Dự cảm
Tôi dự cảm những điều không hay
về một ngày không xa
Ở bên kia thế giới sẽ đón chào
một hồn ma bé nhỏ
Tôi sẽ chết, sẽ giã từ cõi thế
Tìm về địa ngục với những bản án luận tội ở trần gian
Diêm vương sẽ xử tội tôi trong ngục tối
Có rắn rết,có dầu sôi,cọp xám
Có những bóng ma chập chờn lem luốc
Những mùi tanh của khí huyết chưa tan
Nơi địa ngục có những dãy phòng giam
Tôi sẽ bị nhốt vào cùng những hồn ma tội lỗi khác
Đêm phải nghe những âm thanh rên rú
Phải nhìn những vập vờ cứ lẩn quất xung quanh
Dự cảm này đã đến gần bên tôi
Một đêm tối,tôi nằm trên lầu cao
Tự thả mình vào màn đêm hiu quạnh
Từ biệt trần gian,
từ bịêt cõi đời điên dại
Tôi rơi vào tầng địa ngục tối tăm .
Sửa lần cuối bởi người điên : Hôm nay lúc 08:55 AM.
Mẹ ơi, mẹ ơi
đầu con đau quá
Sắp nổ tung bốn bề
Khối óc sẽ văng xuống
Thế là con chết mê
mẹ nhớ đếm xem bao vằn xám
Con học mãi chẳng nên danh
Chắc không nhiều mẹ nhỉ
À,mẹ ơi
Trong đầu con có cục gì như quá táo
Nó văng ra mẹnhớ nhặt lên
Đem để nó vào ngăn đá
Cho đông cứng một đơi-kẻ phá hoại đời con .
Con tự phẫu tim con thoi thóp
Móc ra toàn vết cứa rách toang
Có những vết hằn sâu bởi tình yêu đứt đoạn
Và vết này con cứ vì đời con
Cuộc đời thê lương, sự sống héo mòn
Tim thoi thóp, sau bao ngày đau khổ
Máu chẳng chảy về tim đổ loang lổ
Con thét gào, tự phẫu con tim.
Giận mình nước mắt cứ rơi
Trời ủ rũ xua mưa về hờn rỗi
em lặng thầm,nhìn ngày xưa vẫy gọi
19 ơi, đừng vội đến bên tôi
Thành công
nghe chừng xa vời
Tôi với mỏi tay rồi rơi vào vách núi
Những điều thuyết rỗng
Sáchg báo chỉ dạy những bước tới thành công
Nhưng cuộc dời là một nghích lí
Cứ bước theo chỉ dẫn
Bạn sẽ trượt dài như tôi
Đó là dấu chấm hỏi giữa cuộc đời
Liệu thành công còn đến nữa
Thành công xa xôi,
thành công ơ !
Mẹ ơi
đừng dìu con đi nữa
Mặt đất chông gai,con mệt lử
Thả hao mòn, con tìm chút bình yên
Vinh quang làm chi,những hảo vinh
Con đánh đổi bằng cả đam mê và thực dung
Thành công ơi, xa xôi quá đỗi
Con chẳng muốn tìm, mệt mỏi bờ vai
Mẹ ơi
hãy để cho con đi ngược hiện tại
Trở về tuổi thơ tìm những niềm ước mơ nho nhỏ
Những điều vụn vặt người ta cho là hư ảo
Con sẽ gom về kết áo choàng mùa đông
Mẹ ơi
hãy hiểu nỗi lòng con
Con muốn thu mình vào nỗi trầm tư riêng biệt
Ôm ước mơ nhỏ nhoi dệt nên ký ức
Con muốn làm đứa con bé bỏng của mẹ thôi.
Con điếm giấy
lẳng lơ giữa chợ đời bất hạnh
Mắt sầu lạnh như không sắc
Người lạnh tanh như vô hồn
Cuộc đời gấp hình lả lướt
Thổi vào đời những con điếm kiêu sa
Cho lũ đàn ông có tâm dạ yêu ma
Gặm nhấm nó trong những khi dục vọng thống thiết
Con điếm giấy
kẻ tội lỗi của muôn vàn đau khổ
Kẻ nợ duyên nợ tình của nhân gian
Lột xác thân trở về, hồn miên man
Con điếm giấy giày vò trong muôn vàn đau khổ
Con điếm giấy chòn trong đau khổ
Trách cuộc đời gấp hình lả lơi.
người điên
Mẹ ơi
Con không khóc
Không bao giờ nước mắt trào lăn
Mắt con ráo hoảnh
Vẻ lạnh lùng giả tạo
trùm lên cả tâm trạng rối bời
Mẹ ơi
Liệu rồi cuộc đời còn cơ hội
Còn bậc thang để con bước lên
Con không khóc đâu mẹ
Má con nè, vẫn lành lạnh đấy thôi
Mẹ ơi
mùa đông này sương lạnh tê người
đôi mắt bệnh tật cứ díu lại
Muốn nhắm nghiền,chìm vào giấc ngủ no nê
Những vết thương thuở trước hồi thơ bé
Chỉ tê nhức một phần thôi
Còn vết thương trong lòng rỉ máu
Là vết thương đau đáu cả một đời
Mẹ ơi
Mùa đông về nhức mỏi đôi tay
Tê buốt tận từng thớt xương thớ tuỷ
Mùa đông nào cũng mình con lẻ bước
Mùa đông này,con lạc lõng bước đi