Người bảo trợ: Tonka
Rời nhà của Khanh, chị Hồng đưa chúng tôi đến thăm nhà của em Nguyễn Ngọc Em, sinh năm 1994, sẽ lên lớp 8 trường THCS An Nhơn niên học 07 - 08.
Để đi đến nhà Ngọc Em ở số 201 ấp An Thạnh, xã An Nhơn huyện Châu Thành, Đồng Tháp, chúng tôi phải đi ngang qua một cây cầu có cái tên thật lạ cầu Hang Mai. Dừng chân trên cầu, TP chộp được vài tấm hình con rạch đỏ thắm phù sa hòa với màu xanh của cây cỏ trông thật đẹp và yên bình.
Lúc đến nhà, chúng tôi nhìn thấy mẹ của Em, chị Nguyễn Ngọc Hường, sinh năm 1967, đang lúi húi nấu gì đó. Chị cho biết đang nấu bánh tét chuẩn bị đám giỗ. Chồng chị, anh Nguyễn Văn Chín, sinh cùng năm với vợ đi làm chưa về. Để nuôi ba người con: cô lớn nhất, Bích Ngọc sinh năm 1992, cô kế Ngọc Em sinh năm 1994 và cậu út Khang Duy sinh năm 2000, chị Hường đi làm nhãn kiếm khoảng 20.000 VND/ ngày. Hết mùa nhãn, chị xoay qua việc làm mướn, ai mướn gì chị làm nấy, từ cắt lúa đến làm cỏ. Còn chồng chị đi phụ hồ được nhận khoảng 30.000 VND/ ngày, khi hết việc phụ hồ, anh đi vác lúa mướn.
Chị không giấu vẻ tự hào khi kể về cô con gái thứ hai , Ngọc Em. Bằng chất giọng hồn hậu riêng có của dân miền Tây Nam bộ, chị nói " Tụi tui học đâu có nhiều thành ra để tự nó học hành không hà. Con chị nó học cũng dở nên đâu có chỉ được gì" Nghe nói, năm nay Ngọc Em sẽ phải đóng học phí khoảng 240.000VND.
Nhìn bầu trời chuyển mưa đen kịt, chúng tôi vội vã từ giã gia đình chị Hường ra về. Để chúng tôi không phải đưa chị quay lại cầu Hang Mai để về nhà, chị Hồng, người dẫn đường, nhờ một người quen lấy xuồng đưa chị về nhà ở bên kia sông. Trước lúc chia tay, chị Hồng thiệt thà cho biết " Hồi nãy thấy tui xách giỏ, xách nón đi ra, ổng ( chồng chị) la lên " Bà đi đâu?" ". Nghe vậy, tôi hết hồn vội nói " Vậy mà hồi nãy chị không nói để tui vô xin anh nhà cho chị đi với tụi tui một chút". Chị cười nói " Hổng sao đâu. Ổng cằn nhằn một chút vậy thôi hà chớ tui đi vầy, ở nhà ổng lo cơm nước hết trơn rồi đó"