Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 3,437 Points: 1,167 Thanks: 85 times Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
|
Của CAESAR
Bùi Đức Lạc
Dung-Nghị ngồi ép sát nhau, tận hưởng hạnh phúc tuyệt vời của tình yêu ban đầu, họ hân hoan ấp ủ thú vui tinh thú trên đời, đôi chim non hân hoan mớm mồi cho nhau, đón nhận tất cả hương vị ngọt ngào của tình yêu, họ say sưa nghe tim hòa nhịp, sung sướng nhìn nhau, mơ màng đang sống một thế giới biệt lập, dắt tay nhau tung tăng trên cánh đồng xanh tươi, thơm ngát mùi cỏ non, luồng gió mát bay qua cánh đồng cỏ nội dưa họ về khoái cảm thương yêu cao cao vút, Dung nhẹ hái những cánh hoa trinh nữ trải xuống dòng sông, nước hững hờ trôi, má kề má nàng mơ màng hỏi: Anh ơi ! sang năm làm đám cưới có gấp lắm hay không? Chúng mình yêu nhau gần hai năm rồi em nhỉ, chàng đáp lại nhưng lòng rối như tơ vò, cưới hay không đây ? chàng còn khao khát vùng vẫy, khao khát tung mây lướt gió cho thỏa chí tang bồng, nhưng đã vướng vào vòng tục lụy, biết làm sao đây, cưới xong rồi để nàng vò võ đợi chờ, vợ chồng Ngâu còn có ngày hẹn hò, còn chàng thân lính chiến nay đây mai đó, ngày đi thì có nhưng ngày về, ngày về có chắc gì ..............Hay là lại mang khổ cho nàng.............. Chàng nhìn thẳng vào ánh mắt thân yêu, nhẹ nhàng hỏi : Em có suy nghĩ kỹ hay không, lấy chồng lính chiến là chấp nhận nhiều đắng cay, nhiều hệ lụy, nhiều thua thiệt, nhất là lính Nhảy Dù, em thấy đó mấy khi chúng mình được gần nhau, bên nhau là phần thưởng quí báu vô cùng đẹp.............. Trăng cũng còn có khi tròn khi khuyết, tình phải có khi đầy khi vơi, lấy chồng lính em chấp nhận tất cả thua thiệt, dù ngọt ngào hay cay đắng miễn rằng mãi mãi em có anh, anh ơi em nói “mãi mãi có anh”, em nghĩ rằng điều mong ước của mình không quá đáng, phải không anh, đi bên cạnh anh dạo phố lúc nào em cũng hãnh diện là người yêu của lính. nàng nắm chặt tay chàng, lo sợ hụt hẫng.......................... mất mát không thể đến . Anh sợ rằng khi tình không còn mặn mà như lúc ban đầu, lúc đó em sẽ cảm thấy ân hận, phải mong chờ trong mòn mỏi, vì đã lỡ yêu lính ? Mà em đâu có ân hận, em hãnh diện, em hãnh diện, anh đừng nói nữa, anh hứa với em đi, không bao giờ nói như thế nữa? Chàng nhẹ nhàng gật đầu không đáp . Anh thấy không! mấy đứa bạn em cũng thích có người yêu hiên ngang như anh , nên chúng mới nhờ em giới thiệu đó. Bao giờ cũng vậy cá ngoài ao thì muốn vào trong ao, nhưng cá trong ao lại muốn đi ra ngoài . Lúc nào anh cũng bi quan, em có muốn ra khỏi ao đâu nè, em muốn được ở trong ao mãi mải; Chỉ có mình em thôi không phải tất cả mọi người như thế, Người Hạ Sĩ Quan Tiểu Đội Trưởng báo tin họp hành quân, làm tan vỡ không khí yêu đương đang bao trùm đôi trẻ. Tôi về ngay, họp ở đâu vậy Trung Sĩ; Nghị đáp xong đứng dậy chuẩn bị về họp, anh nhẹ nhàng dìu người yêu đứng dậy và dặn dò chờ anh, họp xong anh sẽ ra ngay. Tôi không được rõ, Đại Úy Đại Đội Trưởng đang chờ Chuẩn Úy tại lều chỉ huy của đại đội. có lẽ họp đại đội thôi. Chuẩn Úy Nguyễn Đức Nghị xuất thân từ khóa 26 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, ngay khi chưa nhập ngũ anh đã ao ước, nếu vào quân ngũ, anh sẽ xin được phục vụ trong binh chủng Nhảy Dù, đó cũng chỉ là ước muốn bình thường của số đông thanh niên có hào khí, áo Hoa nón Đỏ bát phố Sài Gòn hào hùng quá, lôi cuốn quá, nên khi ra trường lúc chọn đơn vị, anh tình nguyện về Binh Chủng Nhảy Dù, nhờ đậu cao cho nên anh được toại nguyện, anh theo học khóa 131 Nhảy Dù, sau khi học xong Khóa Dù anh được thuyên chuyển về phục vụ tại TĐ7BBND, sau thời gian thử lửa và thực tập làm trung đội phó, nay đã cứng cáp, nên anh đã được là Trung Đội Trưởng Trung Đội 1 Đại Đội 72, do Đại Úy Nguyễn Trọng Nhi làm Đại Đội Trưởng, Thiếu Tá Lê Văn Ngọc Tiểu Đoàn Trưởng (anh Nguyễn Trọng Nhi hiện đang là Bác Sĩ Đông Y hành nghề tại San Jose, California). Sau khi các Trung Đội Trưởng có mặt đầy đủ, Đại Úy Nhi ôn tồn ban lệnh : Hôm nay đến lượt chúng ta có nhiệm vụ hành quân “Phục Kích Trực Thăng” tại đây, (Đ/U Nhi chỉ trên bản đồ hành quân của đại đội) khu vườn thơm Đức Hòa, chúng ta sẽ được xử dụng 21 trực thăng, khi đổ quân mỗi trung đội xử dụng 5 trực thăng, ban chỉ huy đại đội 1 trực thăng; Khi bốc quân về trung đội 2 xử dụng 6 trực thăng, trung đội 3 và 4 mỗi trung đội xử dụng 7 trực thăng, trung đội 1 Chuẩn Úy Nghị có nhiệm vụ ở lại phục kích tại đây, tất cả phương thức phục kích như những lần trước, Đại úy Nhi trao phóng đồ hành quân cho bốn Trung Đội Trưởng, sau đó là câu hỏi có ai thắc mắc gì hay không ? Xin được mở dấu ngoặc để diễn tả phương thức Phục Kích Trực Thăng, (phục kích theo kiểu này đoàn quân Mũ Đỏ đã áp dụng rất thông thường, đã đạt được kết quả vô cùng tốt đẹp, nhất là ở những vùng mà ban ngày Quốc Gia kiểm soát, ban đêm Cộng Sản tung hoành, có nghĩa là sau khi lục soát kỹ càng vùng mục tiêu, để lại một thành phần ém quân tùy theo tình hình có khi chỉ để lại một Tiểu Đội, nhưng cũng có khi để lại một Trung Đội, đơn vị thi hành nhiệm vụ phục kích phải có tinh thần kỷ luật, tinh thần chiến đấu và kỹ thuật chiến đấu cao, nếu không đơn vị này sẽ bị tiêu diệt hoặc không hoàn thành được nhiệm vụ, đơn vị phục kích sẽ bất động từ khi đơn vị mẹ rút quân, ngụy trang thật kỹ, không có lính gác giặc mà tất cả đơn vị phải thức nguyên đêm, vì lúc gọi nhau thay phiên gác cũng bị lộ tung tích: Có như vậy mới đánh lừa được Địch Quân, chúng tin tưởng rằng : Chúng ta đã rút quân hoàn toàn, vì đài quan sát bí mật của chúng sẽ đếm bao nhiêu trực thăng đổ quân và bao nhiêu trực thăng bốc quân về, khi thấy chúng ta đã bốc hết quân ra; Chúng bắt đầu hoạt động tự do, để rồi lọt vào bẫy của ta, chính nhờ áp dụng kỹ thuật phục kích này, cho nên khi các đơn vị Nhảy Dù có nhiệm vụ hành quân ven đô thì địch quân không pháo kích vào phi trường Tân Sơn Nhất cũng như Sài Gòn được nữa, vì các đơn vị pháo của chúng đều bị lọt ổ phục kích của anh em Nhảy Dù, thi hành chiến thuật Phục Kích này có khi không dùng trực thăng, nhưng vì đa phần là dùng trực thăng cho nên quen miệng gọi là “Phục Kích Trực Thăng). Để đánh lừa địch quân, cho nên Đại Đội Trưởng Nguyễn Trọng Nhi đã xử dụng 21 trực thăng khi thả quân cũng như khi bốc quân mặc dù để một trung đội ở lại anh vẫn dùng 21 trực thăng để bốc quân ra, để địch quân tin rằng chúng ta đã bốc hết quân ra, từ khi về tham dự hành quân ven đô ĐĐ72ND đã tiêu diệt được một ổ pháo kích của chúng tại khu vườn trầu, và bây giờ được chuyển mục tiêu sang khu vườn thơm, tâm niệm Nhảy Dù đến đâu thì bình yên đến đó................. Thiếu Úy Nam trung đội 3 xin đi thay thế trung đội 1 với lý do Nghị có em gái hậu phương đến thăm “Nam hy sinh năm 1970 tại căn cứ Sandra Tây Ninh”, nhưng Nghị nhất mực từ chối, lúc đó Đại Úy Nhi mới biết là Nghị có người yêu tới thăm nên anh cũng có thảo luận chung là Thiếu Úy Nam thay Nghị tới phiên Nam thì Nghị sẽ đi thay, nhưng Nghị ỡm ờ trả lời: - Biết phước đâu mà tìm , biết họa đâu mà tránh ... Đại Úy cứ để tôi đi, không hàn huyên với người yêu hôm nay thì hàn huyên ngày mai, lỡ Thiếu Úy Nam có bị gì, ai gánh tội cho tôi. Nghị ra tiễn người yêu về Sài Gòn bằng xe đò, anh nói có nhiệm vụ hành quân và không nói cuộc hành quân dài bao lâu, Dung trìu mến hỏi: - Bao giờ trở lại anh? - Mai mốt anh về, khi về anh sẽ ghé thăm em ngay(Nghị trả lời ân cần) Suốt đêm thức canh địch quân, bảo vệ đồng bào Sài Gòn được yên ổn nghỉ ngơi, với tâm hồn thi sĩ sẵn có, anh đã cho đứa con tinh thần “Kỷ Vật” ra đời, bài thơ này do một số anh em còn nhớ chép lại, với nguyên tác như sau :
KỶ VẬT Chuẩn Nghị
Em hỏi anh bao giờ trở lại Xin trả lời mai mốt anh về Anh trở về không bằng Mũ Đỏ Áo Hoa Anh trở về không bằng huy chương chiến thắng Anh trở về trong chiều hoang chiếu nắng Trong hòm gỗ hoặc trên chiếc băng ca Anh trở về nằm giữa vòng hoa Những vòng hoa tang chan hòa nước mắt Anh gửi về cho em vài kỷ vật Đây chiếc nón sắt xuyên mấy lỗ đạn thù Nó đã từng che nắng che mưa Đã từng hứng cho anh giọt nước Chiều dừng quân nơi địa đầu lạnh buốt Nấu vội vàng trong đó nắm cơm khô Anh gửi cho em một tấm poncho Đã rách nát theo hình hài năm tháng Lều dã chiến trên đồi hoang cháy nắng Che cơn mưa gió lạnh buổi giao mùa Làm chiếc võng nằm, nhìn đời lính đong đưa Và...Khi anh chết cũng poncho tẩm liệm Nay anh gửi cho em làm kỷ niệm Nhận không em chút tình lính này đây Tình lính đơn sơ vì chinh chiến kéo dài Nhưng tình lính chỉ lạt phai Khi hình hài và con tim biến thể
Đầu năm 1969
Sáng hôm sau khi trực thăng vừa bốc trung đội 1/72 từ khu vườn thơm Đức Hòa ra đến vị trí đóng quân của Đại Đội 72 thuộc TĐ7BBND tai cầu Bình Điền; “lúc đó TĐ7BBND đang được đặt dưới quyền chỉ huy trực tiếp của LĐ3BBND/VN bộ chỉ huy đặt tại hãng dệt Khải Vinh do Đại Tá Nguyễn Khoa Nam làm Lữ Đoàn Trưởng, đơn vị Pháo Binh yểm trợ là Tiểu Đoàn 3 Pháo Binh Nhảy Dù, TĐ7BBND được yểm trợ trực tiếp bởi Pháo Đội B3 Nhảy Dù đóng tại Bình Điền do Đại Úy Nguyễn văn Ơn là Pháo Đội Trưởng hiện Ơn đang ở Denver Colorado, Pháo Đội này tới tháng 6 năm 1970 thay cấp chỉ huy, Đại Úy Nguyễn văn Đương là Pháo Đội Trưởng ”. Sau khi báo cáo đầy đủ với cấp trên, tình hình trong đêm tại vườn thơm Đức Hòa, cả trung đội được nghỉ bù, Chuẩn Úy Nghị trung đội trưởng, không nghỉ, anh lấy giấy bút chép lại bài thơ Kỷ Vật, trong đêm chờ giặc, “nơi thường xuyên pháo vào phi trường Tân Sơn Nhất” mực chưa ráo anh đã đưa Đ/U Nhi coi. Ngay lúc đó Đ/U Nhi đã phê bình như sau : Bài thơ hay, nhưng buồn quá, và tại sao anh lại lấy bút hiệu là Chuẩn Nghị, bộ không muốn lên cấp bậc khác hay sao? Thưa Đại Úy bao giờ lên Thiếu Úy mình đổi tên khác, sau đó bài thơ này được báo Văn Nghệ Tiền Phong và Chiến Sĩ Cộng Hòa và nhiều báo khác cùng đăng vào mùa xuân năm 1969, sau đó Đại Úy Nhi đi du học ngoại quốc, Đại Úy Võ trọng Em thay thế chức vụ Đại Đội Trưởng 72 Nhảy Dù. Toàn bộ Sư Đoàn Nhảy Dù được tăng phái cho Quân Đoàn III , Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn đóng tại Phước Vĩnh, các đơn vị Nhảy Dù được hành quân song song với Sư Đoàn 1 Không Kỵ Hoa Kỳ, càn quét chiến khu D, Tây Ninh , Tam Giác Sắt, mật khu Bời Lời và không may Chuẩn Úy Nguyễn Đức Nghị đã hy sinh tại mật khu Bời Lời tháng tư năm 1969, cái tên Chuẩn Nghị anh chưa phải đổi để muôn đời tồn tại, bài thơ Kỷ Vật do anh sáng tác trong đêm ngăn chặn địch quân pháo kích vào Sài Gòn, với ấp ủ để dân Sài Gòn được sống yên ổn... Phải thế không anh?
Để rồi người dân Sài Gòn quên tên anh, trao bài thơ này cho người khác đứng tên, cái câu ..............Bất nhân như lính có còn đúng vế nào không anh, Satan cũng phải nhận vế sau là phi lý; Ba mươi hai năm sau và nhiều năm sau nữa tôi vẫn còn nhắc tên anh, để người sống ra người, của Caesar xin trả lại cho Caesar ./.
Tháng tư năm 2001 Bùi đứcLạc
|