trung học hành. Tiếc là chúng tôi không thấy được phiếu điểm của Tiên vì em đã nộp lên văn phòng để xin học bổng của trường.
Chia tay em ra về, chúng tôi cũng thấy khá yên tâm vì em tỏ ra khá vững vàng , mạnh mẽ trước mất mát và luôn tỏ ra có ý thức vươn lên, không buông xuôi trước nghịch cảnh. Tôi vẫn còn nhớ câu Tiên nói khi trò chuyện cùng chúng tôi " Giữa mẹ và em, mẹ là người đáng thương hơn cả, suốt cả cuộc đời mình, mẹ không có được hạnh phúc và an nhàn. Em quyết sống hạnh phúc hơn mẹ".
Hồi tưởng về mẹ, Tiên kể cho chúng tôi nghe mẹ đã thương yêu và che chở cho em ra sao. Có một lần, lúc Tiên còn là một học sinh trung học, anh trai em thường rủ rê bạn bè về nhậu nhẹt, say xỉn. Mẹ Tiên không nói được con trai đành bỏ mặc, kệ nó muốn làm gì thì làm, những người bạn xấu của anh, giở trò rủ rê cô em gái của bạn mình đi chơi với sự đồng ý và khuyến khích của ông anh, Tiên ý thức sự nguy hiểm nên không chịu, đã bị anh trai hăm dọa đánh nếu không nghe lời mình. Những lúc anh nhậu nhẹt, Tiên sợ không dám về nhà mà đi lang thang ở ngoài đường, chờ tan hết mới dám về. Lúc nào không tránh được, hai mẹ con Tiên nằm ngủ trên chiếc giường trong căn buồng không có cửa, mẹ nằm bên ngoài che cho con gái và nói " Con cứ yên tâm ngủ đi, đừng sợ, có mẹ ở đây. Tụi nó muốn làm gì phải bước qua xác mẹ trước đã" Lòng mẹ là thế đó.
Có quá lời không khi chúng tôi muốn ví Tiên như đóa sen thanh tịnh vươn lên từ bùn đen mà tỏa hương thơm ngát. Mong em luôn vững vàng trước mọi thử thách để trở thành một cô giáo dạy Hóa trong tương lai